Một lát sau, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở đến, cũng giống như những năm trước, sau khi hai người đến thì bắt đầu đọc diễn văn thi đấu, sau đó tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Chủ nhiệm lớp năm thứ ba lớp ba của Hoàng Tiểu Long gọi là Trần Tiểu Kính, nhưng có điều hắn đề cử hai người có thực lực mạnh nhất của năm thứ ba lớp ba cũng không phải là Hoàng Tiểu Long.
Mà là Lâm Hàn lúc nãy cùng một nữ sinh tên là Hoàng Văn.
Lâm Hàn đúng là Thập giai sơ kỳ, mà Hoàng Văn này đúng là Cửu giai hậu kỳ đỉnh phong.
Hoàng Tiểu Long nghe đề cử hai người thực lực mạnh nhất năm thứ ba chính là Lâm Hàn cùng Hoàng Văn mà không có tên mình thì cũng không cảm giác thấy bất ngờ.
Dù sao, chính mình vừa lên cấp năm thứ ba, trong mất của mọi người, mình cho dù có tăng lên nhanh hơn nữa, cũng chỉ là Cửu giai sơ kỳ đỉnh phong mà thôi.
Tỷ thí trên võ đài. Lâm Hàn cùng Hoàng Văn cùng lên. Khi người chủ trì nói tỷ thí bắt đầu, Hoàng Văn triệu Vũ hồn triệu ra, Vũ hồn của nàng chính là một loại Băng Vũ hồn, tự nhiên Vũ hồn bên trong băng.
Nhưng Băng Vũ hồn cũng có rất nhiều loại, có Băng Vũ hồn rất mạnh, mà có Băng Vũ hồn thì lại đối lập yếu một ít.
Băng Vũ hồn của Hoàng Văn đúng là Bạch Băng.
Sau khi gọi Bạch Băng Vũ hồn ra, toàn thân Hoàng Văn được bao phủ ở bên trong thế giới băng, trong nháy mắt Hồn hóa, sau đó công kích hướng về phía Lâm Hàn. Chỉ có điều, Lâm Hàn cũng không hề gọi Vũ hồn ra, đồng thời không quyền đối chiến.
Dù là như vậy, cuối cùng Hoàng Văn vẫn thất bại bởi Lâm Hàn.
Cửu giai hậu kỳ đỉnh phong cùng Thập giai sơ kỳ, mặc dù chỉ là cách biệt một cấp, thế nhưng Cửu giai cùng Thập giai là một khoảng cách giai khá lớn, thực lực cả hai cách biệt rất lớn.
Hoàng Văn bị thua, bốn phía mọi người cũng không thấy kỳ quái, dù sao Lâm Hàn cũng được công nhận là đệ nhất năm thứ ba lớp ba, đánh bại Hoàng Văn cũng là chuyện đương nhiên.
Lâm Hàn đánh bại Hoàng Văn, đứng ở trên võ đài, đứng chắp tay, nhìn quét dưới đài bốn phía. Khi nhìn thấy Hoàng Tiểu Long ở dưới đài, ánh mắt hắn ẩn chứa sự khiêu khích.
“Lâm Hàn thắng! Còn có ai tiến lên khiêu chiến?” Người chủ trì ở trên võ đài, lên tiếng nói: “Nếu như không ai tiến lên khiêu chiến thì danh hiệu đệ nhất năm thứ ba lớp ba chính là Lâm Hàn!”
“Ta!” Đột nhiên, một thanh âm vang lên, tất cả mọi người không khỏi quay đầu nhìn theo chỗ phát ra âm thanh.
Khi mọi người nhìn thấy người vừa lên tiếng đúng là Hoàng Tiểu Long thì cảm thấy đầu óc có chút ong ong, phản ứng không đồng nhất.
“Hoàng Tiểu Long này quả nhiên muốn khiêu chiến!”
“Lẽ nào hắn cảm thấy hắn thắng được Lâm Hàn? Năm nay còn có thể đoạt được đệ nhất lớp?”
Bốn phía mọi người nghị luận.
Hoàng Tiểu Long là tiêu điểm của cả học viện, mọi người thấy Hoàng Tiểu Long muốn khiêu chiến Lâm Hàn, phản ứng rất lớn.
