Trên hư không, Lý Tư khẽ gật đầu, ngọc thước khẽ vung lên, một luồng lực lượng nhu hòa bao phủ những hộ vệ đội hoàng gia kia, sau đó hắn lại nhìn các huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng đang đứng trên quảng trường, nói:
- Chư vị, ta đại biểu Đại Tần đế quốc hoan nghênh sự có mặt của các ngươi, quy củ của Thanh Vân Bảng, sư môn trưởng bối các ngươi cũng đã nói với các ngươi rồi. Ta ở đây nói thêm một lần, hi vọng mọi người cần phải ghi nhớ!
Đầu tiên: Thanh Vân Bảng khóa này giống như sóng cồn đãi cát, địa điểm nằm bên trong Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi nhìn thấy truyền tống trận phía trước hay không? Sau đó các ngươi sẽ tiến vào những truyền tống trận này, truyền tống trận sẽ tùy cơ truyền tống các ngươi đến mỗi góc của Thanh Vân sơn mạch trong Thập Vạn Đại Sơn.
Sau khi tiến vào Thanh Vân sơn mạch, các vị có mặt ở đây đầu tiên phải nghĩ sống sót, bởi vì Thanh Vân sơn mạch lúc này đã là thiên hạ của Huyền thú Vương giai; chuyện thứ hai sau khi sống sót sau chính là nghĩ biện pháp săn giết Huyền thú, đạt được nội đan Huyền thú, nhớ kỹ, chỉ có đạt được ba mươi viên nội đan Huyền thú Vương giai trở lên, đồng thời sống sót trở về Thập Vạn Đại Sơn trong thời gian mười ngày, các ngươi mới có thể tham gia vòng thi đấu thứ hai kế tiếp.
Thứ hai: Sau khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, sinh tử nghe theo mệnh trời, không quan tâm các ngươi là bị người nào giết hay bị Huyền thú giết, mặc kệ nguyên nhân thực lực các ngươi yếu hay mạnh, bởi vì các ngươi đều là Tiên Thiên cảnh. Vì lẽ đó, hiện tại các ngươi rút lui còn kịp, một khi tiến vào Thập Vạn Đại Sơn, truyền tống trận nơi này sẽ đóng, các ngươi muốn quay về, cũng chỉ có thể đi về từ Thập Vạn Đại Sơn.
Lý Tư dứt lời, mọi người có mặt ở nơi này lâm vào rối loạn, nhưng cũng không có một người đứng ra, đùa giỡn, đi ra ở trước mặt mọi người, vậy sau này còn có thể lăn lộn trong Nam vực hay sao?
Còn nữa, không ai có ý định từ bỏ cơ hội lần này, nếu như sống sót rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, như vậy đại biểu bọn họ ngày sau tiền đồ vô lượng, có vô số thế gia và thế lực sẽ tung cành ô-liu với bọn họ. Dù sao người có thể sống sót rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn đi ra ngoài, bọn họ sẽ là ngôi sao sáng trong mắt người khác!
Thấy không có người đứng ra, Lý Tư tiếp tục nói:
- Sau khi vào Thập Vạn Đại Sơn, các ngươi vừa là thợ săn cũng là con mồi, các ngươi cuối cùng trở thành thợ săn hay là con mồi, việc này phải xem thực lực và năng lực bản thân các ngươi. Các ngươi có một điểm có thể yên tâm, bên trong Thập Vạn Đại Sơn tuyệt đối không xuất hiện Huyền thú Vương giai trở lên và huyền giả Tiên Thiên cảnh trở lên!
Dứt lời, hai mắt Lý Tư khép hờ, lực lượng tinh thần khổng lồ che ngợp bầu trời dâng trào ra ngoài, cũng bao phủ mọi người phía dưới.
Tuy rằng mọi người bị lực lượng tinh thần của Lý Tư bao phủ, nhưng cũng không xuất hiện dị dạng gì, không chỉ có như vậy, trái lại còn có cảm giác thoải mái.
Một lát, đột nhiên Lý Tư mở hai mắt ra, trong mắt hắn bắn ra hàn mang, hắn vung nhẹ ngọc thước, mười mấy khí kình màu trắng bay ra khỏi ngọc thước.
Xôn xao. . .
Trong đám người phía dưới, đột nhiên mi tâm mười mấy người xuất hiện một lỗ máu, những người này mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và không rõ, chết không nhắm mắt. . .
Ngay khi Dương Diệp không rõ thì Tần Tịch Nguyệt nói:
- Mỗi một giới Thanh Vân Bảng đều sẽ có thật nhiều Vương Giả cảnh, thậm chí Linh Giả cảnh lẫn vào trong đó, muốn tiến vào Thập Vạn Đại Sơn động thủ với huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng, dù sao, trên người những huyền giả tham gia Thanh Vân Bảng đều mang theo không ít bảo bối, không chỉ có như vậy, còn có nội đan Huyền thú, lúc này Thanh Vân sơn mạch tụ tập rất rất nhiều Huyền thú Vương giai. . .
- Bọn họ ngu xuẩn như thế? Cho rằng có thể giấu diếm được cường giả Tôn Giả cảnh hay sao?
Dương Diệp hỏi.
- Cõi đời này đều có người mang theo tâm lý may mắn!
Mộ Dung Yêu lên tiếng.
Dương Diệp lắc lắc đầu, không nói nữa, bởi vì Mộ Dung Yêu nói rất có lý, trước mặt lợi ích mê hoặc, đều có thật nhiều người ôm tâm lý may mắn.
Sau khi giải quyết mười mấy người này, Lý Tư nhìn lại nói với đám người phía dưới:
- Thanh Vân Bảng bắt đầu!
Tuy rằng Lý Tư đã nói ra bắt đầu, thế nhưng trên sân nhưng không có người nào đi vào truyền tống trận, hầu như tất cả huyền giả đều nhìn đệ tử sáu thế lực lớn đứng trước nhất.
Đây là một quy củ, chỉ có đệ tử sáu thế lực lớn đi vào trước, sau đó là con cháu thế gia cùng tán tu mới có thể tiến vào, không phải vậy, bọn họ chắc chắn chạy không thoát. . . .
Ở Nam vực, không có tán tu cùng thế gia nào dám không tôn trọng sáu thế lực lớn!
Lúc này, bầu không khí hơi im lặng, bởi vì đệ tử sáu thế lực lớn cũng không nhúc nhích, tiến vào truyền tống trận đầu tiên không phải Nguyên Môn chính là học viện hoàng gia Đại Tần đế quốc, lúc này Nguyên Môn và học viện hoàng gia lại không muốn cạnh tranh với các thế lực khác. Còn hai cung và ba tông, sau khi Nguyên Môn và học viện hoàng gia Đại Tần tiến vào, lúc đó bọn họ mới tranh nhau…
Một hồi lâu sau, bên phía học viện hoàng gia Đại Tần cóp một thanh niên mặc hoàng bào đi ra, thanh niên hoàng bào chậm rãi đi về hướng truyền tống trận, cùng lúc đó, mấy người phía sau thanh niên hoàng bào cũng đi theo.
Nhìn thấy thanh niên hoàng bào đi về hướng truyền tống trận, ánh mắt Nguyên Dạ cầm đầu Nguyên Môn sáng lên, trong mắt sinh ra hàn quang, nói: