Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1122: Chương 1122: La thị diệt tộc.




Xẹt xẹt xẹt!

Ánh sáng sao bao phủ người La Huyền Cơ tăng mạnh uy lực, thân thể của lão nhanh chóng tan rã, lực lượng sinh mệnh xói mòn.

La Huyền Cơ sắc mặt khó xem nói:

- Nguy rồi, cứ tiếp tục thế này e rằng không lâu sau ta sẽ chết vì hao hết lực lượng sinh mệnh.

La Huyền Cơ nhìn Lâm Tiêu chằm chằm. Lão là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng, rất có quyết đoán. La Huyền Cơ biết lúc này không thể giết Lâm Tiêu, lão vẫy tay cất đi Thiên Cơ Luân, xoay người bỏ đi.

- Tiểu tử thối, ta không tin ngươi suốt đời ở trong Thành Tinh Tú. Chờ khi ta liên hợp Tiêu Dao Vương tiêu diệt Đế quốc Võ Linh sẽ bằm thây ngươi ra!

Trước khi đi La Huyền Cơ lạnh lùng liếc Lâm Tiêu, sát ý lộ rõ trong mắt.

Lúc này . . .

Một thanh âm hùng hồn quanh quẩn trong thiên địa:

- Kẻ phạm Thiên Tinh Cung ta, chết!

Thanh âm như chui thẳng vào linh hồn người, vang vọng trong đầu Lâm Tiêu, La Huyền Cơ. Trên bầu trời xa xôi, một tòa cung điện khổng lồ bắn ra lực lượng kỳ lạ. Lực lượng vô hình vô chất, nháy mắt vượt qua khoảng cách không gian giáng xuống người La Huyền Cơ đang trốn vào hư không.

La Huyền Cơ nửa người bước vào hư không đột nhiên trợn tròn mắt.

Vù vù vù!

Cơ thể La Huyền Cơ lặng lẽ tan vỡ, hóa thành vô số hạt mắt thường trông thấy bay tứ tán. Những hạt này mấp mấy, lực lượng sinh mệnh đậm đặc chuyển động định ngưng tụ thành hình. Thiên Tinh Cung trên bầu trời lại rung lên, dao động vô hình chấn vỡ cơ thể La Huyền Cơ, đánh nát bấy những hạt, áo nghĩa sinh tử, áo nghĩa không gian. Toàn bộ thành tro, không còn lại gì.

Trong không trung chỉ có một chiếc không gian giới chỉ nổi lơ lửng nói cho thế nhân biết chuyện vừa xảy ra nơi đây.

Lâm Tiêu trợn mắt há hốc mồm.

Đường đường là Vương giả Sinh Tử cảnh đệ tam trọng bất tử bất diệt cứ tế chết đi? Cảnh tượng đáng kinh ngạc làm Lâm Tiêu ngơ ngẩn.

Ong ong ong!

Dãy sao trên bầu trời lung lay, từng đợt ánh sáng sao rũ xuống chiếu rọi cơ thể Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu cảm giác cơ thể lúc trước bị vét thương lớn đang nhanh chóng phục hồi lại, chân nguyên tinh thần trống rỗng được lấp đầy, lực lượng sinh tử bị tiêu hao cũng tràn đầy. Miệng vết thương nhanh chóng khép lại, thoáng chốc Lâm Tiêu trở lại trạng thái đỉnh.

Giờ này khắc này, mỗi tế bào của Lâm Tiêu hấp thu ánh sáng sao bí ẩn.

Phập phụt!

Khi lượng đến mức độ biến chất, người run lên,Cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân hắn. Tinh Thần Tôi Thể quyết bị kẹt ở đỉnh đệ tam trọng trong khoảnh khắc vọt vào cảnh giới đệ tứ trọng, nước chảy thành sông .Ánh sáng chiếu rọi kéo vào đệ tứ trọng trung kỳ, hậu kỳ, mãi khi đến đỉnh phong.

Nghĩa là Lâm Tiêu không cần Tử Tuyền Thiên Thương Viêm trợ giúp, mặt lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử đã đến trạng thái cực độ diễn sinh máu thịt.

Trừ áo nghĩa sinh tử ra áo nghĩa không gian của Lâm Tiêu nhanh chóng tiến bộ. Đạo không gian đạo văn thứ chín, mười, Lâm Tiêu hầu như đến cực hạn của Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng mới ngừng lĩnh ngộ áo nghĩa không gian. Chỉ còn kém một bước, đạo không gian đạo văn thứ mười một hình thành thì Lâm Tiêu sẽ vào Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhị trọng.

Không biết từ khi nào Thiên Tinh Cung, các ngôi sao biến mất trên bầu trời, mọi thứ trở về bình tĩnh, chỉ để lại dân chúng Thành Tinh Tú trợn mắt há hốc mồm.

Lâm Tiêu cảm nhận lực lượng hùng hồn trong cơ thể, hắn nhếch mép lạnh băng. Lâm Tiêu hút không gian giới chỉ của La Huyền Cơ vào tay, không thèm nhìn cái nào đã ném vào Thương Long Tí. Lâm Tiêu cất bước đi vào hư không.

Thanh âm lạnh lùng văng vẳng trong thiên địa:

- La Sơn tông, ta lại đến.

