Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1029: Chương 1029: Đảo Mê Thất. (1)




- Khôi phục như vậy quá chậm!

Lâm Tiêu nhíu mày, lấy ra một viên sinh mệnh chi tinh, hắn muốn lưu lại vật này là vì muốn luyện chế Vương Thể đan giúp muội muội bọn họ lĩnh ngộ sinh tử áo nghĩa, nhưng lúc này cũng không thể nghĩ nhiều, biển cả mờ mịt khôn cùng, thật dễ dàng gặp phải nguy hiểm, tới lúc đó hối hận cũng không còn kịp nữa.

Sinh mệnh chi tinh đúng là bảo vật tiếp cận vương phẩm, sinh mệnh lực chậm rãi được luyện hóa, kinh mạch trong thân thể hắn dần khôi phục, càng lúc càng nhanh, khí huyết dần tràn đầy, vết thương nhanh chóng lành lại, nhanh tới mức làm người ngạc nhiên.

Một canh giờ sau sinh mệnh chi tinh đã luyện hóa xong, Lâm Tiêu thúc giục sinh tử áo nghĩa, vận chuyển Tinh Thần Tôi Thể quyết, khí huyết cường đại kích thích thân thể, có sinh mệnh lực cùng khí huyết cường đại, chỉ sau thời gian uống cạn chén trà thương thế của hắn đã khôi phục được tám phần, kinh mạch đã liên tiếp, huyết nhục tràn ngập sinh mệnh khí cơ.

- Còn một chút vấn đề, sinh mệnh lực cũng không thể bổ sung, cần chậm rãi điều dưỡng.

Hô!

Phun ra một hơi trọc khí, Lâm Tiêu đứng lên, thân thể cơ hồ hoàn toàn khôi phục, hắn đã có đủ năng lực tự bảo vệ mình, nhờ vào lực phòng ngự của Thiên Mang Khải cùng Tinh Thần Tôi Thể quyết, dù gặp hải yêu cửu tinh đỉnh phong cũng đừng hòng phá vỡ phòng ngự của hắn.

Khôi phục xong thân thể lại khôi phục chân nguyên.

Thiên địa nguyên khí hải vực này khá loãng, nhưng Lâm Tiêu còn biện pháp khác, hắn vung tay lên, trên đảo lập tức xuất hiện thi thể một đầu nguyên thú hình thể khổng lồ, hắn lấy được nguyên thú này trong Sinh Tử Quỳnh Lâu, bất kỳ thi thể nguyên thú nào đều ẩn chứa thiên địa nguyên khí cực kỳ nồng đậm, tương đương vài viên Nguyên Khí đan cửu phẩm.

Lâm Tiêu có không ít thi thể nguyên thú đặt trong Thương Long Tí, ngoài ra còn có một thi thể nguyên thú vương cấp, đó tuyệt đối là chí bảo.

Hấp thu vài thi thể nguyên thú, chân nguyên của hắn đã khôi phục hơn phân nửa.

Oanh long!

Đột nhiên một đầu yêu thú như cá cao tới vài trăm thước khủng bố từ đáy biển vọt ra, há mồm táp thẳng vào Lâm Tiêu, đôi mắt bắn ra quang mang huyết tinh dữ tợn.

Khí tức trên thân hải yêu tới cửu tinh, bị thiên địa nguyên khí từ thi thể nguyên thú phát ra hấp dẫn tới, mở to miệng đầy răng nanh sắc bén sản sinh ra hấp lực khổng lồ, thật nhiều nước biển tuôn vào giống như một hắc động.

Lâm Tiêu đứng trên đá ngầm, sắc mặt không chút thay đổi tung ra một quyền.

- Oanh!

Hải yêu lập tức bị một quyền xỏ xuyên qua, thân thể cao lớn quay cuồng bay rớt ra ngoài, nặng nề nện xuống mặt biển, gạt ra sóng biển cao vài trăm thước, trừng lớn đôi mắt cá chết, thở hồng hộc vài hơi liền trầm xuống, máu tươi nhuộm đỏ một mảng mặt biển.

- Tới thời điểm tìm đường trở về rồi!

Bá!

Lâm Tiêu phóng lên cao, bay lên càng lúc càng cao, muốn tìm đường quay về phải hiểu rõ phương vị hiện tại của mình mới được.

Thân hình Lâm Tiêu không ngừng cất cao, không ngừng lên tới vân bạo tầng trên trời, từ trên cao nhìn ra xa hắn muốn tìm kiếm phương hướng của Đại lục Thương Khung, nhưng một màn làm hắn ngạc nhiên xảy ra, khi hắn sắp đi tới vân bạo tầng, một mảnh không gian toái phiến rối loạn ba động ngăn cản đường đi của hắn.

Bên trên bầu trời, từng đạo không gian toái phiến quỷ dị không ngừng tràn ra, từng khe không gian vỡ tan, lực lượng đáng sợ làm sắc mặt hắn đại biến.

