Lý Thế Dân quỳ xuống đất, ánh mắt đỏ hồng, chắp tay nói: “ Nhi thần nào dám làm chuyện đại nghịch bất đạo, Hoàng huynh cùng Tề Vương bí mật hưng binh, dẫn dắt mấy ngàn binh lính xông vào Huyền Vũ Môn, ý đồ tạo phản. Nếu không có dám huynh đệ ở bên cạnh nhi thần cứu giúp, e rằng lúc này nhi thần đã bị Hoàng huynh giết chết, thủ cấp bị cắt bỏ”
Lý Uyên biết quá rõ Lý Thế Dân diễn kịch, chỉ quát lớn: “Ta hỏi ngươi Nguyên Cát còn sống hay đã chết?”
Lý Thế Dân ra vẻ sợ hãi cúi đầu nói: “ Thưa phụ hoàng, Tề Vương đã dẫn binh trốn chạy, tung tích chưa rõ”
Lý Uyên nghe vậy thì thở dài một hơi, sau đó hướng Lý Thế Dân nói:“ Ngươi nghĩ rằng Trẫm sẽ tin tưởng lời nói một phía của ngươi sao? Trẫm muốn gặp Tề Vương, chỉ có gặp Tề Vương Trẫm mới định đoạt được hành vi hôm nay của các ngươi là đúng hay sai, ngươi nghĩ chỉ có lời nói một phía của ngươi có thể phục chúng hay sao? Có thể ép buộc Trẫm trao ngai vàng này hay sao?”
Lý Thế Dân từ từ đứng lên, trầm mặc nói:“ Phụ Hoàng, nhi thần quyết không có ý đó, Thái Tử và Tề Vương đích thực tạo phản, tại sao người lại thiên vị. Kể từ lúc Thái Nguyên khởi binh đến nay, nhi thần vì phụ hoàng đánh nam dẹp bắc, liên tục thảo phạt nhà Tùy, Vương Thế Sung, Lý Mật, Đột Quyết xâm phạm. Nhi thần tự thấy không có chỗ nào kém hơn Hoàng huynh, vì sao người liên tục thiên vị Hoàng huynh, cho dù hôm nay tội trạng của Hoàng huynh đã rành rành ra đó”
Lý Uyên nghe vậy thì tức giận vô cùng, vỗ bàn quát lớn: “Nghịch tử, ngươi có thể nói ra những lời đó... nghịch tử...”
“ Nhi thần không có nói sai, kính xin Phụ hoàng lựa chọn lại Đông Cung Thái tử vị” Lý Thế Dân sắc mặt bình tĩnh nói.
“ Thật tức chết ta” Lý Uyên ôm ngực thở hồng hộc, biểu hiện đau đớn cực độ.
“ Tần Vương, hành vi của ngài là đang ép buộc Bệ hạ hay sao? Phải chăng ngài muốn mưu phản soán vị” Ngụy Trưng, Bùi Tịch lúc này lớn tiếng nhìn Lý Thế Dân quát.
“ Bùi Tịch, Ngụy Trưng hai người cấu kết Lý Kiến Thành, Lý Nguyên Cát âm mưu tạo phản, cấm vệ quân đem hai người này giam vào thiên lao, chờ ngày sau bản Thái Tử đích thân thẩm vấn” Lý Thế Dân trầm sắc mặt sau đó ra lệnh.
“ Tuân lệnh” hàng chục cấm vệ quân lập tức ào tời áp giải lấy Bùi Tịch và Ngụy Trưng đi ra khỏi đại điện.
“ Lý Thế Dân, ngươi giết huynh, ép buộc cha, nhất định sẽ bị người đời thóa mạ, là thiên cổ tội nhân, cho dù có lên ngôi Hoàng vị cũng không có kết cục tốt” Ngụy Trưng, Bùi Tịch quát mắng, thanh âm dần dần ra xa khỏi đại điện.
“ Tên nghịch tử này, còn chuyện gì mà ngươi không dám làm, thủ cấp của ta ở đây, ngươi cũng lấy xuống luôn đi” Lý Uyên hét lớn lên một câu sau đó ngã người ra sau bất tỉnh nhân sự, đầu va mạnh vào thành ngai vàng, phút chốc máu chảy lên láng trên mặt.
“ Bệ hạ”
“ Bệ hạ”
“ Phụ Hoàng”
Đám thái giám, quan lại lo lắng chạy lại thì thấy Lý Uyên đã ngất xỉu trên ngai vàng.
“ Mau truyền Thái Y” Lý Thế Dân cũng ra vẻ hốt hoảng, vội ra lệnh.
Đám thái y ngay lập tức đi vào rồi vận chuyển Lý Uyên đến Thái Y viện.
