Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 110: Chương 110: Thánh Vương




Người trung niên tên Nhan Hội sau lưng Thánh Vương bỗng nhiên tiến lên, đưa cho hắn cái hộp trên tay.

“ Đây là Đại Đồng bảo kiếm gia truyền của ta, dùng nơi sa trường giết địch, kiếm dài ba xích bảy, nặng 50 cân, giết địch 5000,... nhưng kiếm chưa từng dính máu” Thánh Vương mỉm cười nói.

“ Bởi vì tổ tiên của ta là tuyệt thế cường giả, giết người ngoài trăm thước, cho nên kiếm chưa từng dính máu... trị loạn thế dùng nghiêm luật, muốn thiên hạ phải sử vũ lực, để có được thế giới đại đồng thì việc hy sinh đổ máu là không tránh khỏi”

Bộ Kinh Vân vẫn khoanh tay trước ngực, lạnh nhạt nói: “ Không cần nhiều lời, nếu muốn thử sức với ta thì ra tay đi”

“ Ha ha ha... ta nhìn thấy được chiến tâm của tử thần, bởi vì kiếm trong tay ta rung lên không ngừng” Thánh Vương cười nói.

Bỗng nhiên xung quanh trở nên im lặng khác thường, gió đã lặng, cây đã dừng, vạn vật im lặng bởi khí thế của hai người.

Hộp kiếm Đại Đồng mở ra, một đạo hào quang tỏa sáng rực rỡ.

Đại Đồng ra khỏi vỏ, gió rít vang vọng khắp nơi, sắc trời ầm ầm kịch biến. Kiếm quang phút chốc bắn ra xung quanh, khí thế tung hoành vạn dặm.

Bộ Kinh Vân trước giờ lãnh ngạo nhưng cũng phải buột miệng nói: “ Hảo kiếm”

Bộ Kinh Vân bất ngờ rút ra Vô Song Kiếm trên lưng, lập tức sử ra Kiếm Lưu Vân. Từng tia kiếm ý như mây trôi nước chảy, biến ảo khôn lường, vây lấy Thánh Vương.

Thánh Vương đã có nghiên cứu từ trước các tuyệt chiêu của Bộ Kinh Vân nên nắm được tính cách biến hóa vô phương của hắn. Đại Đồng kiếm quay một vòng, ung dung không dùng sức, các tia kiếm ý của Bộ Kinh Vân đã bị đánh bật lại.

“ Đùng... đùng... đùng...”

Từng tia kiếm ý đánh vào bốn phương tám hướng làm núi rung đất chuyển.

Một kiếm bị phá, hai thức còn lại trong Tam Bá Kiếm của Bộ Kinh Vân liên tiếp xuất ra.

“ Kiếm Lưu Tinh”

“ Kiếm Lưu Ngân”

Hai kiếm mạnh như sao băng phá trời, phá nát hư không nhưng Thánh Vương vẫn khí định thần nhàn như không, chỉ thấy kiếm kình lăng lệ của Bộ Kinh Vân, bị những chiêu kiếm xoay tròn của Thánh Vương đón đỡ hết, giống như lạc vào một vùng không gian khác.

Tất cả làm cho Bộ Kinh Vân cũng không khỏi bất ngờ.

“ Bộ Kinh Vân, ta muốn kể cho ngươi nghe một câu chuyện” Thánh Vương bất ngờ đưa ra một đề nghị.

“ Được, ngươi nói đi” Bộ Kinh Vân nói.

Thánh Vương ngẩng đầu nhìn trời, bắt đầu kể.

“ Cuối đời Tùy, đầu đời Đường, quần hùng nổi lên khắp trung nguyên. Lúc đó, ngoài Đường Thái Tông, Lý Thế Dân, còn có một cường giả mang mệnh cách Đông Phương Thương Long, đủ sức thống nhất thiên hạ, và ông ta chính là chủ nhân của thanh kiếm Đại Đồng này”

“ Vốn ra nếu người đó quyết chí thành hoàng đế thì Lý Thái Dân không có hy vọng thắng, nhưng ông ta đã thoái nhượng để tránh can qua, với điều kiện là họ Lý phải cai trị giang sơn tốt hơn nếu không ông ta sẽ quay về lấy lại tất cả”

“ Sau khi họ Lý chấp nhận, ông ta đã mang thuộc hạ đi thật xa, kiến lập quốc gia cho riêng mình nhưng ông ta e ngại hậu duệ của ông ta cũng có dòng máu Đông Phương Thương Long, khó giữ lời tổ tiên. Cho nên trước khi lâm chung, ông ta đã đi đến một nơi bí mật trên Táng Long Lĩnh, xây cho mình một lăng mộ Cửu Tinh Tàng Long Huyệt, một phong huyệt đủ để vận mệnh đời đời con cháu bị trói buộc”

“ Cho nên nhiều năm qua, phàm là cường giả hậu duệ có mang dòng máu Đông Phương Thương Long thì trừ phi chịu an phận thủ thường để hưởng tuổi già, nếu không sẽ không tránh khỏi yểu mệnh, không ít người muốn quay về trung nguyên dựng lại cơ nghiệp cuối cùng đều chết bởi Phùng Cửu Chi Niên”

“ Đối với một gia tộc có hùng tài đại lược mà nói, vận mệnh như vậy thật quá bi đát, vì bá tánh trung nguyên mà gia tộc này đã trả giá quá nhiều” ánh mắt của Thánh Vương lóe lên sự bi phẫn.

