da của Dương Diệp vốn là màu đồng cổ, nhưng lúc này da tay của hắn đã biến thành màu vàng nhạt!
Tay phải chậm rãi sờ qua ngực lại có cảm giác rất cứng rắn, Dương Diệp híp mắt lại, lúc này thân thể hắn đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều!
Suy nghĩ một hồi, Dương Diệp đại khái đã hiểu ra tại sao lại thành như vậy. Có thể nói thân thể của hắn biến hóa lúc này là bởi vì Băng Linh Quả, bởi vì Mạc lão từng nói qua, thân thể của hắn cần phải kích thích mới có thể trở nên mạnh mẽ, rõ ràng lúc trước Băng Linh Quả kích thích đã đủ làm cho thân thể hắn được tăng cường, phải biết rằng lúc trước Băng Linh Quả tạo thành tổn thương đối với thân thể hắn lại không kém hơn U Minh Quỷ Hỏa của Mạc lão trước đây!
Đương nhiên, nếu như chỉ là Băng Linh Quả, nhất định sẽ không thể làm thân thể hắn tăng lên tới trình độ này, lần này trong quá trình nâng cao thân thể, huyền khí màu vàng bên trong vòng xoáy đan điền của hắn chắc hẳn mới là chủ yếu nhất!
Huyền khí màu vàng có lực công kích vô cùng cường đại và năng lực chữa trị cũng là rất khủng khiếp, mỗi lần hắn bị huyền khí màu vàng bên trong vòng xoáy đan điền cọ rửa qua thân thể, thân thể cùng thực lực của hắn đều sẽ nhận được một lần bay vọt về chất!
Nói tóm lại, lần này thực lực cùng thân thể của hắn được nâng cao, chủ yếu là bởi vì huyền khí màu vàng cùng Băng Linh Quả! Nếu không, chỉ dựa vào huyền khí màu vàng thì chỉ sợ lực lượng cùng cảnh giới thân thể của hắn cũng không nâng cao được đến trình độ này.
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu tím hiện lên, Tử Điêu xuất hiện ở trước mặt Dương Diệp, Tử Điêu vọt đến trên vai của Dương Diệp và sau đó dùng cái đầu nhỏ cà cà vào gương mặt của Dương Diệp, rõ ràng, nó lại đang khoe công lao.
Dương Diệp bế Tử Điêu tới trước mặt, nhìn con vật nhỏ nhắn lại vô cùng thông minh trước mắt mà nghiêm túc nói:
- Vật nhỏ, có phải là ngươi cố ý muốn ta ăn Băng Linh Quả kia, sau đó dẫn huyền khí màu vàng này giúp đỡ ta hay không?
Hắn không ngốc, vật nhỏ không có khả năng hại hắn, đây là điều không thể nghi ngờ, nhưng lúc trước vật nhỏ ở thời điểm hắn đối diện với cái sống và cái chết lại bỏ mặc hắn, điều này chỉ có một giải thích, đó chính là vật nhỏ này đã sớm dự đoán được, đồng thời nó còn có cách ứng phó!
Đồng tử của Tử Điêu xoay tròn, Dương Diệp thấy thế lại vội vàng nâng cái đầu nhỏ của nó lên và nói:
- Đừng nghĩ tới chuyện nói dối ta, có phải là ngươi cố ý làm cho ta như vậy, sau đó để cho vòng xoáy này tới giúp đỡ ta nâng cao thực lực hay không?
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Dương Diệp, một lát sau Tử Điêu mới gật đầu một cái
Dương Diệp thấy thế, lập tức hít sâu một hơi, sau đó hỏi:
- Ngươi có thể giao lưu với vòng xoáy kia sao?
Lần này, Tử Điêu lắc đầu.
- Vậy vừa rồi ngươi chỉ đoán thôi sao?
Dương Diệp kinh ngạc nói.
Tử Điêu có chút chột dạ, thân hình lóe lên và rơi vào trên vai của Dương Diệp, sau đó đầu nhỏ dùng sức cọ cọ vào gương mặt của Dương Diệp.
Dương Diệp cười gượng lắc đầu, vòng xoáy đan điền cường đại thế nào thì hắn đã sớm được lĩnh hội, nhưng vòng xoáy đan điền lại không chủ động giúp đỡ hắn, trừ phi là ở thời điểm hắn sắp chết, rõ ràng, hành động của Tử Điêu vừa rồi dựa trên suy nghĩ này.
Chẳng qua nếu vòng xoáy đan điền chẳng may thật sự thấy chết mà không cứu thì…
Dương Diệp không muốn nghĩ nữa, bởi vì điều này đã không có ý nghĩa gì cả, thực lực của hắn đã có sự nhảy vọt về chất, đây là sự thực không cần tranh cãi. Hiện tại hắn lại có thêm lòng tin để đối mặt với đám yêu nghiệt trên Thanh Vân Bảng. Đặc biệt là với mức độ cường hãn của thân thể hắn bây giờ, theo hắn suy đoán, cho dù không so sánh được với người thanh niên áo bào tím của Viên Kim Cương tộc trước đây, nhưng chắc hẳn cũng không kém hơn quá nhiều!
Về phần trong nhân loại, sợ rằng cả thế hệ trẻ cũng không có mấy người có thể có thân thể cường hãn như hắn được!
Dương Diệp thu hồi tâm tư rồi mới hỏi Tử Điêu, nói:
- Vật nhỏ, ta có thể ăn một Băng Linh Quả hay không?
Nếu như ăn một viên mà thực lực cùng thân thể của hắn đều lột xác như thế, vậy hắn còn có hai viên nữa.
Tử Điêu vội vàng lắc đầu, móng nhỏ chỉ vào bụng của Dương Diệp sau đó vung vẩy giống như muốn biểu đạt gì đó.
Dương Diệp mỉm cười, nói:
- Được rồi, đừng có gấp, ta sẽ không ăn bây giờ đâu!
Hắn đương nhiên hiểu rõ ú của Tử Điêu, Tử Điêu muốn nói là hắn không thể ăn, bởi vì vòng xoáy đan điền của hắn lần này nhất định sẽ thấy chết mà không cứu, phải biết rằng vòng xoáy đan điền này không có khả năng là thứ ngu xuẩn, đối phương cũng sẽ không mắc lừa hắn và vật nhỏ lần thứ hai!
- Ầm!
Đúng lúc này, bên ngoài sơn động đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, bất chợt sơn động chấn động như trời lay đất chuyển, trong phút chốc lại sụp xuống.
Dương Diệp đứng ở trong sơn động chợt biến sắc, chân phải chợt đạp xuống đất, thân thể bắn lên phía trên, đồng thời hắn rút kiếm chém về phía những tảng đá lớn đang sụp xuống!