Vô Địch Thiên Hạ

Chương 87: Chương 87: Để cho bọn hắn đi lầu một ăn




Hoàng Bằng nghe vậy, thân thể cứng đờ, ngây ngốc ở đó, Tô Yến cũng ngẩn ngơ, chỉ có hai tiểu tử Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải hai mắt vẫn đang lóe sáng nhìn chằm chằm vào đống thịt nướng Sa La Thú, cũng không hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của Hoàng Tiểu Long.

Mà sắc mặt bảy tám tên hộ vệ, nô bộc thủ hộ đi theo Hoàng Bằng cũng đều ảm đạm.

“Tiểu Long, hứa với phụ thân, nhất định phải đi diệt Đại Kiếm Tông!”

Hồi lâu sau, Hoàng Bằng mới mở miệng, giọng nói có chút nghẹn ngào xen lẫn khàn khàn.

“Phụ thân cứ an tâm, ta đã biết.”

Hoàng Tiểu Long trịnh trọng gật đầu, không phải là vì ba phụ tử Hoàng Minh, mà là vì phụ thân, mẫu thân, muội muội, đệ đệ.

Hắn tuyệt đối sẽ không để cho Đại Kiếm Tông uy hiếp được gia đình của mình.

“Đại ca, thịt nướng đã ăn được chưa?”

Đúng lúc này, đệ đệ Hoàng Tiểu Hải hỏi, nói đến đây, âm thanh ọt ọt vang lên:

“Đều đói dẹp cả bụng rồi!”

Hoàng Tiểu Long cười cười:

“Được, có ngay!”

“A!”

Hai tiểu tử nghe vậy, cao hứng mà nhảy dựng lên.

Cảnh đêm từ từ qua đi, Hoàng Tiểu Long tiếp tục lên đường.

Hai ngày sau, mọi người đã đi tới trước đại môn Lạc Thông Vương Thành.

Đứng ở trước đại môn Lạc Thông Vương Thành, vẻ mặt bọn người Hoàng Bằng, Tô Yến khiếp sợ nhìn lên, đại môn Lạc Thông Vương Thành to lớn trước mắt làm cho thị giác mọi người kinh ngạc mãnh liệt.

“Đại ca, đây chính là Lạc Thông Vương Thành? Thật lớn thật lớn thật lớn!”

Hồi lâu, đệ đệ Hoàng Tiểu Hải khoa trương mà kêu lên, liên tiếp nói ba lần thật lớn.

“Thật lớn?”

Hoàng Tiểu Long nhìn biểu lộ đáng yêu của đệ đệ, cười cười.

“Đi thôi, chúng ta vào thành.”

Hoàng Tiểu Long cười nói.

Hai tiểu tử nghe vậy, lao vọt tới hướng cửa thành, muốn tiến vào cửa thành đầu tiên.

Vài thủ vệ thủ ở cửa thành vốn muốn lên trước cản lại Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải, nhưng khi vừa thấy đằng sau là Hoàng Tiểu Long cùng nguyên soái Hạo Thiên thì bị dọa lập tức lui sang một bên, toàn bộ quỳ sát xuống.

“Bái kiến Nguyên soái đại nhân!”

Những thủ vệ này tất nhiên nhận ra nguyên soái Hạo Thiên.

“Tất cả đứng lên đi.”

Nguyên soái Hạo Thiên gật đầu, để cho các thủ vệ đúng lên, chúng thủ vệ cung kính xác nhận, có chút sợ hãi đứng lên, sau đó lui qua một bên.

Hoàng Tiểu Long cùng phụ mẫu đi đầu, bọn người nguyên soái Hạo Thiên, Phí Hầu theo phía sau, lần lượt đi vào trong thành.

Hai tiểu tử Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải tranh nhau lao vào cửa thành, cuối cùng là muội muội Hoàng Mẫn chạy vào trước, Hoàng Tiểu Hải tuy thiên phú cao hơn Hoàng Mẫn, nhưng là năm nay mới vừa thức tỉnh Vũ hồn, làm sao có thể đuổi kịp Hoàng Mẫn đã tu luyện Đấu khí hai năm.

