Võ Đạo Đan Tôn

Chương 474: Chương 474: Cường Nguyên Quả. (2)




Từng món đồ quý hiếm được đưa lên, có đan dược, bí tịch, linh dược, vũ khí các loại bảo vật, chúng không ngừng đưa lên đấu giá.

- Tốt, thứ đồ vật đấu giá kế tiếp nhất định làm cho các vị cảm thấy hứng thú, đó chính là lục giai linh dược Cường Nguyên quả.

Đấu giá sư nhìn cái khay bên cạnh, một quả trái cây màu vàng kim óng ánh nằm ở đó.

- Đây chính là Cường Nguyên quả vàng óng, nó bao nhiêu năm?

Võ giả bên dưới giật mình, Cường Nguyên quả chính là lục giai linh dược, công hiệu chủ yếu của nó là trợ giúp võ giả ngưng tụ nguyên lực, bài trừ tạp chất trong đó, tăng chất lượng nguyên lực lên độ cao mới. Đối với võ giả cùng cấp bậc mà nói, nguyên lực càng cô đọng, chất lượng càng cao, tạp chất càng ít thì uy lực cũng càng mạnh, đây cũng là vì lý do gì mà Ngưng Nguyên Công, Cửu Chuyển Huyền Công trong các bí tịch cùng giai lại có giá trị cao như thế.

Nhưng màu của Cường Nguyên quả bình thường chỉ là màu vàng, theo năm tăng trưởng, màu vàng trong Cường Nguyên quả càng có một tia vàng nhạt, mà Cường Nguyên quả có màu vàng kim óng ánh như thế, hiển nhiên số năm đạt tới mức kinh người.

- Ta nghĩ tất cả các vị ở đây cũng nhìn ra Cường Nguyên quả có chút khác biệt, không sai, Cường Nguyên quả này đã hơn ngàn năm, chẳng những có thể giúp võ giả Hóa Phàm Cảnh cô đọng nguyên lực, ngay cả một ít võ giả Hóa Phàm Cảnh đỉnh phong cũng có thể cô đọng nguyên lực, hơn nữa cho dù trực tiếp phục dụng hay luyện thành đan dược, hiệu quả của nó đều không thể tưởng tượng được.

Trong phòng khách quý, nghe đấu giá sư giới thiệu, Lâm Tiêu nhíu mày.

Hiện tại hắn sở dĩ tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công chậm chạp, chính là vì cô đọng nguyên lực cần tốn nhiều thời gian, hơn nữa đến mức của Lâm Tiêu, mỗi một lần muốn cô đọng nguyên lực càng rắn chắc hơn, cần tốn hao tinh lực nhiều hơn trước kia rất nhiều, nếu có một quả Cường Nguyên quả, tuyệt đối có thể giảm đi rất nhiều thời gian.

- Như thế nào, xem ngươi dường như động tâm a, muốn tham gia cạnh tranh hay không?

Nhìn thấy Lâm Tiêu nhíu mày, Trần Tinh Duệ cười nói.

- Cường Nguyên quả này, ta muốn.

Lâm Tiêu nói thẳng.

- Trực tiếp như vậy?

Trần Tinh Duệ hai huynh đệ nao nao, Lâm Tiêu nói lời này quá khí phách, trong lời nói để lộ ra tự tin sẽ có được nó trong tay.

- Thú vị!

Hai huynh đệ quay đầu nhìn nhau, trong ánh mắt mang theo một tia hưng phấn.

Trên đài đấu giá, đấu giá sư cho mọi người tiêu hóa một chút, lúc này mới mỉm cười nói:

- Tốt, không cần nói nhảm cái gì, lục giai ngàn năm Cường Nguyên quả, giá khởi điểm một ngàn vạn lượng, mỗi lần hô giá không được thấp hơn mười vạn lượng, đấu giá hiện tại bắt đầu.

- Một ngàn một trăm vạn.

- Một ngàn hai trăm vạn.

- Một ngàn bốn trăm năm mươi vạn!

Từng tiếng báo giá không ngừng vang lên, không ít âm thanh đấu giá tới từ phòng khách quý.

Lục giai linh dược, đặc biệt là vật như Cường Nguyên quả này không phải võ giả bình thường có thể có được, tham dự đấu giá chỉ sợ đều là võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ, đại đa số tập trung ở võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, may mà là Cường Nguyên quả không có hiệu quả gì với cường giả Quy Nguyên Cảnh.

Bởi vì võ giả một khi từ Hóa Phàm Cảnh đột phá đến Quy Nguyên Cảnh, nguyên lực trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành chân nguyên càng lăng lệ hơn, muốn tinh luyện chân nguyên cũng không phải là lục giai Cường Nguyên quả có thể làm được.

- Hai ngàn bảy trăm vạn lượng!

- Hai ngàn bảy trăm năm mươi vạn lượng!

Đấu giá vẫn còn tiếp tục, nhưng mà Lâm Tiêu vẫn không có mở miệng, vô cùng tự tại ngồi tại chỗ, giống như không quan tâm tới đấu giá.

- Lâm Tiêu, sao ngươi không tham gia cạnh tranh.

Trần Tinh Hạo lúc này sốt ruột, lại lên tiếng hỏi thăm.

- Tinh Hạo ngươi đừng có gấp, hiện tại còn chưa có chấm dứt mà.

Trần Tinh Duệ cười nói.

Trên phòng khách quý cách đám người Lâm Tiêu không xa, một võ giả có gương mặt sẹo dữ tợn đang cạnh tranh lục giai Cường Nguyên quả.

- Lục giai Cường Nguyên quả có công hiệu ngàn năm, cùng thích hợp với công pháp của ta, nếu như bị ta chiếm được, phục dụng nó, nói không chừng nguyên lực của ta càng tinh luyện hơn, để cho ta từ Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong một lần hành động đột phá đến Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, tới lúc đó phối hợp với Bạo Lôi Đao Pháp của ta, thực lực của ta sẽ lập tức tăng lên mấy lần.

Võ giả mặt sẹo này vô cùng kích động, nhấc tay báo giá nói:

- Ba ngàn vạn lượng

- Ba ngàn vạn lượng, còn có ai báo giá không?

Đấu giá sư cao giọng nói.

- Ba ngàn hai trăm vạn lượng!

Một giọng nói già nua vang lên.

- Giọng này là... Cù lão!

Có người nghe ra giọng già nua này là ai, chính là luyện dược sư thành danh trong thành Hắc Vân, Cù lão.

- Ba ngàn ba trăm vạn!

Tên mặt sẹo báo giá, Cường Nguyên quả có ý nghĩa bất phàm với hắn, tương hỗ lẫn nhau với công pháp của hắn, hắn không có khả năng buông tha cho.

- Ba ngàn năm trăm vạn!

Lão giả cũng là không chút do dự.

- Cù lão là tứ phẩm luyện dược sư, dùng thân phận của hắn nếu như đạt được Cường Nguyên quả, nói không chừng sẽ luyện ra một ít đan dược cường đại.

- Còn phải nói sau, hơn nữa Cù lão đạt được Cường Nguyên quả thì cũng luyện thành đan dược cho hắn phục dụng, cũng có thể làm cho nguyên lực của hắn tinh thuần hơn, về sau luyện dược càng trở nên thuận buồm xuôi gió, xem bộ dáng của hắn thì lục giai Cường Nguyên quả là tình thế bắt buộc.

Võ giả bên dưới không ít người nghị luận.

- Ba ngàn sáu trăm vạn lượng!

- Ba ngàn bảy trăm vạn lượng

Song phương không ngừng báo giá, mà giá cả Cường Nguyên quả không ngừng tăng lên thật nhanh.

- Thật sự là đáng giận.

Trong lòng võ giả mặt sẹo tức giận, thân là độc hành hiệp thực lực của hắn rất mạnh, vượt xa võ giả Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, trên người tài phú tự nhiên không ít, nhưng mà không cách nào so sánh được với luyện dược sư, phải biết rằng mỗi một luyện dược sư đều là một đám người có tài phú nhiều nhất trên đại lục.

- Không ngờ giá lại tăng lên nhanh như vậy, đã lên tới bốn ngàn vạn lượng rồi, thật sự là biến thái, Lâm Tiêu ngươi còn muốn cạnh tranh sao? Tốn tiền nhiều như vậy mua một cây linh dược cũng quá không hợp tính toán.

Trần Tinh Hạo tắc luỡi nói, một cây lục giai linh dược bình thường cũng chỉ chừng một ngàn vạn lượng, nhưng giá trị Cường Nguyên quả hiển nhiên cao hơn lục giai linh dược quá nhiều.

- Nếu như trên người không đủ tiền thì có thể mượn tiền của ta này, hai ba ngàn vạn lượng vẫn có.

Trần Tinh Duệ quay đầu nhìn lại.

- Thật sự không được ta cũng có chút.

Trần Tinh Hạo bỉu môi nói.

Lúc trước đi thiên mộng bí cảnh hai huynh đệ bọn họ thu hoạch không nhỏ, từ gia tộc đổi được không ít tài vật.

Lâm Tiêu không nói gì, cảm giác thời điểm nên ra tay rồi, giơ tay lên nói:

- Năm ngàn vạn lượng

- Cái gì, có người thoáng cái tăng lên một ngàn vạn lượng?

- Là từ phòng khách quý khác.

- WOW, Cường Nguyên quả thực sự tốt như vậy? Năm ngàn vạn, một quả lục phẩm Nguyên Khí Đan cũng mới năm ngàn vạn, nhiều tiền như vậy chỉ dùng mua một cây linh dược thì có ít gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.