Dương Diệp im lặng, sau một lúc lâu hắn lắc đầu. Bây giờ Nguyên Đồng còn không phải là Vũ Thần, mình cũng không phải là Kiếm Hoàng, mình suy nghĩ chuyện này để làm gì? Lão nhân trước mắt có câu nói rất đúng, đó chính là kiểm giả tu luyện kiếm sao có thể thuần phục người khác? Nếu có một ngày, không phải có một ngày, mà là mấy ngày sau, hắn có thể sẽ đánh một trận với Nguyên Đồng, tới lúc đó, cho dù là chết, hắn chắc chắn sẽ không thần phục đối phương!
Trên đời có câu gọi giữ lại núi xanh thì lo gì không có củi đốt, Dương Diệp đặc biệt tán thành những lời này, có rất nhiều thời điểm cho dù là chết cũng không thể lùi bước được.
Hắn không bao giờ quan tâm tới danh tiếng gì đó, khi đánh không lại nên chạy thì hắn nhất định sẽ chạy, hơn nữa còn liều mạng chạy! Nhưng lần này lại khác, lần này là chiến đấu cùng cấp, lần này có liên quan đến mẫu thân, lần này liên quan đến Tô Thanh Thi. Cho nên, hắn là không thể chạy, cũng không thể lùi bước!
Đối với Tô Thanh Thi, thành thật mà nói, hắn vẫn không biết địa vị của hắn ở trong lòng đối phương là thế nào, đương nhiên hắn có thể xác định được một điều, đó chính là tuyệt đối không cao bằng địa vị của Kiếm Tông ở trong lòng nàng. Tuy nhiên hắn cũng không so đo tính toán làm gì, cách hiểu cùng cách làm mỗi người về tình yêu đều khác nhau, cách làm của Dương Diệp hắn lại giống như hắn đối với kiếm đạo vậy, cố gắng hết sức, về phần kết quả sẽ thế nào lại do ông trời quyết định!
Dương Diệp lắc đầu không suy nghĩ nữa, sau đó hắn nhìn về phía Túy đạo nhân trước mắt, nói:
- Tiền bối, vãn bối có một chuyện muốn nhờ!
Túy đạo nhân liếc mắt nhìn Dương Diệp, nói:
- Là chuyện cứu mẫu thân ngươi sao?
Dương Diệp khẽ gật đầu!
Túy đạo nhân lắc đầu, nói:
- Không được!
- Vì sao?
Dương Diệp nói:
- Nếu như tiền bối có điều kiện gì, cứ việc nói ra, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ không từ chối, cho dù phải gia nhập Kiếm Tông!
Ở giữa tôn nghiêm khí phách cùng mẫu thân đó, Dương Diệp hắn hoàn toàn không do dự mà lựa chọn việc sau.
- Ngươi không có giá trị đủ để ta với Kiếm Tông vì ngươi mà hoàn toàn đắc tội Bách Hoa cung!
Túy đạo nhân nói thẳng ra.
- Phải thế nào mới được?
Dương Diệp trầm giọng hỏi.
Túy đạo nhân lại uống một hớp rượu, sau đó mới nói:
- Đứng đầu Thanh Vân bảng, trở thành Kiếm Hoàng giả, trước hai mươi tuổi bước vào cảnh giới Vương Giả cùng kiếm ý tầng năm, ngươi làm được ba điểm này, ta với Kiếm Tông mới có thể không tiếc tất cả, đoạn tuyệt với Bách Hoa cung, trợ giúp ngươi cứu ra mẫu thân ngươi!
Dương Diệp không nói gì mà xoay người rời đi, không bao lâu lại biến mất ở trong tầm mắt của ba người Túy đạo nhân.
Nhìn theo phương hướng Dương Diệp rời đi, môi Tô Thanh Thi mấp máy vài lần nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chẳng qua trong mắt nàng lại lộ rõ sự lo lắng.
- Sư bá, hắn là đáp ứng hay là?
Nhìn theo hướng Dương Diệp rời đi, Ngọc Hành hỏi.
Túy đạo nhân khẽ cười, hắn vẫn nhìn theo Dương Diệp, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng, nói:
- Người này không tệ, bất kể là tâm tính hay thiên phú đều không tệ. Chẳng qua là đáng tiếc, trong lòng hắn có mâu thuẫn với Kiếm Tông, nếu không, có hắn cùng Kiếm Si ở đây, tương lai cho dù Kiếm Tông không có ta cũng có thể bình yên vô sự! Chẳng qua thật đáng tiếc.
Lúc này, Tô Thanh Thi đột nhiên nói:
- Sư bá, nếu như vậy, vì sao sư bá không đáp ứng cứu mẫu thân hắn, loại bỏ mâu thuẫn của hắn đối với Kiếm Tông?
Túy đạo nhân lắc đầu, nói:
- Cho dù hắn thật sự không tệ, nhưng so sánh với Kiếm Si vẫn kém hơn một ít, hơn nữa hắn có rất nhiều phiền phức, không chỉ Nguyên Môn và Bách Hoa cung, còn có Đế quốc Huyền Thú cũng muốn giết chết hắn. Ở dưới tình huống như vậy, nếu như Kiếm Tông trợ giúp hắn cứu mẫu thân hắn, vậy Kiếm Tông không đơn giản là đoạn tuyệt với Bách Hoa cung, mà là gây thù oán với tất cả! Ta không sợ đối đầu với những thế lực này, nhưng lúc này, hắn quả thật không đáng để cho ta với Kiếm Tông bỏ ra cái giá lớn như vậy!
Môi Tô Thanh Thi hơi mở ra, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng nàng lại im lặng, chẳng qua trong lòng khẽ thở dài, nói:
- Giá trị, chờ hắn có giá trị, còn cần tới Kiếm Tông nữa sao?