Vô Địch Hắc Thương

Chương 148: Chương 148: Nhân phẩm lại bạo phát






[*hồng ở đây là đỏ đó, không phải là màu hồng chóe mà phần lớn phái nữ thích đâu]

"Không được đi cản!" - Diệp Sảng bỗng nhiên rống to một tiếng.

Lão đại cùng Đàm Ninh đều ngẩn ra, nhìn lại. Diệp Sảng giống như Định Hải Thần Châm* đứng trên Tường Vân, báng súng 98K đặt trên vai, biểu tình kiên nghị, mắt trái nhắm chặt, đồng tử mắt phải nhìn chằm chằm vào kính ngắm. Tự chuẩn tâm T còn đang lay động, nếu đợi đến khi cột năng lượng hoàn toàn biến mất ít nhất cũng phải 15 giây sau, khi đó thì Bạch Cốt Tinh đã bay qua lại đủ vài vòng trên trời rồi. Tốc độ, lực lượng của Bạch Cốt Tinh cùng song kiếm toàn hướng phía Tinh Tinh mà đến, đứng trên Tường Vân căn bản không cách nào tránh né. Lượt kích sát cuối cùng này cơ hồ chỉ hoàn thành trong vài giây.

[*tên gốc của gậy Như Ý hay Kim Cô Bổng, có lẽ ý tác giả là Sảng Sảng nhà ta đứng uy nghi bệ vệ như Định Hải Thần Châm dưới Long Cung]

Diệp Sảng bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác kì quái, giống như nếu ngươi đã từng trải qua cảm giác cận kề cái chết thì khi đối mặt với thời điểm nguy hiểm như thấy tử thần tìm đến sẽ sinh ra cảm giác cực kì bình tĩnh, không còn cảm thấy e sợ gì cả. Hiện tại tâm trạng của Diệp Sảng chính là loại cảm giác bình thản đối mặt như thế. Tự chuẩn tâm T vẫn còn phiêu động, mà Diệp Sảng cũng không có cố gắng điều chỉnh nó chuẩn vào đầu của Bạch Cốt Tinh, ngược lại hắn dựa vào quy tắc lay động của nó mà tạo ra một sự trùng hợp tự nhiên.

Thương pháp nhiều khi không cần tận lực ngắm bắn. Tận lực ngắm giống như đao pháp, kiếm pháp, từng chiêu từng thức có bài bản hẳn hoi, vĩnh viễn không thể thông "thần". Trong khi đó đôi khi tùy tâm sở dục, tản mạn vô tâm lại là khúc nhạc dạo chuyển thế. Thương pháp cần thông "thần", nói đơn giản chính là thương cảm* trong nháy mắt. Đương nhiên có thể nắm lấy cảm giác trong nháy mắt cũng không phải tùy tiện một người nào đó cũng có thể thực hiện được. Hiện tại ít nhất Diệp Sảng cũng là nguyện ý thử nghiệm.

[*thương cảm ở đây không phải là trạng thái cảm xúc động lòng thương xót trước một chuyện gì đó mà là cảm giác về súng]

Hồng quang song kiếm như tia chớp lướt đến cổ họng Tinh Tinh. "Ca" một tiếng, Diệp Sảng bóp cò.

"Oanh~~ba~"

Nòng súng 98K phát ra một tiếng rít đinh tai nhức óc trong gang tấc, viên đạn bắn ra nhanh tưởng chừng hơn cả tốc độ âm thanh. Một thương này thật sự thông thần. Viên đạn xuyên vào hốc mắt phải Bạch Cốt Tinh, một nửa đầu lâu bị gọt sạch.

Lục thương trị số: "-1240"

Một kích kia mài đi lượng HP cuối cùng của boss. Bạch Cốt Tinh rống to một tiếng, thanh âm dị thường thê lương khiến mọi người đồng loạt dựng lông tơ ngay lập tức.

Thanh âm hệ thống: "Tay súng dũng cảm, chúc mừng ngài đã tiêu diệt được boss 25 cấp đặc cấp Bạch Cốt Tinh. Điểm kinh nghiệm hiện tại đạt 80%, giá trị chính nghĩa +5!"

Thanh âm hệ thống: "Bình xét cấp bậc chiến đấu: trình độ cấp 3. Lời bình: giết địch vượt cấp, cơ thể không thương tổn, công kích trúng nhược điểm boss, điểm kinh nghiệm tăng 40%!"

Thanh âm hệ thống: "Tay súng dũng cảm, xin chúc mừng ngài thăng cấp thành công. Cấp bậc hiện tại: 28 cấp!"

Thanh âm hệ thống: "Game thủ tôn quý, xin chúc mừng ngài hoàn thành tiết thứ nhất nhiệm vụ Đi Tây Thiên Thỉnh Kinh!"

Nháy mắt Diệp Sảng bừng tỉnh đại ngộ. Sau khi Thiên Kim Nhà Giàu bị giết, tiểu tổ đội bị giải tán, mà công kích của mìng lại phát ra nhiều nhất cho nên công lao giết boss tất cả hoàn toàn thuộc về mình. Hệ thống bình xét kết quả chiến đấu cư nhiên lại đưa ra quyết định là trình độ cấp 3, lập tức thăng lên cấp 28.

Trong khi Diệp Sảng vẫn còn xuất thần, Bạch Cốt Tinh lại "uỳnh" một tiếng hoa lệ đại bạo, thế nhưng lại khiến cho mọi người ai nấy đều bực bội khó chịu bởi vì rất nhiều thứ tung tóe ra ngoài Tường Vân, rơi xuống mặt đất. Quả thật là TMD a!

"Diệp tử tránh ra!" - An Hi bỗng nhiên gầm hét lên.

Cho tới bây giờ chưa từng nghe An tỷ rống giận như vậy, Diệp Sảng cả kinh ngẩng đầu nhìn lên. Thế nhưng đã không còn kịp nữa rồi, hắn quả thực là đã nhất thời lơ là rồi!

Boss tuy rằng bị tiêu diệt, nhưng kĩ năng của boss lại không hề biến mất. Bạch cốt trảo thô to từ trên trời giáng xuống, lập tức đánh vào ngực Diệp Sảng. Nhưng do liên quan tới việc boss chết cho nên tốc độ cùng uy lực của kĩ năng đã yếu đi rất nhiều. Một cái hồng thương trị số "-450" xuất hiện, Diệp Sảng nhất thời cảm thấy hai mắt hoa lên. Cú va chạm này đụng phải lục phủ ngũ tạng của hắn giống như bài sơn đảo hải vậy, vô cùng khó chịu. May mắn trước khi nhận nhiệm vụ này có được Chiến Đấu Gen, nếu không một tàn trảo này đã đủ để lấy đi mạng hắn.

Nhưng Diệp Sảng không thể tưởng tượng được tình hình sau đó. Ngón tay của bạch cốt trảo đột nhiên co lại, trông qua giống như nắm chặt nắm tay, sau đó "đinh đinh" hai tiếng vỡ tung ra thành vô số vụn nhỏ lốm đốm. Diệp Sảng nhất thời cảm thấy ngực bị một cỗ lực lượng to lớn chấn động tới tận tâm can, cả người lập tức bị đánh bay ra khỏi Tường Vân.

"A Ngân!" - Tinh Tinh, lão đại, Tây Môn Xuy Ngưu đều mở miệng kinh hô, nhưng rốt cục thì cũng không ích gì, té xuống nhất định chỉ còn con đường chết.

Diệp Sảng thật sự là một phi cơ rủi ro. Gió bên tai vù vù lay động, người rơi trên không trung, tay nắm chân đạp loạn lên. Thế mà hoan hỉ nhất chính là cư nhiên giữa không trung còn tóm được hai kiện trang bị do boss rơi ra. HP không đủ 10 điểm, tầm nhìn hoàn toàn mơ hồ. Diệp Sảng dùng hết chút khí lực cuối cùng đem đồ trên tay nhét vào túi Càn Khôn, sau đó tầm nhìn hoàn toàn biến thành bạch quang. Hắn biết mình đã chết, khẳng định là bị đẩy về Thải Hồng thành. Thật sự là không thể tưởng được ca cũng có lúc phải chết. Ban đầu là sống sót, hiên ngang trở lại từ Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế Chế, lần này lại cúp đuôi trong Đi Tây Thiên Thỉnh Kinh, aiiii, rất là suy a!

"Phật Tổ, ngươi nha, không phúc hậu, không phúc hậu a!" - Diệp Sảng kêu to lên.

"Hà tiên sinh, hoan nghênh ngài tới Đệ Nhị Thế Giới! Xin hỏi hiện tại lập tức login hay không?"

Nữ NPC mĩ mạo tay cầm súng đứng ở boong tàu, vẻ mặt hào hứng.

"Mẹ nó, ta kháo, ta kháo aaa!" - Diệp Sảng vẫn còn gào thét. Mặc cho ai bị chết đều sẽ khó chịu. Ân, lần này đổi danh thành khó chịu. Hiệp Khó Chịu? Gia Khó Chịu?

[hiệp ở đây là hiệp sĩ, gia trong gia gia, nghĩa là ông, lão..]

"Lão tử muốn login!" - Diệp Sảng nghiến răng nghiến lợi.

"Được, chúc ngài chơi vui vẻ!" - Cô NPC mĩ mạo nhẹ nhàng phất tay.

Bạch quang truyền tống Diệp Sảng đến điểm phục sinh tại trung tâm phục vụ Thải Hồng thành. Đệ Nhị Thế Giới mỗi ngày đều có người chơi quang vinh, điểm phục sinh không ngừng xuất hiện người chơi. Theo quy định của hệ thống đầu não, người chơi tử vong được chia thành nhiều loại. Nếu như là hồng danh sẽ bị lâm vào trạng thái suy yếu trong 30 phút, trong 30 phút này người đó đừng nghĩ tới chuyện chạy ra đường mà hãy đứng chờ nhóm tứ nha đầu đến bắt đi. Còn nếu ngươi hợp pháp phản kích mà chết thì chắc chắn sẽ được phục sinh mãn máu, đồng thời có thể lập tức ra khỏi thành. Còn giống như Diệp Sảng bị boss đánh chết trong nhiệm vụ thì không thể đi ra khỏi đại khu.

Diệp Sảng hiện tại làm sao lại đi nghĩ những chuyện này làm cái gì. Chuyện thứ nhất hắn nghĩ đó là bảng trạng thái. Hắn bị chết dẫn đến việc A Ngốc cũng chết theo. Xui xẻo vạn hạnh chính là hắn vừa mới thăng tới 80% cấp 28 đã lại hạ xuống 0%, còn A Ngốc còn bất hạnh hơn, từ 92% cấp 10 điểm kinh nghiệm bị điên cuồng hạ xuống 0%. Thứ hai là kiểm tra túi Càn Khôn. Đồ đạc trong túi tất cả đều còn, càng trâu bò chính là ba kiện trang bị mới lấy được đều vẫn trong tay. Một phen chết này ngược lại giúp Diệp Sảng chiếm được đại tiện nghi.

Kiện trang bị thứ nhất chính là y phục tác chiến trước đó. Kiện thứ hai lại là một cái hộp súng rất dài, điểm này thuần túy là nhân phẩm bạo phát, chết một lần đổi lấy một khẩu súng. Rất tốt, cuộc mua bán này thực sự rất thành công. Kiện thứ ba là một cuốn sách kĩ năng không hiện tên, nhất định là kĩ năng tốt. Bạch Cốt Tinh cư nhiên có thể bạo ra những thứ này a!

Trên mặt Diệp Sảng lộ ra nụ cười quỷ dị, chuyến này tạo ra một kỉ lục mới trong việc đánh trang bị từ trước tới nay. Hai kiện trang bị, một cuốn sách kĩ năng, 5000 NDT tiền mặt, 50 điểm tín dụng, đi theo kẻ có tiền thật thoải mái a.

"Mua ha ha ha, Hà Hán Sơn ta lần này rốt cục phát đạt rồi! Ta nhất định phải mặt dày, không quan tâm tự tôn! Đồng truy mãnh đánh, tử triền lạn đánh, cần lao làm giàu!" - Diệp Sảng ngửa mặt lên trời cười ha hả.

Người chơi bốn phía bị chết trở về nên tâm tình cũng không tốt, thế mà tên này lại còn cười cuồng dại. Vì thế Diệp Sảng liền bị người ta cuồng mắng.

Thông tấn khí đội nhiên chấn động, Diệp Sảng cầm lên vừa thấy đó là tin nhắn Thanh Tuyết truyền tới: "Nhanh chóng tới trung tâm Thành Tín!"

Diệp Sảng tinh thần lại chấn động. Mẹ nó, nhất định là chuyện tốt! Xem ra hôm nay Phật Tổ muốn ta chết, nhưng Bồ Tát lại phù hộ ta! Diệp Sảng hưng phấn chạy tới trung tâm trao đổi Thành Tín, không ngờ lại thấy Ma Lạt Trư Đầu hút thuốc ở quán bên vỉa hè.

"Hà huynh đệ đến đây nào!" - Ma Lạt Trư Đầu cười tủm tỉm.

Diệp Sảng cười ha ha: "Nguyên lai là Trư Đầu đại ca a, có cái gì hảo chiếu cố a?"

Thanh Tuyết ở một bên cười nói: "Hà tiên sinh, Hoàng Kim Sát Thủ cùng Sa Mạc Chi Thuẫn ngài gửi ở đây lần trước đã có linh kiện phù hợp rồi!"

"Nga?" - Diệp Sảng mừng rỡ.

Ma Lạt Trư Đầu lập tức lấy ra một cái ống tuýp từ trong túi: "Huynh đệ, thứ này là do ta đánh được gần đây, theo đánh giá thì cho rằng là ngươi cần tới cho nên trước hết mới lấy tới cho ngươi xem. Nếu cảm thấy thích hợp thì ngươi lấy đi dùng."

Biểu tình Ma Lạt Trư Đầu rất thành khẩn, Diệp Sảng cũng có chút âm thầm cảm động. Ma Lạt Trư Đầu quả nhiên là người coi trọng chữ tín, lần trước hắn cầm pháp bảo đi, lần này có đồ tốt liền đem cho mình trước.

Thanh Tuyết nói: "Đã giám định rồi, đây là một linh kiện của Sa Mạc Chi Thuẫn."

Nàng vừa nói vừa lấy ra hộp sắt mà Diệp Sảng đã phó thác lần trước. Đây là vật kỉ niệm Alice đưa cho Diệp Sảng. Dưới sự giám định của Thanh Tuyết, Diệp Sảng rốt cục hiểu rõ Sa Mạc Chi Thuẫn nguyên lai là một khẩu súng, hơn nữa rất có thể là một khẩu súng tự động. Chỉ có một linh kiện thì không biểu hiện ra thuộc tính, nhưng nếu số lượng linh kiện tăng lên tạo thành từng bộ phận thì sẽ càng dần càng nhìn rõ thuộc tính.

Ống tuýp trong tay Ma Lạt Trư Đầu chính là nòng súng, mà hộp sắt Alice tặng chính là thương cơ. Nòng cùng thương cơ đặt cùng một chỗ liền hiện ra một bộ phận của súng: nòng súng rất ngắn, nhìn qua có phần cồng kềnh, thương cơ cũng chỉ là một bộ phận phía trước, mà nhìn qua na ná như băng đạn, thật sự nhìn không ra khi hoàn hảo sẽ như thế nào. Nhưng mà có thể khẳng định nhỏ bé nhanh nhẹn như thế thì tám, chín phần mười là Micro SMG. Bất quá những thứ này đều không trọng yếu, bởi vì đã có thể thấy một phần thuộc tính:

Sa Mạc Chi Thuẫn (cấp xa hoa)

Yêu cầu cấp bậc: 35 cấp.

Thuộc tính: thiếu phần phía sau của thương cơ, báng súng, kính ngắm ACOG, thiết bị phụ trợ.

Diệp Sảng cao hứng đến mức tưởng muốn đâm đầu mà chết. Không ngờ là sáo trang 35 cấp xa hoa, thứ này so với Thiên Sơn Sát Ngưu đao của lão đại tuyệt đối mạnh hơn N lần, bất quá còn thiếu bốn linh kiện, muốn tìm đủ cũng thực khó.

"Ta muốn chính là thứ này!" - Diệp Sảng cao hứng nói.

Ma Lạt Trư Đầu mặt mày hớn hở: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Huynh đệ ngươi vừa lòng là được."

Vừa nhắc tới giám định, Diệp Sảng lập tức nghĩ tới mấy món trang bị của mình liền móc ra giao cho Thanh Tuyết: "Hắc hắc, chỗ này của ta còn cái gì phải giám định phiền Thanh Tuyết cô nương hộ ta, tiền ta trả!"

Thanh Tuyết tiếp nhận, nhìn qua một chút, cười cười: "Không có vấn đề. Hà tiên sinh ngài chính là khách hàng lớn nhất, vẫn theo quy củ cũ, 10 nguyên phí giám định. Ngài chờ một chút!"

Thanh Tuyết uốn éo cái mông mang trang bị vào trong đại sảnh, Ma Lạt Trư Đầu cùng Diệp Sảng bắt đầu chém gió.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.