Vô Củ

Chương 284: Chương 284: Mì ăn liền




Tề Hầu hoàn toàn không cảm thấy khung cảnh này lãng mạn. Thuyền bị đẩy ra, Tề Hầu liền liều chết nắm lấy ván gỗ chỗ ngồi. Ngô Củ nhìn chỉ muốn cười.

Đạo diễn hô chuẩn bị, để hai người tìm một chút cảm giác. Ngô Củ đứng lên trước tiên, Tề Hầu sợ đến giật mình. Thuyền theo động tác Ngô Củ đứng lên không ngừng lắc lư. Tề Hầu thật lâu không dám đứng lên, giống sợ lật thuyền.

Ngô Củ thấy hắn quá đáng thương, duỗi tay vịn hắn, nói:

“Không có chuyện gì, không lật được.”

Tề Hầu đáng thương trông mong nhìn Ngô Củ, nói:

“Nhị ca, cũng không thể cố ý hù dọa tôi.”

Ngô Củ lập tức nói:

“Tôi không có.”

Tuy rằng có nghĩ như vậy, thế nhưng cũng chỉ là suy nghĩ một chút!

Ngô Củ biết Tề Hầu sợ nước, sao có khả năng cố ý bắt nạt Tề Hầu. Dù sao Ngô Củ rất cưng chiều bạn trai.

Rất nhanh đạo diễn hô diễn. Tề Hầu ôm eo Ngô Củ, hai người đứng ở trên thuyền, dính chặt vào nhau, xây dựng một bầu không khí vô cùng hường phấn.

Sau đó chậm rãi đến cảnh hôn. Ngô Củ trơ mắt nhìn gương mặt đẹp trai Tề Hầu từng chút từng chút kề sát. Thật giống bị đầu độc, đôi môi nóng lên. Cảnh hôn giả biến thành hôn cuồng nhiệt.

Môi lưỡi hai người quấn quýt nhau. Tề Hầu không biết là hôn kịch liệt hay là bởi vì sợ nước, ôm Ngô Củ thật chặc, ghìm Ngô Củ muốn thở nghẹt thở.

Mà trên bờ mấy người quay phim còn cho là bọn họ đang làm dáng mà thôi. Nhìn thật không cần nói, bầu không khí ám muội khiến người nhìn mặt đỏ tim đập nhanh. Cảnh giả hôn mà giống như thật, quần chúng vây xem đều cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Ngô Củ bị Tề Hầu hôn thở hồng hộc, thiếu chút đứng không được. Rốt cục nghe đạo diễn hô ngừng, còn tưởng rằng cứ như vậy có thể kết thúc công việc. Tề Hầu vẻ mặt ăn vụng thành công. Ngô Củ dùng sức chà môi mình, lườm hắn một cái. Rõ ràng chỉ là tạo tư thế như đang hôn, Ngô Củ lại cảm giác môi mình bị gặm sưng lên. Khi lên bờ bị người thấy được sẽ rất lúng túng.

Kết quả là nghe đạo diễn nói:

“Tốt! Quá tốt rồi!! Vừa nãy bầu không khí rất tuyệt! Diễn cực kỳ tốt! Thêm một lần nữa! Tôi để máy quay phim từ một góc độ khác! Theo như vừa nãy diễn lại một lần!”

Ngô Củ phút chốc tưởng lỗ tai mình xảy ra vấn đề. Tề Hầu là cười híp mắt nói:

“Nhị ca, Lưu đạo diễn nói chúng ta hôn lại một lần nữa.”

Ngô Củ cho là một lần đủ rồi, nào có biết còn có chuyện đổi góc quay. Vô cùng tức giận, thế nhưng cũng không có cách nào, hai lần hôn giả biến thành đao thật thương thật. Khi Ngô Củ trở lên bờ, đôi môi đâu chỉ là sưng còn bị rách.

Thiệu Hốt cười nói:

“Ngô Củ, cậu còn có thiên phú diễn xuất nha! Ôi chao? Môi của cậu làm sao vậy? Bị nóng trong người à?”

Ngô Củ phút chốc muốn dùng đầu của chính mình đi đập đầu Thiệu Hốt, nhìn xem trong đầu Thiệu Hốt có phải chỉ chứa rơm rạ. Mấy người bên cạnh đều nghe được giọng oang oang của Thiệu Hốt, tất cả đều nhìn về phía môi Ngô Củ, vẻ mặt giật mình.

Ngô Củ chạy trốn vào phòng hóa trang, thay quần áo, xóa trang điểm.

Tề Hầu cười híp mắt. Bởi vì diễn rất thuận lợi, kết thúc công việc rất sớm, còn có thời gian ở cùng Nhị ca, hắn tràn đầy phấn khởi lôi kéo Nhị ca đi... ăn khuya.

Ngô Củ vì không muốn mất mặt, không có dẫn Tề Hầu đi ăn buffet, mà là đi tiệm cà phê. Hai người đi ăn bữa khuya, một chốc về ngủ. Kết quả là nghe tiếng chuông điện thoại vang lên.

“Hầu ca, Hầu ca! Anh thật ghê gớm!”

Ngô Củ sợ hết hồn, lập tức nhìn Tề Hầu. Bên trong tiệm cà phê có rất nhiều người kết thúc công việc đi hưởng thụ cuộc sống về đêm. Tất cả đồng loạt nhìn sang, Tề Hầu cũng không có xấu hổ, lấy điện thoại di động ra, cười nói:

“Là Tiểu Yến gọi.”

Tiểu Yến kích động nói:

“Lữ ca, anh mau xem Weibo! Anh vừa có bão rồi!”

Tề Hầu nhất thời có chút sững sờ. Lẽ nào là bởi vì phát trực tiếp ăn tự phục vụ mà xảy ra sự cố? Hắn cúp điện thoại, liền mở Weibo lướt xem.

Ngô Củ cũng mở Weibo. Tin đầu tiên chính là Tề Hầu trong tạo hình cổ trang. Hôm nay có rất nhiều phóng viên đến phim trường, đương nhiên nhanh chóng đưa tin. Tề Hầu tạo hình cổ trang đẹp 360 độ không góc chết, tùy tiện chụp cũng có ảnh đẹp.

Một đống người hô to: “Thần tiên ca ca.”, “Soái không thể tả.”, “Tiểu Bạch đẹp như tranh.” vân vân...., nói chung người hâm mộ khen hết lời.