“ Khởi bẩm Điện hạ, bệ hạ bệnh tình nghiêm trọng, đất nước không thể một ngày không vua. Chúng thần kính xin điện hạ ngay lập tức đăng cơ, thay bệ hạ trị vì đất nước” Trưởng Tôn Vô Kỵ lớn mật lên tiếng.
“ Thần tán thành”
“ Thần tán thành, kính xin điện hạ đăng cơ ngai vị”
Trong phút chốc, đám quan lại lần lượt giống như Trưởng Tôn Vô Kỵ cúi đầu nói, đám quan lại phe Thái Tử Lý Kiến Thành biết đại thế đã mất nên đành gió chiều nào theo chiều đó, cũng đồng loạt cúi đầu.
Lý Thế Dân sắc mặt không biểu tình, nghiêm túc nói: “ Bệ hạ bệnh tình nguy cấp, ta Lý Thế Dân đành thay bệ hạ quản lý đất nước. Hiện tại nước nhà đang lúc nguy ngập, Lý Nguyên Cát hưng binh tạo phản, việc này phải xử lý ngay lập tức... Ta ra lệnh, nếu người có thể lấy Lý Nguyên Cát thủ cấp, sẽ được thưởng vạn lạng hoàng kim, ngàn mẫu ruộng”
“ Ngược lại, có người lén bao che, hỗ trợ Lý Nguyên Cát sẽ bị ghép tội mưu phản, bị tru di cửu tộc”
“ Chúng thần tuân chỉ”
Vào lúc này, Jack dẫn theo năm ngàn binh mã tiến thẳng đến Chu Tước Đại Môn, toàn quân đứng cách cửa thành trên trăm mét.
Trên tường thành, vô số cấm vệ quân đang cầm cung tên chờ đợi quân của Jack tấn công, giữ mặt thành này chính là tướng quân Trình Dực, một thuộc hạ của Lý Thế Dân, hắn được sắp xếp tại đây để phòng hờ quân đội Tề Vương liều mạng tấn công.
“ Điện hạ, chúng ta tấn công đi” Phùng Dực tỏ vẻ nôn nóng hướng Jack nói.
“ Thưa điện hạ, tuyệt đối không thể, theo mạt tướng thấy thì tên Trình Dực này hiện có tới một vạn rưỡi cấm quân, quân ta chỉ có năm ngàn, cường công e rằng tổn thất thảm trọng” Tiết Vạn Triệt lắc đầu nói.
Jack trầm mặc suy tính, tình huống hiện tại không thể chần chừ, một khi cấm quân của Lý Thế Dân bao vây thì quân đội của hắn chết chắc, phải nhanh chóng phá được cửa thành này.
“ Achilles, ngươi có cách gì phá được thành này không?” Jack nhìn Achilles hỏi.
“ Thuộc hạ có thể giết được tên tướng đang đứng trên tường thành” Achilles thản nhiên nói, không dấu được ngạo khí ngất trời.
“ Achilles, quả thật có thể sao?” Jack ngạc nhiên hỏi.
“ Chủ công chờ xem thuộc hạ trổ tài” Achilles nói xong thì vớ lấy thanh giáo dài dắt sau lưng, chạy thẳng đến phía cửa thành.
Cấm vệ quân ở trên tường thành thấy có một người chạy đến phía tường thành thì tỏ vẻ hiếu kỳ: “Tên đó tính làm gì? đến chịu chết sao?”
Đến khi khoảng cách đến tường thành được một trăm mét, Achilles bất ngờ lấy ra thanh giáo dài, nhanh như chớp ném thẳng lên tường thành.
“ Vút”
Trình Dực còn đang mơ hồ thì đã thấy giữa ngực đau nhói, khi nhìn xuống hắn kinh hãi phát hiện bản thân đã bị một thanh giáo nhọn đâm xuyên, hắn lảo đảo ngã nhào xuống dưới thành.
Quan sát một màn này, đám cấm vệ quân đều sợ ngây người, tướng quân của bọn họ đã bị giết chết. Nguyên nhân chết là bị thanh giáo nhọn đâm xuyên người, người phóng giáo nhọn chính là tên ban nãy bọn họ cười cợt.
Ở khoảng cách một trăm mét có thể ném giáo giết người, thật không thể tưởng tượng được.
“ Achilles, ngươi thật sự làm được, quá tốt rồi” Jack vui mừng vỗ vai Achilles khi hắn quay lại.
“ Tướng quân Achilles quả thật tài giỏi” đám Tiết Vạn Triệt, Phùng Lập không khỏi khiếp sợ trước khả năng của vị tướng quân dị tộc tên là Achilles này.
Ban đầu vì thấy Achilles là dị tộc, bọn họ tỏ ý xem thường, bởi vì có Jack nên bọn họ không tỏ vẻ ra mặt nhưng thái độ không chút nào thân cận. Nhưng giờ đây thấy Achilles trổ tài nghệ, bọn họ cảm thấy mặc cảm không bằng.