Võ Đạo Đan Tôn

Chương 337: Chương 337: Bài danh khiếp sợ. (1)




- Tiểu tử này tốc độ làm sao sẽ nhanh như vậy, đoán chừng là tu luyện một môn công pháp tốc độ đáng sợ không gì sánh được, bất quá nhìn nguyên lực ba động trên người hắn chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, tu vi quá thấp, có thể nhảy lên mười một mười hai thước, đã vô cùng tốt rồi.

- Phải, muốn đem tốc độ đề thăng tới nhanh như vậy, khẳng định cần đại lượng Nguyên Lực, đối với thân thể tổn thương thật lớn, cứ như vậy, Nguyên Lực có thể cung cấp hắn nhảy lên cùng công kích tất nhiên là ít.

- Thạch bích chân chính khảo hạch không chỉ là tốc độ, còn khảo hạch độ cao chống lại uy áp, lực công kích… nhiều phương diện, tu vi của hắn chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, so với chút Tam chuyển Hậu kỳ, Tam chuyển đỉnh phong kia kém quá xa, dù tốc độ mau nữa, nhảy không cao, bài danh cũng có hạn.

- Tiểu tử này thực lực cũng không yếu, nhưng nhảy lên cao tối đa chỉ chừng mười thước.

Trong đám người có người lên tiếng nói.

Chúng võ giả nhộn nhịp gật đầu bình luận, một trăm mét trong phạm vi uy áp của thạch bích, khảo nghiệm là tốc độ của võ giả, trong quá trình này, uy áp trên thạch bích cũng không tính mạnh, có thể lên cao, uy áp khổng lồ kia sẽ thẳng tắp bay lên, mỗi đề cao một thước, uy áp gia tăng liền cường đại đến kinh người, lúc này, chính là khảo nghiệm ý chí, tinh thần cùng với Nguyên Lực của võ giả có tràn đầy hay không.

Như Cổ Luân Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả, Nguyên khí tràn đầy, tất nhiên là nhảy cao được, mà Lâm Tiêu mới chỉ là Tam chuyển Trung kỳ, hơn nữa tốc độ đề thăng tới loại tình trạng này, tiêu hao Nguyên Lực khẳng định thật lớn, như vậy nhảy lên cao tất nhiên là thấp hơn.

Nói như vậy, Tam chuyển Sơ kỳ Chân Võ Giả phổ thông ở trước thạch bích chỉ có thể nhảy lên năm sáu mét, một ít Tam chuyển Sơ kỳ Chân Võ Giả thực lực yếu kém, thậm chí ở dưới uy áp tăng cường của thạch bích, dẫn đến bọn họ không cách nào công kích, bị đào thải trực tiếp.

Lần trước Tân Vệ thành bị đào thải hai gã Tam chuyển Sơ kỳ cũng là bởi vì nguyên nhân này, không thể xuất thủ.

Mà như Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, căn cứ thực lực cao thấp, độ cao nhảy lên là ở năm, sáu mét đến mười một, mười hai mét, về phần Tam chuyển Hậu kỳ Chân Võ Giả, thì ở mười mét đến mười ba, mười bốn mét, đi lên nữa, thì chỉ Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả mới có khả năng đạt được.

Thời điểm mọi người nghị luận ầm ĩ, thân hình Lâm Tiêu đã thẳng tắp bay lên.

Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, muốn nhìn một chút hắn đến tột cùng có thể nhảy cao bao nhiêu, từ trên độ cao, hầu như liền có thể nhìn ra bài danh của Lâm Tiêu.

Lúc này Lâm Tiêu đã hoàn toàn hấp dẫn mọi người chú ý, ngay cả đám người Thanh Nham thành Cổ Luân, Nguyệt Linh thành Hoa Phượng Tú cũng không hề chớp mắt theo dõi hắn, ánh mắt ngưng trọng. Bảy mét! Mười mét! Mười hai mét! Chỉ trong thời gian nháy con mắt, Lâm Tiêu đã tới độ cao mười hai mét. Rầm rầm oanh! Ở trong đầu Lâm Tiêu, uy áp của Hắc Ám Yêu Long lấy bội số điên cuồng tăng lên, áp lực thật lớn như một ngọn núi đặt ở trên người hắn, hung hăng đánh thẳng vào đầu óc hắn, nhưng ở dưới Tinh Thần Lực cường đại của Lâm Tiêu nhộn nhịp tan vỡ, bất quá cổ uy áp này của Hắc Ám Yêu Long mặc dù không cách nào ảnh hưởng đến Lâm Tiêu thân là Luyện Dược Sư, nhưng áp lực thật lớn vẫn để Nguyên Lực trong cơ thể hắn điên cuồng trôi qua.

- Lâm Tiêu này đã đến độ cao mười hai mét, chắc cũng chỉ tới đây thôi.

Có người lên tiếng nói.

Đang lúc mọi người nhìn chăm chú, thân hình Lâm Tiêu không có dừng lại, mà còn tiếp tục không ngừng đi lên trên.

Mười ba mét!

Mười bốn mét!

Đây cơ hồ đã là cực hạn của một ít Tam chuyển Trung kỳ Chân Võ Giả, thậm chí có một ít Tam chuyển Hậu kỳ Chân Võ Giả cũng vô pháp đạt tới độ cao này.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân thể Lâm Tiêu vẫn không có dừng lại, tiếp tục đi lên cao.

Mười lăm mét!

Mười sáu mét!

Trong kinh ngạc, nhất thời có võ giả ngơ ngác nói:

- Lâm Tiêu này đã vượt lên độ cao của Hoa Phong Tú, làm sao có thể chứ, lẽ nào hắn hoàn toàn không sợ uy áp của Hắc Ám Yêu Long, không ngờ bay cao đến loại tình trạng này, hắn điên rồi sao.

- Tiểu tử này muốn ra danh tiếng, điên ah, không ngờ lại chỉ đề thăng độ cao bản thân, ta không biết hắn là làm sao có thể chống lại uy áp trên thạch bích, nhưng ở độ cao này, Nguyên Lực của hắn khẳng định tiêu hao hơn phân nửa, nếu như hiện tại hắn lập tức dừng lại công kích còn tốt, ít nhất còn có thể phát huy ra một nửa lực lượng, nếu như lại tiếp tục lên cao hơn nữa, lấy tu vi của hắn, ta cảm thấy nói không chừng ngay cả xuất chiêu cũng không có khí lực.

- Điên, hoàn toàn điên rồi, ta vốn cho rằng hắn là một nhân vật, không nghĩ tới ngu ngốc như vậy, xem ra hắn bài danh chưa chắc sẽ không được bao nhiêu.

- Thật là chờ mong không a.

Vô số võ giả vây xem nghị luận lên tiếng, biểu tình nhìn Lâm Tiêu tựa như đang nhìn một tên ngu ngốc.

Phải biết rằng, thạch bích khảo nghiệm là công bình không gì sánh được, không chỉ khảo nghiệm tốc độ, thân pháp, ý chí, càng khảo nghiệm lực công kích, lực phòng ngự… các đại phương diện khác, nếu như đệ tử trắc thí chỉ cưỡng cầu tốc độ cùng độ cao, ngược lại sẽ cái được không bù đắp đủ cái mất, dù tốc độ nhanh, độ cao cao, nhưng đến phía sau Nguyên Lực thiếu, ý chí bị đánh tan, trực tiếp dẫn đến phát ra công kích không có uy lực, ngược lại sẽ khiến bài danh đại giảm, thậm chí còn không cách nào đạt đến bài danh nên có.

Loại chuyện này ở khoá trước thường xuyên sẽ phát sinh.

Mười bảy mét!

Mười tám mét!

Trong ánh mắt của mọi người, thân hình Lâm Tiêu vẫn còn tiếp tục còn đề thăng, thậm chí đã vượt lên độ cao của Thanh Nham thành đệ nhất thiên tài Cổ Luân.

Nhìn thấy tình cảnh này, trong ánh mắt Cổ Luân mạnh mẽ hiện lên một đạo tinh mang.

- Lâm Tiêu sư đệ còn không chuẩn bị dừng lại, hắn làm sao có nhiều Nguyên Lực như vậy, tại sao có thể chống lại uy áp của Hắc Ám Yêu Long.

Ngay cả đám người Mộ Lăng cũng kinh hô lên.

- Quá cậy mạnh.

Hề Hiên Thanh lắc đầu.

Chỉ có trong con ngươi Lý Dật Phong lóe ra tinh mang, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, thông qua tiếp xúc cùng Lâm Tiêu, mặc dù không có nhiều ít lý giải, nhưng hắn tin tưởng Lâm Tiêu tuyệt đối không phải là người liều lĩnh ngu ngốc.

- Khoảng cách này là được rồi, lấy thân phận Luyện Dược Sư của ta, tuy rằng còn có thể đi lên chống lại uy áp của Hắc Ám Yêu Long, nhưng Nguyên Lực tiếp tục tiêu hao đi xuống sẽ ảnh hưởng ta phát huy.

Trong ánh mắt dại ra, kinh ngạc của mọi người, Lâm Tiêu ngạnh sinh đem độ cao đề thăng tới hai mươi mét, lúc này mới dừng lại.

Hai mươi mét, độ cao này chí ít cũng phải là Tam chuyển đỉnh phong Chân Võ Giả mới có thể đạt tới, thậm chí có thể đạt tới độ cao này, đều là người nổi bật trong Tam chuyển đỉnh phong. Phải biết rằng, ngay cả Cổ Luân cũng chỉ là ở mười bảy mét, hắn đương nhiên còn có thể bay cao hơn nữa, nhưng công kích nhất định sẽ tốn sức không gì sánh được, trái lại uy lực giảm nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.