Ngô Củ lướt qua thấy video Tề Hầu phát sóng trực tiếp ăn tự phục vụ cũng lên top. Tiểu Yến nói bão kỳ thực chính là cái này. Thế nhưng cũng không phải chỉ có hình ảnh Tề Hầu ăn mà thôi, paparazi còn thông qua video bắt đầu soi ra Nhị ca của “thần tiên ca ca“.

Ngô Củ vừa nhìn thấy tin tức liên quan chính mình, vội vã vào xem kỹ một chút. Soi ra Nhị ca dĩ nhiên là thông qua cái muỗng trên bàn ăn. Thời điểm Tề Hầu phát sóng trực tiếp có dùng cái muỗng ăn súp. Muỗng phản xạ hình ảnh người ngồi đối diện Tề Hầu. Bởi vì muỗng cũng không phải gương phẳng, hình ảnh cũng không quá tốt, cho nên chỉ thấy mơ hồ một người đàn ông không rõ mặt.

Có người chụp màn hình, phóng to ảnh, chỉ ra một bóng dáng đàn ông mặc âu phục màu trắng, đeo cà vạt màu tím. Âu phục trắng có rất nhiều người mặc, thế nhưng ca-ra-vat màu tím chói mắt như thế, cá tính quái dị như thế, e rằng không có bao nhiêu người.

||||| Truyện đề cử: Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp |||||

Ngô Củ vừa nhìn, trong lòng “lộp bộp“. Bởi vì Ngô Củ mặc vest đen không phải màu trắng, hơn nữa cũng không đeo ca ra vat màu tím. Nếu như nói người mặc âu phục trắng còn đeo ca ra vat tím, Ngô Củ nghĩ ngay tới một người. Hơn nữa buổi chiều khi đi ăn buffet, cái người kia ngồi ở đối diện Tề Hầu.

Thiệu Hốt!

Ngô Củ đã sớm muốn ói với cái ca ra vát tím chói mắt của Thiệu Hốt.

Đúng như dự đoán, Ngô Củ tiếp tục xem tin tức, không thể không nói cái ca ra vat tím kia quả thực thật lợi hại, cuối cùng Thiệu Hốt đã bị lôi ra.

Tề Hầu hiện tại đang quay phim cổ trang lịch sử về Tề Hoàn Công. Thiệu Hốt ngày hôm qua vừa vặn chạy đến phim trường giám sát. Bọn họ đi ăn buffet ngay trong phim trường, cứ như vậy đối chiếu thời gian, ứng cử viên Nhị ca đã được xác thực, chính là Thiệu Hốt.

Quần chúng xôn xao. Thì ra Nhị ca của Lữ Bạch Nhị có tiền có thế. Hình tượng Thiệu Hốt bình thường chính là con ông cháu cha, tất cả mọi người kinh ngạc khi hắn còn biết nấu ăn.

Ngô Củ bất đắc dĩ xoa xoa thái dương của chính mình. Lúc đó Thiệu Hốt ngồi ở ghế đối diện Tề Hầu, còn Ngô Củ ngồi ở ngay bên cạnh Tề Hầu.

Vào lúc này chuông điện thoại Tề Hầu lại vang lên.

“Hầu ca, Hầu ca...”

Âm thanh rất to đặc biệt có cảm xúc mãnh liệt. Màn hình hiển thị gọi đến là “tình địch“.

Ngô Củ nhìn điện thoại của Tề Hầu có chút bối rối. Tề Hầu nhận điện thoại, bên trong vang ra tiếng cười lớn.

“Ha ha ha!”

Ngô Củ nghe ra là giọng Thiệu Hốt. Thiệu Hốt giọng oang oang, cười ha ha nói:

“Lữ Bạch! Chắc chắn đã xem! Chúng ta có scandal rồi! Tôi là Nhị ca của cậu! Rất cưng chiều ông xã!! Ái chà chà, đàn ông với đàn ông cũng có thể truyền ra scandal! Quá buồn cười, ha ha ha... Ôi chao, sao cậu không cười?”

Ngô Củ nghe được rất rõ ràng, cũng không biết làm sao. Tề Hầu cũng là vô cùng bất đắc dĩ. Hắn không muốn cùng tình địch truyền ra scandal.

Thiệu Hốt còn cười, lại có giọng người khác chen vào, chính là trợ lý Đông Quách Nha.

“Thiếu gia, mới vừa tắm rửa sạch sẽ đừng để chân trần chạy loạn, nhanh mặc quần áo vào. Ngài còn chưa có lau tóc, coi chừng bị lạnh.”

Thiệu Hốt nói:

“Anh mặc cho tôi không được sao, nhanh ôm tôi lên giường đi.”

Ngô Củ cùng Tề Hầu cảm thấy lỗ tai bị hỏng rồi, sao nghe thô bỉ như vậy. Tề Hầu trực tiếp cúp điện thoại, không nghe Thiệu Hốt quấy nhiễu.

Rất nhiều người lên Weibo hỏi Nhị ca có phải là Thiệu Hốt không. Tề Hầu rất ngay thẳng trả lời không phải. Kết quả có một đống người ác ý nói Tề Hầu bấu víu kim chủ còn không thừa nhận, vân vân....

Bất quá cũng có rất nhiều người bênh vực Tề Hầu, nói tay Thiệu Hốt cùng tay Nhị ca khác biệt, chính là hai người quá rõ ràng.

Chuyện này làm cho trên Weibo xảy ra tranh luận nảy lửa, cãi đi cãi lại, nhất thời sôi trào. Ngô Củ không muốn xuất đầu lộ diện. Dù sao coi như mọi người biết Thiệu Hốt không phải Nhị ca, Ngô Củ là Nhị ca, cũng không có gì khác biệt, vẫn là câu nói Tề Hầu bị kim chủ bao nuôi.

Phong Thư gọi điện thoại tới nói Tề Hầu không cần quan tâm. Công ty có đội quan hệ xã hội giải quyết, mặt khác còn nói:

“Đúng rồi, vừa nãy đã xin cho cậu nghỉ quay mấy ngày. Ngày mai thứ sáu, cậu về công ty một chuyến, có quay quảng cáo thực phẩm. Vừa vặn thứ sáu ngày nghỉ liền vào nội thành, thứ hai lại về đoàn tiếp tục công việc.”

Tề Hầu vừa nghe, đôi mắt sáng lên. Không phải là bởi vì Phong Thư nói xử lý hiểu lầm, mà là bởi vì Phong Thư nói có quay quảng cáo thực phẩm.

Quan trọng là có đồ ăn.

Ngày hôm sau vừa sáng, Ngô Củ liền cùng Tề Hầu trở về công ty. Tiểu Yến lái xe đưa hai người trở về.

Phong Thư đã ở công ty chờ Tề Hầu, nhìn thấy Tề Hầu, hắn nói:

“Mười giờ liền bắt đầu. Quảng cáo này rất đơn giản, ghi hình tại công ty. Không cần khẩn trương, tuy rằng đây là quảng cáo đầu tiên của cậu.”

Tề Hầu đã không thể chờ đợi được nữa hỏi:

“Quảng cáo thực phẩm gì?”

Phong Thư nói:

“Mì ăn liền.”

Tề Hầu vừa nghe, ánh mắt sáng lên. Mì ăn liền ăn ngon, hắn thích ăn mì ăn liền.

Phong Thư thấy ánh mắt hắn sáng, không tự chủ được có chút ngứa ngáy sau lưng, cũng không biết tại sao hắn đột nhiên trở nên hưng phấn.

Ngô Củ đi cùng bọn họ tiến vào thang máy. Cửa thang máy đóng lại, ba người đứng ở trong thang máy. Ngô Củ rất là xấu hổ, lo lắng cũng có.

Tại sao Tề Hầu hưng phấn như vậy?

Bởi vì Tề Hầu thích ăn mì ăn liền, đặc biệt rất thích.

Tề Hầu lại hỏi:

“Khẩu vị gì?”

Phong Thư phút chốc nghe không hiểu, hỏi lại.

“Cái gì?”

Tề Hầu nói:

“Mì ăn liền đó, có khẩu vị gì?”

Phong Thư lúc này nghe hiểu, thế nhưng thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.

“Keng!”

Thang máy đến tầng 15, cửa thang máy mở ra. Phong Thư lúc này mới bừng tỉnh, lúng túng nói:

“Chuyện đó... Tôi không có hỏi. Chắc là... là vị kinh điển.”

Tề Hầu vẻ mặt hớn hở. Hắn và Phong Thư bước ra khỏi thang máy, chuẩn bị đi quay quảng cáo mì ăn liền. Ngô Củ nhìn hai người đi ra thang máy, thở phào nhẹ nhõm. Cũng không biết Phong Thư có thể ứng phó được Tề Hầu hay không, hay lúng túng đến chết.

Ngô Củ ấn nút đóng cửa, tiếp tục lên lầu vào văn phòng. Thiệu Hốt chọn cho Ngô Củ một trợ lý, trợ lý ngày hôm nay đến trình diện.

Thiệu Hốt đã nói cho Ngô Củ biết, người trợ lý này có thể kiêm chức vệ sĩ bởi vì biết đánh nhau. Trước đây hắn có học võ thuật, xuất thân từ đội vệ sĩ, bởi vì biểu hiện xuất sắc cho nên được cất nhắc lên.

Ngô Củ mới vừa ngồi xuống, trợ lý liền đến trình diện. Có người gõ cửa, Ngô Củ nói:

“Mời vào.”

Trợ lý mặc âu phục màu đen đi vào. Gương mặt còn rất trẻ, vóc người không cao, khoảng chừng 1 mét 7, còn mang theo vẻ ngây ngô của thiếu niên, có chút lạnh lùng.

Ngô Củ vừa nhìn thấy, nhất thời xoa xoa thái dương, liền nghe kia trợ lý nói:

“Ngô tổng, chào ngài, tôi tên Tề Tử Thanh, là trợ lý của ngài. Có chuyện gì xin cứ việc phân phó tôi làm việc.”

Quả nhiên là Tử Thanh!

Thời trước Tử Thanh khoảng chừng mười bốn tuổi, vẫn là thiếu niên hết sức ngây ngô. Bây giờ Tử Thanh khoảng chừng hai mươi tuổi, mặc dù lớn hơn, thế nhưng cũng vẫn ngây ngô, vẫn khuôn mặt than.

Ngô Củ nhận ra Tử Thanh, tuy nhiên Tử Thanh không quen biết Ngô Củ. Tử Thanh là người thành thật, trình diện xong rất nhanh liền đi ra ngoài ngồi vào bàn làm việc.

Ngô Củ chiều hôm qua không ở văn phòng, xem một chút văn kiện, cũng không có gì quan trọng.

Tử Thanh gõ cửa đi vào, nói:

“Ngô tổng, vừa nãy Triệu tổng đã đến công ty. Quay chụp quảng cáo ở tầng 15. Triệu tổng muốn cùng Ngô tổng bàn bạc về việc Lữ Bạch làm đại sứ thương hiệu.”

Ngô Củ vừa nãy lật xem văn kiện đã thấy. Hôm nay công ty quảng cáo sản phẩm mì ăn liền của tập đoàn Triệu gia. Bọn họ muốn Lữ Bạch làm người mẫu quảng bá sản phẩm, Tổng giám đốc công ty cũng đến. Chủ yếu là dựa vào việc quảng cáo này để tạo quan hệ cùng Thiệu gia, sau đó tiếp tục hợp tác.

Thiệu Hốt còn ở phim trường chơi vui vẻ, Ngô Củ là người mới cất nhắc lên vị trí quản lý, người Triệu gia đương nhiên phải tìm Ngô Củ bàn luận.

Ngô Củ gật gật đầu. Vừa vặn không yên lòng Tề Hầu quay quảng cáo, không biết có xảy ra chuyện gì hay không, Ngô Củ liền đứng lên chuẩn bị đi xem, vừa vặn gặp gỡ Triệu tổng.

Tử Thanh ra cửa trước ấn thang máy cho Ngô Củ, sau đó hai người đồng thời đi xuống tầng 15. Tầng 15 là nơi chuyên môn dùng quay chụp bối cảnh trong nhà. Ngày hôm nay có nhiều chương trình lên lịch, mọi người bận rộn vô cùng.

Ngô Củ cùng Tử Thanh còn trong thang máy, liền nghe mơ hồ bên ngoài có người nói chuyện. Tuy rằng nói không lớn, nhưng bởi vì yên tĩnh nghe cũng rất rõ ràng.

