Vô Địch Kiếm Vực

Chương 302: Chương 302: Giá họa (1)




Dương Diệp nhìn Dương Phong, nói:

- Không thể không nói, ngươi rất thông minh, cũng rất thức thời vụ. . .

Nói đến đây, trong mắt Dương Diệp bắn ra hàn mang, nói:

- Nhưng cũng bởi vì như vậy, ta mới càng muốn giết ngươi, bởi vì loại người như ngươi, nói không chừng về sau sẽ cắn ta thêm vài cái!

Nói xong, Dương Diệp không có phí lời, thân thể hắn lướt nhanh về phía Dương Phong. . . .

Hiển nhiên Dương Phong sớm có phòng bị, trong nháy mắt Dương Diệp vừa tới trước mặt thì hắn đã lui về phía sau, cùng lúc đó, tay phải ném mạnh về phía trước, một tấm Hỏa Thuật phù trung cấp thượng phẩm bay thẳng về phía Dương Diệp.

Dương Diệp rút kiếm chém mạnh, tấm Hỏa Thuật phù bộc phát hỏa diễm cũng bị đánh tan, mà lúc này, Dương Phong đã lướt đi vài chục mét.

Dương Diệp nhìn về phía Tử Điêu, Tử Điêu hiểu ý, tiểu trảo vung lên, một tia sáng tím xuất hiện trong nháy mắt và xuất hiện ngay trước mặt Dương Phong, Dương Phong kinh hãi, đột nhiên hắn không kịp chuẩn bị, cũng không thể thu chân lại kịp, thế là hắn va chạm với tia sáng tím.

- Bành!

Dương Phong vừa tiếp xúc thân mật với tia sáng tím, thân thể hắn bay ngược về phía sau còn nhanh hơn khi hắn chạy trốn.

Mà đang lúc này, Dương Diệp đã đi tới trước Dương Phong, sau đó rút kiếm chém một cái. . .

Thời điểm Dương Phong còn chưa kịp phản ứng, một cái đầu đã bay lên cao…

Dương Phong vẫn mở to mắt khi chết, Dương Diệp lắc lắc đầu, không thể không nói, người trước mắt rất thông minh, nhưng bởi vì hắn quá thông minh nên bị thông minh hại, chính vì đối phương quá thông minh, hắn mới càng không lưu lại đối phương. Hắn không thích phiền phức quá nhiều, hoặc có thể nói, nếu không có phiền phức thì tốt nhất!

Hắn phất tay một cái, một chiếc nhẫn trong tay Dương Phong bay vào trong tay của hắn, nhìn lướt qua đồ vật trong chiếc nhẫn, Dương Diệp cười gằn một tiếng, nói thầm, quả nhiên ra tay là đúng, bởi vì trong chiếc nhẫn còn có ba viên nội đan Huyền thú Vương giai!

Có thêm ba viên nội đan Huyền thú Vương giai, trong tay hắn đã có bảy viên. . . . Quả nhiên, đánh cướp người còn dễ dàng hơn đánh chết Huyền thú nhiều, chẳng trách Tần Tịch Nguyệt nói người tham gia Thanh Vân Bảng mới là kẻ địch lớn nhất, Huyền thú không phải nguy hiểm, nguy hiểm là nhân loại. . .

Cẩn thận thu chiếc nhẫn, Dương Diệp đang chuẩn bị lao về hướng nam, nhưng mà đúng vào lúc này có ba bóng người đang từ xa lao tới, ba người, phân biệt là hai nam một nữ, ba người này điên cuồng chạy về hướng hạp cốc bên phải Dương Diệp. Rất nhanh, Dương Diệp không nhìn ba người, hắn nhìn về phía sau ba người, bởi vì phía sau ba người có bốn con Huyền thú Vương giai giống như một ngọn núi nhỏ!

Nhìn thấy bốn con Huyền thú Vương giai, mí mắt Dương Diệp co giật, bởi vì bốn con Huyền thú Vương giai lại có Liệp Ảnh báo, loại Huyền thú này, sức mạnh không bằng Huyền thú loại hình sức mạnh như Liệt Diễm sư cùng Đại Địa Hùng vương và Kiếm Xỉ Hổ, thế nhưng tốc độ và lực bộc phát còn mạnh hơn ba loại Huyền thú kia nhiều.

Lúc này Dương Diệp cũng tò mò nhìn ba người kia, hiếu kỳ vì sao ba người có thể thoát thân trước mặt Liệp Ảnh báo nổi danh tốc độ trong Thập Vạn Đại Sơn. Rất nhanh, Dương Diệp rõ ràng, bởi vì hắn nhìn thấy bùa chú tốc độ trên người bọn họ, nói cách khác, ba người trước mắt đã dùng Thần Hành phù, hơn nữa cấp bậc còn không thấp!

Lúc này, ba người cũng nhìn thấy Dương Diệp, ánh mắt nam tử áo bào xanh lóe sáng khi nhìn thấy Dương Diệp, sau đó hắn tăng nhanh tốc độ chạy về hướng Dương Diệp, hai người kia do dự một chút, cũng chạy về hướng Dương Diệp.

- Biểu ca, đối phương có khả năng là đệ tử Kiếm tông, làm như vậy được không?

Đột nhiên nữ tử bên cạnh thanh niên áo xanh hỏi. Tuy Kiếm tông đã xuống dốc, nhưng chung quy vẫn là một trong sáu thế lực lớn, không phải thế gia như bọn họ có thể trêu chọc.

Thanh niên khác cũng nói:

- Biểu ca, không bằng chúng ta liên thủ với hắn đối phó bốn con Huyền thú Vương giai được chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.