Nhìn Dương Diệp cùng Lý Tiên Quân chiến đấu trên đài, trong mắt Mộ Dung Yêu dưới đài hiện lên một tia lo âu. Nàng đã tự mình lãnh giáo qua thực lực của Lý Tiên Quân. Trước đây Lý Tiên Quân còn có thể bình yên rời đi khiến nàng biết mình không đánh lại được Lý Tiên Quân, phải nói là chênh lệch giữa nàng cùng Lý Tiên Quân quá lớn!
Mà đối với thực lực của Dương Diệp, nàng chẳng qua chỉ hiểu được đại khái là thực lực của Dương Diệp rất mạnh, nhưng rốt cuộc mạnh tới mức nào, trong lòng nàng cũng không rõ. Cho nên, khi nàng nhìn thấy Lý Tiên Quân chiến đấu cùng Dương Diệp, trong lòng nàng có chút lo lắng không yêng.
Ở nơi nào đó dưới đài luận võ số 9, Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung nhìn Dương Diệp cùng Lý Tiên Quân trên đài, nói:
- Lãnh Tâm Nhiên, trong hai người bọn họ, ngươi nghĩ ai sống ai chết?
Lãnh Tâm Nhiên đứng ở bên cạnh Văn Nhân Nguyệt trầm ngâm một lát, nói:
- Hai người này đều có thực lực rất cường đại!
Văn Nhân Nguyệt khẽ gật đầu, nói:
- Ta đã giao đấu với Dương Diệp rồi. Thực lực của hắn rất mạnh. Với địa vị của Lý Tiên Quân này, nếu hắn có thể lĩnh ngộ được sát ý Tu La, nói vậy hắn cũng không phải là chiếc đèn cạn dầu. Bây giờ hai người lại gặp nhau, hẳn là một trận chiến đáng để xem!
- Ngươi đã giao đấu cùng Dương Diệp rồi sao?
Lãnh Tâm Nhiên hỏi.
Văn Nhân Nguyệt gật đầu nói:
- Thực lực của hắn rất mạnh và cũng rất thần bí. Ta không nắm chắc có thể đánh thắng được hắn!
Nghĩ đến thực lực Dương Diệp đã thể hiện ra trước đó, Lãnh Tâm Nhiên khẽ gật đầu tán đồng. Sau đó, hắn không nói thêm lời nào, mà nhìn về phía Dương Diệp ở trên đài luận võ. Nàng vẫn nhớ Dương Diệp vẫn nợ nàng hai Băng Linh quả!
Ở trên tường thành của hoàng cung, nơi mà mọi người không nhìn thấy được, Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp cùng Lý Tiên Quân chiến đấu ở phía dưới, trong đôi mắt lộ ra vẻ lo âu. Mà cách nàng không xa là Khô Cốt đang bình tĩnh và cười thản nhiên, giống như Lý Tiên Quân chắc chắn sẽ thắng vậy.
Để cho cuộc so tài được công bằng, cho nên trưởng bối trong sư môn của các huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng đều không thể xuất hiện ở đây, bọn họ chỉ có thể đứng ở chỗ này xem cuộc tranh tài, bởi vì trước kia đã từng phát sinh chuyện sư môn trưởng bối không muốn đệ tử của mình bỏ mạng, đã cứng rắn nhúng tay vào chuyện tranh tài. Cho nên, từ đó về sau, Đế quốc Đại Tần lại đặc biệt thu xếp một nơi như thế cho các sư môn trưởng bối!
- Ngọc Hành huynh, thực lực của Dương Diệp trong Kiếm Tông quả thật không tệ. Chẳng qua, so sánh với Lý Tiên Quân lại vẫn kém hơn một chút, phải biết rằng Lý Tiên Quân lúc này đã là Tiên Thiên cửu phẩm đỉnh phong rồi!
Thanh Vân Tử của Nguyên Môn nhìn Dương Diệp cùng Lý Tiên Quân trên đài luận võ, hắn cười nhạt nói.
