Vô Cực Chưởng Khống Giả

Chương 62: Chương 62: Tới Quang Minh thần vị diện




Trên chín tầng trời Địa Ngục vị diện, Lâm Phong lăng không mà đứng, trên tay hắn là Chín khối linh châu, Hồng lăng tinh toản và Mậu thiết vương miện. Ba tín vật từ từ lơ lửng rồi sáp nhập làm một.

Chín viên linh châu đính vào xung quanh vương miện, hồng lăng tinh toản trám vào chỗ lõm trên vương miện. Sinh mệnh vương miện đã chinh thức xuất hiện.

Sinh mệnh vương miện trôi lơ lửng, xung quanh nó bắt đầu xuất hiện từng đợt quang mang xanh biếc.

“ Ầm ầm ầm” phiến thiên địa bắt đầu chấn động.

Một thân ảnh từ từ ngưng tụ, phát ra khí thế kinh khủng, sinh mệnh vương miện rung động và bay nhanh lênh đỉnh đầu thân ảnh đó.

Thân ảnh hiện rõ hình dáng một người con gái, người này mặc trường bào xanh biếc, đôi mắt cũng màu xanh biết, khí chất cao quý, xuất trần thoát tục. Người con gái này chính là Sinh Mệnh Chí Cao thần.

Sinh Mệnh Chí Cao thần hướng Lâm Phong cười nói: “Từ khi thiên địa sinh ra đến nay, đây là lần thứ bảy chí cao thần nhiệm vụ, cũng là ta lần thứ hai phát hành chí cao thần nhiệm vụ, chúc mừng ngươi, Khắc Lôi, ngươi đã hoàn thành. Dựa theo quy định của nhiệm vụ, ngươi hiện tại có thể đưa ra một yêu cầu với ta, những gì ta có thể làm được, ta sẽ hoàn thành cho ngươi ”.

“ Ta muốn một kiện kiếm hình Chí Cao Thần khí” Lâm Phong không suy nghĩ nói thẳng. Hiện tại linh hồn và thân thể của hắn đã rất cường hãn, sử dụng cùng với Thiên phú thần thông có thể nói là bất bại, hắn chỉ cần một thứ để phát huy được công kích cực mạnh khi dung hợp Chủ thần lực.

“ Ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi” Sinh Mệnh Chí Cao thần nhàn nhạt nói, nàng vươn tay ra, một thanh kiếm màu xanh biếc dần dần ngưng tụ thành thực thể, thanh kiếm phát ra kình khí vô cùng kinh khủng, không gian xung quanh bắt đầu vỡ vụn. Khi thanh kiếm hiện ra rõ ràng, Sinh Mệnh Chí Cao thần cũng từ từ biến mất.

“ Hảo kiếm” Lâm Phong nắm lấy chuôi kiếm ngắm nghía. Đó là một thanh kiếm màu xanh biếc dài gần một mét rưỡi, chuôi kiếm có trạm những vân hoa, trông khá bắt mắt. Trên thân kiếm có ẩn hiện đồ án thực vật hoa cỏ các loại, mặt kiếm vô cùng sắc bén, thanh kiếm phát ra khí thế làm không gian xung quanh vỡ vụn.

Một lúc sau, Lâm Phong quay trở lại Thiên Tế Sơn mạch, lúc này Bối Lỗ Đặc cũng đã xuất hiện, thấy Lâm Phong đến thì vẻ mặt vui mừng truyền âm nói.

“ Chúc mừng ngài đã thu được một kiện Chí Cao Thần khí”

Gần đây, Bối Lỗ Đặc đã được Lâm Phong cho biết bí mật của Áo Cổ Tư Tháp và Áo Phu vì thế khi thấy Lâm Phong đạt được một kiện Chí cao thần khí, nâng cao thêm thực lực thì vô cùng cao hứng.

Lâm Phong gật đầu cười, truyền âm nói: “ Uhm, Bối Lỗ Đặc, ta dự định đi đến Quang Minh thần vị diện gặp Áo Cổ Tư Tháp để giải thoát cho mẫu thân Lâm Lôi”

“ Ta cũng đã nghe Lâm Lôi nói, ngài phải cẩn thận, Vận mệnh chúa tể Áo Phu có thể không ngồi yên” Bối Lỗ Đặc sắc mặt nghiêm túc.

“ Không cần lo lắng, ta bây giờ tuy chưa thắng được hắn nhưng hắn cũng không làm gì được ta” Lâm Phong cười truyền âm nói.

Lâm Lôi thấy Lâm Phong đến thì cùng với Hoắc Cách tiến đến nói.

“ Đại nhân, Cha của ta cũng muốn đi Quang Minh thần vị diện để gặp mẹ”

“ Vậy cũng được, nếu hai ngươi đã chuẩn bị xong thì chúng ta xuất phát thôi” Lâm Phong vỗ vai Lâm Lôi, cả ba cùng biến mất.

Bối Bối, Ốc Đốn và Địch Lỵ Á thấy thân ảnh Lâm Lôi biến mất thì lo lắng tiến đến Bối Lỗ Đặc dò hỏi.

“ Gia gia, lão đại và cha của hắn đi chuyến này sẽ không gặp nguy hiểm gì chứ, con vẫn cảm thấy tên Khắc Lôi này không tin tưởng được”

“ Đúng vậy, Bối Lỗ Đặc đại nhân, Quang Minh chúa tể thật sẽ đồng ý sao?” Địch Lỵ Á nói.

“ Bối Bối, đừng có nói bậy, Lâm Lôi và cha hắn sẽ không bị gì đâu, ta nói cho các ngươi biết trên đời này, người có thể cứu được mẹ của Lâm Lôi cũng chỉ có một mình Khắc Lôi đại nhân mà thôi. Tên tiểu tử Lâm Lôi rất là may mắn đó” Bối Lỗ Đặc ánh mắt thâm thúy cười nói.

“ Tên Khắc Lôi đó lợi hại vậy sao?” Bối Bối vẫn tỏ vẻ không tin được.

“ Đa tạ đại nhân chỉ bảo” Địch Lỵ Á thấp giọng nói.

Bối Lỗ Đặc gật gật đầu, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm.

Quang Minh thần vị diện.

Ba đạo thân ảnh bất thình lình xuất hiện trên bầu trời trong xanh, đó chính là Lâm Phong và hai cha con Lâm Lôi.

“ Ha ha, Khắc Lôi, ngài thế nào lại tới?” Áo Cổ Tư Tháp đã nhận ra Lâm Phong liền truyền âm cười nói.

“ Đương nhiên là có việc nên mới đến tìm ngài” Lâm Phong cười trả lời.

“ Hai người bên cạnh ngài là?” Áo Cổ Tư Tháp tỏ vẻ nghi hoặc.

“ Ha ha, đây là Chủ thần sứ giả ta mới thu và cha của hắn” Lâm Phong cười nói.

Ba người lúc này đã bay xuống hòn đảo nơi Áo Cổ Tư Tháp đang ở. Đây là một đảo nhỏ có diện tích chừng ngàn dặm, trên đảo có các loài ma thú, hoa thơm cỏ lạ vô cùng phong phú. Hàng trăm mỹ nhân tuyệt sắc thân mặc bạch y thấy Lâm Phong đến thì sắp thành hai hàng cúi đầu hành lễ.

“ Cung nghênh Chúa tể giá lâm”

“ Áo Cổ Tư Tháp thật là biết cách hưởng thụ” Lâm Phong gật đầu cười nói.

Ba người nhanh chóng tiến đến tòa lầu các hoa lệ, Áo Cổ Tư Tháp đang đứng chờ tại đó.

“ Ha ha Khắc Lôi” Áo Cổ Tư Tháp tươi cười cao giọng nói giống như gặp lại bạn cũ.

“ Áo Cổ Tư Tháp” Lâm Phong gật đầu cười nói.

“ Tham kiến Quang minh chúa tể” Lâm Lôi và Hoắc Cách khom mình hành lễ.

Áo Cổ Tư Tháp ánh mắt đánh giá Lâm Lôi rồi cười nói: “ Nếu ta không lầm, ngươi chính là Lâm Lôi, Đại Viên Mãn mới nổi ở Vị Diện Chiến trường có phải không?”

