Diệp Sảng như ngưu quỷ xà thần xuống đến bên dưới máy bay. Phía trước không có một tên phe đối địch nào, toàn bộ game thủ phe Tà Ác đều co đầu rút cổ ở 8 khoang chứa và mấy cái xe thiết giáp bên cổng. Mà toàn bộ game thủ Chính Nghĩa thì tập hợp ở bên dưới máy bay vận chuyển khổng lồ. Hai bên tổng cộng ít nhất có đến 7-800 người, một bên công, một bên thủ. [lạ nhể, chương trước vừa 6-700 giờ đã 7-800 rồi???]
Kiếm Thập Tam xung phong thất bại đã là lần thứ tư. Vô luận hắn có thực hiện động tác tránh né kỹ thuật cao đến bậc nào, tay súng bắn tỉa thần bí phe đối phương luôn có thể bất khả tư nghị mà bắn trúng hắn. Đang lâm vào tình thế bất lợi, hắn bỗng thấy đám người Diệp Sảng.
“Tới rồi? Mau yểm trợ ta!” – Không ngờ Kiếm Thập Tam cũng không đề cập tới chuyện ở khu mỏ khai thác Tử Vong lần trước.
Tinh Tinh nhún vai, quả nhiên hắn là kiểu người như thế này. Nếu ngươi không khiến hắn không lấy được trang bị, hắn căn bản sẽ không mang thù. Hơn nữa khi đó Diệp Sảng còn gián tiếp giúp hắn lấy được trang bị a. Diệp Sảng nhíu mày nói:
“Tay súng bắn tỉa trên kia là ai?”
Kiếm Thập Tam lắc đầu nói: “Không biết, ngươi yểm trợ ta, ta lại xông lên lần nữa.”
Lời này hắn còn chưa nói xong, các game thủ liền nghe thấy một trân “hô ô hô ô” phá không mà vang lên trong gió, tựa như tiếng lợi khí xé rách không khí. Hơn nữa âm thanh này càng lúc càng lớn, càng ngày càng vang, khiến cho màng nhĩ có cảm giác bị chọc ngoáy. Diệp Sảng ngẩng đầu, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một máy bay vận chuyển cực lớn. Tạo hình cái máy bay này cùng với máy bay hàng không dân dụng, máy bay hành khách không khác nhau là mấy, nhưng kích cỡ so với máy bay dân dụng phải lớn hơn vài lần, thân máy bay có ấn kí Nazi cùng với kí hiệu diều hâu, hiển nhiên là phi cơ của Đức.
Về điểm này Diệp Sảng cũng đã từng nghe qua. Ở thời kỳ hậu WWII, chế độ phát-xít lâm vào vũng bùn. Đối mặt với đội quân mạnh nhất là nước Mĩ, các quốc gia theo chủ nghĩa phát-xít cũng ý thức được sự chênh lệch lớn về khoa học kĩ thuật. Chỉ dựa vào vũ khí, trang bị thì không thể ngăn cản đội quân Mĩ phản công. Vì để vãn hồi chiến tranh, chính quyền phát-xít không tiếc vận dụng tất cả lực lượng, áp dụng bất cứ thủ đoạn gì mà điên cuồng vồ đến. Lợi dụng nguồn tài chính chiến tranh làm hậu thuẫn, khoa học gia Đức đã tạo ra rất nhiều những phát minh không thể tưởng tượng được, bao gồm vũ khí, máy móc, hơn nữa còn thực hiện những kĩ thuật khác như máy bay phun khí cùng các thiết bị phi hành khác, vũ khí điện từ, siêu cấp đạn đạo. Những điều này không phải là hư cấu, mà là thật sự tồn tại.
Không thể không thừa nhận người Đức và Nhật Bản lợi hại, trong đó có những phát minh đến nay vẫn nằm trong nhu cầu cao độ của con người. Mặc dù Mĩ, Nga là hai quốc gia có nền quân sự mạnh mẽ cũng đều không đạt được trình độ kĩ thuật như thế lúc bấy giờ. Chỉ tiếc là khi đó không có tướng tài để giữ uy thế, chính quyền phát-xít đều đầu hàng, các nhóm nguyên thủ quốc gia tự sát, đa số kỹ thuật cùng phát minh đều bị quân Mĩ cướp mất. [thật không ta?] Hiện tại nhìn thấy cái máy bay vĩ đại này, Diệp Sảng không còn một chút nghi ngờ chuyện Nazi đạt được trình độ như vậy.
