Võ Đạo Đan Tôn

Chương 498: Chương 498: Chết tổn thương thảm trọng.




- Câu mong thú triều cỡ trung đừng xảy ra a.

Tên giáo úy này xiết chặt hai tay, âm thầm cầu nguyện.

Tên giáo úy này không biết, yêu thú vừa xông qua chính là phân thân Toản Địa Giáp của Lâm Tiêu, tất nhiên sẽ không tập kích nhân loại.

Sau nhiều giờ chạy như điên, Lâm Tiêu rốt cục lao ra bên ngoài Liên Vân sơn mạch, ở xa xa nhìn thấy thành trì thành Tân Vệ và rất nhiều quân đội trú quân bên ngoài.

Không có chút do dự, Lâm Tiêu đứng cách quân doanh thành Tân Vệ chừng mười dặm sau đó cất tiếng gầm rú kinh thiên, âm thanh to lớn truyền ra xa xa, khí tức yêu thú khủng bố yêu thú tỏa ra chung quanh, chẳng những quân doanh nghe được rõ ràng, thậm chí cách thành Tân Vệ mấy trăm dặm cũng nghe được.

Tiếng gầm rú duy trì mấy phút, Lâm Tiêu lập tức rút lui trở về trong Liên Vân sơn mạch, hiện tại hắn chỉ có thể dùng biện pháp này nhắc nhở tất cả võ giả thành Tân Vệ mà thôi.

Thành Tân Vệ.

Phân thân Toản Địa Giáp gào thét thậm chí còn tới trước cả tin tức do võ giả và binh lính truyền tin trở về.

Trong phủ thành chủ, Trang Dịch thành chủ sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

- Lập tức triệu tập võ giả của tất cả thế lực lớn, mọi người tùy thời chuẩn chuẩn bị chiến đấu.

Không có chút do dự, Trang Dịch thành chủ bắt đầu bố trí các công việc, tất cả thế lực lớn đang chờ đợi đã hành động.

Lâm Tiêu không biết, bởi vì vài ngày trước hắn ở trong Liên Vân sơn mạch tìm kiếm hang ổ Hắc Long trại đã gây ra động tĩnh lớn, đã làm cho thành Tân Vệ lâm vào trạng thái đề phòng, nhắc nhở hôm nay càng làm cho đám người Trang Dịch thành chủ hành động nhanh hơn, đã có thời gian chuẩn bị.

Khống chế phân thân Toản Địa Giáp quay trở về Liên Vân sơn mạch, Lâm Tiêu cũng cảm giác yêu thú sâu trong Liên Vân sơn mạch đã tụ tập với nhau, bắt đầu tiến ra bên ngoài Liên Vân sơn mạch.

- Quả thật là thú triều.

Nhìn qua từng bầy yêu thú lao ra khỏi Liên Vân sơn mạch, tiến thẳng về hướng thành Tân Vệ, phân thân Toản Địa Giáp đứng im lặng hồi lâu, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua.

Sâu trong Liên Vân sơn mạch không ngừng truyền ra lực lượng thần bí, lực lượng này làm cho tính tình yêu thú bộc phát khát máu và táo bạo, dường như cũng muốn nhảy vào trong bầy yêu thú, cùng lao thẳng về phía thành Tân Vệ.

Lực lượng này cường đại như thế, làm cho Lâm Tiêu có chút không khống chế nổi phân thân Toản Địa Giáp, chỉ có thể cắn răng kiệt lực ngăn cản.

- Vì cái gì mỗi một lần thú triều sinh ra đều làm phân thân Toản Địa Giáp có cảm giác được một cỗ lực lượng thần bí sinh ra trong Liên Vân sơn mạch? Rốt cuộc nó là cái gì?

Phân thân Toản Địa Giáp nấp trong núi rừng ngẩng đầu, ánh mắt nhìn vào sâu trong Liên Vân sơn mạch, trước kia Lâm Tiêu vẫn cho rằng thú triều là hành vi bản năng yêu thú, nhưng hôm nay có được yêu thú phân thân thì hắn mới biết được, mỗi một lần thú triều xảy ra dường như có lực lương thần bí khống chế, mà lực lượng nay sinh ra từ nơi sâu nhất của Liên Vân sơn mạch.

- Một ngày nào đó ta sẽ tiến vào sâu trong Liên Vân sơn mạch tìm hiểu, rốt cuộc là thứ gì khống chế yêu thú tàn sát nhân loại.

Ánh mắt phân thân Toản Địa Giáp mơ hồ mang theo vài phần lệ quang.

Cùng lúc đó, cách thành Tân Vệ chừng hai ngày lộ trình, trên bình nguyên hơn vạn dặm, cưỡi đám người Lâm Tiêu cưỡi Huyết Lân Phi Vân chạy về thành Tân Vệ.

