Vô Địch Hắc Thương

Chương 56: Chương 56: Trang bị biến dị 2 đẳng




Kỳ thật hành vi gắn bảo thạch lên trang bị cũng giống như mua xổ số trong hiện thực. Nói ví dụ, ngươi bỏ hai đồng ra mua cầu song sắc, bảy màu hay vé số cào gì gì đó, nếu trúng được năm đồng, ngươi sẽ làm gì? Chắc chắn ngươi sẽ vô cùng cao hứng, cảm thấy toàn thân cứ lâng lâng, thậm chí còn cảm thấy mình rất trâu bò, nhân phẩm của lão tử rất vô địch, sớm muộn gì thì giải độc đắc 500 vạn cũng rơi vào tay. Bởi vậy ngươi mau chóng mua thêm. Đương nhiên, tuyệt đại đa số người mua đều có kết quả cuối cùng là mua thêm một lần lại là thêm một lần thất vọng, rồi lại vẫn mơ mộng ngày mai sẽ hên hơn, 500 vạn sẽ thuộc về ta.. Thật ra cũng đừng ngạc nhiên với hành động của người hay mua vé số dù sao con người đều có lòng tham. Cho nên tâm tình của Diệp Sảng bây giờ cũng giống lần đầu tiên trúng số giải bảy, lập tức kích động hoa chân múa tay nói:- Uy phong chưa, tiêu sái chưa, may mắn chưa, bây giờ linh hồn phụ thể, giờ phút này ta không phải chiến đấu một mình, ta không phải! Đính! Đính cho ta! Đính cho ra trang bị biến dị 9 đẳng, hắc hắc. Khi đó Trung Quốc cổ quyền pháp có thể quật khởi a.

- Đừng mà!Trong lòng Tinh Tinh cực kỳ rối loạn, tiểu tử này lại thích đùa với lửa quá đi thôi

“Xoẹt”

Diệp Sảng cầm viên đá hạ xuống, lại một thanh âm vang lên, 5 giây sau, pháp bảo vẫn không vỡ mà lại thành công, hơn nữa ánh sáng bóng trên mũ càng rõ ràng.

- Ha ha ha, quả thật nhân phẩm của ta hôm nay lớn giọng quá a!Diệp Sảng bắt đầu nói năng lộn xộn.

Tinh Tinh hoàn toàn trợn trắng mắt, Mẹ của ta ơi, nhất định phần mộ của tổ tiên tên trứng thối này chắc phải nghi ngút khói nhang, tỷ lệ vỡ cao đến vậy mà pháp bảo cũng không vỡ, thật là vô lý.

Bát lộ thần mạo (phổ thông):

Cấp bậc: Biến dị 2 đẳng.

HP +80, lực lượng +40, nhanh nhẹn +50, cảm giác +40, nguyên tố +35, né tránh +3%.

Lần này mỗi loại thuộc tính được cộng thêm 20 điểm, tăng gần gấp đôi. Dù sao thì ở liều gặp lành thôi mà.

Đội mũ vào, các thuộc tính chính của Diệp Sảng tức khắc tăng lên mạnh mẽ:

HP 184, lực lượng 45, nhanh nhẹn 244, tinh thần 60, cảm giác 50, nguyên tố 40, tri thức 5, công kích xa 40, kháng cự 15, phòng ngự 20, bạo kích 0, đón đỡ 0, né tránh 12%...

Những thuộc tính chính này có thể không mạnh, nhưng Diệp Sảng chỉ mới lv 10, như vậy cũng đủ ganh đua với game thủ lv 20 không có trang bị tốt. Mạnh nhất vẫn là nhanh nhẹn, nói chính xác, với độ nhanh nhẹn như thế thì cho dù là cao thủ như Kiếm Thập Tam cũng khó lòng đuổi theo hắn.

Bọn Lão Đại hai mắt cũng trắng dã, liều mạng vài lần rồi cũng có được một kiện trang bị biến dị 2 đẳng. May là bọn họ còn không biết đây là pháp bảo, pháp bảo có thuộc tính biến dị thì trang bị bình thường làm gì có cửa mà so sánh. Lúc này Tinh Tinh mới nhận ra mình vẫn đang ôm Diệp Sảng từ phía sau. Tư thế này có chút ám muội, nghĩ đến đấy mặt Tinh Tinh nóng bừng như phát sốt, vội buông tay ra nhảy sang chỗ khác, mặt cũng ngó lảng đi. Diệp Sảng cười ha hả:- Tinh Tinh à, ngươi thật là tinh mắt đó, chắc ngươi không biết xem tướng phong thủy phải không, xem ra hôm nay số ta thật là đỏ a.

Tinh Tinh hại hắn không thành, giờ lại thành người ta không chiếm tiện nghi của mình mà mình lại dâng tiện nghi cho người ta chiếm, vụ làm ăn này lỗ sặc máu:- Ngươi ngươi ngươi, ta ta ta…

Nàng hổn hển, quả đắng này quả thật nuốt không trôi. Nàng rất muốn gào lên rằng từ nhỏ đến lớn nàng vẫn chưa ôm một nam nhân nào nhưng Diệp Sảng nào có nghĩ đến mấy chuyện đó:- Tinh Tinh cô nương, ta biết được hôm nay ngươi rất tốt với ta, nếu ngươi không nghĩ ra biện pháp này. Hĩ hĩ, chắc ta đã đem bảo thạch này bán mất. Giờ thì tốt rồi, ta về sẽ bán cái mũ này, ngươi am hiểu thị trường đoán xem thử mũ này bán được bao nhiêu tiền? Một vạn điểm tín dụng? Hay mười vạn. Tinh Tinh, cô cứ yên tâm, ta không bạc đãi cô, tối nay đi khách sạn, rượu thoải mái uống, em út thoải mái kêu..

