Võ Đạo Đan Tôn

Chương 366: Chương 366: Rung động Top 100. (2)




Vương Cường trong nội tâm rất tự tin, hôm nay 50 tên đệ tử tân tấn cấp, đã có bốn mươi bảy người đã hoàn thành khảo thí thí luyện thất, nhưng trong những đệ tử này có thể tiến vào đệ tam quan cũng chỉ có ba người, hơn nữa vừa tiến vào đệ tam quan đã lập tức bị thua cuộc, về mặt thời gian căn bản không thể nào so được với hắn.

- Tốt, học viên tiếp theo chuẩn bị.

Trùng hợp chính là, khi Lâm Tiêu bọn hắn đi vào trước thí luyện thất thì khảo khí kế tiếp đúng là Hạ Nhất Minh đã từng thua Lâm Tiêu.

- Hừ.

Nhìn thấy Lâm Tiêu, Hạ Nhất Minh kia lúc này hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt hiện lên một tia hàn quang, rồi sau đó trực tiếp đi vào thí luyện thất.

Lâm Tiêu hồn nhiên không để ý, một gã bại tướng dưới tay mà thôi, căn bản không đáng để ý, ngược lại ngẩng đầu nhìn về phía thí luyện thất bài danh và bài danh ngọc bích.

Trên bài danh thí luyện thất, đã xuất hiện một trăm tám mươi bốn danh tự, đó là tất cả đệ tử đã trải qua thí luyện thất khảo hạch, Mà trên bài danh ngọc bích, tiến vào bài danh chính thức cũng là một trăm tám mươi bốn đệ tử, mà đệ tử chưa hoàn thành thí luyện thất khảo hạch như bọn Lâm Tiêu thì vẫn dùng danh tự màu đỏ xếp hạng ở cuối bảng đơn.

Lâm Tiêu căn cứ trí nhớ, lập tức liền phát hiện ra, bài danh của đệ tử tân tấn hoặc nhiều hoặc ít đã có biến hóa, nhưng tuyệt đại đa số học viên bài danh vẫn ở cuối, chỉ có số ít một ít học viên lọt được vào trong một trăm ba mươi bảy tên học viên cũ, nhưng bài danh cũng không cao, cao nhất cũng chỉ là 128.

Quả thật, coi như là trong đệ tử tân tấn có đệ tử thiên phú mạnh hơn học viên cũ, nhưng bởi vì là lần đầu tiên tiến hành thí luyện thất khảo hạch nên rất dễ phát huy không ổn định, so với các học viên cũ mà nói, ở phương diện kinh nghiệm vẫn chịu thiệt không ít.

Một chung trà sau, trên thí luyện thất bài danh đột nhiên xuất hiện danh tự Hạ Nhất Minh, lóng lánh lấy trực tiếp xuất hiện ở vị trí 123.

Nói cách khác, Hạ Nhất Minh này bài danh 123 trong một trăm tám mươi lăm học viên đã khảo hạch.

- 123, cao vậy sao.

- Thứ hạng này đã nói rõ hắn tiến nhập đệ tam quan, hơn nữa còn giữ vững được một lát.

- Xem ra huấn luyện doanh chúng ta lại xuất hiện một học viên mới vừa gia nhập thực lực tổng hợp vượt qua một bộ phận học viên cũ rồi.

Trong tiếng nghị luận của đám học viên cũ, tên màu đỏ của Hạ Nhất Minh trên bài danh ngọc bích sau khi lập lòe vài cái, quả nhiên xuất hiện ở thứ 127, nói cách khác tư chất và thực lực của Hạ Nhất Minh này tổng hợp lại xếp hạng thứ 127 trong 185 tên đệ tử đã trải qua khảo thí.

Thí luyện thất đại môn mở ra, Hạ Nhất Minh từ đó đi ra.

Hắc hắc.

Sau khi thấy được tên của mình, Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn về phía bọn người Lâm Tiêu, lúc đối mặt với Lâm Tiêu, trong mắt của hắn tách ra hàn mang, mang theo một tia khiêu khích.

Tại cửa thứ ba giữ vững được một lát, lần thứ nhất thí luyện thất khảo hạch đã tạo ra được một phần thành tích như vậy, không thể không nói đã xem như có chút ưu tú được rồi.

Kế tiếp tiến hành khảo hạch chính là tân tấn cấp đệ tử bài danh đệ nhị, lúc trước khảo thí thạch bích màu đen còn muốn trên cả Lâm Tiêu, tên gọi Lưu Vân, học viên này thoạt nhìn khá trẻ tuổi, khuôn mặt thanh tú, còn là một gã thiếu niên, tự hồ chỉ chừng mười bảy tuổi.