Lúc này, chủ nhiệm lớp năm thứ ba lớp ba Trần Tiểu Kính đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long, trầm ngâm nói: “Hoàng Tiểu Long, ngươi thật sự dự định khiêu chiến Lâm Hàn? Ngươi năm nay vừa lên cấp năm thứ ba, ta xem, ngươi hay là năm tiếp theo lại khiêu chiến chứ?”
Thiên phú Hoàng Tiểu Long tuy rằng kinh người, nhưng hắn vừa mới lên cấp năm thứ ba nên tất nhiên sẽ không tin Hoàng Tiểu Long có thể thắng Lâm Hàn.
Hoàng Tiểu Long được viện trưởng coi trọng, đúng là hi vọng của Tinh Không học viện, nhưng Trần Tiểu Kính cũng không hy vọng với thực lực bây giờ của Hoàng Tiểu Long đủ để đi khiêu chiến Lâm Hàn, miễn cho đợi lát nữa bị Lâm Hàn đánh trọng thương.
Lúc này, Lâm Hàn trên đài cười nói: “Trần lão sư, chỉ là luận bàn mà thôi, yên tâm đi, đợi lát nữa ta ra tay sẽ chú ý một chút.”
Sắc mặt Hoàng Tiểu Long vẫn rất lãnh đạm đi lên võ đài.
Trần Tiểu Kính nhìn theo bóng người của Hoàng Tiểu Long, hơi nhướng mày nhưng rồi cuối cùng cũng không khuyên nhủ gì nữa.
“Đã như vậy, đợi lát nữa để hắn ăn chút giáo huấn cũng tốt, mài mòn ngạo khí trong lòng hắn!” Trần Tiểu Kính thầm nghĩ trong lòng, một thiên chi kiêu tử như Hoàng Tiểu Long đúng là nhất định trong lòng có ngạo khí.
Dưới sự nghị luận, soi mói của mọi người, Hoàng Tiểu Long đi tới võ đài rồi đứng lại.
Lâm Hàn nhìn Hoàng Tiểu Long đi lên lôi đài, cười lạnh nói: “Khà khà, không nghĩ tới ngươi thật sự dám đi lên đấy. Ta nói rồi ta ra tay sẽ chú ý một chút, chúng ta sẽ chú ý một chút!”
Hoàng Tiểu Long lắc lắc đầu: “Ngươi quá phí lời, ra tay đi.”
“Ra tay?” Lâm Hàn ngẩn ra, tiện đà sắc mặt âm trầm, trong mắt chứa châm chọc nói: “Ngươi bảo ta xuất thủ trước?”
“Không sai.” Hoàng Tiểu Long vẫn sắc mặt bình tĩnh.
Dưới đài bốn phía mọi người càng là bạo động.
“Hoàng Tiểu Long này lại dám kêu Lâm Hàn xuất thủ trước?”
“Quá ngông cuồng rồi!”
“Cuồng? Cái này gọi là khí phách, cái này gọi là tự tin, đây mới gọi là nam nhân!”
Một số nữ sinh hai mắt sáng lên nhìn Hoàng Tiểu Long, một số nam sinh lại cảm thấy Hoàng Tiểu Long quá ngông cuồng, thế nhưng một ít nữ sinh cảm thấy Hoàng Tiểu Long đúng là khí phách, đúng là tự tin!
Trần Tiểu Kính nghe Hoàng Tiểu Long kêu Lâm Hàn xuất thủ trước, hắn lắc lắc đầu, hiển nhiên, hắn cũng cảm thấy Hoàng Tiểu Long quá ngông cuồng, quá tự phụ rồi!
Trần Thải Tú một mặt lo lắng.
Nghe thấy tiếng nghị luận của mọi người ở bốn phía, hai mắt Lâm Hàn âm lãnh, nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long: “Nếu như vậy, trong mười cái hô hấp, ta sẽ đánh ngươi rớt xuống đài. Vốn dĩ ta dự định cho ngươi nghỉ ngơi ở trên đài nhiều một chút, cho ngươi thêm chút mặt mũi!”
Nói xong, thân hình nhảy lên một cái, một quyền hướng về Hoàng Tiểu Long oanh kích mà tới.
“Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền!”
Đánh ra một quyền, một quyền ấn khổng lồ đột nhiên xuất hiện, ánh trăng chiếu diệu, phảng phất trăng tròn giữa trời, mà khí lưu bốn phía quyền ấn đã biến thành màu đen, cực kỳ quỷ dị.
Kèm theo cú đấm này đánh ra, một đạo khí tức âm hàn hướng bốn phía khuếch tán ra, một số đệ tử có thực lực yếu ớt không khỏi kinh ngạc thối lui về phía sau.
Hoàng Tiểu Long nhìn Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền của đối phương đánh tới, thân hình cũng không nhúc nhích, mà cứ đứng ở nơi đó, sau đó dưới con mắt giật mình của mọi người, miễn cưỡng chịu đựng quyền ấn của đối phương.
“Bình!”
Một tiếng động vang vọng.
Quyền ấn như thực địa oanh đến trên ngực Hoàng Tiểu Long.
“Xoạt!”
Nhất thời, dưới đài đệ tử bốn phía ồ lên.
“Chỉ là một chiêu, Hoàng Tiểu Long liền bị Lâm Hàn đánh trúng vào!”
“Uy lực Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền của Lâm Hàn cực mạnh, cho dù cường giả Thập giai trung kỳ bị đánh trúng cũng muốn trọng thương, Hoàng Tiểu Long phải thua không thể nghi ngờ!”
“Ta đã sớm nói Hoàng Tiểu Long quá ngông cuồng rồi, ngươi xem, hiện tại bị Lâm Hàn sư huynh một quyền đánh bại!”
“Cái gì bất bại thần thoại, ta xem đúng là chó má đi, ta thấy Lâm Hàn sư huynh nói không sai, trước đó Hoàng Tiểu Long hàng năm có thể thắng là vì có người nhường cho hắn, đối với hắn hạ thủ lưu tình!”
Một số nam sinh đố kị Hoàng Tiểu Long thấy sau khi Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền của Lâm Hàn đánh trúng Hoàng Tiểu Long mặt mày liền vui vẻ, thậm chí hưng phấn mà bắt đầu nghị luận, đem hết thảy oán niệm lúc trước toàn bộ phát tiết đi ra, mà một số nam nhân và nữ sinh vốn dĩ lúc trước cảm thấy Hoàng Tiểu Long khí phách, tự tin giờ cũng ngạc nhiên, ánh mắt trở nên thất vọng.
Hóa ra bất bại thần thoại ở trong lòng các nàng lại vô dụng như vậy?
Xa xa, Chu Đằng nhìn một quyền Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền của Lâm Hàn oanh trúng Hoàng Tiểu Long, không khỏi gật đầu cười nói: “Lâm Hàn tiểu tử này làm rất tốt.”
Hắn đối với uy lực Nguyệt Hoa Thái Âm Quyền của Lâm Hàn rất tin tưởng.
Bên trên đài chủ tịch đài, Tôn Chương cùng Hùng Sở nhìn thấy Hoàng Tiểu Long bị Lâm Hàn đánh trúng, cũng là ngạc nhiên. Dưới cái nhìn của bọn họ, cho dù Hoàng Tiểu Long hiện tại còn không phải đối thủ Lâm Hàn, thế nhưng cũng không thể dễ dàng liền bị Lâm Hàn đánh bại như thế!
Lâm Hàn một quyền đánh trúng, người nhẹ nhàng vừa rơi xuống, trên mặt lộ ra nụ cười, thế nhưng đúng lúc ấy, đột nhiên nụ cười trên mặt hắn trở nên cứng đờ... tiếp theo, hai mắt lộ ra ánh mắt vẻ khó có thể tin tưởng được. Mà bốn phía vốn đang sôi nổi buông lời trào phúng, hưng phấn nghị luận, phát tiết oán niệm của một số nam sinh cũng chầm chậm đình chỉ nghị luận, vẻ hưng phấn trên mặt biến mất, không thể tin được mà nhìn bóng người Hoàng Tiểu Long trên võ đài.
Bốn phía, yên tĩnh lại, rất yên tĩnh!