Cố Hà Thiên đang uống nước nghe xong mém sặc. Thêm Mạc Hạc Hiên và Cao Bác Văn đầy trầm trồ nhìn cô.
“ Sao mọi người bất ngờ dữ vậy?” Lộ Khiết uống nước xong hỏi.
“ Em...em...” Cao Bác Văn sốc đến không nói nên lời, thảo nào thân thủ của cô giỏi như vậy, thì ra là do Quân lão gia dạy bảo.
Trước kia Quân gia có tiếng tăm, Quân lão gia cũng là người có tiếng về giỏi võ thuật, thì ra đây là đồ đệ của ông ấy à?
“ Trước kia Quân lão gia thích em, liền nhận em làm con nuôi“.
“ Em cũng đồng ý, rồi được ông ấy dạy võ cho” Lộ Khiết bình tĩnh nói.
“ Hèn gì...” Mạc Hạc Hiên lên tiếng.
Động tác nhanh như vậy, anh còn thắc mắc ai là người đào tạo Lộ Khiết hay đến như vậy?
“ Sau khi ông ấy mất, một số tài sản đã để lại cho em“.
“ Nhưng các anh biết gì không?” Cô nhìn cả ba.
“ Chuyện gì chứ?” Cả ba đồng thanh, ngu ngơ như bò đeo nơ.
“ Ông ấy chỉ để tài sản lại cho em và con gái ông ấy - Quân Ưu Nhiễm, nhưng cô ấy đã mất rồi do bị bệnh, vì thế mà Quân thị đã sụp đổ“.
“ Điều quan trọng nhất...trong di chúc năm đó chỉ có tên em và con gái ông ấy, không hề có tên Quân Lịch Hạo“.
Cao Bác Văn bây giờ đã rõ mối quan hệ của cô và Quân Lịch Hạo rồi.
Là anh trai em gái, nhưng không có máu mủ gì.
“ Ý em là...Quân Lịch Hạo không hề cí một ngàn nào từ Quân lão gia?” Cao Bác Văn hỏi.
Cô gật đầu.
“ Còn chuyện Phó Quý là sao? Cô trông trẻ như vậy...sao lại...” Cố Hà Thiên lên tiếng.
Đến giờ anh không tin được một cô gái trẻ như vậy đã đứng đầu một tập đoàn lớn, thực lực quả là ghê gớm rồi.
“ Thật ra lúc đầu tôi và Quý Liêm Liêm chỉ mua cổ phiếu, chỉ là muốn chơi thử” Lộ Khiết nói.
“ Nhưng nào ngờ lại trúng mánh, thế là lập nghiệp thôi“.
“ Nói không phải khoe, chứ tôi mua cổ phiếu nào thì cổ phiếu đó liền tăng nhanh“.
“ Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi và Quý Liêm Liêm đã mua trọn các công ty khác, biến thành một phần của Phó Quý“.
Lộ Khiết nhún vai nói.
Cả ba người đàn ông hết sức trầm trồ.
Nói chứ...tất cả sự nghiệp của cả ba đều là thừa hưởng từ gia đình, cơ ngơi chỉ đợi cái đầu của họ nhận lấy, rồi đưa sự nghiệp của gia đình lên cao.
Không ai ngờ một cô gái trong mỏng manh như này kể sự việc lập nghiệp nghe đơn giản như vậy.
“ Vậy sao em lại lấy tên Phó Thẩm Chi?” Cao Bác Văn hỏi.
“ Mẹ em tên Chi, bà ấy họ Phó. Còn chữ Thẩm là em thêm vào, đặt cho không ai chú ý đến tên thật của em thôi“.
“ Cơ mà hôm nay em không lộ mặt, mọi người cũng không tin nhỉ?” Cô nhìn cả ba hỏi, ngây thơ và trong sáng nói.
“ Phải, cô là ông tổ của việc giấu nghề rồi” Mạc Hạc Hiên thở dài lên tiếng.
Anh sợ sau này tất cả đều bị Lộ Khiết mua trọn hết mức, người phụ nữ này không thể đánh giá qua vẻ bề ngoài được.
Nội tâm và suy nghĩ thật sự đáng sợ.