Có thể gia nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh đều là thiên tài của các thế lực lớn, mỗi người đều cao cao tại thượng, trên người đều có một cổ khí thế, phảng phất đối với bất kỳ người nào đều không phục, nhưng Lưu Vân này lại tương đối ngại ngùng, giống như tiểu nam hài nhà bên đi vào trong thí luyện thất.

Thời gian thiếu niên này trong thí luyện thất hiển nhiên dài hơn Hạ Nhất Minh, thậm chí còn dài hơn không ít.

Ngay khi đám người có chút xao động.

Trên thí luyện thất bài danh đột nhiên xuất hiện danh tự Lưu Vân, lóe ra trực tiếp xuất hiện ở vị trí 66, cùng lúc đó, trên bài danh ngọc bích cũng tăng lên, cuối cùng ngừng lại ở thứ 87.

- Cái gì? Thứ 66.

- Đệ tứ quan, đây tuyệt đối là thứ tự chỉ đệ tứ quan mới có, hơn nữa trong đệ tứ quan cũng không tính yếu.

- Tổng bài danh trên bài danh ngọc bích là 87, trời ạ, tháng thứ nhất đã tiến vào Top 100, đây chính là thiên tài trong thiên tài ah.

- Lần này trong hàng đệ tử thậm chí có tồn tại yêu nghiệt như vậy.

Đám người lập tức sôi trào, truyền ra trận trận thanh âm xôn xao, mà ngay cả nhân viên công tác của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh ở bên cũng bị kinh động, chứng kiến thành tích này lại càng hoảng sợ.

- Đệ tử này tên gì? Lưu Vân, lập tức thông tri cao tầng huấn luyện doanh, lần này xuất hiện một thiên tài tư chất đỉnh tiêm.

- Nhanh, nhanh.

Mấy nhân viên công tác thần sắc nghiêm túc, lập tức đưa lên tình báo về Lưu Vân.

Mà trung niên đạo sư dẫn đầu Lâm Tiêu bọn hắn đi vào thí luyện thất cũng thần sắc kích động:

- Thật không ngờ, chúng ta lần này lại có thiên tài như vậy, lần thứ nhất thí luyện thất khảo hạch đã vọt đến thứ 66, tổng bài danh tiến vào Top 100, khó được, rất khó được.

Nhìn xem bộ dáng rung động trong đại sảnh thí luyện thất, Nhóm người Cổ Luân nhìn nhau.

- Đạo sư, tháng thứ nhất tiến vào Top 100 có khoa trương như vậy sao?

Có đệ tử hiếu kỳ nói.

- Khoa trương? Đương nhiên khoa trương.

Trung niên đạo sư liếc đệ tử kia, nói:

- Nhân vật mới tháng thứ nhất đã tiến vào Top 100, trong huấn luyện doanh chúng ta trên cơ bản mấy năm mới xuất hiện một người, đệ tử như vậy đều là thiên tài số một, bình thường, nhân vật như vậy chỉ cần không vẫn lạc, căn cứ theo Thiên Tài Huấn Luyện Doanh chúng ta thống kê, xác suất tương lai trở thành cường giả Quy Nguyên cảnh cơ hồ là ngoài tám thành.

- Nếu không có gì bất ngờ nữa xảy ra, Lưu Vân này có lẽ chính là đệ nhất thiên tài lần này rồi.

Trung niên đạo sư cảm khái kích động nói, trong huấn luyện doanh phát hiện một thiên tài, làm đạo sư như hắn cũng thấy rất mừng rỡ.

- Chỉ cần không vẫn lạc, sẽ có tám thành xác suất trở thành cường giả cấp bậc Quy Nguyên cảnh sao?

Cổ Luân bọn họ đều thấy hoảng sợ.

- Thì ra còn cách nói như vậy.

Lâm Tiêu trong nội tâm gật gật đầu, nếu vậy hắn lại càng có thêm mục tiêu xông vào Top 100 rồi.

- Muốn tiến vào đệ tứ quan phải đánh bại bốn gã tinh thần thể thực lực giống mình mới được, không biết ta có thể vọt tới cửa thứ mấy.

Trong nội tâm Lâm Tiêu lẳng lặng nghĩ thầm, đột nhiên, giống như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt của hắn đột nhiên biến đổi:

- Không tốt.

- Ta chính là Luyện Dược Sư, không biết tinh thần thể do thí luyện thất phóng ra có thể thi triển tinh thần công kích không nữa.

Sắc mặt Lâm Tiêu trầm xuống, trên người toát ra mồ hôi.

Những ngày này hắn một mực vẫn cố gắng tu luyện, không cẩn thận cân nhắc qua nội dung khảo hạch thí luyện thất, nhưng hôm nay cẩn thận nghĩ lại, lại đột nhiên bị hắn nghĩ tới một vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.