Võ Đạo Đan Tôn

Chương 912: Chương 912: Khách không mời. (1)




Ồn ào!

Thoáng chốc quảng trường sôi trào. Sàn lọc dài dòng rốt cuộc chọn ra quán quân đại tái Phong Vân bảng lần này, đó là Lâm Nhu của Quận Hiên Dật. Quảng trường rộ lên tiếng ồn ào, thanh âm như sóng triều ầm ầm.

Ong ong ong!

Mọi người kích động kêu gào, tinh thần khí vận trên người Lâm Nhu nhanh chóng ngưng tụ, vọt lên cao. Cuối cùng tinh thần khí vận đậm đặc biến thành thực chất tỏa sáng rực rỡ quanh người nàng.

Ngôi sao to đối ứng Lâm Nhu lắc lư trên bầu trời, chiếu xuống từng tầng sáng sao như thác nước bao bọc nàng, cực kỳ xinh đẹp. Lâm Nhu tựa tiên nữ trong ánh sao, khiến người không dám nhìn thẳng, sợ mắt mình khinh nhờn đối phương.

Ánh sáng sao đáng sợ chảy xuống, trong ánh mắt rung động của mọi người, khí thế trên người Lâm Nhu nhanh chóng dâng cao. Hơi thở chân nguyên khủng bố phát tán từ người Lâm Nhu.

Đại tái Phong Vân bảng kết thúc, Lâm Nhu thăng cấp Quy Nguyên cảnh sơ kỳ ngay trước mặt bao người.

Dưới đài, tập thể dân chúng ngơ ngẩn. Trong Đế quốc Võ Linh tổ chức bao nhiêu lần đại tái Phong Vân bảng, chưa từng có ai vừa kết thúc so đấu đã đột phá Quy Nguyên cảnh, khai sáng ra cảnh tượng tráng lệ.

Nhưng tiếc nuối là có lẽ vì tinh thần khí vận không đến trình độ nhất định nên Thiên Tinh Cung không xuất hiện. Mấy thủ lĩnh thế hệ trẻ tốp đầu không có cơ hội vào Thiên Tinh Cung chọn lựa bí tịch.

Ánh sáng sao biến mất, thiên địa trở về bình thường, đại tái Phong Vân bảng kết thúc viên mãn.

Trên đài chủ tịch, Võ Vương Bách Lý Chiến đứng dậy, tổng kết hành tình.

Võ Vương Bách Lý Chiến nói:

- Các vị tuyển thủ dự thi, ta sẽ bẩm báo tình huống đại tái Phong Vân bảng lần này đúng như sự thật cho bệ hạ, khi đó các vị sẽ được bệ hạ khen ngợi.

Trong suốt quá trình so đâu Lâm Nhu chưa từng nói chuyện nay lên tiếng:

- Võ Vương đại nhân.

Ánh mắt Lâm Nhu kiên quyết nhìn thẳng đằng trước, hấp dẫn mọi người chú ý.

Lâm Nhu lạnh lùng nói:

- Võ Vương đại nhân, ta không cần đế quốc khen ngợi, ta chỉ hy vọng Bách Lý Tỉ bệ hạ đặc xá cho nhị ca của ta, Lâm Nhu vô cùng cảm kích.

Thanh âm thản nhiên nhưng tràn ngập kiên quyết không thể lay động, làm người rung động.

- Lâm Nhu, việc này ta không quyết định được, nhưng ta sẽ báo lên bệ hạ.

Võ Vương Bách Lý Chiến chưa nói xong đột nhiên nhìn phía chân trời, khuôn mặt cứng rắn như đá hiếm khi mỉm cười nói:

- Lâm Nhu, xem ra không cần ta bẩm báo, hãy nhìn xem.

Võ Vương Bách Lý Chiến mỉm cười bước ra một bước, biến mất trong hư không.

Vù vù vù!

Mọi người kinh ngạc nhìn mấy luồng sáng xé gió bay tới, chớp mắt đáp xuống quảng trường. Người dẫn đầu tóc đen xõa vai, mắt sáng, khí vũ hiên ngang, chính là Lâm Tiêu.

- Lâm Tiêu . . . Hắn . . . Hắn sống quay về ?

- Hay hắn đã vượt qua Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận của đế quốc ?

- Má ơi!

Các võ giả xoe tròn mắt, há hốc mồm, lòng rung động.

Mắt Lâm Nhu tràn ngập kích động:

- Nhị ca!

Lâm Tiêu cười tiến lên:

- Tam muội.

Lâm Tiêu kinh ngạc hỏi:

- Tam muội đột phá Quy Nguyên cảnh ?

Lâm Nhu lao vào ngực Lâm Tiêu:

- Nhị ca!

Giọng nàng run run khiến người đau lòng. Mấy ngày nay bề ngoài Lâm Nhu lạnh băng, hờ hững nhưng trong lòng luôn lo lắng cho Lâm Tiêu, bây giờ thì nàng đã nhẹ lòng.

Các võ giả trẻ tuổi nhìn Lâm Nhu lao vào ngực Lâm Tiêu, tuy biết hai người là huynh muội nhưng vẫn tan nát tim.

- Lâm Tiêu, đã lâu không gặp, có khỏe không ?

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên luồng kiếm quang sắc bén từ chân trời bay tới, kiếm khí đáng sợ lan tỏa hư không. Các võ giả rùng mình, như bị thanh trường kiếm lơ lửng trên đầu, sợ run cầm cập.

Một thanh niên đẹp trai mặc áo xanh xuất hiện trong không trung, gã bước châm đến gần, mỗi bước ảnh hưởng khí cơ thiên địa, làm tim người đập nhanh.

Con ngươi đám người Uất Trì Quật co rút:

- Mặc Thanh Hiên!

Người đến là Mặc Thanh Hiên của Phái Thông Thiên kiếm.

Ánh mắt Mặc Thanh Hiên lạnh lùng nói:

- Lâm Tiêu, ngày xưa trong đại tái Phong Vân bảng ta thua vào tay ngươi, năm năm đã qua, Mặc Thanh Hiên ta bế quan khổ luyện là vì hôm nay tái chiến. Để xem ngươi và ta ai mới là thiên kiêu thật sự của đế quốc!

Khí thế của Mặc Thanh Hiên càng nội liễm, đáng sợ hơn. Khiến người giật mình là tạo nghệ của Mặc Thanh Hiên từ ngày xưa Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong đến nay Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, vượt qua đám người Uất Trì Quật, ngang hàng với Lâm Tiêu.

Trong năm năm Mặc Thanh Hiên khổ luyện võ nghệ ở Phái Thông Thiên kiếm, chưa từng thả lỏng một giây chỉ vì hôm nay đánh bại Lâm Tiêu, giành lại vinh diệu thuộc về mình.

- Mặc Thanh Hiên, ngày xưa ngươi đánh bại ta, lần này hai ta cũng chiến đấu một trận đi!

- Còn ta nữa!

- Ha ha ha, hay mấy người chúng ta tái chiến một trận, phân thắng thua lại đi ?

Uất Trì Quật, Tinh Mộng Vũ, Trương Thuần Hi, Hoàng Phủ Chân, Tuyệt Vô Danh cũng không chịu cô đơn, bay tới giữa quảng trường, khí thế Quy Nguyên cảnh trung kỳ bộc phát khuấy động hư không Thành Tinh Tú.

- Thiêu kiêu thế hệ trẻ thật đáng sợ.

- Khí thế mạnh quá, không thua gì cường giả thế hệ trước.

- Làm người ta kích động, không ngờ trừ đại tái Phong Vân bảng ra chúng ta may mắn được thấy cuộc chiến kích động lòng người.

Đám người Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật ra sân, mọi người sôi trào cảm xúc, máu nóng hừng hực, vô cùng kích động. Nhất là đám võ giả từng thấy nhóm Trương Thuần Hi đánh nhau ngày xưa thì càng kích động người run rẩy.

Lâm Tiêu mỉm cười nói:

- Nếu các vị cùng ý kiến thì Lâm Tiêu ta sẽ thỏa mãn yêu cầu.

Lâm Tiêu đang định kêu Lâm Nhu đi ra chợt hắn vụt ngẩng đầu, nhíu mày nhìn chân trời.

Đám người Mặc Thanh Hiên, Uất Trì Quật, Tinh Mộng Vũ cũng chú ý biến dị trên bầu trời.

Ầm ầm ầm!

Chân trời phương xa ầm ầm tiếng sấm, chân nguyên dồi dào, mấy khí thế kinh người xé gió bay đến, va chạm nhau như tiếng biển gầm bao phủ bầu trời Thành Tinh Tú tựa mây đen kéo đến, khiến người nghẹt thở.

- Là ai! ?

Khí thế khủng bố đó làm mọi người chú ý, ai nấy đứng bật dậy, ánh mắt kinh sợ nhìn phương xa.

Tiếng cười ầm ầm vang trên chân trơi:

- Ha ha ha ha! Ta nghe nói mấy ngày nay Đế quốc Võ Linh tổ chức đại tái Phong Vân bảng năm năm một lần, chúng ta đến xem thử, không ngờ tới chậm.

Biển chân nguyên hùng hồn xé mở, năm bóng người bay nhanh đến.

Vù vù vù!

Chớp mắt năm người xuất hiện trên bầu trời quảng trường, mỗi người khí thế cực kỳ đáng sợ. Bọn họ đến như năm lỗ đen hút lấy tinh khí bốn phương, khuấy động nguyên khí thiên địa Thành Tinh Tú, khủng bố vô cùng.

Nhất là thanh niên dẫn đầu, thực lực là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, tóc dài màu vàng kim xõa vai, khí thế hùng hồn. Thanh niên đứng trong thiên địa như một vị vương giả, khiến người không dám nhìn gần, khung trời trở nên nhỏ bé trước mặt gã, nhỏ cỡ eo gã.

Bốn thanh niên thân hình khác nhau đứng sau lưng gã, thoạt trông hơn hai mươi tuổi, thực lực cỡ Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong, toát ra khí thế khác nhau, điều giống nhau là cường đại, nhuệ khí thẳng tiến tới trước. Bọn họ cao cao tại thượng nhìn đám người Lâm Tiêu đứng đằng trước nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.