Võ Đạo Đan Tôn

Chương 341: Chương 341: Thiên tài đỉnh phong. (2)




- Theo ta đoán chừng, cũng chỉ có vài tên đệ tử tam chuyển hậu kỳ đỉnh phong của Thanh Nham Thành và Nguyệt Linh Thành, hơn nữa hai gã quán quân tam chuyển hậu kỳ của Hưng Nguyên Thành và Mộ Thạch Thành, cuối cùng là Lâm Tiêu và Kỷ Hồng của Tân Vệ Thành các ngươi là có thể tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, tổng cộng chưa đủ mười người, những người khác tuy rằng đều tiến nhập bài danh top 50, nhưng kỳ thật cũng không đủ tư cách.

- Thiên tài đệ tử đại bỉ của lục đại vệ thành các ngươi hẳn là ba năm một lần a, nói cách khác, hàng năm lục đại vệ thành chính thức đủ tư cách tiến nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh nhiều nhất chỉ có ba người.

- Mà trong ba người này, sau khi trải qua huấn luyện năm năm, muốn ở trong vô số thiên tài xâm nhập vào top 20, top 10, độ khó căn bản khó có thể tưởng tượng, yêu nghiệt như vậy đến lúc đó trở lại vệ thành các ngươi trở thành nhân vật tổng quản tầm thường thì có khó gì chứ.

- Có lẽ khi bọn hắn tốt nghiệp chỉ là Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong, thậm chí có chỉ là Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đại thành, nhưng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi đã đạt tới độ cao như vậy, đối với bọn hắn mà nói đột phá đến Hóa Phàm cảnh trung kỳ căn bản là chuyện dễ dàng, thậm chí còn năm năm, mười năm sau, trong bọn họ có lẽ còn sẽ xuất hiện một ít cường giả đạt tới Quy Nguyên cảnh.

Hắc y nam tử cảm khái nói, hắn tuy rằng cũng là võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ, thực lực không kém những đệ tử xếp top 10 trên bài danh ngọc bích bao nhiêu, nhưng hắn cũng sắp bốn mươi rồi, mà những thiên tài kia mới chỉ chừng hai mươi, người ta mới thật sự là tiền đồ vô lượng.

Một bên, Trâu Giang thống lĩnh bọn hắn cũng bị chấn động thật sâu.

Mà mấy người Lâm Tiêu lại càng hoàn toàn nín thở, đặc biệt là bốn người Kỷ Hồng, trong lòng cảm thấy áp lực cực lớn.

Hắc y nam tử nói không sai, mấy người bọn họ tuy rằng bài danh trong tám mươi tên đệ tử tân tấn cũng không kém, nhưng người ta là thiên tài chọn ra từ các thế lực lớn trong Hiên Dật Quận Thành, tuổi chỉ có mười bảy mười tám, mười tám mười chín, mà bọn hắn thì sao, mỗi người đều đã hai mươi, thật sự nghiêm khắc khống chế tuổi, khi mười tám, mười chín bọn hắn vẫn chỉ là Chân Võ giả tam chuyển sơ kỳ, thậm chí còn ở vào nhị chuyển đỉnh phong, căn bản ngay cả tư cách tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh cũng không có.

Trên thực tế, nếu như không phải không lâu trước Tân Vệ Thành bị thú triều đột kích, khiến bọn hắn trải qua lịch lãm rèn luyện máu và lửa khiến thực lực đại trướng, nhao nhao đột phá đến tam chuyển trung kỳ, thì coi như là bọn hắn vào hai ba tháng trước, cũng chưa chắc có thực lực tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh.

- Bất quá các ngươi cũng không nên tự coi nhẹ mình, các ngươi đến từ Tân Vệ Thành tài nguyên được hưởng thụ căn bản không thể so với thiên tài các thế lực lớn tại Hiên Dật Quận Thành, nhưng các ngươi lại có thể đạt tới độ cao như vậy, nghĩ đến thiên phú của các ngươi cũng không kém hơn người khác, hiện giờ có cơ hội này, hi vọng các ngươi có thể hảo hảo nắm chắc.

- Bên trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh mọi sự cần chú ý đều ở trong sổ tay này, ngoài ra còn có một ít quy tắc giữa các đệ tử, có chút cực kỳ nghiêm khắc, các ngươi ngàn vạn không nên làm trái, một khi làm trái nhẹ thì trục xuất, nặng thì đánh gục tại chỗ, nhất định phải nhớ lấy.

Hắc y nam tử nói sơ qua với bọn người Lâm Tiêu một ít thứ rồi sau đó rời đi.

Trong lầu các chỉ còn lại Trâu Giang thống lĩnh và mười người Lâm Tiêu bọn hắn.