Mức độ chân thật đến mức kỳ lạ như thế này tuyệt đối không đơn giản như công nghệ điện ảnh. Cái máy bay khổng lồ này có âm thanh phá không chẳng những lớn, dòng khí bụi phun ra còn gây ra âm thanh nghe rợn cả người, không khác gì siêu bão cấp 12 đổ bộ vào sân bay. Cửa sổ toàn bộ bị uy chấn này phá vỡ, bột thủy tinh rơi rụng lả tả. Bất luận kẻ nào ở trong hoàn cảnh này đều có cảm giác đất rung núi chuyển, giống như ngày tận thế đang đến. Mọi người toàn bộ rạp hẳn người xuống, gió mạnh đến nỗi quất vào mắt không mở ra nổi. Trà Viên Tỷ Tỷ kêu to lên:
“Là viện binh không quân Nazi tới. Mọi người...”
Tiếng hét của nàng lập tức bị cuồng phong chôn vùi. Máy bay vận chuyển trượt một đường dài trên đường băng, ngay sau đó cánh cửa hai bên sườn khoang máy bay mở ra, binh lính Nazi cầm vũ khí trong tay chen chúc đi xuống.
Hệ thống đầu não an bài tình huống này thật đúng lúc, mục đích không có gì khác, chính là kéo dài thời gian của phe Chính Nghĩa. Game thủ phe Chính Nghĩa cũng hiểu được điểm này, toàn bộ tản ra phía sau bắt đầu công kích đội quân Nazi.
Toàn bộ sân bay rộng lớn vô cùng, chiến sĩ vung đao, đao quang kiếm ảnh loang loáng, nguyên tố sư các hệ băng, hỏa, lôi, điện liên tiếp phát ra kĩ năng quần công, triệu hoán sư triệu hồi đủ loại sài lang hổ báo, tay súng thay phiên nhau bắn tỉa, xạ kích, nạp đạn, bác sĩ quân y dùng kĩ năng trị liệu chạy khắp chiến trường. Tất cả trộn lẫn hỗn tạp vào một chỗ, chiếm diện tích hơn 1km2 tạo thành một hình ảnh khiến cho người ta không bao giờ quên.
Không ai có đủ khả năng hình dung cái khí thế này, cái tàn khốc này, cái thảm thiết này. Chiến hỏa bay lên, huyết nhục bay tứ tung. Các game thủ hoàn toàn đặt mình vào không khí trong game. Họ dường như đã quên đi phần thưởng của nhiệm vụ, chỉ có một ý nghĩ đó là san bằng quân đối địch, đạp lên thi thể trên mặt đất mà tiến lên, mặc kệ khả năng chính mình cũng có thể trở thành một cái xác trong hàng trăm thi thể này.Đệ Nhị Thế Giới làm cho mọi người không kể nam nữ tất cả đều nhiệt huyết sôi trào, nhuệ khí bùng nổ. Thời gian từng chút từng chút cứ thế trôi qua. Rốt cục đến cuối cùng đội quân Nazi cũng không thể chống lại đội game thủ, tất cả đều tử trận. Nhưng tình hình đội game thủ Chính Nghĩa cũng cũng không mấy khả quan, tổn thất nặng nề.
Trên bầu trời bỗng vang lên tiếng “ông ông” như hưởng ứng, không thấy chiến ky đâu chỉ thấy những điểm đen xa xa. Viện binh phe Chính Nghĩa đã đến! Bom từ trên không trút xuống vô số, bay giữa trời tạo ra tiếng “ô ô” làm rung động không gian. Bom trong nháy mắt đã tới, không phân biệt địch ta mà oanh tạc, sân bay bị công phá thành hố to hố nhỏ, 8 khoang chứa đều bị bốc hỏa, nhất loạt sụp đổ.
