Nhìn thấy cảnh tượng này, Nguyên Đồng kinh ngạc ồ lên một tiếng, trong mắt lần không ngờ lộ ra sự hứng thú. Mấy người thuộc Kiếm Tông đứng bên cạnh lại tỏ vẻ nghi ngờ, bởi vì trước đây họ chưa bao giờ thấy qua loại kiếm kĩ giống như này.
Sau khi ba người của Quỷ Tông và Lãnh Tâm Nhiên của Băng Tuyết cung thấy cảnh Tử Linh Kiếm trong tay Dương Diệp phá băng lao ra, bọn họ lập tức nghiêm mặt. Tuy đây chỉ đơn giản là một cảnh phá băng nhưng lấy bản lĩnh của mấy người bọn họ đều biết, không có ai khống chế huyền kiếm lại tự động thi triển công tấn công thì có ý nghĩa như thế nào!
Trong giây phút Tử Linh Kiếm phá băng cũng khiến Tần Du Nhiên có chút kinh ngạc, đây là việc hắn không nghĩ đến, nhưng Tần Du Nhiên vẫn kịp thời phản ứng, hắn hừ lạnh một tiếng, nắm tay vốn đang đánh về phía mi tâm của Dương Diệp lại đột nhiên biến thành chưởng ấn lao nhanh về phía Tử Linh Kiếm đang bay về phía hắn, tốc độ có phần nhanh hơn.
Khi mũi kiếm sắp chạm đến ngực của Tần Du Nhiên, nó lập tức bị Tần Du Nhiên bắt được. Trong giây lát, Tử Linh Kiếm lại bị đóng băng, tầng băng lần này có vẻ dày hơn so với lần trước.
- Ầm!
Đúng lúc này, Dương Diệp đang bị đóng băng đột nhiên phá băng thoát ra, một kiếm khí màu vàng xuất hiện bắn về phía Tần Du Nhiên!
Tần Du Nhiên kinh ngạc híp mắt lại, hắn không nghĩ Dương Diệp có thể phá được lớp băng dày. Nhưng đường kiếm khí màu vàng này đã đi tới trước mặt hắn nên hắn cũng chẳng kịp nghĩ gì nhiều, lập tức đưa tay phải về phía trước ngăn cản trước kiếm khí sắc bén đang lao như tên bắn kia.
- Két!
Lúc này đây, kiếm khí màu vàng của Dương Diệp không còn thuận lợi tiến về phía trước được nữa, sau khi tiếp xúc với tay phải của Tần Du Nhiên, kiếm khí màu vàng lập tức bị đóng băng biến thành một đường băng màu trắng dừng lại ở giữa không trung.
- Ngay cả huyền kĩ cũng đóng băng được sao? Tần Du Nhiên này sợ rằng đã tu luyện Băng Phong Thiên Lý tới mức độ đại thành?
Nhìn đường kiếm khí màu vàng bị đóng băng, Nguyên Tiêu của Nguyên Môn khẽ lên tiếng.
Nguyên Đồng đứng bên cạnh hắn chỉ khẽ cười, không nói gì.
Dương Diệp có chút bất ngờ khi nhìn thấy kiếm khí của mình bị đóng băng. Huyền kĩ của Tần Du Nhiên trước mắt này rõ ràng không tầm thường, ngay cả kiếm khí màu vàng cũng bị đóng băng, xem ra mình phải đấu nghiêm túc hơn một chút rồi!
Nghĩ tới đây, Dương Diệp thoáng động tâm, Tử Linh Kiếm lại phá băng thoát ra, biến thành một đường ánh sáng màu tím phóng lên cao, xoay quanh ở phía trên đầu của Tần Du Nhiên, còn Du Diệp đạp mạnh chân phải xuống dưới đất, thi triển ra Tật Phong Bộ, biến thành một tàn ảnh phóng nhanh về phía Tần Du Nhiên.
Thấy Dương Diệp lại có thể ra tay trước, trong mắt Tần Du Nhiên lập tức hiện sát ý, bản thân hắn vốn tưởng rằng mình có thể giết Dương Diệp trong một chiêu, nhưng hiện giờ lại là Dương Diệp ra tay tấn công ngược lại hắn, chẳng lẽ người này muốn sỉ nhục hắn ở ngay trước mặt của mọi người sao?
Nghĩ đến đây, huyền khi trong người Tần Du Nhiên mạnh mẽ phun ra, một tầng băng tuyết thật dày xuất hiện trên cánh tay đồng thời lan tràn ra ngoài, nhiệt độ không khí xung quanh đã giảm xuống, trong phạm vi mấy trượng xung quanh Tần Du Nhiên đều bị đóng băng, hơn nữa tốc độ đóng băng lại không ngừng tăng lên, nhanh chóng lan tràn về phía Dương Diệp mà không phải chỉ tản ra bốn phía.
Sắc mặt Dương Diệp biến đổi, bởi vì hắn cảm giác được sát ý cực kì nguy hiểm từ bên trong lớp băng kia, nhưng bây giờ hắn không còn thời gian để suy nghĩ nữa rồi, huyền khí trong cơ thể cũng bắt đầu khởi động, phía trên nắm tay hắn xuất hiện một ánh sáng màu vàng chói mắt, nắm tay của Dương Diệp dùng sức đấm vào tầng băng đang ngay sát mặt hắn đấm một cái.
- Ầm!
Lần này, nắm tay Dương Diệp không nhưng không bị đóng băng, mà ngược lại còn đập cho tảng băng vỡ thành từng mảnh nhỏ, sóng khí khủng khiếp từ trong nắm đấm của Dương Diệp chợt bạo phát ra, một số huyền giả đứng gần đó phải lùi về sau vài bước.
Một quyền đánh nát băng cứng lại không làm giảm tốc độ của Dương Diệp, động tác của hắn vừa nhanh lại mạnh giống như vũ bão, thoáng chốc đã đứng ở trước mặt Tần Du Nhiên, nắm tay được bao bọc bởi một tầng ánh sáng màu vàng đánh thẳng vào đầu của Tần Du Nhiên. Những nơi mà nắm tay Dương Diệp đi qua đều phát sinh ra những tiếng động cực lớn với uy lực cực cao, làm các huyền giả đang đứng ngoài xem trận chiến cũng phải kinh ngạc, đặc biệt là những người thuộc Kiếm Tông, lúc này bọn họ đã biết trước kia bản thân đã quá xem thường Dương Diệp rồi!
Hiện tại, người duy nhất có thể giữ được bình tĩnh chính là Văn Nhân Nguyệt của Bách Hoa cung, bởi vì chỉ có nàng mới biết thực lực chân chính của Dương Diệp! Thực lực của tên Tần Du Nhiên kia có lẽ mạnh hơn nàng một chút, nhưng tuyệt đối không mạnh hơn bao nhiêu, nếu như không sử dụng át chủ bài thì nàng không tin hắn có thể đánh bại được Dương Diệp.
Ngược lại, Tần Du Nhiên nói giết Dương Diệp trong vòng mười chiêu, kiểu này nàng thắng chắc rồi.
Ngay khi nắm đấm của Dương Diệp phá băng thành mảnh nhỏ, trong mắt Nguyên Đồng hiện lên chút kinh ngạc, khẽ nói:
- Lực lượng không tệ!
- huyền khí màu vàng kia của hắn chắc là kim huyền khí trong huyền khí ngũ hành, cũng khó trách được lại có uy lực mạnh như vậy!
Nguyên Tiêu đứng bên cạnh cũng khẽ nói.
Nguyên Đồng lắc đầu nói: