Sau một chỉ đánh cho bị thương Lý Tiên Quân, Dương Diệp thừa thắng xông lên, thân hình hắn thoáng động, mang theo một tàn ảnh lao nhanh về phía Lý Tiên Quân.
Mà vào lúc này, Lý Tiên Quân đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt hắn dữ tợn nhìn Dương Diệp và gầm lên một tiếng phẫn nộ, trong tay hắn cầm liêm đao màu đen chợt chém ngang ra, một ánh sáng đỏ như máu tạo thành hình vòng cung bắn ra khỏi đỉnh của liêm đao.
Sắc mặt Dương Diệp thoáng biến đổi, vội giơ ngang kiếm.
- Keng!
Tử Linh Kiếm chấn động mạnh, hai chân của Dương Diệp lướt trên mặt đất và lui lại chừng hai mươi bước.
Lý Tiên Quân cầm liêm đao màu đen trong tay chậm rãi đi về phía Dương Diệp, trên liêm đao, từng tia khí đen không ngừng hiện ra, phần tơ máu dính ở trên đỉnh liêm đao còn nhanh chóng di chuyển quỷ dị hơn. Mà ở trên người Lý Tiên Quân cũng xuất hiện khí đen quỷ dị. Lúc này Lý Tiên Quân lại giống như từ sâu bên trong địa ngục đến!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Khô Cốt trên tường thành hoàng cung mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói:
- Cuối cùng cũng thật sự ra tay rồi!
Dương Diệp nhìn Lý Tiên Quân, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, bởi vì lúc này hắn đã cảm nhận được một sát khí vô hình đang lao tới trước mặt hắn. Loại sát khí này làm cho toàn thân hắn cảm thấy rất không thoải mái.
Dương Diệp hít sâu một hơi, hắn cũng không nương tay nữa, để cho kiếm ý phun mạnh ra ngoài. Sau khi kiếm ý xuất hiện, luồng sát khí này lập tức biến mất. Cùng lúc đó, những huyền giả đeo trường kiếm có mặt phía dưới đài đều cảm nhận được trường kiếm trong tay mình đang run rẩy kịch liệt, dường như muốn rời khỏi vỏ kiếm để phóng lên cao vậy!
Khi phát hiện ra cảnh tượng như vậy, mọi người phía dưới đều xôn xao bàn tán.
- Là kiếm ý, đây lại là kiếm ý. Không ngờ Dương Diệp đã lĩnh ngộ được kiếm ý trong truyền thuyết!
- Không nghĩ tới hắn lại có thể lĩnh ngộ được kiếm ý trong truyền thuyết, khó trách được hắn lại lớn lối như thế, hóa ra là lĩnh ngộ kiếm ý.
- Hình như ngoại trừ Túy đạo nhân trong truyền thuyết ra, Kiếm Tông vẫn không có bất kỳ người nào lĩnh ngộ kiếm ý thì phải? Dương Diệp này thật biết cách che giấu!
- Đúng vậy, Lý Tiên Quân của Quỷ Tông gặp nguy hiểm rồi. Cho dù thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng sao có thể là đối thủ của Dương Diệp đã lĩnh ngộ kiếm ý chứ? Xem ra, chỉ có Văn Nhân Nguyệt của Băng Tuyết cung cùng Lãnh Tâm Nhiên của Bách Hoa cung, còn có Tần Du Nhiên của Đế quốc Đại Tần mới có thể chiến thắng được Dương Diệp này mất!
Dưới đài luận võ, Lãnh Tâm Nhiên liếc mắt nhìn Văn Nhân Nguyệt, nói:
- Ngươi đã biết trước hắn lĩnh ngộ được kiếm ý sao?
Văn Nhân Nguyệt khẽ gật đầu, lẩm bẩm nói:
- Không chỉ có vậy thôi đâu!
Lãnh Tâm Nhiên nghe vậy lại thoáng biến sắc.
Trên tường thành hoàng cung, hai người Khô Cốt của Quỷ Tông cùng Thải Phượng của Bách Hoa cung cũng biến sắc, đồng thời trong mắt hai người đều lóe lên ánh sáng sắc bén. Đặc biệt là trong mắt Thải Phượng căn bản không che giấu sát ý lạnh lẽo.
Thiếu niên thiên tài lĩnh ngộ kiếm ý, sau này đạt tới mức nào đó có thể sẽ uy hiếp đến Quỷ Tông cùng Bách Hoa cung!
Khi Dương Diệp thi triển ra kiếm ý, Tần Du Nhiên ở đài luyện võ số 1 lại mở hai mắt ra, liếc nhìn về phía Dương Diệp, rồi nhắm mắt lại. Chẳng qua là kiếm ý tầng một mà thôi, còn chưa đủ tư cách để cho hắn coi trọng!
Trên đài luận võ, Lý Tiên Quân cảm nhận được một lực lượng vô hình áp chế và ràng buộc mình, sắc mặt hắn dữ tợn nói:
- Trước kia, ngươi đã lĩnh ngộ ý cảnh rồi sao?
Lý Tiên Quân nói dứt lời lại đi về phía trước một bước, sau đó một lực lượng vô hình giống như nước thủy triều tràn ra, lập tức trung hòa với kiếm ý của Dương Diệp!
Mà cùng lúc đó, một số người ở gần đài luận võ nhất đã không kìm chế được phải lui về phía sau, bởi vì sát ý này thật sự quá khủng khiếp, trong nháy mắt bọn họ thiếu chút nữa đánh mất thần trí của mình!
- Là sát ý!
Dưới đài, có người kinh ngạc kêu lên.
- Thật sự là sát ý, không ngờ được Quỷ Tông lại có hai người lĩnh ngộ sát ý, đáng tiếc cho Tu La kia phải chết ở dãy núi Thanh Vân, nếu không Quỷ Tông sẽ quật khởi mất!