Lúc chạy vào cửa thành hai tiểu tử đều thở hồng hộc, mồ hôi đầy trên trán.

Hai tiểu tử vuốt mồ hôi ở trên trán, mà những thủ vệ kia cũng đều đang lau mồ hôi lạnh.

“Tiểu tử kia là ai? Thậm chí ngay cả Nguyên soái Hạo Thiên cũng phải đi theo phía sau?”

“Ngươi không biết hắn, ngươi tới Vương Thành vài ngày không biết cũng rất bình thường, hắn tên là Hoàng Tiểu Long!”

“Hoàng Tiểu Long? Hoàng Tiểu Long là ai?”

“...”

Khi chúng thủ vệ nước còn đang nghị luận, thân ảnh của bọn người Hoàng Tiểu Long đã dần dần biến mất ở cửa thành.

Vào Vương Thành, đi dạo trên đường phố rộng lớn, nhộn nhịp, Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải chỗ này đi một ít, chỗ kia nhìn một ít, tâm tình rất cao hứng, sung sướng.

Mà Phệ Linh Tử Hầu trên bả vai Hoàng Tiểu Long cũng đã nhảy xuống, đi theo sau lưng hai tiểu tử, vừa chạy vừa kêu chi chi.

Nhìn muội muội cùng đệ đệ cao hứng, vẻ mặt ngây thơ chất phác, trong lòng Hoàng Tiểu Long cũng rất cao hứng.

Mọi người đi hơn một giờ, lúc đi qua Mỹ Vị Đại Tửu Lâu, Hoàng Tiểu Long dừng lại, nói với Hoàng Bằng cùng Tô Yến:

“Phụ thân, mẫu thân, chúng ta đi vào ăn ít đồ?”

Lần đầu tiên đến Vương Thành, Hoàng Tiểu Long còn nhớ rõ hương vị của đồ ăn và Tuyết Nguyệt Tửu đặc chế của Mỹ Vị Đại Tửu Lâu này rất không tồi.

Giọng nói Hoàng Tiểu Long vừa vang lên, tiểu gia hỏa Phệ Linh Tử Hầu kia lập tức vỗ tay kêu lên, đói bụng đến liếm láp cái miệng, nước miếng cũng sắp chảy ra rồi, hiển nhiên còn nhớ rõ đồ ăn cùng Tuyết Nguyệt Tửu của Mỹ Vị Đại Tửu Lâu.

Hoàng Bằng cùng Tô Yến thấy thế cũng gật nhẹ đầu, tất cả không khỏi tươi cười.

Khi bọn người Hoàng Tiểu Long đi vào quán rượu, vẫn là tiểu nhị trước đây tiếp đãi bọn hắn, tiểu nhị nhìn thấy bọn người Hoàng Tiểu Long đi tới, ánh mắt sáng ngời, tranh thủ thời gian chạy đến trước mặt Hoàng Tiểu Long, khom lưng cúi đầu, cực kỳ cung kính.

Tuy sự việc đã trôi qua một năm, nhưng mà hình ảnh hai người Hoàng Tiểu Long, Phí Hầu đã khắc sâu trong ấn tượng của hắn.

Lúc ấy, Mỹ Vị Đại Tửu Lâu suýt nữa là bị hủy đi, hắn làm sao có thể quên được.

Trong lúc tiểu nhị cung kính cúi người, cực kỳ nịnh nọt, bọn người Hoàng Tiểu Long được đưa lên lầu hai của tửu lâu.

Bọn người Hoàng Tiểu Long mới vừa tới đến lầu hai quán rượu không bao lâu, lão bản của quán rượu đã chạy tới, lúc tới còn thở phì phò, trên trán lấm tấm mồ hôi, cũng không biết là từ chỗ nào chạy về.

Sau khi lão bản đi tới lập tức cung kính hành lễ với nguyên soái Hạo Thiên, sau đó tự mình giúp bọn người Hoàng Tiểu Long chuẩn bị rượu và thức ăn, thậm chí lấy ra cả Tuyết Nguyệt vài chục năm trân quý của tửu lâu để tiếp đãi.

