Ngày thứ hai, trời lờ mờ sáng, trước cửa hoàng cung của đế quốc Đại Tần đã có vô số huyền giả đang tụ tập.
Ở chính giữa quảng trường có một đài tỷ võ rất lớn, trên đài tỷ võ có ba mươi người nổi bật nhất trong cuộc thi đấu đội nhóm ngày hôm qua mà không đúng, phải là ba mươi mốt người, bởi vì lúc này Nguyên Đồng cũng đang đứng trên đài tỷ võ.
Giữa vô số âm thanh ồn ào, Lý Tư và Bạch Khởi trong bộ khôi giáp kim sắc đột nhiên xuất hiện trên đài tỷ võ, khi hai người bọn họ xuất hiện trên đài tỷ võ thì bên dưới khán đài bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Ánh mắt Lý Tư đảo qua từng đám người ở dưới khán đài, cuối cùng ánh mắt dừng lại trước mặt sáu người có thế lực lớn đang đứng trên tường thành hoàng cung, sau đó nói:
- Chư vị đều biết thi đấu Thanh Vân Bảng rất là tàn khốc, trong lúc tỷ thí khó có thể tránh khỏi thương vong, ta biết những người đang đứng trên đài đều là thiếu niên thiên tài trong môn phái của các vị, chư vị sẽ không nỡ lòng bỏ mặc bọn họ sống chết trên đài tỷ võ, thế nhưng, bổn tướng phải nhắc nhở chư vị một chút, không nên phá hủy quy tắt Thanh Vân Bảng và càng không được tự ý ra tay cứu đệ tử môn phái mình, hoặc là ra tay với huyền giả dự thi, nếu như có người làm trái, bổn tướng xin lấy danh nghĩa của đế quốc Đại Tần ra bảo đảm, cho dù ngươi là thế lực của người nào thì ngươi cũng sẽ không thể rời khỏi đế đô này!
Nghe được những câu nói của Lý Tư, Thanh Vân Tử đang đứng trên tường thành hoàng cung hừ lạnh một tiếng, nói:
- Khá lắm cho câu không thể đi khỏi đế đô này, đế quốc Đại Tần này quả thực là càng ngày càng hung hăng kiêu ngạo!
Rõ ràng Thanh Vân Tử cảm thấy rất khó chịu khi nghe giọng điệu uy hiếp của Lý Tư.
- Thanh Vân Tử, ngươi và Lý Tư này, ai mạnh ai yếu?
Lúc này, Thải Phượng Bách Hoa cung đứng bên cạnh đột nhiên hỏi.
Thanh Vân Tử trầm ngâm một lúc, sau đó nói:
- Ở đế đô này, trong Tôn giả cảnh ngoại trừ người kia ra, không có ai là đối thủ của hắn, ta cũng không phải. Thế nhưng ra khỏi đế đô, không có quyền lực của đế quốc bảo vệ, hắn không phải là đối thủ của ta.
Thải Phượng liếc mắt nhìn Lý Tư đang đứng ở dưới, trong mắt loé lên một sự kiêng kỵ, như Thanh Vân Tử từng nói, Lý Tư này có chí hướng quang minh chính đại, hơn nữa bản thân tu luyện Hạo Nhiên Chính Khí và còn có một đế quốc bảo vệ, ở đế đô này, đừng nói Tôn giả cảnh, ngay cả Hoàng giả cảnh thì hắn cũng có thể chống lại!
- Đế quốc Đại Tần có được hai kẻ siêu mạnh như Lý Tư và Bạch Khởi này, còn có tứ đại thần tướng và tám đại vương hầu, dưới trướng những người này là đội quân thần bí, nếu như không phải ở bên ngoài có kẻ thù mạnh, chỉ sợ lúc này bọn họ đã ra tay với môn tông của chúng ta rồi!
Ngọc Hành của Kiếm tông bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe được lời nói của Ngọc Hành, trong sân đấu mọi người đều trầm tĩnh. Ở Nam Vực, tuy bây giờ sáu thế lực lớn và đế quốc Đại Tần vẫn đang chung sống yên ổn với nhau nhưng đó chỉ là mặt ngoài, người của sáu thế lực lớn đều biết, đế quốc Đại Tần là quái vật khổng lồ mà nói chính xác là Thủy Hoàng kia, vẫn luôn muốn làm những chuyện lúc trước mà Trụ vương kia muốn làm.
