Ngay khi Dương Diệp chuẩn bị nói chuyện, lão giả lúc trước giận dữ đột nhiên hơi cau mày, nói:
- Tiểu tử, ngươi sắp xui xẻo rồi!
Dương Diệp ngẩn ra, không biết lão nhân có ý gì, vào lúc này, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên truyền ra từ bên trong Phù văn sư công hội, chợt, một bóng người lao ra khỏi Phù văn sư công hội, thời gian một giây sau, bóng người kia đã xuất hiện giữa trường.
Người đến cũng là lão giả mặc trưởng bào phù văn sư màu đen, trong khóe mắt của lão giả có một tia dữ tợn, khi lão giả nhìn thấy thảm trạng của thanh niên nằm trên mặt đất, sắc mặt lão giả càng biến thành hung ác, ánh mắt nhìn về phía lão giả bên cạnh hắn, tức giận nói:
- Ninh Tu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Thanh lão hất hàm về phía Dương Diệp, hắn hả hê nói:
- Còn có thể xảy ra chuyện gì, Phong Dương, cháu của ngươi hung hăng quen rồi, lần này đá phải tấm sắt, chính là hắn, không sai, cháu của ngươi biến thành như vậy là do hắn làm đấy!
Nghe vậy, sắc mặt Dương Diệp đen lại, lão giả này là bằng hữu của sư phụ mình mà không phải là kẻ thù? Hắn hiện tại không có thời gian nghĩ nhiều như thế, bởi vì lão giả gọi là Phong lão đầu đã nhìn sang hắn, hơn nữa trong mắt mang theo sát ý lạnh lẽo không thể che giấu, huyền khí trong cơ thể Dương Diệp phun trào, cổ tay hơi động, ẩn kiếm xuất hiện trong tay.
Thực lực của Phong Dương trước mặt không phải là Tôn Giả cảnh, hắn chỉ có thực lực Linh Giả cảnh đỉnh cao, hắn cũng không dám có một tia bất cẩn, hiện tại hắn chỉ hy vọng có thể chống đỡ một hồi, chờ tới khi Lâm Sơn tới mà thôi.
Phong Dương không nói một câu phí lời, tay phải của hắn cách không đánh một trảo về phía Dương Diệp, một dấu bàn tay năng lượng khổng lồ đã xuất hiện ở trước mặt, tay phải hơi chấn động một cái, chợt, dấu bàn tay năng lượng thật lớn mang theo khí tức kinh khủng, nó giống như năm ngọn núi lớn đang ép thẳng về phía Dương Diệp.
Nhìn thấy dấu bàn tay năng lượng đó, Ninh Tu biến sắc, hắn không nghĩ tới Phong Dương lại triển khai huyền kỹ huyền giai thượng phẩm! Một cường giả Linh Giả cảnh đỉnh cao triển khai huyền kỹ huyền giai thượng phẩm, uy lực đã tiếp cận cường giả Vương Giả cảnh triển khai huyền kỹ huyền giai! Dựa theo ý của hắn là muốn nhìn xem thực lực đệ tử Lâm Sơn mạnh bao nhiêu, nhưng hắn không nghĩ tới Phong Dương lại hạ sát thủ!
Ngay khi hắn muốn chuẩn bị ra tay cứu viện, đột nhiên, hắn giật mình, sau đó cũng áp chế huyền khí trong người, hai mắt nhìn Dương Diệp, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ và khiếp sợ, gia hỏa Tiên Thiên cảnh trước mặt có thể đối kháng với Linh Giả cảnh?
Lúc Phong Dương triển khai huyền kỹ, tròng mắt của Dương Diệp co rụt lại, huyền khí trong cơ thể chuyển động điên cuồng bao phủ khắp toàn thân, ánh kiếm màu vàng nhàn nhạt xuất hiện, một giây sau, đột nhiên chân phải của Dương Diệp đạp mạnh vào mặt đất, thân thể hắn lướt đi thật nhanh, hắn tới gần dấu bàn tay khổng lồ kia và rút kiếm chém mạnh!
Nhìn thấy Dương Diệp dám ngạnh kháng huyền kỹ của mình, khóe miệng Phong Dương nhếch lên đầy xem thường, giun dế Tiên Thiên cảnh dám chủ động công kích trước mặt hắn? Thực sự không biết tự lượng sức mình!
Trong ánh mắt xem thường của Phong Dương, Dương Diệp đã va chạm với dấu bàn tay lớn hơn gấp mấy lần!
Một vệt kim quang xuất hiện giữa không gian. . . .
- Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang vọng khắp nơi, chợt, dấu bàn tay năng lượng bị phá nát…
Nữ tử và Ninh Tu đứng gần đó ngây người như phỗng, cường giả Linh Giả cảnh triển khai huyền kỹ lại bị thiếu niên này phá được.
- Làm sao có khả năng. . . .
Phong Dương thấp giọng lẩm bẩm, trong giọng nói tràn đầy khiếp sợ cùng khó mà tin nổi. . . .
Dương Diệp lại lần nữa cảm nhận được chỗ tốt của kiếm tâm thanh minh, vào lúc Phong Dương triển khai huyền kỹ, hắn dựa vào bản năng nhận ra khuyết điểm trong huyền kỹ, bất kỳ huyền kỹ gì cũng có khuyết điểm cùng lỗ thủng, mà kiếm tâm thanh minh lại giúp hắn nắm bắt được khuyết điểm và lỗ thủng trong huyền kỹ trong nháy mắt.
Mạc lão nói kiếm tâm thanh minh khủng bố còn hơn cả kiếm ý, ban đầu Dương Diệp là hơi không tin, thế nhưng hiện tại. . . .
Hít sâu một hơi, Dương Diệp nhìn về phía Phong Dương, trên mặt bắn ra một tia dị sắc, hơi suy nghĩ, Tử Linh kiếm nằm ngang cổ của nữ tử hóa thành một tia sáng lao nhanh về phía Phong Dương. Cùng lúc đó, chân phải của Dương Diệp đột nhiên đạp xuống, hắn mượn lực từ mặt đất và nhờ vào Tật Phong ngoa còn có Thần Hành phù gia trì, hắn hóa thành tàn ảnh đuổi theo sát Tử Linh kiếm lao về phía Phong Dương!
Dương Diệp xưa nay không thích bị động, mặc dù đối diện là cường giả Linh Giả cảnh, nhưng vậy thì như thế nào? Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ gặp nạn, hắn không động thủ, Phong Dương cũng sẽ động thủ, vậy tại sao hắn không động thủ trước?
Nhìn thấy Tử Linh kiếm tự động tấn công tới, trong mắt Phong Dương bắn ra một tia kinh ngạc, khống kiếm thuật thật tinh diệu, rất nhanh, ngạc nhiên đã biến thành phẫn nộ, bởi vì giun dế trước mắt lại dám chủ động tấn công hắn, Tiên Thiên cảnh ra tay với cường giả Linh Giả cảnh, đùa gì thế? Đây là làm nhục hắn sao?
Dưới cơn thịnh nộ, Phong Dương không lưu thủ, cong ngón tay búng một cái, một tia huyền khí bắn nhanh ra ngoài, cũng bắn về phía Tử Linh kiếm, Tử Linh kiếm bị đánh bay ra ngoài, nhưng sau một khắc, Tử Linh kiếm lại hóa thành tia sáng tím bắn thẳng về phía Phong Dương. . .