“Ngươi là ai?” Trần Tiếu Thiên nhìn Hoàng Tiểu Long, không nhịn được bật thốt lên hỏi.
Hoàng Tiểu Long hẳn không phải người của Huyết Yến môn hay Cửu Sát tông.
Hoàng Tiểu Long nhìn Trần Tiếu Thiên, lạnh nhạt nói: “Ta là ai, cũng không quan trọng.” Nói tới đây, dừng một chút: “Ta muốn ngươi biết rõ, hôm nay ngươi không thể nào chạy thoát được. Bây giờ ngươi có hai con đường, một là lựa chọn đầu hàng, hai là chết.”
Hoàng Tiểu Long cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp nói.
Trần Tiếu Thiên liếc nhìn đám người Cảnh Khẳng, Đỗ Tân, Đặng Quang sau lưng Hoàng Tiểu Long, đột nhiên có loại cảm giác thê lương.
Đây chính là cảm giác chúng bạn xa lánh sao?
“Ngươi định bảo bọn họ cùng lên, hay là từng người một lên?” Trần Tiếu Thiên đè nén bi thương trong lòng, lãnh đạm nhìn Hoàng Tiểu Long nói.
Hoàng Tiểu Long lắc đầu một cái, phất phất tay với đám người Cảnh Khẳng sau lưng: “Các ngươi đều lui ra sau, không có lệnh của ta, ai cũng không được ra tay.”
Hoàng Tiểu Long vừa nói xong, mọi người đều ngây ngẩn.
“Thiếu chủ, chuyện này!” Cảnh Khẳng tiến lên, cẩn thận nói.
Thực lực của Trần Tiếu Thiên lão biết, mặc dù lão cũng biết, thực lực của Hoàng Tiểu Long rất mạnh, nhưng dù sao Trần Tiếu Thiên cũng là cường giả cấp bảy hậu kỳ. Hơn nữa, lão suy đoán, thực lực Trần Tiếu Thiên này không chỉ là Tiên Thiên cấp bảy hậu kỳ.
“Lui ra!” Hoàng Tiểu Long quát lên.
Cảnh Khẳng thầm run lên, bị dọa sợ cung kính thưa vâng sau đó cùng đám người Đỗ Tân lui ra bốn phía đại điện.
Hoàng Tiểu Long nhìn Trần Tiếu Thiên: “Chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta, thì ta sẽ để ngươi rời đi.”
Trần Tiếu Thiên liếc nhìn đám người Cảnh Khẳng, rồi lại nhìn Hoàng Tiểu Long, cười lạnh nói: “Thật không?” Gã mừng thầm trong lòng. Không ngờ Hoàng Tiểu Long lại khinh địch như vậy.
Mặc dù gã không biết thực lực chân chính của Hoàng Tiểu Long, nhưng từ khí tức mà suy ra thì tên trước mặt còn chưa đột phá Tiên Thiên cấp bảy.
“Đúng vậy.” Hoàng Tiểu Long lạnh nhạt, bắt được vui vẻ chợt lóe trong mắt Trần Tiếu Thiên. Hóa ra, Trần Tiếu Thiên này cảm thấy gã nhất định có thể đánh bại mình?
Hoàng Tiểu Long vừa dứt lời, toàn thân Trần Tiếu Thiên chợt lóe ánh sáng, một xanh một đỏ bay ra, trên đỉnh đầu xuất hiện một thân cây.
Một đại thụ được một ngọn gió màu xanh và ngọn lửa đỏ nhạt vây quanh.
Vũ hồn nằm trong hạng đầu của cấp mười một, Phong Hỏa Thụ!
Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện tràn ngập năng lượng phong hỏa.
Trần Tiếu Thiên gọi ra Vũ hồn Phong Hỏa Thụ thì lập tức hồn hóa. Sau khi hồn hóa, hai cánh tay có ngọn lửa màu đỏ nhạt bập bùng, quấn quanh, đồng thời còn có một ngọn gió xanh lưu động toàn thân.
Cả người Trần Tiếu Thiên giống như Hỏa thần nắm trong tay pháp tắc hệ phong, từ cổ họng phát ra một tiếng quát, một quyền đánh tới phía Hoàng Tiểu Long.
Lúc này, Trần Tiếu Thiên hóa thành một ngọn gió, chỉ để lại một tàn ảnh xanh đỏ trong đại điện, tốc độ nhanh tới mức kinh khủng. Không chỉ đám người Đỗ Tân, Đặng Quang không cách nào thấy rõ, mà ngay cả Cảnh Khẳng cấp bảy trung kỳ đỉnh phong, cũng chỉ có thể bắt được một bóng dáng mơ hồ của Trần Tiếu Thiên.
Mọi người hoảng sợ.
“Thiếu chủ, cẩn thận!” Đám người Cảnh Khẳng bật thốt lên.
Hoàng Tiểu Long hạ lạc ấn tinh thần trong linh hồn chi hải của bọn họ, nếu Hoàng Tiểu Long chết, vậy thì tâm thần tương liên, linh hồn của bọn họ cũng bị phá hủy theo.
Nhìn Trần Tiếu Thiên đánh tới, trong nháy mắt Hoàng Tiểu Long hóa Tu La chi thân, Ác Ma chi dực mở rộng sau lưng, triển khai hồn kỹ bản mệnh Tật Ảnh, lưu lại một thân hình nhàn nhạt trong không trung.
Quyền ấn của Trần Tiếu Thiên đánh tới, xuyên thủng đánh tan tàn ảnh Hoàng Tiểu Long để lại chỗ lúc đầu.
Một quyền đánh vào không khí, Trần Tiếu Thiên chợt quay đầu, hoảng sợ nhìn Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long lại có thể tránh thoát một kích của gã! Trên thực tế, gã cũng không chỉ có thực lực Tiên Thiên cấp bảy hậu kỳ như đồn đại bên ngoài, mà đã tới Tiên Thiên cấp bảy hậu kỳ đỉnh phong. Sau khi hồn hóa, năng lượng hệ phong phụ thể, làm cho tốc độ của gã vượt xa cường giả cùng cấp. Thế nhưng, lại bị Hoàng Tiểu Long tránh thoát.
Hoàng Tiểu Long tránh thoát một kích, thân hình quay vòng về, gọi ra Tu La chi nhận trong tay, đứng trong không trung, vung lên.
Chiêu thứ tư trong Tu La kiếm pháp, Phong Đô Chi Lôi!
Toàn bộ đại điện như bị lôi quang bao phủ, vô số giao lôi gầm thét đánh tới phía Trần Tiếu Thiên, trong nháy mắt đã tới trước mặt gã.
Sắc mặt Trần Tiếu Thiên kinh hoàng.
“Phong Hỏa Lưu Vân Thân!”
Trần Tiếu Thiên thấp giọng quát một tiếng, toàn thân xoay tròn, giống như một đám mây bằng lửa, bồng bềnh lướt đi, tránh thoát công kích của giao lôi.
Nhưng lúc này, vô số giao lôi hóa thành từng trận cuồng phong cùng mưa như thác đổ, tiếp tục công kích tới.
Nhiều năm như vậy, Hoàng Tiểu Long đã sớm dung hợp chiêu thứ nhất - Địa Ngục Chi Phong, chiêu thứ hai Tu La Chi Lệ vào trong chiêu thứ tư - Phong Đô Chi Lôi, tới mức hoàn mỹ.
Công kích của giao lôi như cuồng phong mưa bão, uy lực cực mạnh.
Toàn thân Trần Tiếu Thiên không ngừng bay bay trên không đại điện, tránh thoát công kích cuồng phong mưa bão của giao lôi.
Kéo dài một hồi như vậy, công kích Phong Đô Chi Lôi cũng biến mất.
Mặc dù Trần Tiếu Thiên tránh thoát công kích, nhưng cũng vô cùng chật vật, mấy chỗ trên vạt áo dính phải ánh sáng của giao lôi, chỗ rách chỗ nám đen.
“Phong Quyền Lưu Hỏa Chưởng!”
Đợi công kích Phong Đô Chi Lôi biến mất, Trần Tiếu Thiên nổi giận đánh về phía Hoàng Tiểu Long.
Tay trái Trần Tiếu Thiên nắm thành quyền, quyền ấn cuốn lên một cơn lốc, mà chưởng ấn bên tay phải thì phá không, bốc lên một ngọn lửa đỏ nhạt.
Quyền ấn, chưởng ấn thay phiên nhau, ở giữa không trung vang lên tiếng rít kinh khủng, khí lưu trong đại điện chấn động, ngay cả đám người Cảnh Khẳng đứng xung quanh đại điện cũng cảm thấy, như đưa thân vào trong lò lửa, từng đạo phong nhận lướt qua da.
Hoàng Tiểu Long đứng giữa không trung cũng là lần đầu tiên gặp Đấu kỹ như vậy.
Sau khi bất ngờ, đôi mắt Hoàng Tiểu Long trở nên lạnh lùng, Tu La chi nhận trong tay vung lên, vô số nhận mang không ngừng xoay tròn theo quỹ tích hình tròn, đồng thời một con ngươi đỏ nhạt xuất hiện. Con ngươi xoay tròn, vô số nhận kích lạnh lẽo bắn ra, nghênh đón phong quyền và hỏa chưởng của đối phương.
Giữa không trung đại điện, không ngừng truyền ra tiếng nổ vang.
Phong hỏa nổ tung, nhận mang bắn tán loạn, để lại từng vết khắc sâu kinh khủng trên cột đá trong đại điện.
Trần Tiếu Thiên chỉ cảm thấy đầu ong lên, cảnh vật trước mặt biến ảo, không khỏi lui thân, khiếp sợ nhìn Hoàng Tiểu Long.
Đây rốt cuộc là đấu kỹ gì vậy?
Bây giờ gã đã nhìn ra, Hoàng Tiểu Long thật sự chưa đột phá Tiên Thiên cấp bảy, nhưng công pháp Hoàng Tiểu Long tu luyện cực cao, cho nên phẩm chất Đấu khí của hắn cao hơn của gã không chỉ một cấp bậc. Hơn nữa, uy lực Đấu kỹ thi triển ra cực mạnh, có lẽ là Đấu kỹ thiên phẩm trong truyền truyền!
Hoàng Tiểu Long thấy thi triển chiêu Luân Hồi Chi Nhãn này, mà vẫn không thể khiến đối phương trọng thương thì hiểu, nếu mình không gọi Vũ hồn ra, có lẽ rất khó đánh bại được Trần Tiếu Thiên này.
Dù sao, Trần Tiếu Thiên cũng là Tiên Thiên cấp bảy hậu kỳ đỉnh phong.
Trong ánh nhìn chằm chằm của Trần Tiếu Thiên và đám người Cảnh Khẳng, trên người Hoàng Tiểu Long bạo phát ánh sáng, tiếng rồng ngâm rung trời vang lên. Song long Hắc Lam xuất hiện trong hư không, long uy mênh mông như nước thiên hà, phủ kín không gian xung quanh.
Song long Hắc Lam lượn lờ sau lưng Hoàng Tiểu Long, ghé mắt nhìn xuống chúng sinh. Hoàng Tiểu Long như Long Thần viễn cổ tái thế.
“Song sinh, Vũ hồn thần long siêu cấp!”
Đám người Cảnh Khẳng, Đỗ Tân, Đặng Quang khiếp sợ, kích động nhìn Hoàng Tiểu Long.