Vô Địch Thiên Hạ

Chương 57: Chương 57: Cái gì mà thiên phú nghịch thiên




Khương Đằng đi tới trước người Hoàng Tiểu Long khoảng hai thước, hai mắt lóe lên tia hàn mang, bỗng nhiên một chưởng hướng về phía ngực Hoàng Tiểu Long đánh ra.

Hoàng Tiểu Long nhìn thấy Khương Đằng vỗ một chưởng hướng về phía ngực của bản thân, nét mặt càng lạnh lùng, đột nhiên, một luồng lực lượng Đấu khí cực kì mạnh mẽ từ trên người Hoàng Tiểu Long bạo phát đi ra, dường như hồng thủy, dường như hỏa sơn nghìn năm yên lặng, bỗng đột ngột bùng phát kinh người như vậy, lúc mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, Hoàng Tiểu Long đã một quyền đánh ra, nắm tay kim quang vạn trượng, trong nháy mắt liền oanh đến phía ngực của Khương Đằng!

“Ầm!”

Một tiếng vang trầm thấp dội lên, chỉ nghe thấy Khương Đằng kêu thảm một tiếng, thân thể liên tiếp bị chấn lui về phía sau, mỗi lần lui một bước, khóe miệng liền tràn ra một ngụm máu tươi, một mực thối lui đến vài chục bước mới dừng lại.

Tất cả lực lượng quang minh trên người lúc trước hoàn toàn bị đánh tan, ngay cả Quang Minh Thánh Hổ phía sau hắn cũng đều buồn bã, ủ rũ giống như một con mèo bệnh mất đi oai vũ.

Mọi người kinh trệ!

Hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động, phảng phất thời gian đã dừng lại.

Bất kể là tân sinh năm nhất, hay học sinh cũ đang còn là năm nhất, năm thứ hai, thứ ba năm, toàn bộ đều như mất đi tư duy, ý nghĩ, trong đầu chỉ là một mảnh trống rỗng!

Có Vũ hồn siêu cấp cấp mười một Quang Minh Thánh Hổ, đột phá Tứ giai - Khương Đằng, thiên tài siêu cấp trăm năm của học viện, dĩ nhiên lại bại!

Mà chỉ một quyền!

“Không có khả năng, không có khả năng, hắn không phải là phế vật cầm thư đề cử đến báo danh sao? Làm sao có thể ngay cả Khương Đằng đều...” Hùng Mỹ Kỳ đứng ở nơi đó, lắc đầu liên tục, cũng không thể tin tưởng nổi tất cả những gì xảy ra trước mắt.

Ở góc phía xa, Tôn Chương vừa rồi còn nói tài năng của Hoàng Tiểu Long ở trước mặt Khương Đằng có thể kiên trì bốn hô hấp giờ đang trợn mắt há mồm, mà Hùng Sở thì càng há hốc miệng, ngay cả cằm cũng thiếu chút nữa rơi xuống.

“Tứ... Tứ giai... Hậu kỳ đỉnh phong!” Hùng Sở đầu lưỡi co rụt lại.

Một quyền bạo phát vừa rồi của Hoàng Tiểu Long dĩ nhiên là Đấu khí lực lượng Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong!

Còn Khương Đằng đang lau máu ở góc miệng, nhìn y bào đang đỏ au chói mắt màu máu, thảng thốt kinh hô: “Ta, đây là máu ta?” Cùng với mọi người ở bốn phía như nhau, hắn lúc này còn chưa tin, hắn dĩ nhiên đã thụ thương!

Hoàng Tiểu Long nghe vậy, không khỏi cười nhạt: “Máu từ trong miệng ngươi chảy ra, không phải là của ngươi? Chẳng lẽ là của ta?” Nói xong, chậm rãi hướng về phía Khương Đằng đi tới.

“Ngươi?” Khương Đằng nhìn Hoàng Tiểu Long đang chậm rãi đi tới, dĩ nhiên vẻ mặt kinh khủng, phản xạ có điều kiện cứ thế lui về phía sau một bước. Tất cả những khí thế ngạo nghễ, khinh bỉ lúc trước giờ đã tiêu tán bằng sạch, mà thay thế vào đó chỉ sự sợ hãi vô tận, không sai, chính là sợ hãi!

“Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong! Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong, cái phế vật này dĩ nhiên là Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong!” Hắn lẩm bẩm nói, một lần lại lần, lặp đi lặp lại. Lúc này, hắn vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, Trong ý nghĩ, trong ý thức, hắn vẫn còn đang nhận định Hoàng Tiểu Long cầm thư đề cử qua đây báo danh chính là một phế vật!

Phế vật? Hoàng Tiểu Long nghe Khương Đằng tự lẩm bẩm như vậy, thân hình lóe lên, một chưởng bỗng nhiên đánh ra, Khương Đằng kinh hoảng, lúc vừa muốn giơ tay lên công kích thì một chưởng của Hoàng Tiểu Long đã ấn đến trong ngực hắn.

“Ba!” Một tiếng vang dội bên trong, tiếng xương nứt vang lên.

Bị một chưởng này của Hoàng Tiểu Long ấn đến ngực, Khương Đằng chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ trong cơ thể phảng phất đều bị chấn vỡ, một khí tức kinh khủng không ngừng quấy trong cơ thể của hắn, luồng khí tức ấy không ngừng cắn, xé rách thân thể hắn.

Thế nhưng, ngay khi hắn muốn kêu lên thảm thiết, Hoàng Tiểu Long lại một chưởng ấn đến, tiếp theo, chưởng thứ ba, chưởng thứ tư, chưởng thứ năm... Trong nháy mắt, Hoàng Tiểu Long liền đánh ra hơn mười chưởng, từng tiếng “Tích tích cách cách!” tiếng xương nứt theo chưởng ấn không ngừng vang lên dày đặc. Khương Đằng cũng không hề bị đánh bay, thế nhưng sau khi chịu hơn mười chưởng sau Hoàng Tiểu Long, toàn bộ ngực đã bị lõm hẳn về phía sau lưng, cả người khom lưng, giống như con tôm hùm bị nấu chín vậy.

Kình khí hơn mười chưởng kinh khủng của Hoàng Tiểu Long đang xé rách trong cơ thể hắn, dưới sự thống khổ dị thường, vốn hai mắt của Khương Đằng cũng chịu không nổi thống khổ nữa, hai hàng nước mắt chảy dài!

Thiên tài Trăm năm siêu cấp, lúc trước liên tiếp đánh bại bảy người, hăng hái, dám khiêu chiến tất cả tân sinh, bây giờ lại bị Hoàng Tiểu Long đánh đau đến nỗi chảy cả nước mắt!

Mọi người nhìn Khương Đằng đang thống khổ khom lưng, nước mắt chảy ra, đã không có bất kỳ ý tưởng gì, cổ họng khô khốc nhịn không được nuốt khan một cái.

Cái này không phải là tỷ thí luận bàn cái gì cả, mà căn bản là một cuộc ẩu đả vô cùng thê thảm!

Một só tân sinh thậm chí quay đầu đi chỗ khác, không đành lòng nhìn nữa.

“Ta, ta!” Khương Đằng muốn dùng hết sức lực lượng toàn thân mở miệng chịu thua, thế nhưng đúng lúc hắn muốn lên tiếng thì Hoàng Tiểu Long lại bồi thêm một chưởng, cắt đứt tiếng la của hắn.

“Đủ rồi, dừng tay, dừng tay cho ta!” Lúc này, Hùng Mỹ Kỳ đang kinh trệ rốt cục cũng phản ứng kịp, kinh sợ quát. Tiếp theo đó, một chưởng vỗ ra, tách biệt hai người Hoàng Tiểu Long cùng Khương Đằng ra.

Sau khi hai người tách biệt, Khương Đằng ngã sụp xuống, toàn thân co quắp, mềm nhũn nằm im một chỗ, mặt úp xuống phía dưới, tiên huyết trong miệng cứ ồng ộc chảy ra.

“Khương Đằng, Khương Đằng!” Hùng Mỹ Kỳ nâng hắn dậy, vẻ mặt hoảng nhiên thất thố.

Mà Tôn Chương đang ở một góc sân rộng cùng Hùng Sở thấy Khương Đằng nằm úp sấp mặt xuống đất, cũng đều kinh nhiên hồi tỉnh lại, trong lòng máy động. Chuyện xấu rồi!

Hai người thân hình lóe lên, trong nháy mắt liền tới đến trước mặt mọi người.

Nhìn Tôn Chương cùng Hùng Sở đột nhiên cùng xuất hiện, mọi người đều cả kinh.

“Viện trưởng, Phó viện trưởng!”

Mọi người nhận ra Tôn Chương cùng Hùng Sở, nhộn nhịp xưng hô chào.

Hùng Mỹ Kỳ cũng đều kinh nhiên đứng dậy.

Tôn Chương cùng Hùng Sở hai người không có tâm tư để ý tới mọi người kính lễ, hơi cúi thấp người, một người một tay, phân biệt đáp xuống ở tay trái cùng tay phải Khương Đằng, vội vàng vận chuyển Đấu khí, chuyển vào trong cơ thể Khương Đằng.

Mọi người đều nín thở, căng thẳng nhìn tình cảnh trước mặt.

“Đây là Tinh Không học viện viện trưởng Tôn Chương?” Hoàng Tiểu Long nhìn Tôn Chương có đôi lớn hơn gấp đôi cái tai so với người bình thường, hắn từng nghe nguyên soái Hạo Thiên nói qua, cái lỗ tai này của Tôn Chương cũng không phải từ nhỏ đã là như vậy, mà bởi vì sau khi tu luyện một môn Địa phẩm Đấu kỹ mới biến thành như vậy.

Mà lúc này, Lý Lộ nhìn Hoàng Tiểu Long thiếu chút nữa đánh Khương Đằng thành nhục bính cũng đều từ trong khiếp sợ bừng tỉnh, đi tới bên cạnh Hoàng Tiểu Long, mặt cười lo lắng: “Tiểu Long, chờ chút bọn họ có thể hay không?”

Khương Đằng chính là đệ tử thân truyền mà viện trưởng cùng Phó viện trưởng thu nhận, bây giờ bị Hoàng Tiểu Long đánh thành như vậy, hai vị viện trưởng nếu là bởi vậy mà tức giận, liệu có khai trừ Hoàng Tiểu Long?

Vẻ mặt Hoàng Tiểu Long lại không thèm để ý, cho Lý Lộ một cái yên tâm ánh mắt: “Không có việc gì.”

Lúc này, hai người Tôn Chương cùng Hùng Sở phân biệt thu hồi tay từ trên người Khương Đằng, đình chỉ vận chuyển Đấu khí, hai người nhìn nhau, trong mắt hai người đều nhìn ra vẻ khiếp sợ.

Vừa rồi, hai người đem Đấu khí vận chuyển vào trong cơ thể Khương Đằng, trong lúc chữa thương cho hắn đã phát hiện trong cơ thể Khương Đằng có một luồng Đấu khí cực kỳ sắc bén, phẩm chất cực cao đối kháng lại hai người.

Luồng Đấu khí phẩm chất cực cao này hiển nhiên là chưởng kình do Hoàng Tiểu Long lưu lại.

Sau khi hai người nhìn nhau, không nói nhưng đều hiểu, cũng không chỉ ra việc này. Nhưng có chuyện khiến trong lòng hai người buông lỏng chính là, Khương Đằng không bị phế! Nếu không thì, hai người ngay cả khóc hết hy vọng cũng đều có!

Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hoàng Tiểu Long cách đó năm sáu mét, ánh mắt kia lóe lên ánh sáng sắc bén, phảng phất thấy một dạng tuyệt thế bảo tàng.

Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong!

Tuổi tác của Hoàng Tiểu Long cùng Khương Đằng không kém bao nhiêu, cũng chỉ tầm mười tuổi, ấy vậy mà đã đạt được Tứ giai Hậu kỳ đỉnh phong! Cái này là cái dạng thiên phú nghịch thiên gì chứ!

Vũ hồn của Khương Đằng là cấp mười một nhất lưu Quang Minh Thánh Hổ, như vậy Hoàng Tiểu Long chẳng lẽ là...?

Toàn thân hai người kích động, là Vũ hồn cấp mười một đứng đầu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.