Game thủ phe Chính Nghĩa đều tán loạn chạy trốn dưới cánh máy bay vận chuyển ở trung tâm, rất nhiều game thủ ngoại quốc kêu “oa oa oa”. Diệp Sảng cũng bị ảnh hưởng, mặt mày xám đen hỏi:
“Này, không phải đó là viện binh của chúng ta sao? Tại sao ngay cả người một nhà cũng công kích?”
Trà Viên Tỷ Tỷ trả lời: “Đây không phải là sân bay mà là căn cứ quân sự bí mật của Nazi. Viện binh Chính Nghĩa có thể công phá hệ thống không phòng ngự để ném bom vào đây đã là không dễ dàng rồi nên chỉ có thể loạn tạc.”
“Đúng là đồ phá hoại a!” – Tinh Tinh không nhịn được liền mắng một câu, kỳ thật nàng cũng hiểu được đây là chiến tranh, để hoàn thành mục đích chiến lược của nhiệm vụ thì việc hi sinh vô tội là điều khó tránh khỏi. Đây là thời kỳ WWII nên cho dù có là siêu cấp bộ đội đặc chủng hay tinh anh cũng không tránh khỏi thương vong.
Giằng co oanh tạc suốt 5 phút, sân bay bị công phá đến thay đổi hoàn toàn, nhưng máy bay vận chuyển vẫn không bị phá hư nhiều, vẫn là chỗ che chắn duy nhất cho game thủ Chính Nghĩa. Tuy nhiên hiện tại nhân số cũng không còn nhiều, về phần phe Tà Ác thì trên cơ bản cũng hao tổn không ít. Song phương nhân số ngang hàng. Nhưng mà vẫn có chút đối lập, game thủ Chính Nghĩa đều cảm thấy mệt nhọc, mặt mày ai nấy phờ phạc, bị biến thành mặt xám mày tro, rất giống đệ tử Cái Bang.
Trong đám người tự nhiên có một chiến sĩ ngoại quốc không biết là người chơi nước nào đứng lên hoa chân múa tay như thằng tăng động, tru lên ba la bô lô, thần thái hết sức kích động.
“Tên mặt đen kia đang hô hào cái gì? Bị bom nổ đến nổi điên rồi à?” – Diệp Sảng hỏi Tinh Tinh.
Tinh Tinh cũng có chút kích động, phiên dịch lại: “Hắn nói hắn đến từ Ả Rập, hắn đề nghị toàn thể mọi người đứng lên xung phong xông vào 8 khoang chứa lần cuối cùng. Hắn nguyện ý làm thuẫn thịt tiên phong mở đường, chết cũng không sao. Có người nào đồng ý cùng hắn tổ đội không?”
Diệp Sảng vừa nghe hiểu được, trong lòng có một ngọn lửa bùng lên thiêu đốt. Sau một hồi nghe game thủ kia hô loạn xì ngầu, vài chiến sĩ ngoại quốc đứng dậy, giơ vũ khí lên khàn giọng rít gào. Những người khác đều bị cuốn hút. Mẹ nó, không phải là chết cũng không bị hạ kinh nghiệm sao? Vậy thỉ cứ quyết tử một phen xem mèo nào cắn mỉu nào. Trọng giáp chiến sĩ hai bên trái phải đứng dậy, Diệp Sảng đang muốn tiến lên thì bị Kiếm Thập Tam kéo ngược lại.
“Hiện tại ngươi đang bị trọng thương, lại là chủ lực công kích, đừng đi chịu chết, ở sau yểm trợ những người này.” – Kiếm Thập Tam trầm giọng – “Ngươi yểm trợ cho ta!”
Ánh mắt Kiếm Thập Tam sắc như đao nhìn chằm chằm vào Diệp Sảng, có thể nhìn ra là hắn tín nhiệm Diệp Sảng.
Trà Viên Tỷ Tỷ nói: “Tiểu Hà, ngươi đối phó với mấy tay súng bắn tỉa kia có vấn đề gì không?”
Diệp Sảng đáp lời: “Các ngươi nói xem có vấn đề hay không? Không phải là vấn đề a, mà là vấn đề lớn a!”
Trà Viên Tỷ Tỷ lại nói: “Vậy ta yểm trợ ngươi, ngươi yểm trợ Kiếm Thập Tam, Kiếm Thập Tam cùng Tinh Tinh thừa dịp hỗn loạn xông lên.”
