Hạ Ninh Dung lúc này mới để ý thấy vẫn còn một người đàn ông trung niên đang đứng nhìn hai mẹ con cô từ nãy, đôi mắt đỏ hoe ngấn nước nhưng miệng vẫn nở nụ cười đầy hạnh phúc. Ông dang tay ôm lấy hai người phụ nữ trước mặt, nước mắt cuối cùng không kìm được mà chảy ra.
“Tiểu bảo bối của ta, cuối cùng gia đình ta cũng được đoàn tụ. Cảm ơn Chúa đã bảo vệ cho con tôi được bình an!”
Những người có mặt tại nơi đây đều không kìm được nước mắt mà vui mừng thay cho Khi Gia đã tìm lại được vị tiểu thư duy nhất ngày ấy.
“Nào, để mẹ ngắm nhìn con gái cưng của mẹ một chút.” Khi phu nhân vuốt ve khuôn mặt đầm đìa nước mắt của cô con gái bà
“Ba! Mẹ!”
~ Phòng làm việc của Lăng Hàn Nhượng ~
“Mấy năm qua vất vả cho con rồi, mẹ xin lỗi vì không tìm được con sớm hơn!”
Hạ Ninh Dung lắc đầu: “Ba mẹ con đối xử rất tốt với con, người không phải lo đâu ạ.”
Khi phu nhân quay sang nói với chồng bà: “Ta phải chuẩn bị quà đến cảm ơn Hạ Gia.”
“Tôi đã cho người gửi tới nhà của Hạ Gia ở Giang Nam rồi, khi nào rảnh sẽ sắp xếp công việc tới đó một chuyến sau.”
Ngay khi nhận được tin từ Khi Thế Dịch, hai vợ chồng Khi Thế Cường đã tức tốc lên máy bay riêng để sang Trung Quốc. Đáng ra sẽ đến sớm hơn một ngày nhưng do thời tiết xấu nên phải ngừng bay. Trước đó Khi Thế Cường đã cho người đem quà đến Hạ Gia để cảm ơn, đồng thời cũng đã chuyển Hạ Thái Chiêu đến bệnh viện tốt nhất cả nước để chữa trị.
“Dung Nhi, con khi nào thì quyết định sang Anh sống cùng ba mẹ?”
Hạ Ninh Dung thoáng ngẩn người. Từ hôm biết được sự thật đến giờ cô vẫn chưa suy nghĩ đến vấn đề này vì đang bận chuyện của Hạ Tử Minh và daddy thằng bé. Bây giờ lại thêm chuyện Hắc Lãnh Thần là con trai cô, e là lúc này mà rời đi thì không được ổn lắm.
“Con vẫn chưa...” Hạ Ninh Dung ngập ngừng
“Em là đang sợ Hắc Hoàng Thiên?”
Hai vợ chồng Khi Thế Cường đồng thời quay sang nhìn Khi Thế Quân rồi lại nhìn Hạ Ninh Dung với vẻ mặt tức giận: “Hắn ta dám làm gì con sao?”
“Dạ...”
Hạ Ninh Dung chưa kịp trả lời thì đã bị Khi Thế Dịch chen ngang: “Em mau nói đi, anh đây sẽ làm chủ cho em. Tên Hắc thiếu đó chưa ăn một cú của anh thì chưa yên đâu.”
Cũng đúng ha. Lần trước lúc ở phòng thay đồ tại trung tâm thương mại, Khi Thế Dịch cũng đã suýt nữa thì cho Hắc Hoàng Thiên một cú vào mặt, cũng may có Hạ Ninh Dung ló đầu ra không thì hai người họ đã đánh nhau to rồi. Nhưng mà người thắng chắc không phải là Khi Thế Dịch...
“Thế Quân, mọi chuyện là sao?” Khi Thế Cường cau mày
Khi Thế Quân liếc nhìn Hạ Ninh Dung như muốn hỏi ý kiến cô.
“Vì con gái ta không ngại triệt đường sống của Hắc Gia.” Khi Thế Cường lạnh giọng
“Hắc Hoàng Thiên và em gái con đã vô tình có với nhau hai đứa con. Anh ta mới chỉ phát hiện ra một đứa nên muốn giành quyền nuôi con.”
Sau khi nghe Khi Thế Quân kể lại, ai nấy đều sửng sốt.
“Vô tình là sao?” Khi phu nhân cau mày
“Là do sáu năm trước em ấy vô tình uống say rồi vào nhầm phòng, kết quả là...”
“Vậy hắn ta phát hiện ra Tử Minh hay An Chi?” Khi phu nhân ngắt lời Khi Thế Dịch
Hạ Ninh Dung: “Là Hạ Tử Minh ạ. Hắc Hoàng Thiên cũng đã điều tra về Hạ An Chi nhưng có ai đó đã thay đổi một số thông tin về con bé nên anh ta không nhận ra.”
Khi Thế Cường: “Ai đó?”
“Con chưa tra ra ạ.” Hạ Ninh Dung lắc đầu
Khi Thế Cường liền liếc mắt ra lệnh cho Khi Thế Dịch đi điều tra.
“Nếu mọi chuyện chỉ có vậy thì đơn giản hơn rồi. Con chỉ cần về Khi Gia, hắn ta sẽ không dám động đến một sợi tóc của con.” Khi Thế Cường khẳng định
“Con có thể suy nghĩ một thời gian được không ạ?” Hạ Ninh Dung siết chặt tay
Hiện tại cô không thể đi được, con trai cô vẫn còn ở đây, ngay trong nhà của Hắc Hoàng Thiên. Cô đã mất năm năm không được ở bên chăm sóc thằng bé, cô không muốn cả quãng đời còn lại cũng mãi mãi không được nhìn thấy con trai mình. Cô muốn bù đắp phần tình cảm mà thằng bé đã bị thiếu sót trong suốt ngần ấy năm trời.
“Ninh Dung, còn chuyện này anh chưa kịp nói với em.”
Hạ Ninh Dung nhướng mày nhìn Khi Thế Dịch.
“An Chi không bị cận đúng không?”
Hạ Ninh Dung ngẩn người.
“Con bé vì được di truyền đôi mắt màu đỏ của gia tộc Hắc nên mới phải đeo loại kính giả cận có thiết kế làm đổi màu mắt từ đỏ sang đen đúng chứ?”
Hạ Ninh Dung khẽ gật đầu.
“Vậy em không thể để con bé học tập trong giải trí Hắc Kim được nếu không muốn tên họ Hắc đó sớm phát hiện ra.”
Hạ Ninh Dung: “...”
“Cho dù con bé không có màu mắt đó thì cũng tuyệt đối không được.” Khi phu nhân nhấn mạnh
“Đúng vậy. Một mình đứa con gái duy nhất của ta bị hắn ta làm cho mang thai đã là thiệt thòi lớn lắm rồi. Tuyệt đối không thể có thêm bất cứ ai khác nữa.” Khi Thế Cường nhíu mày