Một người nói:

“Làm sao vậy? Cũng không phải chưa từng làm? Lần trước là ai tự đưa tới gối?”

Một giọng khác đặc biệt quen tai vang lên, chính là Phong Thư.

“Anh muốn làm gì, nơi này là công ty, có camera giám sát. Anh không sợ hình ảnh của anh bị công khai!”

Người kia cười nói:

“Cho công khai cũng không sao cả, anh tình tôi nguyện. Hơn nữa còn là Phong đại quản lý nổi tiếng trong giới giải trí, cũng không phải tôi cưỡng bách ai.”

Phong Thư thật giống bị chọc tức, nói:

“Anh... vô liêm sỉ, anh buông tôi ra!”

Người kia còn cười nói:

“Không buông.”

“Keng!”

Cửa thang máy mở ra. Phong Thư bị người để trên tường bên cạnh thang máy. Nghe âm thanh, hắn sợ hết hồn, nhanh chóng giãy dụa. May mà đối phương cũng buông lỏng tay ra.

Ngô Củ cách cửa thang máy, đã nghe thấy hai người bên ngoài đối thoại, chờ cửa thang máy vừa mở ra, Ngô Củ phát hiện là người quen. Khó trách giọng nói quen tai như vậy. Đây còn không phải là Triệu Gia.

Triệu Gia một thân âu phục màu xám bạc, bên trong là áo sơmi màu đen, ca ra vát đen. Vừa rồi hắn còn bỡn cợt Phong Thư, lúc này gặp được Ngô Củ, lập tức cười hòa nhã, đưa tay ra nói:

“Vị này chính là Ngô tiên sinh?”

Ngô Củ đưa tay nắm lấy tay Triệu Gia, nói:

“Triệu tổng, chào ngài.”

Ngô Củ vạn vạn lần không nghĩ tới Triệu Gia biến thành người bán mì ăn liền.

Triệu Gia kỳ thực nắm giữ một tập đoàn ăn uống, lĩnh vực kinh doanh rất rộng, trong đó cũng có nhà máy sản xuất mì ăn liền, một trong những món ăn mà Tề Hầu yêu thích nhất.

Phong Thư cũng không biết chuyện của mình cùng Triệu Gia có bị phát hiện hay không. Nhìn thấy Ngô Củ đến, hắn thở phào nhẹ nhõm. Triệu Gia ở trước mặt người khác luôn đàng hoàng, hẳn là sẽ không phát điên.

Trên đường vào studio, Triệu Gia nói chuyện cùng Ngô Củ Bên trong không gian rất rộng, có nhiều người bận rộn, Ngô Củ liếc mắt liền thấy Tề Hầu.

Tề Hầu còn hoá trang. Đạo diễn ở bên cạnh đang giảng giải nội dung yêu cầu kịch bản.

“Trước đây cậu ăn phát trực tiếp tôi đã xem, rất tốt, rất có sức hút. Cứ như vậy, làm như bình thường, phát huy là tốt rồi. Chúng ta tranh thủ ghi hình một lần liền OK!”

Tề Hầu nghe liền gật đầu. Hắn đã không thể chờ đợi được nữa. Hắn muốn ăn mì ăn liền. Ly mì ăn liền dùng làm đạo cụ đã chuẩn bị xong, để ở một bên, mùi thơm nồng nặc, Tề Hầu thèm sắp chết rồi.

Buổi sáng bọn họ gấp rút về công ty, cũng chưa kịp ăn sáng, hiện tại Tề Hầu đói bụng, vừa vặn có mì ăn liền bên cạnh.

Ngô Củ cùng Triệu Gia nói chuyện. Hai người đứng ở một bên xem Tề Hầu quay hình. Ngô Củ thấy đôi mắt Tề Hầu long lanh nhìn ly mì ăn liền đạo cụ, không nhịn được xoa xoa thái dương, nói một câu:

“Triệu tiên sinh, tôi xin phép đi một chút.”

Ngô Củ nói, nhanh chóng đi đến trước mặt Tề Hầu. Tề Hầu lập tức hưng phấn nắm lấy góc áo Ngô Củ, nói:

“Nhị ca, Nhị ca, trong ly mì ăn liền này... có tôm lớn, còn có nhiều thịt. Mì ăn liền trước đây tôi ăn tại sao không có?”

Ngô Củ vừa định nói đây là quảng cáo, đương nhiên muốn khuếch đại trong mì có tôm có thịt. Chỉ đưa lên hình sợi mì làm sao kích thích sự thèm ăn của người xem, thời điểm đó ai sẽ mua mì ăn liền. Ngô Củ còn chưa nói ra, kết quả Tề Hầu liền nói:

“Nhị ca nói thật đi, có phải trước đây Nhị ca lén lút tháo bao chứa mì ăn liền ăn phải không?”

Ngô Củ phút chốc muốn phun máu lên mặt Tề Hầu, nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói:

“Ai ăn cái bao mì ăn liền chứ!”

Tề Hầu nói:

“Tôi.”

Ngô Củ:

“...”

Ngô Củ cảm giác lần đầu tiên kể từ khi sinh ra bị chọc tức phát khóc.

Thật sự bởi vì cái bao mì ăn liền.

Cuối cùng Ngô Củ căn dặn Tề Hầu.

“Một chút Triệu Gia muốn bàn bạc với cậu về việc làm người mẫu đại diện thương hiệu mì ăn liền công ty họ. Cậu phải tận lực quay thành công trong một lần, biết chưa? Buổi trưa sẽ mời cậu đi ăn ngon.”

Tề Hầu dùng sức gật đầu. Ngô Củ luôn cảm thấy Tề Hầu dễ dàng đáp ứng là có âm mưu.

Ngô Củ đi trở lại tiếp tục cùng Triệu Gia nói chuyện.

Bên kia rất nhanh liền quay hình. Bởi vì là quảng cáo mì ăn liền rất ngắn, đội ngũ chỉ có đạo diễn và quay phim.

Tề Hầu lập tức ôm lấy ly mì ăn cầm đũa nhanh chóng nhét mì vào miệng. Ngô Củ vừa nhìn thấy, liền che mặt của mình, phút chốc không muốn nói chuyện. Mắt không mắt tim không đau. Hối hận trước lúc quay phim không cho Tề Hầu ăn bữa sáng.