Tinh Tinh tức giận thét lớn:- Ngươi.. ngươi cút đi chỗ khác cho ta!

- Ài, sao lại tức giận cơ chứ?Diệp Sảng lắc đầu thở dài:- Nữ nhân thật là nhạy cảm, hay là vui quá hóa cuồng mà người ta thường nói?

Lão Đại lần này hết thâm trầm nổi, sĩ khí bị đả kích, kích động vung cái cuốc lên gào lớn:- Chúc phúc bảo thạch, mau lăn ra đây cho ta!

Bọn Phản Thanh Phục Minh nào cam chịu thua kém, vung cuốc đào điên cuồng:- Không lấy được chúc phúc bảo thạch, hôm nay đào đến chết mới thôi!

Lúc này Tinh Tinh mặt đỏ phừng phừng, tim đập bình bịch nhưng thấy mọi người đào bới như điên, nàng cũng không ngồi yên, hôm nay mà không đào ra viên bảo thạch nào tốt, bản cô nương cũng chơi cho đến chết luôn. Vì thế nàng bật máy khoan ở tốc độ cao nhất, và chuyện lớn đã xảy ra.

“Ầm ầm ầm, ầm ầm ầm!”Toàn bộ huyệt động rung lên, vô số đá vụn rơi lộp bộp, mọi người dừng tay, trên mặt lộ ra thần sắc hoảng sợ.

Lão Đại nói:- Sao lại thế này?

Tây Môn Xuy Ngưu:- Hình như nó sắp sụp!

Phản Thanh Phục Minh:- Không xong rồi, chúng ta sẽ bị chôn sống mất thôi!

Vừa nghe có nguy hiểm, Diệp Sảng lập tức chuồn gấp, máy khoan cũng bỏ lại, buông tay quay đầu mà chạy. Lúc này huyệt động đã đào xuống rất sâu, chạy ra cũng có chút khó khăn. Diệp Sảng vừa chạy được vài bước, chỉ thấy dưới chân hẫng đi. Mọi người đang chạy đều thét lên hoảng sợ, mặt đất sụt xuống tạo thành một khe nứt lớn, một hàng bảy người toàn bộ rơi xuống. Thì ra động bảo thạch này cũng có cơ quan, phía dưới có đường hầm hẹp dài, tuy độ cao không cao nhưng một đám người rơi xuống cũng phải nhe răng trợn mắt. Trong số đó Tinh Tinh có thể nói là may mắn nhất, lúc ngã xuống thì Diệp Sảng nằm phía dưới. Còn Diệp Sảng thì hạnh phúc nhất, bộ ngực căng tròn tươi trẻ của Tinh Tinh dán chặt vào mặt hắn. Hai mắt Diệp Sảng tối sầm, suýt nữa bất tỉnh.

Dáng vóc của Tinh Tinh đâu phải chuyện đùa, ngươi thử nghĩ xem một mỹ nữ cao 1m7 một khi các vị trí mấu chốt phát triển ở mức trung bình thì bộ ngực chắc chắn sẽ không phải boong tàu cho máy bay cất cánh lên thẳng như Nhân Giả Tiên Tử. To tròn như vậy hai mắt Diệp Sảng há không thể tối sầm lại sao? Chưa hết cả người Tinh Tinh hung hăng nện thẳng trên người hắn khiến Diệp Sảng thiếu chút nữa chết ngất.

Diệp Sảng trải qua trận tập kích bằng ngực này cũng chỉ có thể dùng sáu từ để diễn tả. Ba chữ đầu: “Đen nặng, đau!”. Ba chữ sau: “To, thơm, mềm!”

Sâu sắc, phi thường sâu sắc!

Tinh Tinh cũng bị ngã choáng váng mặt mũi, toàn thân thành hình chữ “Đại” nằm trên người Diệp Sảng.

- Mau lăn xuống, xương của ta gãy hết rồi…Diệp Sảng kêu to.

Tinh Tinh thật lòng muốn chết đi cho xong. May là Nhất Đại Nữ Hoàng và Đại Hán Thiên Tử ở bên cạnh cũng rơi vào tư thế mập mờ không kém. Nhất Đại Nữ Hoàng giận dữ:- Ngươi hủy danh dự của ta, bảo ta sau này làm sao mà có bạn gái?

Đại Hán Thiên Tử:- Chứ lần trước mỹ nữ mà ta giới thiệu cho ngươi đâu? Giờ ngươi còn la ta là sao? Ngươi là đồ nữ nhân lương tâm bị rụng răng……

Sơn động vẫn còn rung lên từng chập, cả đám nghiến răng nhịn đau lê bước, bây giờ cửa động cũng đã sập rồi, chỉ còn cách đi theo ánh đèn của Tây Môn Xuy Ngưu mà tiến lên phía trước, hy vọng tìm được đường ra. Phía trước quả thật có đường ra, chạy hơn được mấy trăm mét, bỗng có ánh sáng xuất hiện, tinh thần của Tinh Tinh chấn động:- Là cửa động!

Ưu thế tốc độ của Diệp Sảng nhanh chóng phát huy, vọt lên như chó sói, vừa đến cửa động, hắn ngây người ra:- Đây là chỗ nào?

Tinh Tinh vừa chạy đến cũng trợn mắt:- Ta cũng chưa tới đây bao giờ!

Phản Thanh Phục Minh nghẹn họng nhìn trân trối:- Sao lại thế này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.