Nhìn vết thương trên người Diệp Ý Lan cũng đoán ra được Mạc Hạc Hiên không hề nương tay không việc ra tay với người phụ nữ này, Mạc Hạc Hiên nói là yêu thì yêu, sủng thì sủng, nhưng tính tình của anh rất ghét người khác phản bội mình.
Cũng chính vì năm xưa anh chứng kiến cảnh mẹ mình bỏ anh và ba anh đi theo người đàn ông khác, do đó Mạc Hạc Hiên rất ghét kẻ phản bội mặc dù rất yêu Diệp Ý Lan, cũng mặc kệ trước kia mình yêu người con gái này ra sao.
Bây giờ thì...
Lộ Khiết thấy Diệp Ý Lan liền tiến tới, cô đưa tay lên.
Chát
Chát
Hai cái tát vào mặt Diệp Ý Lan, một cái cô đánh cho con cô, một cái cô đánh vì cô, năm xưa...
Chính Diệp Ý Lan làm cô mất đứa con đầu lòng, còn hóa điên lang thang suốt hai năm trời!
“ Ha...đánh đã không?” Diệp Ý Lan cứng đầu, cô ta không chịu khai ra ai đứng sau sai khiến mình, cứ để bản thân chịu tra tấn từ Mạc Hạc Hiên.
Quý Liêm Liêm nhìn thấy Diệp Ý Lan chảy đầy máu, cô sợ hãi nép mình vào lòng của Mạc Hạc Hiên,khác với bộ dạng mạnh mẽ thường ngày, bây giờ cứ như con cừu non vậy.
Lộ Khiết hít thật sâu, cô nắm tay thành quyền, nếu như cô không mang thai cô đã giết người phụ nữ độc ác này rồi.
Mạc Hạc Hiên đẩy nhẹ Quý Liêm Liêm ra:“ Đợi tôi một chút“.
Anh tiến tới, cúi xuống nhặt khẩu súng trên tay, rồi đưa cho Cao Bác Văn:“ Hận lắm phải không?“.
Cao Bác Văn nhận lấy khẩu súng:“ Cậu đoán xem tôi có hận không?“.
“ Dĩ nhiên rất hận “ Mạc Hạc Hiên bình thản nói.
“ Cậu đoán trúng rồi đó“.
“ Vậy bắn đi, bắn chết kẻ đã đánh vợ cậu, giết con của vợ cậu đi” Mạc Hạc Hiên vỗ vai.
Lộ Khiết liền né sang một bên,cô không nói gì, bắn chết Diệp Ý Lan cũng được, cô không cản!
Cao Bác Văn bật cười, đưa súng về phía Diệp Ý Lan, nhìn thấy đầu súng hướng về phía mình, cô nhắm mắt lại. Thù không báo được, cuối cùng lại phải bỏ mạng, coi như chết đi rồi, kiếp sau làm vậy.
Cứ nghĩ tiếp theo là tiếng súng vang lên, nhưng không, Cao Bác Văn hạ súng xuống.
“ Tại sao anh không bắn?” Lộ Khiết bất ngờ hỏi.
Cao Bác Văn lắc đầu:“ Cô ta...không thể chết dễ dàng như vậy được“.
“Mạc Hạc Hiên, cậu muốn làm gì ả ta cũng được, nhưng sau năm tháng tiếp, hãy giữ mạng cô ta“.
“ Tôi muốn Tiểu Khiết chính tay giết cô ta sau khi sinh, như thế mới trả lại khoảng thời gian cô ta khiến bà xã tôi chịu khổ “.
Lời đề nghị của anh liền được Mạc Hạc Hiên chấp nhận:“ Được thôi, tôi đồng ý“.
Lộ Khiết từ từ tiến đến, cô nắm lấy tay Cao Bác Văn đang cầm khẩu súng:“ Lúc đó không phải chỉ mình em giết cô ta!“.
“ Mà là cả anh và em“.
Cao Bác Văn nghe vậy liền mỉm cười, anh gật đầu:“ Được chứ, anh sẽ nghe theo lời bà xã của anh“.
Mạc Hạc Hiên đứng nhăn mặt, bây giờ chỗ nào hai người này cũng phát cẩu lương được à?
Màng chào hỏi Diệp Ý Lan kết thúc, cả bốn ra khỏi tầng hầm, Quý Liêm Liêm liền ngủ say trong lòng Mạc Hạc Hiên do tác dụng của thuốc kì lạ đó.
“ Mạc Hạc Hiên, tôi hi vọng sau một tuần anh sẽ trả Quý Liêm Liêm trước kia về cho tôi “.
“ Tôi cũng muốn nói với anh, việc Quý Liêm Liêm cậu ấy đe dọa anh lần trước, chỉ là muốn bảo vệ anh khỏi Diệp Ý Lan “.
“ Tôi không biết anh có cách nhìn phụ nữ ra sao, nhưng anh là người đàn ông đầu tiên mà Quý Liêm Liêm tuyên bố muốn bảo vệ “.
“ Hy vọng hai người có tiến triển tốt “.
Lộ Khiết để lại lời nhắn, sau đó cùng Cao Bác Văn về lại Cao gia, hôm nay đến dây thôi.
Kể từ ngày mai, cô sẽ chuyên tâm dưỡng thai, đồng thời cùng anh tìm kẻ đứng sau sai bảo Diệp Ý Lan làm những chuyện này. Diệp Ý Lan không phải là đồ ngốc, cô ta biết rõ kết cục khi đối đầu với Cao gia và Mạc gia sẽ bi thảm đến đâu nhưng vẫn làm, chứng tỏ thế lực đứng đằng sau đã cam kết sẽ bảo vệ cô ta.
Nhưng lần này thì toang rồi, vào tay Mạc Hạc Hiên thì mất nửa cái mạng thôi.
Đợi sau khi cô sinh xong, việc đầu tiên cô sẽ giết chết Diệp Ý Lan, Lộ Khiết này không muốn động thủ, nhưng một khi đã làm cô phải quyết tâm tới cùng!
Cao Bác Văn nắm chặt tay Lộ Khiết, anh chắc chắn phải khiến kẻ đứng sau toàn bộ những chuyện vừa qua phải trả giá.
Chuyện lần này...liệu có Quân Lịch Hạo nhúng tay vào hay không?
...
Chu Đa Đa ngơ ngác nhìn xung quanh, hai tay dẫn hai đứa trẻ đi bên cạnh.
“ Mẹ ơi, chúng ta đi đâu vậy?” Chu Yết ngây thơ hỏi.
Đây là con gái của Chu Đa Đa.
“ Mẹ ơi, mẹ có chắc là chỗ này không?” Chu Quân nhìn mẹ mình hỏi.
Đây là con trai của Chu Đa Đa, năm đó cô đã sinh ra một cặp sinh đôi, một trai và một gái.
“ Chúng ta đi tìm ba “ Chu Đa Đa nói.
“ Ba? Không phải mẹ nói ba đã mất rồi sao?” Chu Quân nhìn mẹ mình, thằng bé nghiêng đầu hỏi.
“Mẹ cứ nghĩ là vậy, nhưng mẹ không ngờ...anh ấy còn sống “.
“ Tiểu Yết, Tiểu Quân, hai con sẽ sớm gặp lại ba thôi “.