Vô Địch Thiên Hạ

Chương 150: Chương 150: Băng tằm thụy mộng chưởng




Hoàng Tiểu Long khí định thần nhàn mà đứng ở trên võ đài, nhưng hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân thì lại mặt mày ngưng trọng nhìn chăm chú hai bên, phóng thích Đấu khí toàn thân.

Vốn dĩ thực lực mạnh nhất năm thứ ba chính là Lưu Mỹ Quân, Thập giai hậu kỳ đỉnh phong, thực lực thứ nhì là mập mạp Vinh Quang, Thập giai hậu kỳ. Nhưng hiện tại, lại lòi ra một tiểu tử Hoàng Tiểu Long. Là con hắc mã to lớn nhất năm nay! Đã thế lại còn là thuần sắc.

Ngay khi tất cả ánh mắt mọi người toàn bộ dừng tại trên thân thể ba người, đột nhiên ánh sáng toàn thân của Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân lóe lên, trước sau triệu Vũ hồn đi ra.

Vũ hồn của Vinh Quang chính là một độc giác ngưu, toàn thân độc giác ngưu màu trắng, nhưng hai mắt rất đen. Có điều con độc giác ngưu này rất béo tốt, thân thể tráng kiện hầu như tròn vo, đâu đâu cũng có thịt mỡ, cùng Vinh Quang mập mạp này có điểm giống nhau, khiến người ta thấy cảm giác có chút không ra ngô ra khoai.

Mà Vũ hồn của Lưu Mỹ Quân lại là một con băng tằm! Băng tằm rất mềm mại, toàn thân tản ra ánh sáng màu lam. Khi băng tằm xuất hiện, nhiệt độ ở toàn bộ khu Thánh điện đều hạ thấp xuống.

Đây là Băng Tằm Thụy Mộng! Một cái tên rất dễ nghe, thế nhưng là đúng là Vũ hồn khiến người ta nghe mà biến sắc.

Ba năm trước Vũ hồn của Hoàng Văn cũng là Băng Vũ hồn, Bạch Băng, thế nhưng Vũ hồn Bạch Băng của Hoàng Văn cùng Vũ hồn Băng Tàm Thụy Mộng của Lưu Mỹ Quân có chênh lệch một mảng lớn.

Sau khi Vinh Quang mập mạp cùng lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân gọi Vũ hồn ra, hai người trong nháy mắt Hồn hóa.

Sau khi Hồn hóa, thể hình của Vinh Quang mập mạp lại lớn hơn một vòng, thịt mỡ tăng nhanh, toàn thân hiện ra bạch quang. Điều khiến người ta kỳ dị chính là, trên trán lại sinh ra một cái một sừng, mà cái sừng này lại giống Vũ hồn độc giác ngưu như đúc.

Còn Lưu Mỹ Quân sau khi Hồn hóa, thân thể bốn phía phảng phất dát lên một tầng ánh sáng bông tuyết, lam quang lấp loé, khiến người ta nhìn thấy càng cảm giác vừa đẹp vừa lạnh hơn.

Nhìn hai người gọi Vũ hồn ra, Hoàng Tiểu Long cũng không thèm để ý, một mặt đạm mạc nói: “Các ngươi cùng lên đi!”

Hai người Mập mạp Vinh Quang cùng lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân đều ngẩn ra.

Cùng tiến lên?

Hai người nhìn nhau. Kỳ thực, trước khi lên đài hai người xác thực đều có ý nghĩ muốn công kích về phía Hoàng Tiểu Long, bởi vì hai người mập mạp Vinh Quang cùng lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân đều có sự hiểu biết nhất định, khá rõ ràng đối với thực lực đối phương, thế nhưng thực lực chân chính của Hoàng Tiểu Long lại vô cùng thần bí khó lường.

Theo hai người xem ra, Hoàng Tiểu Long mới là uy hiếp to lớn nhất.

Trước tiên giải quyết Hoàng Tiểu Long!