Lâm Tiêu vọt hướng La Sơn tông, đám người La Kinh Thiên chưa chết, cuộc báo thù chưa chấm dứt.

Trong ngói vụn đổ nát, chân phải La Kinh Thiên giẫm lên đầu Võ Vương Bách Lý Chiến.

La Kinh Thiên càn rỡ cười to bảo:

- Ha ha ha! Bách Lý Chiến, bây giờ ngươi còn lời gì để nói nữa không?

Võ Vương Bách Lý Chiến ủ rũ nằm liệt tại chỗ, toàn thân rách nát, lực lượng sinh tử trong cơ thể bị phong kín không thể chữa lành vết thương.

Bách Lý Chiến gầm gừ:

- La Kinh Thiên, cứ tiếp tục thế này ngươi sẽ không có kết cuộc tốt. Ta khuyên ngươi hãy cùng đệ tử La thị ngoan ngoãn đầu hàng, có lẽ còn cơ hội sống, nếu không La thị các ngươi sẽ bị diệt môn.

La Kinh Thiên giẫm lên mặt Bách Lý Chiến:

- Sắp chết đến nơi còn nói ngông!

Chân đạp mạnh làm cơ mặt Võ Vương Bách Lý Chiến nhăn nhó, nửa đầu lún xuống mặt đất.

La Kinh Thiên cười tà:

- Bách Lý Chiến, ta cho ngươi một cơ hội, đứng lên ngoan ngoãn dập đầu trước ta, có lẽ ta sẽ suy nghĩ tha cho ngươi con đường sống, thấy sao?

La Kinh Thiên cười lạnh lùng.

La Đạo Thiên, La Huyền Thiên đến gần dò hỏi:

- Lão tổ, bây giờ chúng ta làm sao?

Tiêu Dao Vương dẫn theo cường giả liên minh ngầm tấn công đế đô, cả nhóm La Sơn tông thì rảnh rỗi ở lại đây, bọn họ thấp thỏm lo âu. Mặc kệ Tiêu Dao Vương thắng hay thua, bọn họ phải làm điều gì đó, không thì nỗi lòng không yên ổn.

La Kinh Thiên lạnh lùng nói:

- Đừng gấp. Các ngươi kêu La Thiên Đô, La Bá Thiên tụ tập hết đệ tử La thị lại. Huyền Cơ tiên tổ đang truy sát tiểu tử thối Lâm Tiêu, chờ tiên tổ trở về nghe theo lệnh tiên tổ.

- Tuân lệnh!

Chợt thanh âm vang vọng trong La Sơn tông, nổ tung trong lòng mọi người:

- Không cần đợi nữa, lão già Huyền Cơ sẽ không về đâu!

Mắt La Kinh Thiên bắn ra hai luồng sáng nhìn hư không trước mặt:

- Ai đó? Kẻ nào nói bậy bạ, đi ra!

Hư không bị xé rách, một thanh niên tóc đen dài chậm rãi bước ra. Thanh niên có đôi mắt hờ hững, siêu nhiên nhìn mọi người bên dưới.

- Sao là ngươi?

- Sao hắn còn sống? Tiên tổ đâu?

Đám người La Kinh Thiên hoảng sợ xoe tròn mắt. Người xuất hiện là Lâm Tiêu bị La Huyền Cơ đuổi giết, sao thấy xuất hiện ở đây? Tiên tổ đâu?

Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:

- Tiên tổ của các ngươi đã chết, các ngươi cũng đi xuống chung với lão ta đi!

Lâm Tiêu tấn công, Long Văn đao giắt bên hông rút khỏi vỏ. Lâm Tiêu chém mạnh vào chỗ đám đệ tử La Sơn tông La Đạo Thiên, La Huyền Thiên, La Thiên Đô, La Bá Thiên đứng.

Đao quang bay ra, rơi vào đám người, máu bắn tung tóe, đá bay tứ tung. Trong phút chốc có ngàn đệ tử La thị gào thét chết đi, tan xương nát thịt.

Mắt Lâm Tiêu sôi trào sát khí, lại tấn công:

- Giết!

La Kinh Thiên tức giận công kích Lâm Tiêu, gầm rống với đám người La Đạo Thiên:

- Nguy rồi, các ngươi chạy mau!

- Đừng cố gắng vô ích, hôm nay không ai đi được hết!

Lâm Tiêu thi triển Kính Tượng Phân Thân, cơ thể chia ra ba người. Bản tôn ác chiến với La Kinh Thiên, hai phân thân điên cuồng lao vào giết mấy ngàn đệ tử La Sơn tông.

Đây là cuộc giết chóc nghiêng về một phía.

Trước khi đột phá sức chiến đấu của Lâm Tiêu đã trên cơ La Kinh Thiên. Hiện tại có ánh sáng sao của Thiên Tinh Cung chiếu rọi, hắn đột phá Tinh Thần Tôi Thể quyết, đạo không gian đạo văn, cộng thêm trạng thái hầu như phục hồi đến đỉnh. Ngược lại đám người La Kinh Thiên tàn binh bại tướng, già yếu bệnh tật, căn bản không chịu nổi một kích của Lâm Tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.