- Sao lại thế này? Nơi này tại sao lại có không gian toái phiến cùng khe nứt không gian?

Uy lực không gian loạn lưu Lâm Tiêu đã tự thân thể nghiệm qua, tuy rằng không gian toái phiến cùng khe không gian không đáng sợ bằng không gian loạn lưu, nhưng hắn cũng không thể tùy tiện xâm nhập, một khi hãm sâu bên trong chỉ sợ còn con đường chết mà thôi.

- Đi nơi khác nhìn xem!

Bá!

Lâm Tiêu bay về hướng khác.

Vài giờ sau, sắc mặt Lâm Tiêu thật khó xem, trôi nổi trên mặt biển, hắn đã bay hơn vài vạn dặm nhưng không hề tìm được một nơi nào bình thường như ý muốn.

- Sao lại thế này? Ta thật không tin nơi này thật sự không có lối ra!

Trong lòng Lâm Tiêu phát hoảng, không ngừng bay vút tìm kiếm đường ra.

Mấy ngày trôi qua, hắn không ngừng tìm kiếm biên giới của không gian toái phiến, rốt cục đã đi tới biên giới, nhưng hắn thật sự không dám tin tưởng chính là biên giới không gian toái phiến lại là một không gian vách tường như một lạch trời, vách tường không gian này liên tiếp cùng thiên địa, thật giống như có một mặt màn tường ngăn trước mặt của hắn, thậm chí còn lan tràn tới đáy biển.

Mà sau khi bay vút một vòng hắn mới khiếp sợ phát hiện, vách tường không gian này vô biên vô hạn, thật giống như một hình vuông, bao phủ mặt biển vài trăm vạn dặm, hình thành một vùng cấm địa, đồng thời cũng bao vây hắn bên trong.

Hiện tại việc hắn cần làm không phải tìm kiếm vị trí của Đại lục Thương Khung, mà là rời khỏi cấm địa bị không gian toái phiến cùng khe không gian bao vây, nếu không nơi này chẳng khác gì một nhà giam cực lớn, đem hắn vây khốn gắt gao bên trong, trừ phi hắn đột phá sinh tử cảnh, lĩnh ngộ không gian áo nghĩa, nếu không sẽ không khả năng đi ra ngoài.

- Địa phương quỷ dị!

Lâm Tiêu đứng trên một khối đá ngầm trên mặt biển, bất đắc dĩ lắc đầu, không gian toái phiến kỳ lạ này thật không biết là do thiên nhiên hình thành hay nguyên nhân vì sao, lại đem hắn cầm tù bên trong.

Hoa!

Đột nhiên Lâm Tiêu phân hình được một mảnh tiếng nước, xa xa tựa hồ có vật thể cỡ lớn rẽ sóng đi tới.

- Ân?

Trong lòng Lâm Tiêu vừa động, thân hình phá không bay qua, khoảng cách mấy trăm dặm nháy mắt đã tới, một lát sau một con thuyền dài vài trăm thước xuất hiện trước mắt hắn.

- Ha ha, lần này thu hoạch thật sự là không nhỏ, xem ra là một hành trình phong phú ah!

Trên thuyền, một nhóm võ giả kéo lên thi thể hải yêu, đào ra yêu đan, hơn nữa lưu lại một bộ phận tài liệu trân quý, sau đó đem phần còn lại ném vào trong biển.

Thực lực những người này đại bộ phận là Quy nguyên cảnh sơ kỳ cùng trung kỳ, mà hải yêu bị liệp sát đều là thất tinh cùng bát tinh.

- Tốt lắm, tốc độ tăng nhanh một chút, nước biển hải vực này thời khắc luôn biến hóa, nếu đi ra quá lâu rất dễ không tìm được đường về, tới lúc đó các ngươi làm mồi cho cá đi.

Nói chuyện là một nữ tử mặc bì giáp màu đỏ, mái tóc đỏ thắt thành bím đuôi ngựa, dung mạo không tính là tuyệt mỹ nhưng có chút động lòng người, dáng người uyển chuyển, có một loại khí tức hiên ngang oai hùng, như một đóa huyết sắc hoa hồng, xinh đẹp gai góc.

- Hiểu rõ, đại tỷ!

Nhiều đại hán khôi ngô quát một tiếng, lập tức hành động.

- Có người!

Trong lòng Lâm Tiêu vui vẻ, mấy ngày qua lần đầu tiên nhìn thấy đồng loại, có người xem như dễ làm, nói không chừng họ sẽ có biện pháp rời khỏi nơi này.

Đương nhiên, trước khi tìm hiểu được thân phận những người này, Lâm Tiêu sẽ không tùy tiện hành động, hắn thu liễm Thiên Mang Khải, ngăn chặn khí huyết mênh mông, che giấu thực lực của chính mình, sau đó bay qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.