“Cắt!!! Dừng lại!! Không thể ăn như thế. Ăn chậm một chút, từ tốn một chút, biết chưa?”

Tề Hầu một đũa quơ sạch ly mì ăn liền. Hắn sờ sờ miệng, đem đầu tôm phun ra ngoài. Ngô Củ thật là không dám nhìn. Đột nhiên cảm thấy mình xuống lầu xem quay quảng cáo là sai lầm. Vẻ mặt Tử Thanh vẫn bình tĩnh.

Phong Thư cũng che mặt, phỏng chừng suy nghĩ giống Ngô Củ. Hắn đang suy xét không biết có nên lấy lý do đi vệ sinh chạy trốn giải quyết bối rối của mình.

Triệu Gia cười híp mắt nói:

“Lữ tiên sinh quả nhiên danh bất hư truyền. Xem ra công ty chúng tôi tìm Lữ tiên sinh quay quảng cáo này là tìm đúng người rồi.”

Ngô Củ hiện tại đã không có cách nào phân rõ Triệu Gia là trào phúng hay là thật lòng ca ngợi.

Đạo diễn nói:

“Nhanh, đổi một ly mì mới. Từ từ, chớ có khẩn trương, ăn từ tốn một chút.”

Tề Hầu thành thật gật gật đầu. Chuyên gia trang điểm đến chỉnh sửa, rất nhanh lại bắt đầu.

“Cắt!! Dừng lại!! Từ tốn! Có thể từ tốn hơn không? Đừng xem nó là mì. Nó chính là thịt bò ngon nhất trên thế giới! Hiểu không? Đổi một ly mì ăn liền khác.”

Ngô Củ ở một bên bưng kín mặt của mình. Bởi vì vào giờ phút này trong lòng Ngô Củ nghĩ đạo diễn dẫn dắt như vậy là sai lầm. Dù trước mặt là thịt bò ngon nhất trên thế giới, Tề Hầu cũng nuốt nhanh như thế.

“Cắt!! Dừng lại!! Không không không! Làm lại, đổi một tô mì khác, ăn từ tốn chậm rãi!”

“Cắt!! Dừng lại! Ăn chậm rãi một chút, như đối xử tình nhân! Đổi một ly mì khác!”

“Cắt!! Dừng lại!! Chậm lại! Chậm lại! Đừng ăn diên cuồng như vậy! Đổi một ly mì...”

“Cái gì? Đã ăn hết một thùng mì rồi? Đi mở một thùng khác! Lần này phải hoàn thành nha!”

Tay Ngô Củ cùng Phong Thư đều không rời khỏi mặt. Một thùng mì đã bị Tề Hầu ăn xong rồi. Ngô Củ phát hiện Tề Hầu là cố ý, bởi vì chờ hắn ăn no liền từ tốn chậm rãi, đối xử mì ăn liền như là tình nhân. Hắn nâng ly mì ăn nhẹ nhàng ăn chậm rãi.

“Rất đẹp!! Hoàn mỹ! Kết thúc công việc! Quá tốt rồi!!”

Cuối cùng cũng quay xong, đạo diễn mừng đến phát khóc. Đem mũ trên đầu ném xuống đất, đạo diễn quay sang ôm lấy người quay phim bên cạnh cũng muốn khóc.

Tề Hầu thỏa mãn liếm liếm môi mình. Ngô Củ luôn thấy vẻ mặt này sau khi ăn no.

Đạo diễn đột nhiên sững sờ, nói:

“Quay cảnh đó!!! Quay lại cảnh vừa nãy? Vừa nãy động tác quá hoàn mỹ rồi! Đúng rồi, chính là như vậy, quay lại hình ảnh đó. Quá tốt rồi, thêm vào nội dung.”

Đạo diễn cũng là người điên, cuối cùng còn thật vui vẻ rời đi.

Triệu tổng mặc dù là lãnh đạo cao nhất công ty, nhưng người trực tiếp quản lý sản xuất mì chính là một phụ nữ chừng ba mươi mấy tuổi.

Người phụ nữ kia vẻ mặt nghiêm khắc. Kết quả nhìn thấy đã hoàn thành quay hình, cô ấy nhanh chóng đi nhanh về phía Tề Hầu, nói:

“Lữ Bạch, tôi là người hâm mộ của cậu đó! Cậu phát sóng trực tiếp tôi đều xem! Tôi nhớ cậu nói thích ăn mì hải sản. Đây là hai thùng mì vị tự nhiên tặng cho cậu. Cậu tuyệt đối đừng ghét bỏ nha!”

Ngô Củ vừa định đi tới, kết quả nhìn thấy hai thùng mì ăn liền, cũng không dám đi tới. Tề Hầu nhìn fan nữ, lộ ra nụ cười đầy mê hoặc, quá nửa là bởi vì hai thùng mì được hối lộ. Nụ cười kia phải nói là gợi cảm.

“Sao lại ghét bỏ chứ? Người hâm mộ cho đồ vật, tôi đều quý trọng, thực sự là cám ơn chị.”

Fan nữ vui sướng thiếu chút ngất xỉu. Ngô Củ trợn mắt nhìn trời.

Dối trá!

Khả năng ứng phó người hâm mộ của Tề Hầu quả thật cao siêu. Mấy chiêu này đối với một bá chủ Xuân Thu như Tề Hầu quả thực rất đơn giản, nắm trong lòng bàn tay.

Fan nữ đi rồi, Ngô Củ lúc này mới đi tới, nói:

“Triệu tiên sinh muốn bàn bạc công việc. Cậu cũng đến phòng họp được rồi?”

Tề Hầu lập tức gật gật đầu, nói:

“Được, nhưng trước tiên phải đem hai thùng mì ăn liền tới văn phòng Nhị ca.”

Ngô Củ nói:

“Tại sao để chỗ của tôi?”

Tề Hầu nói:

“Bởi vì tôi không có văn phòng. Tan tầm chúng ta mang về nhà.”

Ngô Củ không biết nói gì, Tề Hầu nhất định muốn mang hai thùng mì ăn liền đi cất kỹ, thật giống người khác sẽ đoạt của hắn vậy. Vì vậy Ngô Củ không thể làm gì khác hơn là để Tề Hầu ôm hai thùng mì ăn liền đi văn phòng mình.

“Đi nhanh về nhanh, biết chưa?”