“ Thưa đại nhân, tại hạ Lâm Lôi, quả thật mới đây có tham gia Vị diện chiến trường” Lâm Lôi thầm lo lắng, trong vị diện chiến trường hắn đã giết không ít Thống lĩnh thuộc dòng tộc của Quang minh chúa tể.

“ Rất khá, rất khá... Khắc Lôi, chúc mừng ngài thu được thuộc hạ là một Đại Viên Mãn” Áo Cổ Tư Tháp quay sang Lâm Phong nói.

“ May mắn mà thôi, dưới trướng ngài cũng đâu ít nhân tài” Lâm Phong nhoẻn miệng cười nói.

“ Đám thuộc hạ của ta nếu được một người như Lâm Lôi đây thì thật tốt biết mấy, đi, chúng ta qua bên thủy viên nói chuyện” Áo Cổ Tư Tháp cười, đi trước dẫn đường.

Bốn người đi đến một khuôn viên chừng ngàn thước, xung quanh thiết kế nhiều kiến trúc màu trắng tinh xảo và vườn hoa xanh tươi đầy ắp hoa thơm cỏ lạ, ở chính giữa có một hồ nước trong veo, từng cơn gió nhẹ thổi làm mặt hồ lăn tăn gợn sóng.

“ Thủy viên này thiết kế khá công phu” Lâm Phong gật đầu tấm tắc khen.

“ Khắc Lôi, không phải ta khoe khoang, tất cả kiến trúc trên đảo này là do hơn một ngàn vị tông sư tinh thông kiến trúc hợp lực thiết kế nên, vì thế từng chi tiết nơi đây đều cực kỳ tinh mỹ, ngươi thấy có phải vậy không?” Áo Cổ Tư Tháp cười ha hả nói.

Lâm Phong gật đầu mỉm cười.

Bốn người đến ngồi trong tòa các lộ thiên, vây quanh chính là hồ nước xanh biếc như ngọc.

“ Khắc Lôi, hôm nay ngài đến đây có chuyện gì?” Áo Cổ Tư Tháp nhìn Lâm Phong mở miệng nói.

“ Ta có một việc cần ngài hỗ trợ” Lâm Phong cười nói.

“ Ha ha. Có việc gì xin ngài cứ nói thẳng, không phải ta còn thiếu ngài một cái điều kiện sao?”

“ Ta cần ngài giải thoát một thiên sứ mười hai cánh, thiên sứ này có linh hồn tới từ Ngọc Lan vị diện cách đây ba ngàn năm trước, đây chính là điều kiện thứ hai của ta” Lâm Phong ôn tồn nói ra yêu cầu.

Lâm Lôi và Hoắc Cách ánh mắt nghiêm túc chờ đợi câu trả lời của Áo Cổ Tư Tháp.

Áo Cổ Tư Tháp gương mặt bỗng trở nên âm trầm, lạnh nhạt nói: “ Yêu cầu của ngài thật sự là làm khó ta, nhưng nếu đó là điều kiện của ngài thì thôi được. Ngài chờ một chút, để ta cho thuộc hạ điều tra”

Lâm Phong không nói gì chỉ gật đầu mỉm cười, Lâm Lôi và Hoắc Cách ngồi bên cạnh lúc này đã không giấu được vẻ bình tĩnh.

Một lúc sau, Áo Cổ Tư Tháp hướng Lâm Phong trả lời: “Thuộc hạ của ta đã điều tra ra đích xác, Ngọc Lan lịch năm 9987 tháng 1, có một nữ nhân linh hồn bị hiến tế, linh hồn vô cùng tinh khiết, trải qua thiên sứ chuyển sinh trì đã sinh ra thiên sứ mười hai cánh”.

“ Rất tốt, mang nàng đến đây” Lâm Phong nhàn nhạt nói.

“ Thiên thần mười hai cánh chỉ ở phụ cần mấy đảo quanh đây, sẽ ngay lập tức đến” Áo Cổ Tư Tháp cười nói.

Một người con gái xinh đẹp tóc nâu, thân mặc váy áo màu trắng, sau lưng có sáu đôi cánh đang từ trên trời phi thân xuống.

“ Chủ nhân” nàng thiên sứ quỳ xuống trước mặt Áo Cổ Tư Tháp hành lễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.