Võ Đạo Đan Tôn

Chương 476: Chương 476: Giá trên trời. (1)




- Lâm Tiêu, sắp đấu giá vật phẩm áp trục, vật phẩm áp trục chỉ có mười món, không biết vật phẩm áp trục lần này rốt cuộc là thứ gì.

Trần Tinh Hạo kích động nói.

Lâm Tiêu trong lòng im lặng, trong quá trình đấu giá, Trần Tinh Duệ hai huynh đệ hưng phấn thì hưng phấn, nhưng không có ra tay lần nào, chỉ quan sát mà thôi.

Nhưng mà Lâm Tiêu cũng biết, dùng thế lực của Trần gia tại thành Hắc Vân, rất nhiều bảo vật đều không cần đấu giá, đệ tử dòng chính như Trần Tinh Duệ, lại có thân phận thiên tài trẻ tuổi ở Trần gia, đan dược, vũ khí, bí tịch các loại đều không thiếu, căn bản không cần chính mình quan tâm, gia tộc cùng trại huấn luyện dù sao có khác nhau, một là bồi dưỡng vô điều kiện, một là phải hối đoái mới có.

- Vốn ta còn chuẩn bị ở nơi này đấu giá một thanh chiến đao lục phẩm, nhưng mà xem bộ dáng cơ hội không lớn.

Lâm Tiêu lắc đầu, trước đó từng xuất hiện qua một ít vật phẩm lục giai, nhưng mà trong đó không có vũ khí mình muốn, hôm nay chỉ còn lại có mười kiện áp trục cuối cùng, xuất hiện một thanh chiến đao lục giai quá khó khăn.

Sau khi nghỉ ngơi chừng một phút, đấu giá sư lại đi lên bình đài.

- Thật xấu hổ, để chư vị đợi lâu, kế tiếp chúng ta sẽ đấu giá vật phẩm áp trục lần này, kiện bảo vật đầu tiên, hiển nhiên các vị đao khách sẽ vô cùng ưa thích, bởi vì nó là một thanh lục giai bảo đao.

Đấu giá sư vừa nói xong, một thị nữ xinh đẹp từ phía sau bưng cái khay ra, cẩn thận đặt trước bình đài.

- Cây bảo đao này tên là Thái Huyền Đao, chính là dùng tài liệu vạn năm Huyền Thiết làm chủ tài liệu, lục giai Tinh Thần Thiết và Đại La Ngân Tinh chế tạo mà thành, có cường độ thừa nhận và thuộc tính nguyên lực cực cao, cũng phóng xuất nguyên lực ra một cách hoàn mỹ, tin tưởng mỗi một vị đao khách nhìn thấy nó đều ưa thích.

Đấu giá sư nói xong, lúc này xốc tấm vai đỏ che khay ra, một thanh chiến đao sáng như tuyết hiện ra trước mặt mọi người, dưới ngon đèn chiếu rọi nó đã tỏa sáng, đồng thời một khí tức sâm lãnh bao phủ hội đấu giá, cho người ta cảm giác lăng lệ lạnh giá.

Thị nữ xinh đẹp mang khay chính là tam chuyển Chân Vũ giả, nhưng mà nàng cũng bị khí tức lạnh giá của chiến đao ảnh hưởng, sắc mặt biến thành tái nhợt.

- Hảo đao .

Cho dù không phải võ giả đao khách đều có thể nhìn ra cây chiến đao này đáng sợ.

Trong rạp khách quý, hai mắt Lâm Tiêu tỏa sáng.

- Thanh Thái Huyền Đao này ta muốn chắc rồi.

Trong mắt Lâm Tiêu bắn ra tinh quang.

Vốn hắn cũng không cho rằng mười món sau cùng lại có chiến đao lục giai, không nghĩ tới món đầu tiên đấu giá lại chính là chiến đao, nội tâm của hắn nóng rực.

- Quả nhiên là hảo đao.

Trần Tinh Duệ cũng sợ hãi thán phục nói một câu, ánh mắt đầy nóng bỏng.

- Như thế nào, ngươi cũng vừa ý sao?

Lâm Tiêu quay đầu nhìn lại.

Trần Tinh Duệ lắc đầu, nói:

- Yên tâm đi, ta cũng sẽ không đoạt bảo đao với ngươi, ta thân là đệ tử dòng chính Trần gia, trong kho vũ khí gia tộc cũng không thiếu chiến đao lục giai, tự nhiên không cần phải đấu giá làm gì, nhưng mà thanh Thái Huyền Đao này thật sự là hảo đao.

Thân là đao khách, Trần Tinh Duệ cảm giác với đao hiển nhiên còn hơn xa những người khác, giống như kiếm khách cảm giác với kiếm, đối với võ giả không thành tâm thành ý với vũ khí của mình, vĩnh viễn không cách nào trở thành võ giả cường đại.