- Về sau Thiên Tài Huấn Luyện Doanh này phải dựa vào các ngươi rồi, chúng ta cũng không thể vào được, nếu có chuyện gì, các ngươi có thể phái người đến Hiên Dật Quận Thành truyền lời.

Trâu Giang thống lĩnh bọn hắn sau khi nói với bọn người Lâm Tiêu một lát, cũng cáo từ, vấn đề quản lý của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh thập phần nghiêm khắc, bọn hắn lúc lần này tiến đến là vì đây cũng là lần đầu tiên nhóm đệ tử thiên tài của bọn hắn tới nơi này, nhưng về sau muốn tiến vào căn bản không có khả năng, Lâm Tiêu bọn hắn có chuyện chỉ có thể đi ra tìm bọn họ.

- Gian phòng kia còn coi như không tệ, phía dưới một phòng còn có một tu luyện thất độc lập.

Trâu Giang bọn hắn đi rồi, năm người Lâm Tiêu lúc này hưng phấn đi tham quan lầu các, lầu các này bố trí thập phần tinh xảo, ngoại trừ một cái phòng khách lớn xài chung ra, bên cạnh gian phòng mỗi người còn có một phòng khách nhỏ, hiển nhiên là để mỗi đệ tử dùng để tiếp khách riêng, hơn nữa lối ra cũng không thông qua đại sảnh.

Mà bên dươi gian phòng mỗi người đều có tu luyện thất riêng, bên trong các loại khí giới, khảo thí nghi gì đó đều có đầy đủ, khiến bọn người Lâm Tiêu được mở rộng tầm mắt.

Thiên Tài Huấn Luyện Doanh này tuy rằng đặt không ít đệ tử chung một lầu các, nhưng ở phương diện tư mật lại làm vô cùng tốt, vừa có thể khiến các đệ tử ở chung hòa binh, mà cũng không làm bạo lộ tư ẩn từng người.

- Ha ha, Lâm Tiêu sư đệ, mấy người chúng ta không mời mà tới, xin hãy tha lỗi ah.

Ngay khi năm người Lâm Tiêu vừa dò xét hết lầu các, từ bên ngoài lầu các đột nhiên truyền đến một hồi tiếng cười to cởi mở.

Bốn người Kỷ Hồng ánh mắt đều hiếu kỳ nhìn về phía Lâm Tiêu.

- Thanh âm này. . . Là Hề Hiên Thanh bọn hắn.

Lâm Tiêu lập tức chợt nghe ra được chủ nhân của thanh âm này, chính là Hề Hiên Thánh lúc trước từng gặp mình một lần ở Võ Điện phân bộ, hắn liền lập tức đi ra mở đại môn.

Chỉ thấy năm người Lý Dật Phong đang ung dung đứng ở cửa ra vào, trên mặt mang theo dáng tươi cười.

- Sao hả, Lâm Tiêu sư đệ không chào đón chúng ta sao?

Lý Dật Phong mỉm cười, trên gương mặt tuấn lãng tràn đầy sức cuốn hút.

- Đương nhiên hoan nghênh, mấy vị sư huynh mời vào.

Lâm Tiêu cũng lộ ra dáng tươi cười, lúc này khoát tay, mười năm Lý Dật Phong vào trong phòng khách.

- Mấy vị sư huynh, xin mời ngồi.

Lâm Tiêu rất nhiệt tình.

Một đám mười người lúc này ngồi xuống trong phòng khách, Lâm Tiêu cười giới thiệu với bốn người Kỷ Hồng giới thiệu nói:

- Năm vị này là đệ tử của Võ Điện phân bộ Hiên Dật Quận Thành trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, vị này chính là Lý Dật Phong sư huynh, vị này chính là Hề Thiên Thanh sư huynh, còn có Mộ sư tỷ, Nam Môn Thành sư huynh, Lương Phương sư huynh.

Lâm Tiêu giới thiệu từng người cho song phương:

- Bốn vị này là thiên tài Tân Vệ Thành cùng gia nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh với ta, cũng là bạn tốt của ta, Kỷ Hồng, Bạch Mông, Cận Trí Hải và Dương Tuấn.

- Lý Dật Phong? Là Lý Dật Phong đó sao.

Kỷ Hồng bọn hắn trừng mắt.

Hơn hai trăm cái tên trên bài danh ngọc bích bọn hắn tất nhiên không nhớ hết, nhưng bài danh top 10 vẫn có ấn tượng rất lớn, trong ấn tượng của bọn hắn thì đệ tử bài danh đệ tam trên bài danh ngọc bích tựa hồ gọi là Lý Dật Phong.

- Thiên Tài Huấn Luyện Doanh này gọi Lý Dật Phong, có lẽ chỉ có mình ta thôi.

Lý Dật Phong mỉm cười nói, trong thanh âm có chút bình tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.