“ Hôm nay em ra mặt cũng là muốn bảo vệ Cao thị, cũng như là...”
“ Em tuyên lời thách đấu với Quân Lịch Hạo “.
“ Cả đời anh ấy cũng không nghĩ rằng em là người đứng đầu Phó Quý” Lộ Khiết nói.
Cả ba người đàn ông nhìn nhau...
Nếu Cao thị không xảy ra chuyện, cô không xuất hiện, cả ba người bọn họ cũng không nghĩ Lộ Khiết còn có cái tên khác là Phó Thẩm Chi.
...
Quân thị.
Quân Lịch Hạo sau khi xem tin tức, đúng là như suy nghĩ của Lộ Khiết.
Cả đời người đàn ông này không tin cô em gái gọi mình là anh hai năm xưa trong hồn nhiên như vậy lại là người đứng đầu Phó Quý.
Quá bất ngờ rồi.
Anh còn định ép Cao Bác Văn phá sản, bước đi sắp thành công rồi...
Lại bị Lộ Khiết chen chân vào, đây không phải việc nằm trong kế hoạch anh vạch sẵn ra!
“ Chết tiệt...”
Quân Lịch Hạo thầm chửi.
Lộ Khiết là đang muốn ngầm tuyên bố lời thách đấu với anh.
Cô cũng tự nhận rằng...mình chính là thiên địch của Quân Lịch Hạo!
...
Tin tức người đứng đầu Phó Quý một lúc lan truyền ra xa, Cao thị lại trở nên vững mạnh khi được Phó Quý xác nhập thành một.
Cao Bác Văn cũng không nghĩ, bà bầu năm tháng đang ngồi an nhàn ăn trái cây và xem hoạt hình đây là vợ anh, cũng là người đứng đầu tập đoàn có thế có lực.
“ Anh còn bất ngờ sao?” Lộ Khiết đưa cho anh một miếng táo, cô hỏi.
Anh cắn lấy miếng táo trên tay cô, gật đầu.
“ Có gì đâu chứ, chẳng qua là do em đang có thai, nếu không em cũng không lộ mặt đâu“.
“ Vậy ý em là em muốn giấu anh cả đời à?” Cao Bác Văn nhăn mặt hỏi.
“ Đâu có, em định sau khi sinh con ra nói cho anh biết, với lại em cũng có anh rồi, em đâu cần phải đứng đầu Phó Quý nữa“.
“ Phó Quý là do em và Quý Liêm Liêm gầy dựng lên, cô ấy nhất quyết không ngồi vào cái ghế chủ tịch vì em“.
“ Em cũng không nghĩ bản thân sẽ quay lại sớm, đang được anh nuông chiều thế mà...”
Cô đặt đĩa trái cây sang một bên, ôm lấy tay anh nhõng nhẽo.
“ Không phải em nói em là người có rất nhiều tiền sao?” Anh nhìn cô hỏi.
“ Nhưng em thích tiêu tiền của anh cơ...” Lộ Khiết ngây thơ nói.
Bộ dạng này...
Thật là làm anh đầu hàng!
“ Em đó, lo mà dưỡng thai cho tốt đi, chuyện trên thương trường...”
“ Cứ để anh lo“.
“ Anh cũng cảm ơn em, bà xã, em đã bảo vệ anh đó“. Cao Bác Văn đầy ôn nhu nói.
Anh phải thật sự cảm ơn cô, vì có cô Cao thị mới cứu vớt được.
“ Em đã nói rồi“.
“ Anh là người đàn ông của em, chỉ có em ức hiếp anh được thôi, còn người khác động vào anh là đối đấu với Lộ Khiết em“.
Lộ Khiết thản nhiên bảo.
Nhưng lời nói chứa đầy ý đe dọa.
Lão công của cô, ai dám động vào?
Ngon nhào vô!!!
Cô đang mang thai, không dùng đánh nhau để phân thắng bại thì cô dùng cái đầu.
“ Em...đáng sợ thật đó“.
“ Em đáng sợ sao?” Lộ Khiết bĩu môi.
“ Mình không dùng được vũ lực thì mình hãy dùng cái đầu“.
“ Cái đầu này giúp chúng ta thắng hay thua, làm vua hay là kẻ bại trận mà thôi“.