Mà tại phòng khách quý cách phòng Lâm Tiêu không xa, tên võ giả mặt sẹo ánh mắt co rút, thân thể run rẩy.

- Không nghĩ tới trong đấu giá hội lại xuất hiện thanh hảo đao như thế, khá tốt ta vừa rồi không đấu giá thành công Cường Nguyên quả, bằng không ta căn bản không còn tiền, cây chiến đao này ta nhất định phải mua được.

Cùng lúc đó, rất nhiều đao khách ở đây mang theo thần sắc kích động, đặc biệt là là những võ giả Hóa Phàm Cảnh trung hậu kỳ không có được chiến đao tốt càng trở nên kích động

- Chư vị, thanh Thái Huyền Đao này giá một ngàn vạn lượng, mỗi lần đấu giá không thấp hơn mười vạn lượng, đấu giá bắt đầu.

Đấu giá sư hô to.

- Một ngàn một trăm vạn.

- Chiến đao tốt như thế mà chỉ hô giá thêm một trăm vạn lượng, thật không biết xấu hổ, một ngàn năm trăm vạn.

- Hai ngàn vạn.

- Hai ngàn ba trăm vạn.

- Hai ngàn năm trăm vạn.

- Ba ngàn vạn.

Chỉ trong nháy mắt, giá cả Thái Huyền Đao đã tăng lên với tốc độ chóng mặt.

- WOW, chỉ là một thành chiến đao lục giai, cần tăng giá cao như thế không?

Có võ giả trợn mắt há hốc mồm, cũng không phải nói ba ngàn vạn đắt đỏ bao nhiêu, đối với một thanh vũ khí lục giai mà nói, giá trị mấy ngàn vạn chỉ là bình thường, mấu chốt là hào khí nóng bỏng hiện tại, làm người ta nhìn là thấy đủ.

Lúc này Lâm Tiêu không chờ được nữa, cuối cùng cũng hô giá.

- Ba ngàn năm trăm vạn.

- Lại là hắn.

Tên võ giả mặt sẹo cách đó không xa nghe được giọng nói này, trong nội tâm có chút tâm thần bất định, dù sao tên người của hắn chỉ còn có sáu ngàn năm trăm vạn, hắn hiện tại hoài nghi mãnh liệt, chính mình nhiều tiền như vậy có thể mua được thanh chiến đao này hay không.

- Chẳng lẽ lát nữa phải thế chấp bí tịch trên người?

Võ giả mặt sẹo cắn răng, rồi sau đó nhấc tay báo giá:

- Ba ngàn tám trăm vạn!

Trong một gian phòng khách quý khác có hai tên võ giả giống nhau, võ giả trung niên mặc áo bào xanh ánh mắt nóng bỏng nhìn qua chiến đao lục giai.

- Đại ca, ngươi đã có một thanh chiến đao lục giai, hiện tại ta còn thiếu một thanh, cây chiến đao này ta muốn.

- Yên tâm đi, ai cũng không được nó được đâu.

Hai người này là huỵnh đệ song bào thai tiếng tăm lừng lẫy gần thành Hắc Vân, được xưng song tử đao khách, đại ca Tưởng Đại có thực lực đạt tới Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ, nhị đệ Tưởng Nhị thực lực Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đỉnh phong, hai người tu luyện Song Tử Đao Pháp uy lực vô cùng, tại thành Hắc Vân xem như thanh danh lan xa.

- Bốn ngàn vạn lượng.

Song tử huynh đệ ra giá.

- Bốn ngàn năm trăm vạn!

Bên dưới có võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ kêu giá, chiến đao lục giai, cho dù là võ giả Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ cũng thèm thuồng, đặc biệt là một ít võ giả xuất thân đại gia tộc càng khó chơi, bởi vì trên người bọn họ có tài phú còn nhiều hơn độc hành hiệp nhiều lắm.

- Năm ngàn vạn lượng!

Võ giả mặt sẹo lại ra giá.

- Đã tăng lên tới năm ngàn vạn lượng rồi?

Một ít võ giả tham gia đấu giá líu lưỡi.

- Ngươi yên tâm đi, giá tiền này sẽ tăng thêm, ngươi xem bây giờ có mấy người đấu giá?

- Vũ khí lục giai bình thường có giá ba ngàn vạn lượng cũng đã đáng sợ rồi, năm ngàn vạn lượng chỉ có những vũ khí lục giai đỉnh phong mới có giá đó.

Không ít võ giả nhìn thấy không ngừng có kẻ đấu giá, trong nội tâm hâm mộ, có nhiều tiền xuất ra mua vũ khí như vậy, mỗi một người đều là kẻ nổi bật trong Hóa Phàm Cảnh, không thể khinh thường.

- Mẹ kiếp năm ngàn năm trăm vạn.

Nhìn thấy còn có hai người đấu giá, song tử huynh đệ vô cùng phiền muộn.

- Sáu ngàn hai trăm vạn.

Lâm Tiêu tự nhiên không có khả năng buông tha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.