Võ Đạo Đan Tôn

Chương 169: Chương 169: Sơ Lạc Đan. (1)




- Khó trách Luyện Dược Sư có thể trị liệu võ giả, dưới sự quan sát của tinh thần lực, rất nhiều thương thế quả thật vừa xem hiểu ngay.

Lâm Tiêu trong nội tâm âm thầm gật đầu, bắt đầu cẩn thận quan sát thân thể mình.

Xem xét sơ qua, ngược lại bị Lâm Tiêu tìm được không ít trước nội thương trước kia không chú ý đến, những nội thương này cũng không lớn, đơn giản chỉ một ít tổn thương cơ bắp biên độ nhỏ, một ít tế bào chết lắng đọng, cùng với vết rách rất nhỏ trên kinh mạch yếu ớt. Mặc dù đối với chiến lực Lâm Tiêu không có bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng những nội thương này góp gió thành bão, đến lúc đó khi chiến đấu với cường giả ngang tầm sẽ trở thành một căn rơm rạ cuối cùng đè sập lạc đà

- Những nội thương này không thể bỏ mặc, sau này phải dùng nguyên lực lần lượt ôn nhuận và điều dưỡng.

Lâm Tiêu trong nội tâm yên lặng nói, đột nhiên --

- Ân, đây là cái gì? !

Tinh thần lực Lâm Tiêu lúc đảo qua cánh tay phải thì đột nhiên cảm giác được một mảnh bóng đen sương mù, hoàn toàn che đậy tinh thần lực.

- Vị trí này, chẳng lẽ là Bát Quái Lô trên cánh tay phải ta?

Lâm Tiêu trong nội tâm nổi lên ý niệm này, tinh thần lực bản năng tập trung chỗ đoàn bóng mờ kia, đồ án Bát Quái Lô chỗ cánh tay phải Lâm Tiêu đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, rồi sau đó thoáng một phát biến mất khỏi cánh tay phải Lâm Tiêu.

Bá!

Không đợi Lâm Tiêu có phản ứng, bóng đen biến mất kia lại bỗng dưng xuất hiện trên không trong óc Lâm Tiêu, đúng là Bát Quái Lô cùng xuyên việt với Lâm Tiêu.

- Chuyện gì xảy ra?

Lâm Tiêu cả kinh, như thế nào cũng không cách nào hiểu rõ Bát Quái Lô này làm sao lại đột nhiên từ tay phải thoáng cái tiến vào được trong đầu mình cả.

Trên không trong óc, Bát Quái Lô ba chân, hai tai, toàn thân ám thanh chậm rãi lơ lửng ở đằng kia, bát quái đồ án mặt sau dẫn dắt lấy tinh thần lực tán dật trong đầu Lâm Tiêu, mà chính diện lại là ba chữ chỗ Bát Quái Lô xiêu xiêu vẹo vẹo, ngoài ra còn có các loại hoa văn kỳ lạ rất nhỏ, đồ án chạy trên thân, rậm rạp chằng chịt, giống như nòng nọc vậy, chỉ là những hoa văn kia quá mức nhỏ, Lâm Tiêu cho dù dốc hết toàn lực, cũng không cách nào thấy rõ đến cùng là gì.

Cái Bát Quái Lô này cứ như vậy chìm nổi trong óc Lâm Tiêu, mặc cho Lâm Tiêu dùng tinh thần lực điều động như thế nào cũng thủy chung không hề có động tĩnh.

Nhìn Bát Quái Lô mình cố gắng cả buổi lại thủy chung không chút xê nhích, Lâm Tiêu cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ tiếp nhận hiện thực này.

Trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu một bên quan sát luyện dược bút ký của Dược đại sư, một bên lại tu luyện Tinh Nguyên Quyết tăng lên tinh thần lực của mình. Tuy rằng tu luyện tinh thần lực cực kỳ gian nan, mỗi ngày tăng lên không nhiều lắm, nhưng mấy ngày qua đi Lâm Tiêu vẫn cảm thấy tinh thần lực của mình đã có một tia tăng trưởng rõ ràng, phạm vi cảm giác cũng khuếch trương lớn thêm không ít.

Hơn nữa Lâm Tiêu còn kinh hỉ phát hiện, theo tinh thần lực của mình tăng lên, tốc độ hấp thu Thiên Địa nguyên khí của mình vậy mà cũng có một tia tăng trưởng chậm chạp, vốn Lâm Tiêu còn lo lắng vì mình tu luyện Tinh Nguyên Quyết khiến tốc độ tăng trưởng nguyên lực chậm lại, nhưng bây giờ lại không hề cố kỵ nữa.

Trong nháy mắt lại nửa tháng qua đi, một ngày này, hắn cùng với Lâm Nhu rốt cục đã xem xong luyện dược bút ký của Dược đại sư.

- Tiến độ của các ngươi ta cũng biết rồi, hôm nay, hai người các ngươi hãy theo Ngô Tộ đi luyện dược thất, học tập luyện dược đi.

Dược đại sư khảo vấn hai người mấy vấn đề bên trong luyện dược bút ký, sau khi thấy Lâm Tiêu cùng Lâm Nhu đều đối đáp trôi chảy thì không khỏi thoả mãn lên tiếng.

Rốt cục đợi đến ngày hôm nay, nhưng trên mặt hai người Lâm Tiêu và Lâm Nhu lại không có bao nhiêu hưng phấn cả.

Sau khi trải qua hơn một tháng học tập, Lâm Tiêu và Lâm Nhu đều cảm giác được luyện dược chi đạo bác đại tinh thâm, học tập một tháng này khiến bọn hắn phóng đại tầm mắt đồng thời cũng mang lòng kính sợ luyện dược chi đạo, ngược lại cảm giác mình hiểu rõ cũng không nhiều, mà ngay cả Lâm Nhu một lòng muốn luyện dược lúc này cũng có cảm giác như vậy.

- Sao hả? Chẳng lẽ hai người các ngươi không vui sao?

Trông thấy biểu lộ của hai người, Dược đại sư không khỏi ngạc nhiên nói.

Lâm Nhu lúc này lo sợ bất an nói ra ý nghĩ trong lòng.

- Ha ha.

Dược đại sư lúc này nhịn không được cười lên ha hả, trong đôi mắt toát ra vẻ vui mừng phát ra từ sâu trong nội tâm:

- Các ngươi có thể có cảm giác như vậy, nói rõ hai người các ngươi trong mấy ngày này đã triệt để thấm nhuần luyện dược chi đạo, nhưng luyện dược chi đạo cũng như võ đạo vậy, nếu như chỉ biết bế môn tạo xa, không biết động thủ thực tế thì vĩnh viễn cũng không biết đến cùng là thế nào. Cho nên tự mình động thủ luyện dược, cũng là một khâu tối trọng yếu nhất trong luyện dược chi đạo.

Lâm Tiêu trong lòng lập tức hiểu rõ. Như vậy cũng giống như võ đạo vậy, nếu như chỉ biết khổ tu, không biết đi vào trong núi rừng chiến đấu với yêu thú, chém giết sinh tử, như vậy cho dù cấp bậc có cao, võ kỹ cường thịnh trở lại, cũng chỉ là lý luận suông, không trải qua nổi khảo nghiệm.

Trong lúc nói chuyện với nhau, Dược đại sư liền dẫn Ngô Tộ và huynh muội Lâm Tiêu tới trong một gian luyện dược thất bình thường của Dược Sư Đường, toàn bộ luyện dược thất tương đối trống trải, mặt tường được một tầng tài liệu màu đen bao trùm, trừ đi một ít giá đặt linh dược thì không còn vật nào khác nữa.

- Muốn luyện dược, đầu tiên phải có lò đan, cũng giống như vũ khí của võ giả, đối với Luyện Dược Sư mà nói lò đan là thứ quan trọng nhất đối với bọn họ. Lâm Nhu, tinh thiết lò đan của ngươi ta xem qua, đối với học đồ vừa học luyện dược mà nói xem như khá tốt, về phần Lâm Tiêu, ta chuẩn bị cho ngươi một cái lò đan tiêu chuẩn của Dược Sư Đường chúng ta, đây chính lò đan mà đệ tử Dược Sư Đường sau khi tấn cấp nhất phẩm Luyện Dược Sư mới được phát, không hề kém hơn tinh thiết lò đan của muội muội ngươi bao nhiêu đâu.

Dược đại sư vừa nói, một bên từ trong tủ thuốc một bên lấy ra đủ loại tài liệu.

- Thông Tâm Thảo, Ô Huyết Đằng, Thanh Liên Lộ, Mạch Hương Hành. . .

Gian khổ học tập trong những ngày này cũng khiến Lâm Tiêu cực kỳ quen thuộc đối với dược liệu, thoáng cái đã nhận ra những tài liệu này, đều là một ít tồn tại tương đối quý trọng trong số thảo dược, bất quá còn chưa đạt đến cấp bậc nhất giai linh dược.

Bất quá cũng thế, dùng trình độ của hai người Lâm Tiêu và Lâm Nhu, nếu như vừa bắt đầu đã luyện chế nhất giai linh dược, chỉ sợ không biết sẽ bị hai người lãng phí bao nhiêu tài liệu nữa.

- Hôm nay ta sẽ để Ngô Tộ dạy các ngươi luyện chế, là Sơ Lạc Đan. Sơ Lạc Đan tuy rằng là đan dược bình thường, nhưng độ khó luyện chế lại không thấp, trong số đan dược bình thường cũng thuộc loại trân quý, vừa hay thích hợp với các ngươi hiện giờ, mỗi một hạt Sơ Lạc Đan giá trên thị trường là năm mươi lượng, mà giá tài liệu là hai mươi lượng, nói cách khác, một khi luyện chế thất bại, một hạt sẽ tổn thất hai mươi lượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.