Vô Địch Kiếm Vực

Chương 380: Chương 380: Tu luyện! (1)




Thu hoạch lần này của Dương Diệp khá phong phú, trong đó có khoảng bảy ngàn viên đá năng lượng, số lượng nội đan của huyền thú Vương cấp làm cho Dương Diệp cũng hơi kinh ngạc, bởi vì nội đan của huyền thú Vương cấp có tới 236 viên, nói cách khác, một nửa trong số những tán tu nằm trên đất này đã có tư cách tham gia vòng thi đấu thứ hai của Thanh Vân Bảng!

Nếu như những người này không tham lam thì nhất định sẽ có một tiền đồ sáng lạn khi trở về Nam vực, thế nhưng đáng tiếc, bọn họ vĩnh viễn cũng không thể quay về, những gì bọn họ cố gắng đoạt được trong mười ngày nay, tất cả đều làm lợi cho hắn!

Đương nhiên, Dương Diệp không hề có chút cảm giác tội lỗi nào, đùa à, nếu như không phải ở trong Thập Vạn Đại Sơn, nếu như hắn không có những đại quân huyền thú kia, nói không chừng chính Dương Diệp hắn mới là kẻ không thể trở về!

Ngoại trừ nội đan của huyền thú Vương cấp, còn có một vật làm cho Dương Diệp vừa mừng vừa sợ, chính là một quyển huyền kỹ trong nạp giới của Nam Cung Ngôn. Bản huyền kỹ này đúng là huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm mà lúc trước Nam Cung Ngôn đã thi triển: Ẩn Hồ Trảm!

Dương Diệp làm sao có thể không thích huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm, đây? Phải biết rằng, bây giờ hắn có rất ít huyền kỹ, Phân Linh kiếm pháp và Kiếm Khí Chỉ đều là kiếm kỹ đã không đủ để hắn đối phó những yêu nghiệt kia. Mà có lực sát thương, cũng chỉ nhờ hắn đánh sau khống chế kẻ địch trước và Ngự Kiếm Thuật, hắn còn chưa bao giờ thi triển qua Phá Long Quyền.

Từ khi tham gia Thanh Vân Bảng tới nay, Dương Diệp mới phát hiện, muốn đối phó những đệ tử thiên tài của các thế lực hàng đầu ở Nam vực kia thì tuyệt đối không thể không có huyền kỹ Địa cấp. Trước đây hắn chưa bao giờ thất bại trong việc đánh sau khống chế người trước, nhưng từ khi tham gia Thanh Vân Bảng tới nay, hắn giao đấu với những đệ tử thiên tài của các thế lực hàng đầu kia lại hầu như chưa từng thành công.

Mà những thiên tài yêu nghiệt đó gần như đều sở hữu huyền kỹ từ Địa cấp trở lên, huyền bảo cũng gần như đều là Địa cấp, giống như huyền bảo phòng ngự Địa cấp của Văn Nhân Nguyệt vậy, nếu như hắn không triển khai toàn bộ thực lực thì chỉ sợ rằng người ta có đứng yên có hắn giết, hắn cũng không thể đả thương người ta được.

Vì lẽ đó, Thanh Vân Bảng hầu như đều là vũ đài của những đệ tử thiên tài thuộc sáu thế lực lớn và Đế quốc Đại Tần, ngoại trừ thiên phú của họ thực sự rất tốt ra, cũng bởi vì họ có công pháp và huyền kỹ!

Nói đơn giản một chút, thực lực của một tên tán tu so với một tên đệ tử tông môn không chênh lệch là mấy nhưng trang bị của hai bên lại khác nhau một trời một vực, ngươi nói xem ai thắng ai bại?

Dương Diệp lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, sau đó bay vút về hướng nam.

Vốn dĩ hắn định đi xung quanh đánh cướp, nhưng bây giờ hắn lại thay đổi chủ ý.

Từ đây đến ngày kết thúc thí luyện trong dãy núi Thanh Vân chỉ còn lại nửa tháng, trong nửa tháng này, hắn muốn học được cuốn huyền kỹ thân pháp Địa cấp kia và bản huyền kỹ Địa cấp hạ phẩm Ẩn Hồ Trảm này. Hắn đã gặp sơ qua hầu hết những tên yêu nghiệt trên Thanh Vân Bảng, đồng thời cũng từng giao đấu, thành thật mà nói, dù cho hắn có kiếm tâm thông minh cộng thêm kiếm ý tầng ba, hắn cũng không có lòng tin có thể chiến thắng được những yêu nghiệt đó!

Đặc biệt là tên Nguyên Đồng này, đối phương chỉ để lộ ra một phần nhỏ cũng đã cường hãn như vậy, nếu như hắn chạm mặt đối phương trong vòng thi thứ hai, nếu chỉ bằng vào kiếm ý mà muốn chiến thắng đối phương, hiển nhiên là không thể. Vì lẽ đó, hắn quyết định lợi dụng nửa tháng này để học hai môn huyền kỹ Địa cấp kia!

Rất nhanh, Dương Diệp tìm thấy được một nơi tu luyện rất thích hợp.

Đây là một phần của rừng trúc, phía sau hướng Nam của rừng trúc là một ngọn núi cao chót vót, dưới chân núi có một hồ nước, dòng nước chảy từ trên núi xuống hồ, làm cho bọt nước tung trắng xóa.

Đứng bên cạnh hồ nước, Dương Diệp đang chuẩn bị bắt đầu tu luyện, lúc này, Tử Điêu đứng trên bả vai đột nhiên vọt lên trước mặt hắn, móng vuốt nho nhỏ cầm viên nội đan của một huyền thú Linh cấp vừa lắc lắc, vừa chỉ vào chính mình, vừa chỉ vào vòng xoáy trong đan điền của Dương Diệp....

- Ngươi muốn lập tức hấp thu năng lượng trong này?

Dương Diệp hỏi.

Tử Điêu vội vàng gật đầu.

Dương Diệp trầm ngâm một lát, sau đó nói:

- Đừng làm việc gì nguy hiểm, cũng đừng nóng lòng, từ từ thôi, hiểu không?

Tử Điêu chớp chớp mắt nhìn Dương Diệp, nó vọt đến trước mặt hắn, dụi nhẹ cái đầu vào trán hắn rồi hóa thành một tia sáng tím đi vào vòng xoáy trong đan điền.

Sau khi tiến nhập thành công, Tử Điêu rơi xuống cái ao trong Kim Sắc huyền khí dưới ánh mắt hâm mộ của những con thú xung quanh, sau đó, xung quanh nó đột nhiên xuất hiện một vòng sáng màu tím, hút lấy viên nội đan to bằng nắm tay của con huyền thú Linh cấp kia, từng luồng năng lượng trong đó cùng với năng lượng trong Kim Sắc huyền khí điên cuồng hướng về phía Tử Điêu.

Rất nhanh, Tử Điêu dường như đã trở thành một vòng xoáy, hút lấy năng lượng trong nội đan và trong huyền khí màu vàng.

Thấy cảnh này, những con thú càng hâm mộ hơn!

Dương Diệp mở hai mắt ra, lắc đầu cười, xem ra là hắn lo lắng hơi thừa rồi. Tuy rằng tiểu gia hỏa này rất hay làm những chuyện không có căn cứ, nhưng mà liên quan đến chuyện nâng cao thực lực, hẳn là nó sẽ không có ý định làm bừa. Đương nhiên, nếu như là hắn, vậy thì chưa chắc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.