Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1196: Chương 1196: Hài cốt Long tộc. (2)




- Không hổ là Chiến trường Cổ Tộc, quá nguy hiểm.

Cẩn thận bay vút lấy trên tầng trời thấp, Lâm Tiêu cảm khái một tiếng, theo càng lúc càng vào sâu, tốc độ của hắn cũng dần dần hạ thấp..., phía trước là một mảnh thi sơn hài cốt.

Đột ngột--

Tạch tạch tạch

Một cỗ hài cốt trên mặt đất đột ngột đứng lên, trong tay giơ một thanh cốt đao, thân hình nhảy dựng, phút chốc chém về phía Lâm Tiêu.

Cỗ hài cốt này thân cao hơn mười thước, khi còn sống cũng không biết là chủng tộc gì, cốt cách vừa thô vừa to vô cùng cứng rắn, nhảy dựng lên, giống như đã vượt qua khoảng cách hư không, cốt đao cực lớn lập tức đi đến trước mặt Lâm Tiêu.

- Phá.

Lâm Tiêu há có thể để hắn thực hiện được, một kích ánh đao như thiểm điện chém ra ngoài.

Hài cốt sinh vật cực lớn bay ngược ra ngoài, nện cho hài cốt trên mặt đất nổi bụi mù bốn phía.

Ken két

Cỗ hài cốt kia, lại lần nữa đứng lên, trong hốc mắt trống rỗng, toàn thân không chút tổn thương.

- Phòng ngự đáng sợ, dưới công kích của ta vậy mà không có chút tổn thương

Lâm Tiêu nheo mắt lại, sinh vật hài cốt không giống với võ giả, võ giả có được các loại phòng ngự như Chân Nguyên hộ tráo, Vương phẩm hộ giáp, mà sinh vật hài cốt lại dựa vào thân thể cứ thể mà ngăn cản, nhưng dưới công kích của mình lại không có việc gì, có thể thấy phòng ngự đối phương đáng sợ cỡ nào.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng, ở Chiến trường Cổ Tộc vẫn lạc nhiều năm như vậy, hài cốt vẫn bất hủ, chủ nhân cỗ hài cốt này khi còn sống thực lực nhất định đáng sợ đến cực điểm, có được phòng ngự như vậy cũng không có gì lạ cả.

- Đã như vậy, đón thêm ta một chiêu này.

Lâm Tiêu không định trốn, hắn hiện giờ còn không chưa tiến vào khu vực hạch tâm Chiến trường Cổ Tộc, nếu ở chỗ này đã phải trốn, vậy thì lịch lãm rèn luyện tiếp theo cũng không cần thiết nữa rồi, lại nói chiến lực của hắn vừa rồi chỉ mới thể hiện ra một chút.

- Băng Chi Toàn Vũ.

Đao chiêu dung hợp sáu thành băng chi áo nghĩa thi triển ra, một cổ băng tuyết gió lốc cuốn qua hài cốt phía trước, đông lạnh nó thành một khối băng lớn.

- Phong Chi Vô Ảnh.

Đao chiêu dung hợp phong hệ chín thành đại thành ập xuống, khối băng nát bấy, trên người hài cốt bên trong lập tức xuất hiện vết rạn rậm rạp chằng chịt, sau một khắc, phịch một tiếng, cả cỗ hài cốt ầm ầm nát bấy, hóa thành cốt cặn đầy trời, một cổ hồn lực vô hình tiêu tán trong hài cốt, hóa thành hư vô.

- Cuối cùng chết rồi.

Lâm Tiêu thu hồi chiến đao.

- Không tốt.

Đang lúc muốn rời đi, Lâm Tiêu sinh lòng cảnh giới, cả người phóng lên trời.

Ầm ầm

Mặt đất phía dưới bị vỡ ra một khe hở cự đại, ở dưới hô ngăm đen thò ra một cái bạch cốt cự trảo, một cỗ thi hài lớn hơn trước gấp mấy lần từ lòng đất bò lên, nó mở ra cái miệng khổng lồ phát ra tiếng hò hét.

Hài cốt này cũng không phải nhân loại, mà là một đầu hài cốt hình rồng phảng phất như Cự Long, cho dù đã chết đi mấy vạn năm, nhưng trên người của nó vẫn tán mát ra một cổ Long uy nhàn nhạt mà chỉ Long tộc mới có.

- Là Long tộc tử duệ.

Lâm Tiêu trong lòng vừa mừng vừa sợ.

Đại lục Thương Khung hiện giờ thích phân chia Cự Long vào trong Yêu tộc nhất mạch, nhưng trên thực tế thời xa xưa Long tộc kỳ thật cũng không thuộc về Yêu tộc, mà là một chủng tộc cường thịnh riêng, bởi vì huyết mạch cao quý nên Cự Long chính thức căn bản khinh thường làm bạn với Yêu tộc, mà đám Địa Long Vương, Uyên Long Vương gì đó, kỳ thật cũng không phải Long tộc chính thức, chỉ có thể coi như Á Long có được huyết mạch Long tộc không trọn vẹn.

