Sau khi Dương Diệp rời khỏi đại sảnh, Lâm Sơn quay đầu lại nhìn về phía lão nhân tóc trắng ngồi ở chủ vị, nói:
- Sư huynh, còn có những lão thất phu các ngươi nữa, bây giờ các ngươi đã hài lòng chưa?
Lão nhân tóc trắng khe khẽ thở dài, nói:
- Thiên phú phù văn của hắn thật sự rất yêu nghiệt, ta không muốn buông tha hắn, nhưng lúc này hắn có phiền phức thật sự rất lớn. Bách Hoa cung, cùng với Quỷ Tông, còn có Nguyên Môn nhất định đều có ý định muốn tiêu diệt hắn. Đương nhiên, quan trọng nhất là hiện tại hắn lại dính dáng đến con huyền thú thần bí này, lấy uy hiếp của con huyền thú thần bí kia đối với Đế quốc Huyền Thú, vị thú hoàng Đế quốc Huyền Thú kia sẽ để hắn bình yên sống sót sao? Hắn có thiên phú kiếm đạo tuyệt vời, nhưng ở trước mặt những phiền phức này, Túy đạo nhân cũng đành bỏ qua hắn. Nếu như ta không đoán sai, Túy đạo nhân cùng vị thú hoàng Đế quốc Huyền Thú kia đánh cược, chắc là trước lúc Thanh Vân Bảng kết thúc sẽ không đối phó với Dương Diệp. Sợ rằng Bách Hoa cung cùng với Nguyên Môn, còn có Quỷ Tông đều đã cùng Túy đạo nhân đặt ra quy định này. Nói cách khác, Thanh Vân Bảng kết thúc, hắn gần như chắc chắn phải chết! Cũng chính vì vậy, ngay cả Lý Tư luôn luôn yêu quý nhân tài cũng bỏ qua hắn.
- Nếu như hắn thu được vị trí đứng đầu Thanh Vân bảng thì sao?
Lâm Sơn đột nhiên nói.
Lão nhân tóc trắng híp mắt lại, sau một lúc lâu hắn lắc đầu nói:
- Không có nếu như. Thanh Vân Bảng lần này nhất định là vũ đài của mấy yêu nghiệt kia. Cho dù hắn có lĩnh ngộ kiếm ý, nhất định cũng chỉ có thể làm nền cho bọn họ mà thôi. Thực lực chân chính của mấy tên yêu nghiệt này thật sự rất khủng khiếp!
Lâm Sơn không nói gì. Đúng là thực lực của Dương Diệp không tệ, nhưng muốn nói tới chuyện có thể đoạt được vị trí đứng đầu, thì ngay cả bản thân hắn cũng không tin được. Bởi vì bất kể là Nguyên Đồng, hay là Tần Du Nhiên, còn là mấy người của hai cung cùng Quỷ Tông kia, bọn họ đều được tông môn của mình ra sức bồi dưỡng, những người này cũng không thiếu công pháp, huyền kỹ, cùng với tài nguyên tu luyện!
Mà Dương Diệp thì sao?
Sau khi đi ra khỏi đại sảnh, hắn ngẩng đầu nhìn những đám mây trắng đang bồng bềnh trôi ở phía chân trời.
Dương Diệp hít sâu một hơi. Từ giờ trở đi, hắn chính là kẻ không có tổ chức, không chỗ dựa vững chắc, là người cô đơn chân chính rồi.
Thành thật mà nói, cảm giác không ngừng bị người khác vứt bỏ này cũng không dễ chịu gì. Nhưng không dễ chịu thì cũng không có cách nào, ai bảo thực lực của Dương Diệp hắn quá yếu, còn kẻ địch lại quá cường đại?
Thế giới này chính là như vậy, có rất nhiều chuyện, cho dù không dễ chịu đi nữa thì ngươi cũng phải chấp nhận, bởi vì thực lực ngươi yếu!
Bỗng nhiên, Dương Diệp toét miệng cười, nói:
- Hiện tại, ta cho các ngươi khinh thường, một ngày nào đó, ta sẽ cao tới mức các ngươi không thể với được!
- Thật hay cho một câu cao tới mức chúng ta không với nổi!
Đúng lúc này, một giọng nữ thanh thúy vang lên ở sau lưng Dương Diệp.
Dương Diệp xoay người, chỉ thấy Bạch Thanh, tôn nữ của lão đầu tóc bạc, người trước đây đã từng có xung đột với hắn đã xuất hiện từ lúc nào. Còn có tiểu ma nữ Bảo nhi và Tiểu Dao đã lâu không gặp đứng ở phía sau hắn.
- Ngươi rất có tự tin!
Bạch Thanh nhìn Dương Diệp nói.
Dương Diệp không để ý tới nữ nhân này, thân hình hắn thoáng động và đi thẳng tới trước mặt Tiểu Dao, hắn khẽ xoa đầu của Tiểu Dao, trong mắt lóe lên sự dịu dàng:
- Tiểu Dao đã cao hơn rồi!
Tiểu Dao nghe vậy thì nước mắt lưng tròng, lập tức nhào tới trong lòng của Dương Diệp, nói:
- Ca.
Còn hai ngày nữa là tới vòng thi đấu thứ hai của Thanh Vân Bảng, trong thời gian hai ngày này, Dương Diệp không hề tu luyện, hắn dành tất cả thời gian ở bên cạnh Tiểu Dao cùng với tiểu ma nữ Bảo nhi. Điều làm cho Dương Diệp cảm thấy bất ngờ chính là thiên phú tu luyện của Tiểu Dao, bởi vì lúc này Tiểu Dao đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên. Cho dù, đây là nhờ công lao của sư phụ Lâm Sơn ra sức bồi dưỡng nàng, nhưng thiên phú tu luyện của Tiểu Dao như vậy vẫn khiến cho Dương Diệp thấy xấu hổ! Phải biết rằng, bây giờ Tiểu Dao mới bao nhiêu tuổi chứ? Khi hắn bằng tuổi Tiểu Dao bây giờ, hình như hắn thậm chí còn không phải là huyền giả.
Ngoại trừ thiên phú của Tiểu Dao làm cho Dương Diệp bất ngờ ra, còn có thiên phú chế tạo phù của Bảo nhi. Bởi vì lúc này Tiểu Bảo đã có thể chế tạo ra thần phù trung cấp, cho dù cũng chỉ là hạ phẩm, nhưng nó cũng làm cho Dương Diệp xấu hổ, phải biết rằng bây giờ hắn chỉ có thể chế tạo ra thuật phù cấp thấp thôi!
Chơi đùa cùng hai tiểu nữ hài hai ngày, sáng sớm ngày thứ ba, Dương Diệp đã rời khỏi giường, sau khi lau rửa một lát, hắn đi tới trước cửa hoàng cung Đế Đô.
Ngày hôm nay chính là vòng thi đấu thứ hai của Thanh Vân Bảng!