Vô Địch Kiếm Vực

Chương 373: Chương 373: Kiếm trận oai phong! (2)




Nhưng lúc này, hắn lại nhìn thấy khóe miệng Dương Diệp khẽ cong lên, trong mắt cũng ẩn sâu ý cười.

Khi bản thể cực lớn của Man Sư đã cách Dương Diệp hai trượng, Dương Diệp hai chân hơi khụy xuống, dừng một lúc rồi nhảy một cái, cả người bay vào không trung. Dương Diệp hơi động cổ tay, Tử Linh Kiếm xuất hiện trên tay hắn, sau đó dùng kiếm bổ thật mạnh về phía Man Sư!

- Phân Linh Kiếm Pháp!

Một âm thanh kịch liệt đi theo Dương Diệp, từ mũi kiếm của Tử Linh Kiếm đột nhiên lại bắn ra thêm hai mươi tia kiếm khí màu vàng, kiếm khí màu vàng lần này so với lần trước thì sắc bén hơn nhiều. Vì hơn hai mươi kiếm khí màu vàng kia đều có Tam Trọng Kiếm Ý!

Khoảng cách gần như thế, lại đánh từ phía trên, nên Man Sư căn bản là không thể tránh, chỉ có thể hứng trọn lấy hai mươi kiếm khí kia!

- Ầm ầm!

Mấy tia kiếm khí màu vàng kia dễ dàng phá vỡ phòng ngự của Man Sư, phía trên thân hình khổng lồ của Man Sư xuất hiện hai mươi lỗ máu, nhưng lúc này Man Sư cũng đã tiến rất gần về phía Dương Diệp, Man Sư dùng sư trưởng đánh mạnh về phía ngực của cái tên nhân loại vừa mới thi triển xong Phân Linh Kiếm Pháp.

Dương Diệp cũng không thể né tránh được, dĩ nhiên hắn sẽ không ngồi chờ chết, tay phải Dương Diệp nắm chặt lại, phía trên nắm tay một ánh sáng màu vàng thoáng hiện ra, sau đó nó bay thẳng một đường đối đầu trực diện với sư chưởng có kích thước lớn hơn gấp mười lần!

- Oành!

Giữa sân vang lên một tiếng nổ trầm đục, chỉ vừa mới tiếp xúc với chưởng ấn của Man Sư thì đồng tử của Dương Diệp đã co lại, sau đó một sức lực cực mạnh đánh ập tới, Dương Diệp phun ra một ngụm máu tươi, phải đụng gãy cả mấy cây đại thụ phía sau lưng mới có thể cản hắn lại được.

Ngay lúc Man Sư đang định xông đến thì ba mươi sáu huyền kiếm kia đột nhiên xếp thành một đường thẳng, liên kết với nhau, hóa thành một đường sáng màu vàng, phóng đi như tia sét.

- Grào!

Man Sư ngửa đầu rống lên một tiếng giận dữ, sau đó lại đưa tay phát đi một sư chưởng, sau đó chưởng ấn hung hăng bay về phía ba mươi sáu huyền kiếm kia.

- Xoẹt!

Ba mươi sáu huyền kiếm không hề bị đánh bay, ngược lại còn dễ dàng phá đi sư chưởng của Man Sư, trong lòng bàn tay của sư chưởng kia xuất hiện một lỗ máu, rồi ba mươi sáu huyền kiếm vẫn tiếp tục bắn nhanh về phía Man Sư với tốc độ không giảm!

Thấy thế thì đồng tử của Man Sư co rút dữ dội, dĩ nhiên, Man Sư không thể ngờ rằng đường kiếm có thêm Tam Trọng Ý Kiếm lại trở nên lợi hại đến như vậy, lúc này Man Sư có muốn tránh cũng tránh không được, nhưng hắn cũng sẽ không ngồi đó mà chờ chết! Hắn dùng cơ thể để ngăn lại, để cho ba mươi sáu huyền kiếm kia đâm vào phía ngực trái của mình.

- Xoẹt!

Ba mươi sáu huyền kiếm đâm xuyên thủng ngực trái của Man Sư với tốc độ không hề thay đổi, một lỗ thủng máu lớn xuất hiện trên ngực trái của Man Sư, cực kỳ rõ, nhưng vẫn chưa hết, ba mươi sáu huyền kiếm kia vừa đâm xuyên qua ngực trái của Man Sư thì lập tức biến hóa kiếm trận, hóa thành những tia sáng vàng bay lên trên đỉnh đầu của Man Sư, tạo thành một vòng tròn, sau đó thẳng tắp lao xuống!