Tề Hầu gật gật đầu. Hắn cười vui vẻ ôm hai thùng mì như nâng niu báu vật đi ra hành lang vào thang máy lên lầu.

Kỳ thực buổi họp rất đơn giản, Triệu Gia không phải người khó tính. Hơn nữa hắn cùng Phong Thư “quan hệ mật thiết”, bởi vậy điều kiện rất phóng khoáng, chẳng hề hà khắc. Mọi người nói chuyện vui vẻ, buổi trưa liền tan họp. Triệu Gia mời mọi người cùng đi ăn cơm trưa. Phong Thư cũng không từ chối được, không thể làm gì khác hơn là bị Triệu Gia mang đi.

Xế chiều hôm nay Tề Hầu không có lịch làm việc, cũng không cần về đoàn phim, bởi vậy buổi chiều rất rãnh rỗi. Ngô Củ ở trong văn phòng làm việc Tề Hầu liền mở thùng mì ăn liền ra, nhìn tới nhìn lui, thật giống mì ăn liền là báu vật hiếm có. Hắn cầm tô mì ở trong tay thưởng thức.

Ngô Củ thấy hắn thèm, biết Tề Hầu muốn ăn liền nói Tử Thanh lấy nước nóng cho Tề Hầu nấu mì, còn mình tiếp tục vùi đầu xem tư liệu.

Ngô Củ làm việc tới tan tầm. May mắn không phải là mì ăn liền mùi thịt bò, mùi hải sản và rau củ nhẹ một chút, không thì Ngô Củ đã ói ra bữa trưa.

Ngô Củ buổi chiều bề bộn nhiều việc, Tề Hầu ngược lại ngoãn, cũng không quấy rối. Chờ xong việc, Ngô Củ ngẩng đầu nhìn thiếu chút chửi tục.

Mẹ ơi, một thùng mì ăn liền đã bị ăn sạch rồi. Ly nhựa chất rất cao, cũng sắp vùi lắp Tề Hầu!

Hơn nữa thùng còn lại cũng không phải nguyên vẹn, ít nhất đã bị mất đi một phần ba số lượng.

Ngô Củ trừng mắt nhìn Tề Hầu. Tề Hầu vẻ mặt oan ức. Ngô Củ nói:

“Không phải không cho ăn. Mà cái này không có dinh dưỡng, đều là chất hóa học, hơn nữa muối rất nhiều. Mì là chiên dầu không tốt đối với sức khỏe.”

Tề Hầu nghe không phải quá hiểu, bất quá vẫn là ngoan ngoãn gật gật đầu. Nghe Ngô Củ nói, cuối cùng hắn thề.

“Sau này mỗi lần nhiều nhất ăn mười ly.”

Ngô Củ:

“...”

Hai người tan tầm về nhà, Ngô Củ dự định làm món ăn có dinh dưỡng, bữa tối dưới ánh nến gì gì đó. Kết quả thời điểm ăn tối, Thiệu Hốt gọi điện cho Ngô Củ. Phần mở màn là tràn cười to.

“Ha ha ha!!!”

Mí mắt Ngô Củ giật giật, hỏi:

“Thiệu tổng, ngài không có chuyện gì chứ?”

Thiệu Hốt nói:

“Không có nha! Cậu xem Weibo đi, ông xã nhà các người đỏ rồi!”

Ngô Củ vừa nghe, mí mắt càng giật mạnh hơn.

“Ông xã gì?”

Thiệu Hốt nói:

“Lữ Bạch đó. Ông xã quốc dân, không phải mọi người đều gọi Lữ Bạch như vậy?”

Ngô Củ không biết Tề Hầu đỏ thế nào. Hắn bây giờ chưa có một tác phẩm tiêu biểu, phim còn chưa có quay xong, kết quả đã đỏ sẫm sắp biến thành đen.

Ngô Củ mở điện thoại lướt Weibo, kết quả liền hiểu.

Tề Hầu có scandal rồi! Đáng sợ hơn, đối tượng scandal với Tề Hầu là người trong đoàn phim, nữ thứ bạch liên hoa!

Có người đưa lên một bức ảnh, bối cảnh vô cùng quen mắt, là ở công ty. Hơn nữa Tề Hầu mặc quần áo công ty Triệu gia tài trợ, chính là quần áo quay quảng cáo ngày hôm nay.

Ngô Củ tỉ mỉ nghĩ lại. Ngày hôm nay nữ thứ ở trường quay không ở công ty, làm sao có khả năng truyền ra scandal.

Trong hình Tề Hầu rạng rỡ hai tay ôm nữ thứ vào trong ngực. Nữ thứ như chim nhỏ nép vào lòng người. Hai người ở trong hành lang tình chàng ý thiếp. Nữ thứ ngẩng đầu lên, tựa hồ muốn hôn môi Tề Hầu.

Tề Hầu vừa nhìn thấy, liền giơ đũa lên, nói:

“Nhị ca, tôi không có!”

Ngô Củ cũng cảm thấy kỳ quái. Cả ngày hôm nay Tề Hầu luôn trong tầm mắt Ngô Củ, làm sao có khả năng cùng người phụ nữ ở xa ngàn dặm tình chàng ý thiếp, còn là trong hành lang công ty.

Không chỉ là paparazzi tung ảnh scandal, nữ thứ còn giống như trượt tay ấn like dưới phần bình luận dưới ảnh này.

Đồng thời trên trang cá nhân, nữ thứ đưa lên dòng trạng thái nói cảm ơn mọi người yêu thương mình, còn nói ra những lời văn vẻ đầy ý thơ. Nói chung ám chỉ đúng là đang đắm chìm trong tình yêu, vân vân...

Tề Hầu vừa xem cảm thấy không phải là đang lừa bịp sao. Sắc mặt Nhị ca khó coi như vậy, nếu như Nhị ca hiểu lầm liền thảm. Vì vậy hắn lập tức không chút suy nghĩ, lên Weibo trực tiếp nói cái hình ảnh kia không đúng, tất cả đều là dối trá. Hắn nói mình cùng nữ thứ không có bất cứ quan hệ gì.

Tề Hầu đối với việc này rất kích động, kỳ thực cũng là bởi vì không có kinh nghiệm. Ngô Củ vừa nhìn thấy hắn lên Weibo giải thích, liền nhức đầu không thôi, nói:

“Cậu làm như vậy sẽ bị người ta hiểu lầm.”