- Trên con đường này liên tục có thú triều sinh ra, nói không chừng thành Tân Vệ cũng bị thú triều tập kích, chúng ta đi nhanh một chút.

Lâm Tiêu cắn răng, kiệt lực thúc dục Huyết Lân Phi Vân, hắn chỉ có thể dùng biện pháp này làm đám người Kỷ Hồng đi nhanh hơn.

Trên bình nguyên bao la, năm đạo lưu quang lao về phía trước, tốc độ nhanh tới mức tận cùng.

Giờ phút này trong quân doanh ngoài thành Tân Vệ, liên quân đang ngăn cản thú triều, song phương triển khai huyết chiến đầu tiên.

- Chư vị, nhất định phải giữ vững vị trí quân doanh, ngàn vạn lần không thể để cho yêu thú công phá, nếu không thành Tân Vệ sẽ nguy hiểm.

Một gã giáo úy đang thúc dục binh sĩ của mình, sau khi rống một tiếng, hắn không do dự phóng vào đám yêu thú.

Cùng lúc đó có rất nhiều binh sĩ nhất chuyển, nhị chuyển, tam chuyển, đội trưởng lao tới, ánh mắt cũng mang theo hào quang khát máu, xông lên chém giết yêu thú.

- Giết!

- Giết sạch chúng!

- Giết sạch tất cả yêu thú!

- Bảo vệ gia viên của chúng ta!

Vô số binh sĩ và võ giả hét to, bọn họ đã va chạm với thú triều.

Chém giết thảm thiết bộc phát.

Thành Tân Vệ!

- Chư vị, hai năm trước chúng ta vừa bị thú triều tập kích, lúc này thú triều lại đột kích, ta tin tưởng chỉ cần thành Tân Vệ chúng ta đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể chiến thắng thú triều, đạt được thắng lợi, bảo vệ gia viên của mình.

Trang Dịch thành chủ đứng trên tường thành, nhìn đám võ giả tụ tập bên dưới rống to lên.

- Thề sống chết bảo vệ gia viên.

- Chém giết sạch đám yêu thú!

Vô số võ giả rống to, âm thanh như sấm, xông thẳng lên trời, đem bầu trời tầng mây đều là chấn đắc tán động bắt đầu.

Được tất cả chấp sự, trưởng lão dẫn dắt, nhiều đội võ giả bắt đầu lao tới chiến trường.

- Đi, chúng ta cũng đi quân doanh.

Trang Dịch thành chủ và thủ lĩnh các thế lực lớn cũng không chút do dự, lập tức bay vút tới chỗ quân doanh.

Bên ngoài quân doanh thành Tân Vệ có rất nhiều yêu thú đang chen chút nhau, điên cuồng tấn công nơi đóng quân của nhân loại.

Nhìn qua thú triều đông đảo như kiến, căn bản trông không nhìn thấy giới hạn, đồng thời trong Liên Vân sơn mạch xa xa vẫn có không ít yêu thú đang lao ra, dường như không có cuối cùng.

- Nhiều yêu thú như vậy sao?

- Tối thiểu có hai ba trăm vạn con, hơn nữa dường như còn đang gia tăng.

- Chỉ là đợt yêu thú thứ nhất đã đông như thế sao?

Sắc mặt đám người Trang Dịch thành chủ trở nên ngưng trọng, trong nội tâm cảm giác không ổn.

Bình thường thú triều công kích cực kỳ có quy luật, như lần thú triều quy mô nhỏ lần trước, lần công kích đầu tiên của yêu thú chỉ có vài chục vạn con, đợi đến ngày hôm sau mới chính thức công thành, mấy trăm vạn con yêu thú mới đi theo những con yêu thú mạnh nhất tiến công, nhưng mà giờ phút này, chỉ đợt công kích thứ nhất đã có mấy trăm vạn con công kích, chẳng phải là nói kế tiếp còn có yêu thú đáng sợ hơn tấn công?

- Nếu như lúc này chỉ là đợt công kích đầu tiên, thành Tân Vệ chúng ta có thể ngăn cản một chút, nhưng sau khi vượt qua đợt công kích này, sau đó chỉ sợ sẽ nguy hiểm.

Trang Dịch thành chủ nhíu mày, nội tâm cảm thấy không ổn.

- Khá tốt trong đợt yêu thú đầu tiên này không có yêu thú nào mạnh mẽ.

Ánh mắt Trang Dịch thành chủ đảo qua bình nguyên xa xa, trong yêu thú rậm rạp, trước mắt vẫn chưa thấy ngũ tinh yêu thú, nhưng mà số lượng tứ tinh yêu thú lại rất nhiều.

- Giết!

Tiếng chém giết không ngừng, mười dặm trên bình nguyên ngoài quân doanh, võ giả nhân loại võ giả đang chém giết với yêu thú, nơi này chẳng khác gì cối xay thịt, chẳng những xoắn giết võ giả, ngay cả yêu thú cũng biến thành thịt vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.