Tuyết Nguyệt Tửu được đưa tới, bọn người Hoàng Tiểu Long còn chưa mở ra tiểu gia hỏa Phệ Linh Tử Hầu đã nhảy lên, cầm lấy một vò, những tiếng ọt ọt vang lên, sau đó đã thấy Phệ Linh Tử Hầu liên tục nấc rượu, tất cả thấy cảnh này đều lắc đầu cười cười.

Rượu và thức ăn được đưa tới, hương thơm bao trùm, nước miếng hai tiểu tử Hoàng Mẫn cùng Hoàng Tiểu Hải đã chảy ròng, cũng không câu nệ, đũa liên tục giơ lên, sau một lúc đinh đinh đang đang, gió cuốn mây tan.

Trong lúc mọi người đang vui vẻ hòa thuận, nâng chén đàm tiếu thì một đôi nam nữ trẻ tuổi đi tới, xem ra cũng là khách quen ở đây.

Hoàng Tiểu Long nhìn lướt qua, cảm thấy đôi nam nữ trẻ tuổi này nhìn khá quen mắt, lập tức nhớ ra, khi hắn và Phí Hầu lần đầu tiên tiến Vương Thành, ở đại môn Vương Thành gặp được Lâm tiểu thư cùng Lâm thiếu gia của hầu tước phủ.

Lúc ấy, hắn còn nhớ rõ Lâm tiểu thư cùng Lâm thiếu gia này là cưỡi tứ giai Liệt Diễm thú vào thành đấy, hơn nữa còn không nộp lệ phí vào thành.

Lâm Khả đi đến lầu hai quán rượu, ánh mắt quét qua, nhìn thấy hai bàn của Hoàng Tiểu Long ăn tới gió cuốn mây tan, hai tiểu tử còn tranh nhau đĩa rau, lập tức nhướng mày, ném một túi kim tệ cho nhân viên cửa tiệm ở sau lưng, một ngón tay chỉ bọn người Hoàng Tiểu Long, nói:

“Lầu hai, ta bao hết, đuổi bọn bình dân đê tiện này xuống dưới, để bọn hắn xuống lầu một ăn!”

“Bình dân đê tiện!”

Hai bàn Hoàng Tiểu Long lập tức quay đầu lại, âm thanh ngừng lại.

Nhân viên cửa tiệm ngẩn ngơ.

Lâm Quốc thấy nhân viên cửa tiệm ngẩn người đứng yên, lập tức quát lớn:

“Không nghe thấy sao? Lầu hai này, chúng ta bao hết, đuổi bọn bình dân đê tiện này xuống dưới, để cho bọn hắn xuống lầu một ăn! Miễn ảnh hưởng tới tâm tình ăn uống của chúng ta!”

Bọn người nguyên soái Hạo Thiên, Phí Hầu biến sắc, nhưng mà ngay khi bọn hắn muốn đứng dậy, Hoàng Tiểu Long đã giơ tay lên ngăn lại.

Hoàng Tiểu Long vẫy tay với nhân viên cửa tiệm, mở miệng nói:

“Ngươi tới.”

Nhân viên cửa tiệm này cũng không phải người vừa rồi phục vụ Hoàng Tiểu Long, cũng không biết thân phận cụ thể của bọn hắn, nhưng mà vừa rồi lão bản bọn hắn đã dặn dò qua tất cả, phải tận tình phục vụ hai bàn Hoàng Tiểu Long, không được phép sơ suất, cho nên khi thấy Hoàng Tiểu Long mở miệng, lập tức đi tới trước mặt Hoàng Tiểu Long:

“Công tử, không biết có gì phân phó?”

Hoàng Tiểu Long cũng ném một túi kim tệ cho nhân viên cửa tiệm, chỉ một ngón tay tới hai người Lâm Khả, nói:

“Ta không muốn nhìn thấy bọn hắn ở Mỹ Vị Đại Tửu Lâu, đuổi hai miệng cẩu này ra khỏi quán rượu cho ta! Miễn ảnh hưởng tới tâm tình ăn uống của chúng ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.