Tề Hầu không biết hiểu lầm cái gì, kết quả hiểu lầm thật sự đến. Nữ thứ vừa đăng tin gây chú ý, Tề Hầu liền lên giải thích. Nữ thứ liền phát đăng tin đính chính trên trang cá nhân, hận không thể nói mình từ trà xanh thành cải thìa.

“Cảm ơn mọi người quan tâm. Chúng tôi mặc dù đang yêu cuồng nhiệt, thế nhưng đối phương tựa hồ muốn lấy sự nghiệp làm trọng, cũng không muốn quan hệ của chúng tôi công khai. Là tôi quá yêu anh ấy, cho nên đắc ý vênh váo. Xin mọi người đừng thảo luận chuyện này nữa. Nói chung là lỗi của tôi. Chuyện này cứ như vậy cho qua đi. Cảm ơn mọi người.”

Nữ thứ còn đăng hình chính mình khóc. Chỉ một lúc rất nhiều người vào bình luận che ngợp bầu trời. Tất cả đều chạy đến Weibo Tề Hầu chửi bới, chỉ trích Tề Hầu.

Người tẩy chay A:

“Phẫu thuật thẩm mỹ, trai bao đi cửa sau! Con mẹ nó, dám ngủ với người ta không dám thừa nhận đang có quan hệ!”

Người tẩy chay B:

“Xấu xa! Bẩn thỉu! Mày sẽ gặp báo ứng!”

Người tẩy chay C:

“Từ sớm đã cảm thấy hắn được lăng xê. Không có tác phẩm tiêu biểu, vốn là ôm cái đùi lớn sao? Nếu như không phải hắn có thủ đoạn, chưởng môn ngọc nữ của chúng ta làm sao có khả năng coi trọng hắn!”

Người tẩy chay D:

“Giống như tra nam, cút khỏi giới giải trí đi! Thứ gì!”

Người tẩy chay E:

“Ca ca gì đó không phải Thiệu tổng sao? Ái chà chà người ta rất lợi hại, các người cẩn thận bị phong sát đó!”

Người tẩy chay F:

“Thiểu năng trí tuệ, tra nam jj! Cút khỏi giới giải trí đi!”

Tề Hầu vừa nhìn thấy liền nổi giận. Hắn đời này còn chưa có chịu qua xỉ nhục lớn như vậy. Nữ thứ làm bộ dáng Bạch Liên Hoa, còn muốn đạp ngã Tề Hầu.

Ngô Củ nhìn thấy đám người tẩy chay đến mắng Tề Hầu, sắc mặt vô cùng không dễ nhìn. Ngô Củ gọi điện thoại cho Phong Thư. Phong Thư rất lâu mới nhận cuộc gọi, giọng nói vang lên là Triệu Gia.

“A lô? Ngô tổng, có chuyện gì không? Phong Thư không thoải mái, ngủ rồi.”

Ngô Củ nghe khẩu khí Thiệu Gia, liền biết hắn hả hê. Ngô Củ đem sự tình nói một lần, nhắn nhủ Phong Thư thức dậy trả lời điện thoại. Triệu Gia vừa nghe bọn họ mới vừa ký hợp đồng với Lữ Bạch làm người mẫu đại diện mì ăn liền, hiện tại đã có người tới tẩy chay. Chuyện này cũng liên quan Triệu gia, hắn trầm giọng nói:

“Tôi biết rồi, Ngô tổng yên tâm.”

Ngô Củ cúp điện thoại, liền thấy Tề Hầu đang nghiên cứu tấm hình kia, ánh mắt vô cùng mờ mịt. HunhHn786 Chớ thấy hắn ngày thường luôn tỏ ra đáng yêu, giống vô hại, kỳ thực Tề Hầu thủ đoạn rất nhiều.

Ngô Củ vừa muốn khuyên hắn, nói Phong Thư là người quản lý sẽ biết cách xử lý. Tề Hầu đột nhiên liền nói:

“Nhị ca, tôi biết rồi, tối biết tấm hình này từ đâu có.”

Hai người đang dùng cơm, Tề Hầu nhất định muốn ra ngoài. Hắn muốn cùng Ngô Củ về công ty. Hai người hấp tấp đến bộ phận bảo vệ xem băng ghi hình giám sát.

Thời gian buổi sáng 11 giờ, quả nhiên Tề Hầu xuất hiện ở hành lang tầng 15 công ty. Hình ảnh này bối cảnh giống như đúc tấm hình kia, chỉ có điều... trong tay Tề Hầu ôm không phải nữ thứ, mà là hai thùng mì ăn liền...

Dĩ nhiên là có người chỉnh sửa ảnh, đem thùng mì ăn liền đổi thành nữ thứ.

Ngô Củ dở khóc dở cười, nói:

“Mì ăn liền!?”

Tề Hầu nghiêm túc cường điệu, nói:

“Mì ăn liền vị mới.”

Ngô Củ:

“...”

Video này là bí mật nội bộ công ty, chỉ có nhân viên nội bộ có thể xem. Không biết chuyện gì xảy ra, hình ảnh lại rò rỉ ra bên ngoài. Hơn nữa ghê tởm nhất chính là còn bị người đem thùng mì ăn liền chỉnh sửa thành nữ thứ.

Sắc mặt Ngô Củ trầm xuống, nói với quản lý đội bảo vệ.

“Đây là hình ảnh giới hạn trong nội bộ công ty chúng ta, vậy mà để paparazi lấy được, chuyện này nhất định phải nghiêm túc xử lý.”

“Vâng!”

Quản lý đội bảo vệ vội vã đáp ứng. Ngô Củ là quản lý cấp cao Thiệu tổng mới mời đến, quản lý đội bảo vệ đã ở công ty làm bảy tám năm, cũng là người từng trải, tự nhiên biết ai có thể chọc, ai không thể chọc. Hình ảnh giới hạn nội bộ bị paparazi lấy đi, việc này cũng lớn. Thái độ Ngô Củ xem như là ôn nhu, nếu để cho Thiệu tổng biết nhất định nhảy dựng lên hất tung bàn.

Quản lý đội bảo vệ bảo đảm nhất định điều tra rõ ràng, còn sẽ có giải trình bằng văn bản cho Ngô Củ. Tề Hầu lại nói:

“Tôi muốn anh chia sẻ video này.”