Sở dĩ bây giờ còn chưa làm là bởi vì mọi người còn có kẻ địch mạnh mẽ hơn!
Trên đài tỷ võ, sau khi giới thiệu một số quy tắc xong, cuối cùng Lý Tư tuyên bố:
- Chư vị, xếp hạng thi đấu chính thức bắt đầu!
Nói xong, Lý Tư lại nói tiếp:
- Trận đầu, Nguyên Môn Nguyên Đồng đấu với tán tu Lý Tinh Hà!
- Rì rầm…
Nghe được lời nói của Lý Tư, tất cả thuộc hạ bên dưới bắt đầu xôn xao, bởi vì bọn họ không ngờ người đầu tiên ra trận lại là Nguyên Đồng.
Trên đài tỷ võ, người thanh niên tên là Lý Tinh Hà nghe những lời của Lý Tư thì đầu tiên là sững sờ, sau đó gương mặt lộ ra vẻ khổ sở, hắn có thể lọt vào ba mươi vị trí đầu, thực lực đương nhiên không cần phải nói, ban đầu hắn còn muốn gãi ngứa vài tên trước đã, thế nhưng không ngờ trận đầu tiên hắn đã gặp phải một người quái dị nhất Nam Vực này.
Biết rõ không phải là đối thủ, thế nhưng cũng không thể không chiến đấu! Lý Tinh Hà hít một thật sâu, sau đó đi đến phía đối diện của Nguyên Đồng, hơi ôm quyền, nói:
- Xin mời chỉ giáo!
Nguyên Đồng cười hờ hững, sau đó nói:
- Can đảm lắm, ngươi ra tay trước đi, nếu không thì sẽ không còn cơ hội ra tay đâu!
Nghe thấy vậy, ánh mắt của Lý Tinh Hà loé lên một chút tức giận, có thể tiến vào ba mươi vị trí đầu của Thanh Vân Bảng, tài năng và thực lực của hắn đương nhiên không cần phải nói, có tài năng, có thực lực, vậy dĩ nhiên là có thể kiêu ngạo nhưng hiện tại lại bị Nguyên Đồng xem thường như vậy, hắn có thể không giận được sao?
Cổ tay hơi động, một thanh trường kiếm xanh thẳm xuất hiện trong tay hắn, Huyền khí trong cơ thể điên cuồng chảy vào bên trong trường kiếm xanh thẳm, Huyền khí càng chảy vào không ngừng thì quanh thân trường kiếm càng xuất hiện nhiều gợn sóng như những làn sóng nước thực sự, trong một khắc, tay Lý Tinh Hà cầm trường kiếm xanh thẳm đột nhiên chém về phía Nguyên Đồng!
- Thủy Mạc Thiên Hoa!
Khi Lý Tinh Hà gầm lên một tiếng, trong nháy mắt những gợn sóng nước trong trường kiếm xanh thẳm đột nhiên dâng lên như là thủy triều, những làn sóng trong trường kiếm xanh thẳm càng ngày càng dâng cao, trên bầu trời, những làn sóng dâng cao che ngợp cả bầu trời đè ép Nguyên Đồng đang đứng ngạo nghễ.
Nhìn về phía xa Nguyên Đồng vẫn hờ hững đứng bất động như cũ, trong mắt Lý Tinh Hà loé lên vẻ vui mừng, Thủy Mạc Thiên Hoa này là Địa giai hạ phẩm huyền kỹ, ở vòng thi đấu thứ nhất, hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ sử dụng tới, vì là con ác chủ bài, sau đó ở vòng thứ hai này tranh thủ chiếm một vị trí tốt. Chỉ là hắn không ngờ trận thứ nhất hắn lại gặp phải Nguyên Đồng, vì lẽ đó mà hắn không chút do dự sử dụng tới lá bài tẩy mạnh nhất của mình.
Mà bây giờ Nguyên Đồng đang đứng trước mặt Địa giai huyền kỹ mà còn khinh địch như vậy, điều này khiến hắn có chút lòng chờ mong vào vận may!
Nhìn làn sóng nước che ngợp bầu trời đập vào mặt, Nguyên Đồng chậm rãi lắc đầu, nói:
- Huyền kỹ này vốn là rất mạnh, thế nhưng thật đáng tiếc, ngươi lại không thể phát huy uy lực thật sự của nó, ở trong tay ngươi quả thực có chút lãng phí!