Vô Địch Kiếm Vực

Chương 258: Chương 258: Nhị hoàng tử (1)




Nhìn thấy cường giả Linh Giả cảnh trước mắt lại trực tiếp động thủ, Dương Diệp biến sắc, không kịp nghĩ nhiều, hắn rút kiếm chém mạnh.

Người đến hừ lạnh môt tiếng, hắn cong ngón tay búng một cái vào Tử Linh kiếm của Dương Diệp, một nguồn sức mạnh truyền đến, cánh tay Dương Diệp tê rần, Tử Linh kiếm trong tay suýt chút nữa bay ra ngoài nhưng mà còn chưa kết thúc!

Sau khi búng vào Tử Linh kiếm của Dương Diệp, ngón tay người đến khép lại thành nắm đấm, sau đó đấm mạnh vào ngực của Dương Diệp.

Quyền chưa tới, quyền phong đã đến, quyền phong mạnh mẽ làm cho quần áo trên người Dương Diệp tung bay, thậm chí, trên mặt Dương Diệp cũng xuất hiện một chút tơ máu.

Tròng mắt Dương Diệp co rụt lại, người trước mắt có thực lực thật mạnh, hắn không dám khinh thường, trong cơ thể huyền khí phun trào, tay trái nắm lại và đánh thẳng về phía đối phương.

- Bành!

Một tiếng nổ lớn vang lên giữa trường, Dương Diệp lui về phía sau năm bước, khóe miệng xuất hiện một vệt máu tươi chảy xuống đất.

Mà đối thủ của Dương Diệp chính là cường giả Linh Giả cảnh lại lui về phía sau một bước!

Cường giả Linh Giả cảnh không có ra tay, chỉ oán độc nhìn Dương Diệp, trong mắt ngoại trừ oán độc ra, còn có một tia bất ngờ và kiêng kỵ. Lúc trước hắn đánh ra một đòn không có lưu thủ, tuy rằng không có triển khai huyền kỹ, nhưng cũng không phải một huyền giả Tiên Thiên cảnh có thể chọi cứng.

Rốt cuộc thiếu niên này là người phương nào?

Đang lúc này, một tên thành viên hộ vệ đội hoàng gia đi tới trước mặt cường giả Linh Giả cảnh, nói:

- Hoàng vệ trường, hắn là đệ tử Kiếm tông tới tham gia Thanh Vân Bảng, cũng là một tên phù văn sư. . .

Nghe được câu cuối cùng, mí mắt Hoàng vệ trường co giật, lại là một tên phù văn sư!

- Tại sao ngươi giết đệ đệ của ta!

Hoàng vệ trường hít sâu một hơi, trầm giọng hỏi. Tuy rằng lúc này hắn hận không thể giết người trước mắt ngay lập tức, thế nhưng lý trí nói cho hắn biết, hắn không thể, bởi vì nếu như hắn đánh giết một tên phù văn sư bên đường, vậy hắn sẽ bị Công hội Phù Văn Sư trả thù.

Công hội Phù Văn Sư trả thù, không phải một tên thị vệ trường nho nhỏ như hắn có thể chịu đựng!

Ngay khi Dương Diệp chuẩn bị nói chuyện, đột nhiên, một chiếc xe ngựa tự trong thành chậm rãi đi tới cửa thành.

Nhìn thấy chiếc xe ngựa này, sắc mặt tất cả mọi người có mặt ở đây nghiêm túc. Ngựa là truy phong mã, trên xe ngựa thêu bốn con Kim long vô cùng sống động. . .

Ở Tần đô, dám khắc long trên xe ngựa, chỉ có hoàng gia Đại Tần đế quốc. . .

- Xảy ra chuyện gì!

Một giọng nói trên xe ngựa truyền ra ngoài.

Hoàng vệ trường đi tới trước xe ngựa, hắn cung kính thi lễ với xe ngựa một cái, sau đó nói:

- Bẩm Nhị hoàng tử, đệ đệ ta bị người ta chém giết bên đường, đối phương là một tên phù văn sư!

- Chém giết hộ vệ đội hoàng gia Đại Tần đế quốc chúng ta bên đường?

Cửa xe từ từ mở ra, một tên thanh niên mặc hoàng bào thêu long khoảng chừng hai mươi đi xuống, thanh niên liếc mắt nhìn thi thể Hoàng thống lĩnh trên mặt đất một chút, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:

- Cô dĩ vãng nghe phù văn sư hung hăng cỡ nào, ngày hôm nay không nghĩ tới để cô nhìn thấy chân chính. Đánh giết thành viên hộ vệ đội hoàng gia Đại Tần đế quốc bên đường, ai cho ngươi lá gan và quyền lực này?

- Ta dĩ vãng cũng nghe nói hộ vệ đội hoàng gia hung hăng cỡ nào!

Dương Diệp nói với thanh niên thanh niên đối diện:

- Ngày hôm nay ta cũng xem như tăng trưởng kiến thức, là ai cho phép hộ vệ đội hoàng gia lá gan cùng quyền lực đánh giết phù văn sư? Là hoàng thất Đại Tần các ngươi?

Nếu như đối phương nói lý, hắn tự nhiên cũng sẽ nói lý, hiển nhiên, đối phương không chuẩn bị nói lý cùng hắn, nếu như vậy, hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến mức đi nói lý với đối phương!

- Lá gan và quyền uy của ngươi chính là Công hội Phù Văn Sư hay sao?

Thanh niên nhìn Dương Diệp, nói:

- Nếu như là thế, cô sẽ nói cho ngươi biết, ngày hôm nay dù có thân phận phù văn sư cũng không bảo vệ được ngươi. Ngày hôm nay cô muốn nhìn một chút, cô giết một phù văn sư, Công hội Phù Văn Sư sẽ trả thù cô hay không!

Nói xong, thanh niên nhìn về phía Hoàng vệ trường, nói:

- Giết, tất cả do cô gánh chịu!

Nghe được thanh niên nói thế, ánh mắt những hộ vệ đội hoàng gia nhìn về phía thanh niên kia bốc lửa. Những hộ vệ đội hoàng gia này không nghĩ tới Nhị hoàng tử lại vì bọn họ mà đắc tội một tên phù văn sư, đặc biệt là Hoàng vệ trường, trong mắt tràn đầy cảm kích. . .

Nhìn thấy ánh mắt thành viên hộ vệ đội hoàng gia chung quanh, thanh niên khẽ gật đầu, giết một phù văn sư để thu phục tâm của những người này, cuộc trao đổi này rất có lời . Còn Công hội Phù Văn Sư biết. . . . Công hội Phù Văn Sư cũng có người của hắn, một phù văn sư tứ phẩm nho nhỏ, những người kia có thể bãi bình!

Hoàng vệ trường chậm rãi đi về phía Dương Diệp, vừa đi vừa nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không cho ngươi chết nhanh như vậy, ngươi không phải ra mặt vì ba tên dong binh hay sao? Ta sẽ cho ngươi thấy ta hành hạ ba dong binh kia thế nào, đặc biệt mỹ nữ này, ngươi yên tâm, mấy trăm huynh đệ của ta nhất định sẽ cố gắng 'Chăm sóc' nàng!

- Ngươi yên tâm, ngươi chẳng mấy chốc sẽ đi đoàn tụ cùng đệ đệ của ngươi!

Dương Diệp nhìn Hoàng vệ trường, huyền khí trong cơ thể đang chuyển động điên cuồng, Huyết Sát châu cũng chuyển động cực nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.