Long gia phục sinh cần có Bổn Mang Long phách, phải là do Long hồn của cường giả Long tộc chính thức sau khi vẫn lạc tạo thành, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Tiêu muốn phục sinh Long gia lại vất vả như vậy.

- Băng Chi Toàn Vũ.

XIU.... XIU... XÍU... UU!

Từng đạo hàn băng khí lưu hình thành, ý niệm Lâm Tiêu khẽ động, hàn băng khí lưu nổ bắn ra, phô thiên cái địa bao trùm lên thân thể hài cốt cực lớn kia.

Tạch tạch tạch

Một tầng tầng băng cặn dọc theo thân thể hài cốt nhanh chóng lan ra, móng vuốt sắc bén của hài cốt hình rồng khẽ khua múa, vô số băng cứng lập tức ầm ầm nát bấy.

Cự Long hài cốt này so với hài cốt vừa rồi quả thật cường đại hơn rất nhiều.

Đồng thời khi Lâm Tiêu ra chiêu công kích, hai cánh và đuôi Cự Long hài cốt cũng quét ngang qua, đuôi rồng bạch cốt um tùm hóa thành một đạo bóng roi quỷ mị, uy lực kinh người.

Lâm Tiêu vội vàng cử động đao phong ngăn cản.

Lực lượng cường hãn bộc phát, Lâm Tiêu bị đánh bay ra ngoài hơn 1000m, hai chân cày ra trên mặt đất một khe rãnh thật sâu.

- Thật mạnh, ở trên mặt lực lượng so với Giáp Ngưu Vương Yêu tộc gặp phải lúc trước còn mạnh hơn nhiều.

Long tộc tử duệ vẫn không thể xem như Cự Long chân chính, chỉ là có được bộ phận huyết mạch của Long tộc chính thức, thực lực sau khi chết đã mạnh đến vậy, Cự Long chính thức khi còn sống thực lực sẽ mạnh bao nhiêu, Lâm Tiêu không dám nghĩ đến, bất quá, Lâm Tiêu hiện giờ so với lúc chiến đấu với Giáp Ngưu Vương năm đó đã mạnh hơn gấp mấy lần, đối mặt Cự Long hài cốt này cũng chỉ là có chút giật mình thôi.

Thân thể Lâm Tiêu hóa thành một đạo điện quang, lại lần nữa chém giết một chỗ với Cự Long hài cốt.

Sau một lát, song phương đánh ngang tay.

Lâm Tiêu nhíu mày lại.

Thực lực Cự Long hài cốt này cũng không đặc biệt cao, nhưng khó chơi ở chỗ nó không có bất kỳ tánh mạng nào cả, chỉ biết chiến đấu theo bản năng, chiêu số bình thường đối với nó căn bản không có tác dụng, mà nếu muốn triệt để đánh chết, nhất định phải hủy diệt hài cốt của nó, nhưng trình độ cứng rắn của Cự Long hài cốt lại có thể so với Vương giả chi binh yếu nhất, muốn phá hủy cũng đâu dễ như vậy.

- Hỏa Chi Phần Viêm.

Một đạo ánh đao như hỏa long cuốn ra ngoài, đốt cho Cự Long hài cốt bốc lên từng tia khói xanh.

- Ồ, không nghĩ tới lực lượng hỏa diễm đối với sinh vật hài cốt cũng có tác dụng khắc chế.

Lâm Tiêu cảm thấy đại hỉ, Tứ Muội Chân Hỏa lặng yên bắn ra, linh hồn vô hình trong cơ thể Cự Long hài cốt truyền ra thanh âm hò hét, một cổ khói xanh do hồn phách bị đất cháy bay lên, đồng thời Thiên Ma Phệ Hồn Diễm trong Tứ Muội Chân Hỏa cũng từ trong hài cốt hấp thu lấy bộ phận tàn hồn chi lực yếu ớt, sau một lát, Cự Long hài cốt 'Rầm Ào Ào' một tiếng nát đầy đất, đã mất đi động lực.

- Thì ra là thế, hài cốt chính là hài cốt, căn bản không có khả năng hành động, sở dĩ có thể chiến đấu, là vì bên trong hài cốt có tàn hồn cùng loại với oan hồn, đáng tiếc, những tàn hỗn này hẳn là do hồn niệm cường giả vẫn lạc trong Chiến trường Cổ Tộc năm đó tạo thành, cũng không có Bổn Mạng Long Phách gì cả.

Đã biết rõ đầu đuôi, Lâm Tiêu liền lắc đầu, trong lòng cũng hơi than nhẹ.

Kế tiếp, Lâm Tiêu chỉ tốn một ngày đã đi tới chỗ hạch tâm khu vực hài cốt, trên đường đi, Lâm Tiêu cho dù thập phần cẩn thận nhưng vẫn gặp bảy tám đầu sinh vật hài cốt, trong đó có một đầu thực lực cực kỳ đáng sợ, thậm chí chỉ yếu hơn Lâm Tiêu một chút, may mà nhờ có Tứ Muội Chân Hỏa khắc chế, sinh vật hài cốt này chỉ kiên trì được chốc lát thì tàn hồn trong cơ thể đã bị Thiên Ma Phệ Hồn Diễm hấp thu hầu như không còn, chỉ còn lại toái cốt đầy đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.