Vô Địch Kiếm Vực

Chương 363: Chương 363: Sự khủng khiếp của Tử Điêu! (2)




Lạc Tuyết nhìn thấy cảnh tượng như vậy lại biến sắc, không chỉ có một mình hắn biến sắc, mấy người sau lưng hắn cũng biến sắc, mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ đầy vẻ chấn động cùng nghiêm trọng. Lạc Tuyết không có uy áp huyết mạch, nhưng lại có uy áp khí thế, huyền thú bình thường ở trước mặt hắn căn bản không dám có bất kỳ phản kháng nào!

Mà bây giờ, con Lôi Điêu Vương cấp bình thường trước mắt này lại có thể chống lại mệnh lệnh của Lạc Tuyết, rốt cuộc con vật nhỏ thần bí này là lai lịch gì?

Lúc này, Tử Điêu cũng nhìn về phía Lạc Tuyết, trong mắt nó có ánh sáng màu tím chợt lóe lên, móng nhỏ giơ lên, ánh sáng màu tím thoáng hiện ra, rõ ràng nó tức giận khi người trước mặt dám cướp tiểu đệ ngay trước mặt nó

Lạc Tuyết hít sâu một hơi, nhìn Tử Điêu trầm giọng nói:

- Ngươi đang ở thời kỳ ấu thú đã nắm giữ linh trí, đồng thời nắm giữ uy áp huyết mạch, theo lý mà nói, ngươi chắc hẳn phải nổi tiếng ở Thập Vạn Đại Sơn từ lâu mới phải, nhưng ta lại chưa từng nghe qua về ngươi, đồng thời, ở trong ấn tượng của ta, trong lịch sử của tộc huyền thú từ trước tới nay cũng chưa từng có ghi chép liên quan tới ngươi, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì.

Tử Điêu không trả lời Lạc Tuyết, mà giơ móng nhỏ chỉ về phía Lôi Điêu, Lôi Điêu hiểu ý, chậm rãi bay lên trời.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Nguyên Đồng nhíu mày, tuy nhiên hắn cũng không ngăn cản, bởi vì hắn tin tưởng tộc huyền thú tuyệt đối sẽ không để cho Dương Diệp cùng con vật nhỏ thần bí này rời đi.

Nhìn Lôi Điêu càng lên càng cao, Tử Tu bên cạnh Lạc Tuyết trầm giọng nói:

- Không thể để cho bọn họ rời đi, Hổ Tôn đã có thông báo, trăm triệu lần không thể để cho nó rơi vào tay của nhân loại. Ngươi cũng thấy nó có lực uy hiếp đối với tộc huyền thú ta lớn tới mức nào!

Lạc Tuyết nghe vậy, chậm rãi gật đầu, sau đó hơi nâng tay phải lên ép xuống phía dưới. Trong phút chốc, những huyền thú vốn bay ở trên không trung của Dương Diệp lập tức lao về phía Dương Diệp cùng Tử Điêu, mấy nghìn con huyền thú bay cùng lao vọt tới, uy thế như vậy, vô cùng kinh người!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt Dương Diệp đứng ở trên Lôi Điêu biến đổi, hai mắt hơi híp lại, hắn đã chuẩn bị sử dụng vỏ kiếm. Nhưng ngay vào lúc này, Tử Điêu ở trên vai hắn đột nhiên vọt đến giữa không trung, sau đó một ánh sáng màu tím đột nhiên từ trong cơ thể nó giống như bão táp tràn ra, trong phút chốc, một luồng uy áp huyết mạch vô hình giống như sóng triều cuốn về phía những con huyền thú bay ở trên bầu trời!

Cùng lúc đó, hơn mười đường ánh sáng màu tím sẫm hình vòng cung cắt qua không gian, đánh về phía những huyền thú bay!

Dương Diệp đứng ở trên người của Lôi Điêu, sắc mặt biến đổi, hắn biết lần này vật nhỏ thật sự tức giận rồi, bởi vì mấy chục luồng ánh sáng màu tím này mạnh hơn rất nhiều so với bất kỳ lần nào vật nhỏ thi triển ra ánh sáng màu tím trước đó, rõ ràng, lần này vật nhỏ không giữ lại thực lực của mình!

Những con huyền thú bay ở trên bầu trời vừa tiếp xúc với uy áp huyết mạch của Tử Điêu này đều không ngoại lệ, tất cả lập tức dừng lại, trong mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, không dám tiến lên trước một bước, thậm chí, ngay cả cũng không dám né tránh những ánh sáng màu tím do Tử Điêu phát ra, mặc cho những ánh sáng màu tím đánh vào trên người bọn họ!

Không chỉ có những huyền thú bay trên bầu trời, cho dù là những huyền thú trên mặt đất ở trước mặt uy áp này cũng bắt đầy run rẩy, thậm chí có một ít huyền thú thực lực yếu đã bò ở trên mặt đất!

- Ầm...

Trên bầu trời lập tức phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bất chợt mấy chục con huyền thú bay từ không trung rơi xuống, lúc này , Lôi Điêu đã lao ra khỏi vòng vây của những huyền thú bay xung quanh, lao lên trên không trung trong, sau đó không được mấy hơi thở, nó đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người....

- Ha ha... Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đám người phía dưới, chúng ta sẽ gặp mặt trong vòng đấu thứ hai!

Trên bầu trời, từ phía xa truyền đến tiếng cười không hề kiêng kỵ của Dương Diệp...

Nhìn về phía Dương Diệp biến mất, hai mắt Nguyên Đồng híp lại, trong mắt hoàn toàn không che giấu sát ý, rõ ràng hắn không nghĩ tới con vật nhỏ kia lại có thể nắm giữ năng lực khủng khiếp như vậy, có thể làm cho vạn thú thuần phục! Lúc này hắn đã hối hận, hối hận vì trước đây sơ suất để cho Dương Diệp chạy trốn, nếu như hắn nhận được con huyền thú thần bí này cùng phương pháp khống chế huyền thú....

Đừng nói Nguyên Đồng, tất cả nhân loại ở đây đều không ngờ được con vật nhỏ kia có thể làm cho vạn thú thuần phục! Chúng đều là huyền thú Vương cấp, những huyền thú Vương cấp ở trước mặt vật nhỏ lại không dám đánh trả, quan trọng nhất chính là vật nhỏ này còn đi theo một nhân loại! Nếu như không phải bọn họ tận mắt nhìn thấy, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin tưởng!

Nhìn Lôi Điêu này đã hóa thành một điểm đen rất nhỏ, Lạc Tuyết thu hồi ánh mắt, sau đó nói:

- Bất kể như thế nào cũng không thể nó rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, thông báo với Hổ Tôn, bảo hắn phái cường giả Linh cấp đuổi theo bắt!

- Nhưng làm như vậy không phải là phá vỡ quy củ sao?

Tử Tu ở bên cạnh Lạc Tuyết cau mày nói.

Lạc Tuyết hít sâu một hơi, khẽ nói:

- Vậy còn hơn là để nó rơi vào tay nhân loại, nếu như nó bị nhân loại bắt giữ, sau đó tộc huyền thú ta sẽ lâm nguy!

Tử Tu nghe vậy thì không do dự nữa, hắn vẫy tay một cái, một con Hắc Ưng rơi vào phía trên cánh tay của hắn, một lát sau, Hắc Ưng bay về phía một phương hướng....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.