Vô Địch Thiên Hạ

Chương 158: Chương 158: Đi tới đoạn nhận đế quốc




Triệu Thư và Vu Minh nghe nói Hoàng Tiểu Long chỉ thiếu nửa bước nữa là đột phá tới Tiên thiên, cả hai đều khiếp sợ trong lòng. Đương nhiên Hoàng Tiểu Long không kể cho hai người chuyện nội lực của mình đã đột phá tới Tiên thiên, chứ nếu hai người mà biết thực lực bây giờ của Hoàng Tiểu Long đã không thua gì Hạo Thiên, mạnh hơn Phí Hầu, sợ là sẽ kinh ngạc tới mức đờ đẫn ra rồi.

Vì vậy Triệu Thư và Vu Minh ở lại Thiên Huyền phủ luôn.

Mười ngày sau, hai người cùng Hoàng Tiểu Long đi tới Đoạn Nhận đế quốc.

Mười ngày này, Hoàng Tiểu Long bàn giao rất nhiều chuyện cho Phí Hầu. Hiện giờ sắp đi Đoạn Nhận đế quốc, chẳng biết khi nào mới có thể quay về Lạc Thông vương quốc, cho nên Hoàng Tiểu Long phải chuẩn bị rất nhiều việc. Ví dụ như chuyện Cửu Đỉnh thương hội, ví dụ như chuyện về phụ mẫu, muội muội và đệ đệ sau này.

Những chuyện này Hoàng Tiểu Long đều phải chuẩn bị trước tiên.

Sau này Hoàng Tiểu Long sẽ định cư ở Đoạn Nhận hoàng thành, nên đương nhiên tổng bộ của Cửu Đỉnh thương hội cũng phải dời tới Đoạn Nhận hoàng thành.

Chờ khi Hoàng Tiểu Long ổn định ở Đoạn Nhận hoàng thành, người của Hoàng gia cũng sẽ dời qua đó.

Mười ngày nhanh chóng trôi qua.

Mười ngày này, ngoài việc dặn dò Phí Hầu chuẩn bị công việc, Hoàng Tiểu Long còn cố gắng tu luyện Tu La Quyết.

Hiện tại trong Tu La giới chỉ của Hoàng Tiểu Long đã có hơn vạn viên Yêu đan Thập giai, đủ cho Hoàng Tiểu Long tu luyện Diễm Long châu mười năm.

Một vạn Yêu đan Thập giai dù là một con số khiến người ta sợ hãi, nhưng với Cửu Đỉnh thương hội hiện giờ thì không là gì cả. Hiện giờ Hoàng Tiểu Long đã không cần phải dựa vào việc tự săn yêu thú để tích Yêu đan nữa.

Mười ngày sau, tu vi Đấu khí của Hoàng Tiểu Long đã tăng lên thêm.

Ngày này, trời trong xanh, nắng ấm áp.

Một đám người đứng bên ngoài cửa thành Lạc Thông vương thành.

Ngoài người của Hoàng gia, quốc vương Lục Triết của Lạc Thông vương quốc, vương tử Lục Khải, còn cả Tôn Chương và Hùng Sở của Tinh Không học viện cũng tới đưa tiễn Hoàng Tiểu Long.

Lần này Hoàng Tiểu Long không mang nhiều người tới Đoạn Nhận đế quốc, ngoài Triệu Thư và Vu Minh ra thì hắn chỉ mang Phí Hầu theo.

Bốn người gói gém đơn giản mà đi.

Hạo Thiên có chức vị quan trọng, là nguyên soái của Lạc Thông vương quốc nên không thể cùng Hoàng Tiểu Long tới Đoạn Nhận đế quốc được. Hơn nữa Lạc Thông vương quốc cần Hạo Thiên toạ trấn, sự an toàn của người của Hoàng gia ở Thiên Huyền phủ cũng cần Hạo Thiên bảo vệ.

Mấy người bên Lạc Thông quốc vương là Lục Triết và Hùng Sở không biết Vu Minh bên cạnh Hoàng Tiểu Long, nhưng Tôn Chương lại nhận ra. Thấy Vu Minh, Tôn Chương giật mình, vội vàng chạy tới cung kính nói: “Vu Minh tiền bối!”

Nghe Tôn Chương gọi người đàn ông trung niên trông khá bình thường bên cạnh Hoàng Tiểu Long là tiền bối, quốc vương Lục Triết và mấy người Hùng Sở đều khiếp sợ.

Tôn Chương nhanh chóng giới thiệu thân phận Vu Minh cho quốc vương Lục Triết và Hùng Sở. Khi nghe nói rằng Vu Minh là sư tôn của nguyên soái Hạo Thiên và Phí Hầu, quốc vương Lục Triết, Hùng Sở hoảng sợ, vội vàng tới chào. Hai người đều biết sư tôn của nguyên soái Hạo Thiên chính là một nhân vật khủng bố đã tới gần Thánh Vực.

Nhưng lại nghe Vu Minh cũng gọi Hoàng Tiểu Long là thiếu chủ, không chỉ Tôn Chương, mà đám người quốc vương Lục Triết, Hùng Sở đều toát mồ hôi lạnh.

Mà bọn họ đều phát hiện Vu Minh cũng tỏ ra cực kỳ cung kính với Triệu Thư có tướng mạo cũng bình thường kia. Ở trước mặt Triệu Thư, nguyên soái Hạo Thiên và Phí Hầu đều tỏ ra sợ hãi. Nhưng Triệu Thư cũng gọi Hoàng Tiểu Long là thiếu chủ.

Sau đó Hoàng Tiểu Long, Triệu Thư, Vu Minh và Phí Hầu cưỡi tọa thú mà đi. Hồi lâu sau, quốc vương Lục Triết, Tôn Chương và Hùng Sở vẫn ngây ra đó, dõi theo bóng lưng bốn người Hoàng Tiểu Long mà mãi chưa hồi thần.

Mấy người quốc vương Lục Triết như vậy, Lục Khải còn sợ tới mức đã không thể nghĩ được gì, đầu óc trống rỗng.

Hồi lâu, thấy đám người quốc vương Lục Triết hãy còn ngơ ngẩn ở đó, Hoàng Bằng tiến tới, cẩn thận hỏi: “Vương thượng, chúng ta về thôi nhỉ?”

Đám người quốc vương Lục Triết, Tôn Chương mới tỉnh lại.

Quốc vương Lục Triết hoảng sợ, vội nói: “Ừ ừ, Hoàng Bằng huynh đệ, chúng ta về thôi!”

Hoàng Bằng huynh đệ?

Hoàng Bằng cũng hoảng sợ, quốc vương Lục Triết lại gọi hắn là hoàng đệ? Hắn có nghe nhầm không? Nếu là ở Hoàng gia trang lúc trước, đây quả thực là chuyện không thể nào tin được, cho dù là bốc phét thì cũng không dám nói ấy chứ.

“Không dám, mời vương thượng đi trước!” Hoàng Bằng vội nói.

Tuy hắn biết quốc vương Lục Triết gọi hắn là huynh đệ hoàn toàn do Hoàng Tiểu Long nhi tử của mình, nhưng Hoàng Bằng không dám xưng huynh gọi đệ với quốc vương Lục Triết.

Chẳng có điều Hoàng Bằng tuy mời quốc vương Lục Triết đi trước, quốc vương Lục Triết lại kiên trì đòi đồng hành với Hoàng Bằng, cũng nhiệt tình kéo tay Hoàng Bằng trở về vương thành Lạc Thông.

Tôn Chương, Hùng Sở nhìn quốc vương Lục Triết kéo tay Hoàng Bằng, hai người không cảm thấy nực cười, mà hâm mộ. Hai người này không hâm mộ Hoàng Bằng, mà đang hâm mộ quốc vương Lục Triết.

Sau khi trở lại vương thành Lạc Thông, quốc vương Lục Triết không về hoàng cung mà lên xa giá tới Thiên Huyền phủ. Đến Thiên Huyền phủ rồi, hắn nhiệt tình nói chuyện với Hoàng Bằng mấy giờ, thế mới trở về hoàng cung.

Hoàng Bằng tự mình tiễn quốc vương Lục Triết ra khỏi Thiên Huyền phủ, nhìn bóng lưng quốc vương Lục Triết mà hắn cảm thấy như đang nằm mơ.

Người vừa kéo tay hắn và nhiệt tình vô cùng, thậm chí là nhiệt tình tới mức khiến Hoàng Bằng nổi da gà, quả thực là vị quốc vương Lục Triết của bọn họ à?

Dù là thật, nhưng hắn vẫn cảm thấy khó tin.

Về hoàng cung rồi, quốc vương Lục Triết lập tức triệu kiến nguyên soái Hạo Thiên.

Triệu nguyên soái Hạo Thiên đến rồi, quốc vương Lục Triết hỏi thăm tình hình trấn giữ biên cảnh xong, chần chừ một lát rồi bảo: “Nguyên soái, không biết bản vương có thể hỏi ngươi một chuyện được không?”

“Xin vương thượng cứ hỏi.” Nguyên soái Hạo Thiên nói, tuy không biết vương thượng định yêu cầu việc gì, chẳng qua hắn vẫn đoán ra được.

Quả nhiên Lục Triết hỏi: “Cái tên Triệu Thư kia, có thân phận gì vậy?” Nói xong, hắn khẩn trương nhìn chằm chằm Hạo Thiên.

Hạo Thiên trầm ngâm nói: “Thần không dám nói thân phận Triệu Thư tiền bối ra, nhưng thần có thể nói rằng, thực lực của Triệu Thư tiền bối mạnh hơn sư tôn của thần rất nhiều.”

Mạnh hơn rất nhiều?!

Lục Triết ngẩn ra, sư tôn Vu Minh của Hạo Thiên chính là một nhân vật khủng bố đã tới gần Thánh Vực, mà kẻ này còn mạnh hơn cả Vu Minh, đây chẳng phải nói Triệu Thư kia là...? Sắc mặt Lục Triết thay đổi, nghĩ tới một khả năng mà toàn thân lạnh run, suýt nữa thì ngã khỏi long toạ, trái tim đập thình thịch một cách điên cuồng.

Triệu Thư lại chính là...?!

Như vậy Hoàng Tiểu Long thì sao? Thân phận thật của Hoàng Tiểu Long là gì? Ngay cả Triệu Thư đều gọi hắn là thiếu chủ!

Toàn thân Lục Triết lạnh ngắt, đồng thời cũng thấy may mắn là thái độ của mình với Hoàng Bằng đã đủ “nhiệt tình”, cũng đã xưng huynh gọi đệ với Hoàng Bằng rồi. Nếu đắc tội Hoàng Bằng, sau này Hoàng Tiểu Long giận dữ mà để cho Triệu Thư kia phóng một quả rắm là diệt luôn được cả toà vương thành Lạc Thông này.

“Truyền chỉ lệnh của ta, phong Hoàng Bằng làm đại công tước, thừa kế tước vị.” Lục Triết tỉnh táo lại, nhanh chóng nói với thái giám bên người: “Còn nữa, phong Tô Yến làm nhất phẩm phu nhân!”

Thái giám kia khiếp sợ: “Vương thượng, hình như, điều này không ổn lắm?”

Toàn bộ Lạc Thông vương quốc này chỉ có ba vị đại công tước, hơn nữa đều được phong khi Lạc Thông vương quốc mới bắt đầu xây dựng nước. Giờ lại vô duyên vô cớ phong Hoàng Bằng một chức đại công tước, sợ rằng văn võ bá quan khắp triều sẽ phản đối.

Nhưng thái giám kia vừa nói xong, Lục Triết bỗng vung tay cho thái giám kia một cái bạt tai, khiến thái giám kia ngã lăn xuống đất.

“Ngươi là vương thượng hay ta là vương thượng?” Lục Triết quát to, mặt lạnh lùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.