Quản lý đội bảo vệ sao chép video gửi cho Tề Hầu, cũng không có chút do dự, dù sao Tề Hầu là người trong cuộc.

Tề Hầu nhận file video hình ảnh hắn ôm hai thùng mì ăn liền vui vẻ ở hành lang công ty. Sau đó phát video này lên trên Weibo. Tề Hầu không ghi bất kỳ chữ nào, chỉ phát ra video cùng hình chụp.

Phát xong video lên Weibo cá nhân, Tề Hầu liền theo Ngô Củ về nhà. Trong khoảng thời gian Tề Hầu cùng Ngô Củ về nhà, hình ảnh và video đã lan truyền với tốc độ chống mặt.

Người qua đường A:

“Trời ơi! Mì ăn liền!”

Người qua đường B:

“Ha ha ha ha... thật mất mặt! Má ơi đau quá a, đau quá a. Mặt sưng vù lên rồi!!”

Người qua đường C:

“Tôi đã nói ông xã không thể nào là tra nam!”

Người qua đường D:

“Phun nước bọt vào đám nói năng bậy bạ. Mất mặt chưa. Đám anti kia cút đi! Còn dám nói tra nam, da mặt có đau hay không?!”

Người qua đường E:

“Ha ha ha chỉ có tôi chú ý tới hình ảnh à!? Làm tôi cười chết. Muốn tôi cười chết để đoạt thuyền sao?!”

Người qua đường F:

“Ha ha ha vở kịch lớn nhất năm. Chưởng môn ngọc nữ cái gì, gọi là công chúa mì ăn liền đi. Mẹ ơi, làm tôi cười chết, sao lại làm buồn cười như thế!”

Người qua đường G:

“Công chúa mì ăn liền là muốn dựa vào ông xã lăng xê à! Thật không biết xấu hổ!”

Tề Hầu phát ra video cùng hình ảnh xong, quả thực là chưa đánh đã tan. Dù sao chỉnh sửa ảnh có vết tích, rất nhiều người chuyên nghiệp đứng ra nói ảnh photoshop thô thiển. Cứ như vậy, quả thực chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Biệt danh Công chúa mì ăn liền nháy mắt biến thành đề tài nóng hổi. Hơn nữa bài đăng của nữ thứ trên trang cá nhân bị phanh phui dối trá. Cái gì vô cùng đáng thương, nói mình yêu phải “tra nam”, hắn không muốn thừa nhận, cũng không muốn hắn bị khó dễ. Hiện tại hay rồi, bị vả vào mặt đau đớn.

Bất quá nữ thứ vẫn không có từ bỏ tự lăng xê. Giữa đêm hôm khuya khoắt trên trang cá nhân cô ta đăng nội dung khóc lóc kể lể, nói vô cớ có rất nhiều người chửi mình. Cô ta nói mình không nói bạn trai là Lữ Bạch, tấm ảnh photoshop cũng không phải cô ta tung ra. Cô ta chỉ là trượt tay khen ngợi ảnh đẹp mà thôi. Tiếp tục nói mặc dù mình không xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất cũng không xuất sắc, hơn nữa không đủ nguồn lực, làm cho người hâm mộ chịu khổ. Nhưng cô ta sẽ tiếp tục cố gắng, nỗ lực trở nên mạnh mẽ hơn, bảo vệ người hâm mộ của mình vân vân...

Nữ thứ diễn vai Bạch Liên Hoa, cuối cùng còn đem tất cả tội đổ lên đầu paparazi. Nói paparazi muốn hại mình, nhất định muốn con chó xấu xa kia đứng ra xin lỗi vân vân....

Sự kiện này xảy ra, tuy rằng nữ thứ nổi đình đám, thế nhưng không có người nào ủng hộ, đều là mắng cô ta.

Người được lợi lớn nhất là... Mì ăn liền.

Video Tề Hầu vui vẻ ôm hai thùng mì ăn liền đăng tải, chỉ một thoáng đã thu hút rất nhiều người. Chỉ sau một ngày số lượng mì ăn liền vị mới bán ra đã tăng gấp đôi. Đoạn quảng cáo Tề Hầu ăn mì phát sóng. Dựa theo đạo diễn giải thích chính là đối xử như tình nhân. Ánh mắt Tề Hầu nhìn chăm chú vào mì ăn liền, nếu mì ăn liền có tri giác sớm đã bị mất hết hồn vía rồi. Bởi vậy mì ăn liền đã trở nên nổi tiếng cũng không gì ngăn được.

Người qua đường Giáp:

“Ôi ôi ôi, so với đi thi Hoa Vương còn soái hơn!!!”

Người qua đường Ất:

“Tôi là mì ăn liền! Tôi là thùng mì ăn liền kia. Vị tôm tươi mới!”

Người qua đường Bính:

“Tôi muốn ăn mì ăn liền giống nam thần!”

Người qua đường Đinh:

“Đột nhiên cảm thấy mì ăn liền cũng hấp dẫn nha!”

Người qua đường Mậu:

“Nam thần, nam thần, tôi đã mua hai thùng mì ăn liền vị mới, dự định liên tục ăn nó trong hai tuần!”

Tề Hầu sáng sớm đã thức dậy. Bởi vì ngày hôm nay không đi làm, hắn vừa đánh răng vừa mở điện thoại di động ra lướt Weibo, xem chiến công hôm qua ra sao. Kết quả lướt một cái liền nở nụ cười.

Ngô Củ tiến vào phòng tắm liền thấy Tề Hầu ngậm bàn chải đánh răng. Sáng sớm Tề Hầu còn cười hớn hở như thế, Ngô Củ hỏi:

“Nhìn cái gì vậy?”

Tề Hầu đem lời người hâm mộ nói cho Ngô Củ xem, cười nói:

“Nhị ca nhìn xem, hai thùng mì ăn liền nhiều nhất tôi chỉ có thể ăn hai ngày, còn muốn thiếu ăn. Người này có thể ăn hai tuần.”

Ngô Củ yên lặng liếc mắt nhìn biểu cảm của Tề Hầu, giống như Tề Hầu đang nói.

“Nhị ca, Nhị ca, mau nhìn có đĩa bay!”

Nhưng mà Tề Hầu hoàn toàn không biết “đĩa bay” là gì. Nhưng thật ra là hắn mới đúng là đĩa bay. HunhHn786

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.