Bộ Kinh Vân như đã hiểu ra điều gì, mở miệng nói: “ngươi cũng có mang dòng máu Đông Phương Thương Long?”

“ Không sai” Thánh Vương gật đầu nói.

“ Ngàn năm qua, trung nguyên đã trải qua mấy triều đại, ngươi muốn giành lại tất cả của tổ tiên?” Bộ Kinh Vân thản nhiên nói.

“ Ta năm nay đã 44 tuổi, còn một năm nữa là đến Phùng Cửu Chi Niên, ta không sợ sinh tử nhưng ta không cam tâm chết bởi trù ếm. Ta đã tra lật tất cả điển tịch tổ tiên, cuối cùng đã tìm ra cách phá giải phong huyệt. Muốn phá giải Tàng Long Huyệt trước hết phải lấy máu của Tử Tinh” Thánh Vương nói tiếp.

“ Xem ra ngươi tới tìm ba chúng ta là do có liên quan đến Tử Tinh” Bộ Kinh Vân chợt hiểu ra.

“ Chính xác, Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong hai người các ngươi tượng trưng cho Tử Tinh trong thời đại này” Thánh Vương gật đầu nói.

“ Ngươi nói cả buổi chỉ là muốn lấy máu của huynh đệ chúng ta, nhưng ta không biết ngươi có cái thực lực đó hay không?” Bộ Kinh Vân mặt không biểu tình, Vô Song Kiếm trên tay huy động.

Trong tích tắc, Bộ Kinh Vân dùng Bi Thống Mạc Danh đan thành một lưới kiếm phô thiên cái địa chụp xuống đỉnh đầu Thánh Vương.

“ Hay lắm, Bi Thống Mạc Danh quả nhiên lợi hại. Bộ Kinh Vân, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy qua Tam Bá Kiếm” Thánh Vương khí định thần nhàn đưa kiếm chỉa thẳng lên trời, một cột kiếm khí như lưu tinh xông thẳng giữa lưới kiếm.

“ Kiếm Lưu Tinh”

Kiếm thứ ba trong Tam Bá Kiếm tiếp tục được Thánh Vương thi triển ra.

“ Kiếm Lưu Ngân”

Kiếm lưu ngân rạch phá bầu trời đêm, làm phát sinh đốm sáng chói lọi.

Chỉ thấy dưới sự vung ném của Đại Đồng, Kiếm Lưu Vân như một dải băng len lỏi như con thoi vào những mắt lưới kiếm. Dải lưu vân siết chặt giữ lấy kiếm lưới, Bi Thống Mạc Danh gặp phải Tam Bá Kiếm, kiếm chiêu tức thì tan rã, tán phát khắp nơi.

“ Sao hắn biết Tam Bá Kiếm của mình?” Bộ Kinh Vân kiếm chiêu bị chế ngự đương nhiên bị kinh ngạc nhưng điều làm cho hắn kinh ngạc hơn là Thánh Vương đang sử ra Tam Bá Kiếm của hắn.

“ Mình hôm nay dùng khí ngự kiếm, chiêu tại ý chứ không tại hình, nhưng y lại trong chốc lát ngộ ra được tinh túy của Tam Bá Kiếm, trên đời không lẽ lại có thiên tài yêu nghiệt như vậy?” Bộ Kinh Vân thầm nghĩ.

Gặp phải kình địch, Bộ Kinh Vân biết phải nghiêm túc ứng chiến mới có hy vọng thắng. Chỗ lợi hại của Bộ Kinh Vân là gặp đối thủ mạnh thì sẽ càng cường hãn.

“ Từ trong Tam Bá Kiếm ta đã nắm được kiếm ý của Bi Thống Mạc Danh rồi, thật đáng kinh ngạc, Bất Khốc Tử Thần lãnh ngạo lại là một người ngoài lạnh trong nóng” Thánh Vương nhíu mày như đang trầm tư suy nghĩ, sau đó mỉm cười thỏa mãn nói.

Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh, không biểu tình, đứng đối diện với Thánh Vương.

Thánh Vương bất ngờ ném Đại Đồng kiếm cho Nhan Hội sau đó cười nói: “Bộ Kinh Vân, ngươi nổi danh chưởng kiếm song tuyệt, dùng Bài Vân Chưởng của ngươi đi, ta muốn thưởng thức”

“ Ta sẽ cho ngươi toại nguyện” Bộ Kinh Vân nói.

“ Đa tạ” Thánh Vương bất ngờ một quyền đánh tới, từng luồng hàn kình rát mặt, bổ tới Bộ Kinh Vân, tốc độ vô cùng kinh người.

Nhưng Bộ Kinh vân thâm trầm như vực thẳm, tay chuyển động, tả hữu đánh ra.

“ Phiên Vân Phúc Vũ”

Hai tay Thánh Vương bị gạt đẩy ra hai bên, nhưng Thánh Vương biến chiêu cực nhanh, chỉ thấy hai cánh tay giao lại, chuyển chắn giữa ngực, trong tích tắc đã có thể chế ngự ngược lại Bộ Kinh Vân.

Chiêu này làm cho Bộ Kinh Vân giật mình: “ Đây chẳng phải là Thiên Sương Quyền của Đại Sư huynh sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.