Mấy người còn đang bàn luận chiến thuật, một đám trọng giáp chiến sĩ đã xông ra lao vào 8 khoang chứa. Diệp Sảng cũng không buồn nhiều lời, lập tức liền thả người xông ra ngoài.
Lần phát động xung phong này tất cả người phe Chính Nghĩa đều tham gia, thảm nhất là chiến sĩ. Hàng ngũ chiến sĩ không ngừng ngã xuống, đều bị kĩ năng lực công kích cường đại của nguyên tố sư giết chết đến nỗi không thi thể nào nguyên vẹn. Ở trung tâm là một đám nguyên tố sư. Trận hình này vốn không khoa học, có bao giờ lại để cho nguyên tố sư đi chắn đao? Nhưng mục đích chính lần này là để nguyên tố sư yểm trợ phía sau cùng công kích để đi lên. Trên tầng hai là game thủ công kích chủ lực của phe đối địch, một khi giáp chiến thì mặt sau phe Chính Nghĩa còn có cơ hội.
Lần này lủi nhanh không phải là Kiếm Thập Tam, mà là Alice cùng Thạch Lựu. Alice có phong cách né tránh rất riêng, rất nhiều phát súng không trúng nàng mà ngược lại còn bị nàng cùng Diệp Sảng nhảy dựng lên bắn trả, vài chú bị hai tên điên này tỉa rụng. Thạch Lựu tất nhiên là vẫn theo con đường mẫn công, chức nghiệp kiếm khách có năng lực xung phong rất mạnh. Nàng cứ thế thẳng một đường đi ra cổng, tất nhiên để làm được như thế thì phải hi sinh rất nhiều chiến sĩ phía trước để đổi lấy.
Kiếm Thập Tam quả nhiên vẫn bị những tay bắn tỉa thần bí kia nhìn chằm chằm, vừa mới ra đã bị một phát súng bắn vào ngực. Kiếm Thập Tam thuận thế ghé vào bên cạnh một đống lửa, lợi dùng ngọn lửa lớn để chắn tầm nhìn của đám tay súng. Hóa ra là hai Đồ Đao Nazi, chuẩn tâm như ánh mắt tử thần.
Diệp Sảng bị sự lợi hại kia kích hoảng, cột năng lượng đỏ chót. Nhưng hắn không có biện pháp, chỉ có thể phát hoảng, 8 khoang chứa có đến 7 đang tập kích, còn 1 đội thì không thấy rõ mặt.
Âm thanh Mauser 98k rít gào.
“Đang đinh” một tiếng, tấm chắn thủy tinh bị Diệp Sảng bắn một phát hóa thành bột phấn, ánh sáng lóe lên chói mắt.
Tay súng bắn tỉa nhanh chóng chạy lui về, may là phát súng vừa rồi bị lệch. Nếu như còn xảy ra một lần như thế nữa thì không phải là tấm kính bị vỡ nữa mà chính là đầu hắn bị đạn xuyên qua.
Lúc đó, tại trung tâm giám sát trò chơi tập đoàn Lam Thiên, Lôi Lôi mắt nhìn không rời vào màn hình, nàng có linh cảm mãnh liệt - trận quyết đấu kinh điển sắp bắt đầu. Trợ thủ Tiểu Mẫn ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ, lại là cái tên Hà Kim Ngân kia.”
Lôi Lôi thần sắc nghiêm túc gật đầu: “Hà Kim Ngân lần này đã gặp cao thủ chân chính. Tiểu Mẫn, chuẩn bị ghi lại một chút, ta muốn đứa bọn họ vào tần số theo dõi thứ nhất.”
Giờ phút này tiếng chém giết ở 4 phía 8 khoang chứa vang lên chấn động trời đất. Song phương đã bước vào lúc liều chết lần cuối cùng.
Trong phòng điều khiển, tay bắn tỉa lùi về ngồi dưới đất, “xoạch” một tiếng dựa lưng vào vách tường, tự cho mình một phút yên tĩnh. Hắn cần giảm bớt cảm xúc khẩn trương, cần bình tĩnh, bởi hắn biết phía dưới đang có một khẩu súng nhắm ngay phòng điều khiển. Hắn tự hỏi cho mình một đối sách.