Sau khi hai người nhìn nhau, đồng thời cùng lúc bay người lên, liên thủ song song hướng về Hoàng Tiểu Long mà công kích tới.

Dưới đài, hai người Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải thấy thế, không khỏi mặt mày căng thẳng.

Nhìn hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân đồng thời công kích Hoàng Tiểu Long, xa xa, Chu Đằng cười lạnh, cho dù là hắn, khi phải đối mặt với đòn công kích của Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân cũng không dám khinh thường, hắn ngược lại muốn xem xem Hoàng Tiểu Long đối phó như thế nào với đòn công kích của hai người đó.

Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân công kích đến trước người Hoàng Tiểu Long.

Vinh Quang triển khai chính là một môn quyền pháp Đấu kỹ, mà Lưu Mỹ Quân là kiếm pháp Đấu kỹ.

Quyền kỹ toả ra ánh sáng màu trắng, ánh kiếm thì cứ từng đoàn lại từng đoàn, hàn ý kinh người.

Ngay khi hai người công kích tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long liền chuyển động, hai tay nắm thành nắm đấu, Đấu khí tăng vọt, trực tiếp nghênh đón công kích của hai người.

“Binh!”

“Coong!”

Hai tiếng vang vọng, hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân đồng thời kinh ngạc thốt lên, thân hình liên tiếp lui về phía sau không ngớt, một mực thối lui đến bên cạnh lôi đài.

Lưu Mỹ Quân cũng còn tốt chút, còn thân hình mập mạp của Vinh Quang lay động không ngớt, sắc mặt có chút tái nhợt.

Hiển nhiên một quyền tùy ý vừa nãy của Hoàng Tiểu Long đã làm hắn chấn thương.

Nhìn thấy tình cảnh cả hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân liên thủ công kích, mà giờ đây không chỉ có bị Hoàng Tiểu Long ung dung đón đỡ, trái lại còn bị đẩy thối lui liên tiếp, mọi người có mặt trong Thánh điện không khỏi ồ lên một tiếng.

Sắc mặt hai người Hoàng Mẫn, Hoàng Tiểu Hải đều không khỏi vui vẻ.

Tâm trạng của Trần Thải Tú lúc nãy căng thẳng giờ cũng buông lỏng.

Bên trên phía Chủ tịch đài, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở càng là đại hỉ.

Còn sắc mặt Chu Đằng âm trầm đến cực điểm, hai mắt hàn mang lấp loé.

Hoàng Tiểu Long không để ý đến những lời ồ lên đàm phán và bình luận của mọi người, nhìn Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân đang đứng phía đối diện, nói: “Thi triển đòn công kích mạnh nhất của bọn ngươi ra đi.”

Công kích mạnh nhất!

Ánh mắt của hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân khó nén khỏi sự khiếp sợ, hai người vừa nãy liên thủ, lại còn là dễ dàng bị Hoàng Tiểu Long đẩy lui?

Hơn nữa Hoàng Tiểu Long căn bản không có Hồn hóa, không chỉ không có Hồn hóa, đến bản mệnh hồn kỹ, Đấu kỹ cũng đều không có thi triển đi ra.

Hai người không hề lên tiếng, đột nhiên, một đạo ánh sáng màu trắng cực hạn từ trên người mập mạp Vinh Quang phun trào ra, kịch liệt giống như là núi lửa phun trào vậy.

Theo ánh sáng màu trắng dâng trào, trên người mập mạp Vinh Quang xuất hiện từng đạo từng đạo lam sắc lôi điện.

Những lôi điện này tuy rằng không lớn, chỉ to chừng bằng nửa cái ngón tay út, thế nhưng ẩn chứa sức mạnh kinh khủng, khiến cho chúng đệ tử đứng gần dưới đài phải kinh ngạc dồn dập lùi về phía sau.

Đồng thời, toàn thân Lưu Mỹ Quân cũng lấp loé từng đạo từng đạo Băng Lam hàn quang, bốn phía thân thể dĩ nhiên ngưng tụ từng đoá từng đoá băng hoa!

Một luồng sức mạnh càng khủng bố hơn so với lôi điện của mập mạp Vinh Quang khiến người ta run sợ không ngừng ngưng tụ ở trên người Lưu Mỹ Quân.

Sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng.

Đám người vừa nãy ồ lên vang vọng Thánh điện giờ yên tĩnh lại, cả Thánh điện im phăng phắc, dường như nghe được cả tiếng kim rơi.

Mọi người biết, tiếp đó chính là mập mạp Vinh Quang cùng lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân sẽ triển khai một đòn bản mệnh hồn kỹ mạnh nhất. Đòn bản mệnh hồn kỹ mà hai người liên thủ này liệu Hoàng Tiểu Long còn có thể tiếp được hay không?

Hoàng Tiểu Long cảm ứng được sức mạnh ngưng tụ trên cơ thể của hai người, âm thầm gật đầu, thực lực của hai người quả thật là không tệ, nếu là gặp phải cường giả cùng cấp khác, chỉ sợ không mấy người có thể tiếp được một đòn của hai người liên thủ. Nhưng đáng tiếc, người mà hai người gặp gỡ lại chính là mình.

Hoàng Tiểu Long cũng không gọi Hắc Long Vũ hồn ra, mà là hóa ra Tu La Chi Thân, khí lưu màu đen không ngừng xoay tròn quanh thân thể, trên người Sát Lục chi khí lan ra, hai mắt đỏ như máu, phía sau Ác Ma Chi Dực mở rộng ra.

Đồng thời, Hoàng Tiểu Long vận chuyển Linh Lung Kim Thân lại, trên thân thể loé lên từng đạo từng đạo tia sáng óng ánh màu vàng.

“Độc Giác Chi Lôi!”

“Băng Tằm Thụy Mộng Chưởng!”

Lúc này, đột nhiên, thân hình mập mạp Vinh Quang cùng lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân đồng thời nhấc lên, hướng về phía Hoàng Tiểu Long mà công kích tới.

Chỉ thấy trên trán của mập mạp Vinh Quang vài cái vòi tua có ánh chớp phun trào, hướng về phía hư không chỗ Hoàng Tiểu Long đâm một cái, vô số khí lưu màu trắng kèm theo lôi điện cũng hướng về phía Hoàng Tiểu Long cuồn cuộn mà đến.

Lôi điện tràn ngập, uy thế cực cường.

Còn lãnh mỹ nhân Lưu Mỹ Quân thì lại kiều quát một tiếng, một chưởng hướng về Hoàng Tiểu Long đánh tới, chưởng lực phá không, từng đạo từng đạo ánh sáng băng màu lam xuất hiện, không ngừng quấn vòng quanh hướng về Hoàng Tiểu Long cuốn tới.

Những ánh sáng băng màu lam này khi ở giữa không trung xẹt qua, bốn phía không gian cơ hồ như đi vào một loại trạng thái ngủ say. Thậm chí không chỉ có như vậy, phảng phất ngưng kết thành thế giới Lam Băng vậy.

Hoàng Tiểu Long thấy thế, sắc mặt vẫn bình tĩnh.

Dưới ánh mắt quan sát chăm chú của mọi người, hai tay hắn vừa nhấc lên, tung chưởng đánh ra.

“Tù Thần Chưởng!”

Thanh âm của Hoàng Tiểu Long vang lên, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn thấy, từng cái từng cái chưởng ấn màu vàng dường như Hoàn Hình kim quyển vậy, không ngừng hướng về phía Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân cuồn cuộn mà đến. Một khi nó đến, hai người Vinh Quang cùng Lưu Mỹ Quân đang công kích dĩ nhiên ngừng ở giữa không trung, không sai, chính là quỷ dị mà ngừng ở giữa không trung!

Không chút động đậy!

Nhìn một màn thần kỳ này, bên trên đài chủ tịch, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt tỏ rõ vẻ khó mà tin nổi, còn tất cả mọi người trong Thánh Điện đều kinh trệ đờ người ra đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.