Ngọc Hành khẽ nói một tiếng:
- Chắc hẳn Thanh Vân huynh hiểu rõ, đối với loại yêu nghiệt như bọn chúng, dù cảnh giới có chênh lệch mấy phẩm đi nữa, căn bản cũng không tính là gì cả.
- Phải vậy không?
Thanh Vân Tử cười nhạt, sau đó nói:
- Vậy hãy để cho chúng ta chờ xem trong Thanh Vân Bảng lần này, cuối cùng là Kiếm Tông thắng, hay là Quỷ Tông thắng.
Ngọc Hành không nói thêm lời nào, sâu trong đôi mắt hắn cũng hiện lên một sự lo lắng, hắn không phải lo lắng về sinh tử, mà lo lắng nếu như Dương Diệp thất bại, Kiếm Tông phải làm sao? Phải biết rằng, lúc này Kiếm Tông thật sự cần có người tiến vào trước ba mươi, để tranh thủ cho Kiếm Tông thêm vài vị trí. Nếu không, tình cảnh của Kiếm Tông trong mấy năm sau này sẽ rất xấu hổ!
Cho dù sắc mặt của Khô Cốt bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn lúc này cũng đang lo lắng. Ở trong dãy núi Thanh Vân, Quỷ Tông đã tổn thất Tu La cùng với một đệ tử khác. Cho nên, lúc này Lý Tiên Quân rất quan trọng. Nếu như Lý Tiên Quân thắng, vậy Kiếm Tông sẽ càng lúc càng xuống dốc, điều này là chuyện tốt đối với Quỷ Tông!
Nhưng nếu như Lý Tiên Quân thua, vậy mấy năm sau này sẽ biến thành Quỷ Tông càng lúc càng xuống dốc, bởi vì lúc này Quỷ Tông chỉ có Lý Tiên Quân tham gia thi đấu, nếu như Lý Tiên Quân thất bại, cũng có nghĩa là Quỷ Tông không chỉ tổn thất một thiên tài siêu cấp, trong mấy năm nữa, Quỷ Tông sẽ giống như Kiếm Tông bây giờ, ngoại môn không người!
Cho nên, bất kể là đối với Kiếm Tông hay Quỷ Tông, trận chiến này đều rất quan trọng. Cả hai tông đều không thua nổi!
- Ầm!
Trên đài luận võ đột nhiên truyền ra một tiếng nổ lớn. Sau đó Dương Diệp cùng Lý Tiên Quân tách ra.
Dương Diệp cầm Tử Linh Kiếm trong tay, nhìn Lý Tiên Quân ở phía đối diện, sắc mặt hắn có phần nghiêm trọng. Không thể không nói, thực lực của Lý Tiên Quân quả thật rất mạnh, bất kể là phản ứng chiến đấu, hay là thực lực của bản thân đối phương đều vô cùng mạnh mẽ. Đặc biệt là thanh liêm đao màu đen kỳ lạ trong tay của Lý Tiên Quân. Nó làm cho hắn cũng phải e ngại. Nếu như không phải Tử Linh Kiếm đã từng là đạo khí, sợ rằng lúc này nó đã bị thanh liêm đao màu đen kia phá hủy!
Lúc này sắc mặt của Lý Tiên Quân cũng rất nghiêm trọng, trên mặt hoàn toàn không có ý cười nữa. Từ lúc giao đấu cùng Dương Diệp tới nay, hắn biết mình hình như đã xem thường khả năng lĩnh ngộ kiếm ý của Dương Diệp. Bởi vì lúc trước Dương Diệp không thi triển ra kiếm ý, đã chiến đấu ngang với hắn!
Lý Tiên Quân khẽ thở dài, hắn vung tay lên, thanh liêm đao màu đen cắt qua không khí, chỉ thẳng về phía Dương Diệp ở đối diện, nói: