Một đòn không thể làm Dương Diệp trọng thương khiến Khiếu Lang không nhịn được xiết chặt nắm đấm, hai mắt hắn lập tức lộ ra một tia thâm hiểm, cánh màu đen vỗ mạnh khiến thân thể to lớn của hắn lập tức hóa thành một đường màu đen bắn nhanh về phía Dương Diệp với tốc độ cực nhanh, Dương Diệp thấy vậy thì đồng tử thu nhỏ lại, bởi vì tốc độ của đối phương như vậy lại khiến hắn không có cách nào tránh né!
Dương Diệp bất đắc dĩ, không hề nghĩ ngợi đã rút kiếm chém một phát!
- Ầm!
Dương Diệp cảm giác cánh tay mình tê dại, bất chợt một lực lượng cực lớn từ trong Tử Linh Kiếm truyền đến, làm cho hai chân hắn lướt trên mặt đất và lùi về phía sau, sau gần mười trượng, Dương Diệp hét to một tiếng, chân phải chợt đạp xuống đất thì mới dừng lại được.
Dương Diệp hít sâu một hơi, huyền khí trong cơ thể điên cuồng dâng trào, từng huyền khí giống như nước thủy triều trút vào Tử Linh Kiếm trong tay trái, theo huyền khí không ngừng tràn vào, Tử Linh Kiếm lại bạo phát ra ánh sáng màu tím cùng ánh sáng màu vàng chói lòa, một tiếng kiếm ngân vang vọng không trung, cùng lúc đó, kiếm ý tầng hai cũng phun mạnh ra ngoài, lao về phía Khiếu Lang.
Cảm nhận được kiếm ý của Dương Diệp áp chế cùng ràng buộc đối với mình, Khiếu Lang ngửa đầu hét dài một tiếng, một khí thế khủng khiếp từ trong cơ thể hắn lao ra, chống lại kiếm ý của Dương Diệp, cùng lúc đó, đôi cánh màu đen phía sau lưng hắn cũng liên tục vỗ mạnh, từng kình phong mạnh mẽ khuếch tán ra khiến mặt đất xung quanh Khiếu Lang lập tức vỡ nát!
Dương Diệp ngẩng đầu nhìn về phía Khiếu Lang, nói:
- Khiếu Lang, lần này chúng ta sẽ phân thắng bại!
Khiếu Lang gầm lên một tiếng rồi phóng người nhảy lên một cái, thân thể khổng lồ trực tiếp hóa thành một đường màu đen bắn mạnh về phía Dương Diệp, dường như tốc độ của hắn quá nhanh khiến thân thể cao lớn này đã trở nên mơ hồ, chỗ hắn lướt qua còn xuất hiện một từng tàn ảnh!
Không chỉ như vậy, hắn đi qua nơi nào mặt đất giống như bị địa chấn, một mảng bắn nhanh ra và xuất hiện một vết nứt thật sâu.
Tử Điêu ở bên cạnh quan sát cuộc chiến thấy vậy, lần đầu tiên trong mắt nó hiện lên một tia lo lắng, trên móng nhỏ chợt hiện ra tử quang.
Mặt Dương Diệp không đổi sắc, chẳng qua bàn tay đang nắm Tử Linh Kiếm lại xiết thật chặt. Khi cảm nhận được khí tức khủng khiếp của Khiếu Lang này, trong mắt Dương Diệp đột nhiên hiện lên một tia ngoan độc, hắn rút kiếm chém một phát. “Phá!
Một đường ánh sáng màu vàng phóng lên cao, ở dưới sự gia tăng của huyền khí màu vàng cùng kiếm ý tầng hai, Tử Linh Kiếm của Dương Diệp đi qua nơi nào, không khí trong nháy mắt bị nghiền nát xé rách, từng tiếng không khí nổ mạnh không ngừng vang lên ở bên tai Dương Diệp.
Ở trong ánh mắt lo lắng của Tử Điêu, Tử Linh Kiếm của Dương Diệp cuối cùng tiếp xúc với Khiếu Lang!
Vừa mới tiếp xúc thì thoáng yên lặng, bất chợt “ầm!” một tiếng, một trận cuồng phong đột nhiên xuất hiện ở xung quanh hai người, chỗ Dương Diệp cùng Khiếu Lang đứng trong nháy mắt sụp xuống, một người một sói trực tiếp bị vùi lấp xuống!
Không hề nghi ngờ, Tử Linh Kiếm của Dương Diệp phá vỡ phòng ngự của Khiếu Lang, nhưng lại không có tạo thành tổn thương trí mạng cho Khiếu Lang, bởi vì một vết thương do kiếm gây ra đối với thân thể khổng lồ của Khiếu Lang lại vẫn bé nhỏ không đáng kể. sở dĩ Dương Diệp còn muốn sử dụng kiếm là bởi vì hắn nhất định phải đánh nát khí thế kia của Khiếu Lang, chỉ cần khí thế của đối phương tản đi, hắn mới có thể có cơ hội đánh đối phương nằm xuống!
Rõ ràng, ở dưới kiếm ý gia tăng lùi một bước để đánh trả đối phương không nghi ngờ chút nào đã đánh vỡ vụn khí thế của Khiếu Lang!
Ở trong nháy mắt khi phá vỡ phòng ngự của Khiếu Lang, Dương Diệp bỏ Tử Linh Kiếm và phóng người nhảy lên trên lưng của Khiếu Lang, sau đó hai tay giống như mưa rơi xuống trên lưng của Khiếu Lang, cùng lúc đó, Tử Linh Kiếm cùng Ẩn Kiếm cũng không ngừng bổ xuống toàn thân của Khiếu Lang.
Khiếu Lang đương nhiên sẽ không giơ tay chịu trói, hắn kéo theo Dương Diệp đập xuống trên mặt đất, thấy không đập chết Dương Diệp thì hắn lại mang theo Dương Diệp đi đập vào vách núi, không bao lâu, toàn bộ nơi đây biến thành một mảnh hỗn độn, khắp nơi đều là những hố sâu.
Một khắc sau, Khiếu Lang đột nhiên ngừng lại, bởi vì Tử Linh Kiếm cùng Ẩn Kiếm nằm ngang nơi cổ của nó, chỉ thấy Dương Diệp đứng ở trên lưng nó, lạnh lùng nói:
- Khiếu Lang, nếu như ngươi còn không chịu thua, ta có thể làm cho đầu của ngươi dọn khỏi cổ, ngươi có thể thử xem cổ ngươi cứng hay là kiếm của ta cứng hơn!
Dương Diệp cuối cùng vẫn càn quấy nói, bởi vì Tử Điêu vừa nói cho hắn biết nhược điểm của Khiếu Lang, đúng vậy, nhược điểm của Khiếu Lang chính là cổ, bởi vì vảy giáp ở cổ của Khiếu Lang mỏng hơn nơi khác rất nhiều, nếu như kiếm của Dương Diệp lại thêm kiếm ý mà muốn chặt đứt cổ đối phương thì không có gì khó!
Trong mắt của Khiếu Lang lộ ra một sự bi ai, đúng vậy, hắn thất bại bại trước một nhân loại, hắn luôn kiêu ngạo về phòng ngự cùng tốc độ, nhưng ở trước mặt đối phương, tất cả căn bản không có một chút tác dụng nào, nhân loại trên lưng này không chỉ có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự của hắn, phòng ngự thân thể của đối phương cũng không kém hơn hắn bao nhiêu, đây quả thực là tập hợp ưu điểm giữa nhân loại cùng huyền thú!
Nếu như nhân loại đều giống như nhân loại này, vậy Đế quốc Huyền Thú sợ rằng đã sắp bị hủy diệt rồi.
Cho dù như vậy, nhưng muốn hắn đường đường là Khiếu Thiên Ma Lang tinh anh trong huyết mạch thần thú theo một nhân loại, đó hoàn toàn là chuyện không có khả năng, hắn có chết cũng sẽ không chấp nhận!
- Ngao!
Khiếu Lang ngửa đầu phát ra một tiếng gào thét, dùng cái cổ hướng về phía kiếm của Dương Diệp.