Đồng tử Man Sư lập tức co lại, hắn đã lĩnh giáo sức mạnh khủng bố của huyền kiếm này rồi, đương nhiên sẽ không đi đỡ tiếp ba mươi sáu đường kiếm kia, nên Man Sư lập tức song chưởng giao nhau, mượn mặt đất để lấy đà lao nhanh về phía Dương Diệp đang khống chế kiếm trận dưới gốc đại thụ.

Huyền thú được gọi là mạnh khi nó mạnh cả về phòng ngự lẫn công kích, nhưng phòng ngự của hắn lúc này lại không còn tác dụng đối với Dương Diệp nữa vì đường kiếm của Dương Diệp có Tam Trọng Kiếm Ý, chỉ thế đã dễ dàng phá vỡ phòng ngự của hắn rồi. Vậy nên, đối mặt với một huyền giả nhân loại mà mất đi một ưu thế, thì giờ một ưu thế còn lại hắn phải dùng công kích. Tuy cơ thể của Dương Diệp cũng xem như là cường hãn, nhưng nếu so với Man Sư hắn thì còn kém xa!

Nhìn Man Sư đang đánh úp về phía mình, Dương Diệp biến sắc, ngay lúc đó, trong cơ thể Tử Điêu trên vai Dương Diệp đột nhiên trào ra một cổ uy lực vô hình, bắn về phía Man Sư. Cảm nhận nguồn uy lực vô hình kia, tốc độ Man Sư lập tức bị kiềm hãm, hai mắt Man Sư nhìn về phía Tử Điêu, trong mắt là sự khiếp sợ không hề che dấu, bởi vì Man Sư hắn phát hiện ra dòng máu của tên tiểu tử trước mắt cũng có thể gây ra áp lực với hắn, khiến tận sâu trong linh hồn hắn có cảm giác run sợ!

Tên tiểu tử trước mắt này rốt cuộc là có lai lịch gì đây?

Một dòng suy nghĩ xuất hiện trong đầu Man Sư, Man Sư đem khí thế của một Linh Giai cường giả của mình phóng ra, chống lại cỗ uy lực kia của Tử Điêu, đồng thời cũng hừ lạnh một tiếng, sau đó tiếp tục phóng về phía Dương Diệp đang tựa vào gốc cây đại thụ. Tên tiểu tử kia không thể giết, có giết chết hắn, hắn cũng không dám làm vậy, không chỉ vì sự tồn tại và kế thừa của Hổ Tông, mà còn là vì lai lịch của tiểu tử này chắc chắn rất đáng sợ. Man Sư hắn không muốn đụng đến thế lực đằng sau của tiểu tử này.

Tiểu tử đó không thể, cũng không dám giết, nhưng tên Dương Diệp trước mắt này, dù là dùng cách gì hắn cũng muốn giết!

Đại sư chưởng, cùng với âm thanh xé không khí chói tai, thẳng tiến về phía Dương Diệp, sư chưởng còn chưa đến nơi thì lực gió phát ra từ nó đã trực tiếp đem Dương Diệp đang dựa vào cây đại thụ biến thành hình dạng quỷ dị.

Dương Diệp nhìn sư chưởng kia, hai mắt híp lại, đang định vận chuyển huyền khí trong cơ thể. Nhưng mới vừa lưu chuyển huyền khí, Dương Diệp mới phát hiện ra trong cơ thể không còn một chút huyền khí nào cả. Hiện giờ, khi nhớ lại lúc nãy, khi dùng thuật khống chế ngự kiếm và thi triển kiếm khí hắn đã dùng hết huyền khí trong cơ thể rồi.

Hít sâu một hơi, tâm vừa động, hắn chậm rãi đưa quả Huyết Sát Châu mà hắn vẫn luôn dấu kín trong đan điển Kim Sắc huyền khí lên.

Ngay khi hắn chuẩn bị dùng Huyết Sát Châu thì một tiếng cười già nua vang lên trong không trung.

- Không tồi, không tồi! Huyền khí Ngũ hành hệ Kim, chưa đến hai mươi đã luyện thành kiếm ý tiểu thành, cuối cùng suốt ngàn năm qua Kiếm Tông cũng kiếm được một kẻ giống người rồi đấy. Tuy thực lực mới chỉ ở Tiên Thiên cảnh, nhưng không những giữ chân được với một Linh Giai cường giả lâu như thế, còn làm tổn thương được một Linh Giai cường giả, ngươi đúng là có phong thái của lão đạo năm đó mà. Ha ha ha!

Nói xong, một người mặc áo đạo sĩ, một lão nhân tóc bạc quỷ dị bên hông còn có một bình hồ lô rượu xuất hiện trước mặt Dương Diệp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.