Vô Địch Kiếm Vực

Chương 261: Chương 261: Bá uy (2)




Nghe vậy, Dương Diệp thở dài, không nói gì nữa.

Lâm Sơn gật đầu, nói:

- Tiểu nữ oa này nhìn thoáng thì tốt!

Nói xong lại nhìn sang Dương Diệp, nói:

- Tiểu tử ngươi đến đế đô cũng không đến Công hội Phù Văn Sư tìm ta, còn mang theo Bảo Nhi gây rắc rối ở đây, ngươi biết lúc trước các ngươi nguy hiểm cỡ nào không? Nhị hoàng tử không phải là nhân vật đơn giản, còn nữa, bên cạnh hắn còn có cường giả Tôn Giả cảnh âm thầm theo dõi!

- Là tiểu tạp dịch bảo ta nổ!

Lúc này, Bảo Nhi rất không nghĩa khí bán đứng Dương Diệp.

Dương Diệp tàn nhẫn trừng mắt nhìn Bảo Nhi, sau đó cười khổ, nói:

- Cũng không thể thấy chết mà không cứu sao, lại nói, không phải còn có sư phụ lão nhân gia hay sao? Có lão nhân gia ngươi ở đây, ta cùng Bảo Nhi ở đế đô còn không phải có thể đi ngang?

Bảo Nhi ở bên cạnh vội vã gật đầu một cái, nói:

- Tiểu tạp dịch nói rất đúng, có gia gia ở đây, đế đô ai dám bắt nạt ta và tiểu tạp dịch?

Lâm Sơn vỗ vỗ đầu nhỏ của Bảo Nhi, nói:

- Ngươi còn nói, ta không phải giao phó ngươi không nên gây sự ở đế đô sao? Ngươi xem chung quanh một chút, gia gia ngươi cần phải trả giá bao nhiêu mới có thể dẹp loạn việc này?

Nói xong, hắn nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Còn có tiểu tử ngươi, tính cách của ngươi phải sửa lại, đế đô không phải nơi kh ác, nước ở nơi này rất sâu, nếu vẫn như lúc trước, nếu như Tôn giả phía sau Nhị hoàng tử ra tay với ngươi, ngươi nói ngươi có thể sống sót hay không?

Dương Diệp gật đầu, nói:

- Đệ tử lần này kích động rồi!

Lâm Sơn hít một tiếng, nói:

- Tiểu tử, sư phụ ngươi hơi có danh tiếng cùng sức ảnh hưởng ở đế đô, lúc có ta ở đây, đế đô không ai có thể bắt ngươi như thế nào, thế nhưng ngươi phải biết, nếu như người khác tới ám sát thì sao? Hoặc ta không xuất hiện kịp thời? Còn nữa, tốt nhất đừng dính vào việc hoàng thất nước trong đó quá sâu, xảy ra chuyện, cho dù là ta cũng không thể giữ được ngươi!

Dương Diệp cười khổ, hắn có thể nói cái gì, đương nhiên chỉ có thể gật đầu đáp ứng, dáng dấp thụ giáo.

Một lúc lâu sau, rốt cục Lâm Sơn không giáo huấn nữa, nói:

- Đúng rồi, muội muội ngươi cũng sắp đột phá Tiên Thiên, hiện tại đang bế quan, chờ ngươi xử lý xong chuyện của ngươi, đến Công hội Phù Văn Sư một chuyến, nha đầu kia nhắc tới ngươi mỗi ngày.

- Sắp đột phá Tiên Thiên?

Dương Diệp cả kinh, lúc này mới có mấy tháng thôi, tiểu Dao sắp đột phá Tiên Thiên? Tốc độ tu luyện như vậy cũng quá nhanh rồi.

Lâm Sơn gật gật đầu, nói:

- Nha đầu kia tư chất không tệ, lại chịu nỗ lực, lại có lão phu bồi dưỡng và chỉ điểm, lên cấp Tiên Thiên không tính là gì!

Dương Diệp thi lễ với Lâm Sơn một cái, nói:

- Đa tạ sư phụ bồi dưỡng tiểu Dao!

Lâm Sơn cười cợt, nói:

- Cám ơn cái gì? Ta xem nha đầu kia như cháu gái của mình. Ngươi lại làm ta cảm thấy bất ngờ, không ngờ đã lên cấp Tiên Thiên, hơn nữa thực lực còn mạnh hơn trước không ít, chẳng trách ngươi dám tới tham gia Thanh Vân Bảng khóa này!

- Gặp phải một chút kỳ ngộ!

Dương Diệp cười nói.

- Tiểu tạp dịch, ngươi sắp tham gia Thanh Vân Bảng?

Lúc này, Bảo Nhi đang giả ngoan ngoãn đột nhiên hỏi.

Dương Diệp gật gật đầu, sau đó lộ ra vẻ mặt đề phòng nhìn Bảo Nhi một chút, nói:

- Ngươi lại đánh ý nghĩ quỷ quái gì!

Hắn bây giờ hơi sợ Bảo Nhi, tiểu ma nữ này làm việc càng trắng trợn không kiêng dè hơn cả hắn, đây mới thật sự là người làm việc không suy nghĩ hậu quả!

- Ta và ngươi đồng thời tham gia có được hay không?

Bảo Nhi hiếu kỳ nhìn Dương Diệp, Thanh Vân Bảng nhiều người như vậy, khẳng định chơi rất vui, quan trọng nhất chính là nổ người sẽ không bị mắng. . . .

- Không được!

- Không được! |

Dương Diệp và Lâm Sơn hai người đồng thời phản bác, đùa giỡn, những yêu nghiệt trên Thanh Vân Bảng sẽ không quan tâm Bảo Nhi là cháu của ai lên Thanh Vân Bảng, sinh tử nghe theo mệnh trời, không ai có thể trả thù sau đó, đây chính là quy củ do sáu thế lực lớn cùng Đại Tần đế quốc cộng đồng lập ra. Với thực lực của nha đầu Bảo Nhi đi tham gia Thanh Vân Bảng, không phải đi chịu chết sao?

- Nha đầu ngươi quá hồ đồ!

Lâm Sơn lên giọng trách mắng:

- Ngươi cho rằng Thanh Vân Bảng là Kiếm tông sao, ngươi muốn bắt nạt ai thì bắt nạt ai? Ngươi đừng cả ngày nghĩ những thứ này có được không, cố gắng đi nghiên cứu phù văn đi!

- Đã biết không thể!

Bảo Nhi quyệt quyệt miệng nhỏ, nói lầm bầm.

Lâm Sơn lườm Bảo Nhi một chút, sau đó nhìn về phía Dương Diệp nói:

- Ngươi dàn xếp bằng hữu của ngươi xong, sau đó tới Công hội Phù Văn Sư một chuyến, ta sẽ thay đổi đẳng cấp phù văn sư của ngươi, với thực lực của ngươi bây giờ, hoàn toàn có tư cách mang huy chương phù sư!

Nói xong, hắn kéo Bảo Nhi rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.