Vô Địch Thiên Hạ

Chương 120: Chương 120: Linh thú




Cốc chủ của Cửu Phượng cốc nhìn nơi thân thể bị kiếm hoa lướt qua có thêm từng đóa kiếm hoa đồ án, huyết từ trong đó trào ra ngoài.

“Ộc…”

Cốc chủ của Cửu Phượng cốc phun ra máu tươi, thân thể mềm nhũn, quỳ xuống.

“Ta.”

Lúc này, hắn vẫn không tin rằng hắn sẽ bị chết ở nơi này, chết ở trong tay cường giả Tiên Thiên nhất giai như hắn.

“Ta muốn biết chiêu vừa rồi gọi là gì?”

Hắn nhìn Phí Hầu hỏi, giọng nói khàn khàn.

“Tử Vong Chi Hoa.”

Phí Hầu lạnh lùng đáp.

“Tử Vong Chi Hoa?”

Cốc chủ của Cửu Phượng cốc lẩm bẩm niệm một câu, sau đó ngã xuống, thân thể co quắp vài cái rồi không có động tĩnh nữa.

Trưởng lão Cửu Phượng cốc đang kịch chiến cùng Hoàng Tiểu Long trở nên sợ hãi, đánh một kiếm tới Hoàng Tiểu Long, sau đó hoảng sợ xoay người chạy trốn.

Phí Hầu thấy thế thì lạnh giọng cười, triệu xuất thân thể Ngân Hà Vũ hồn biến thành một cái Kiếm Hà, trong nháy mắt cản trưởng lão của Cửu Phượng cốc lại, Kiếm Hà quấn chặt lấy đối phương rồi xoay tròn một cái, sau đó về tới sau lưng Phí Hầu.

Cửu Phượng cốc trưởng lão ngã xuống, đầu lìa khỏi cổ, rớt xuống, máu phun đầy mặt đất.

Đến đây thì tất cả mọi người Cửu Phượng cốc đi tới Thánh Minh hồ đều bị giết chết.

Cửu Phượng cốc được xem là một đại tông môn tại Bạo Long vương quốc, thế nhưng cũng chỉ có một vị Tiên Thiên chính là Cốc chủ của Cửu Phượng cốc. Bây giờ cốc chủ đã bị Phí Hầu giết chết, sau này Cửu Phượng cốc sẽ điệt xuất ra khỏi nhóm đại tông môn Bạo Long vương quốc.

Các đại thế lực cường giả xa xa nhìn Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu, ánh mắt đã hoàn toàn đại biến.

Thật ra trước Cửu Phượng cốc, chung quanh cũng có một số đệ tử thế lực đã nhìn trúng vị trí của Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu, đã từng có ý nghĩ muốn tiến lên bảo hai người Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu cút đi, hiện giờ đệ tử những thế lực này nhìn Cốc chủ của Cửu Phượng cốc, trưởng lão đều chết dưới tay của Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu thì trán đổ mồ hôi lạnh, âm thầm mình may mắn không thôi.

Nếu không phải Cửu Phượng cốc đệ tử tiến lên thay thế bọn họ một kiếp, chỉ sợ hiện tại người nằm chết nơi đó chính là bọn họ rồi.

Giải quyết xong đám người Cửu Phượng cốc, Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người chung quanh, hai người về tới chỗ ngồi, sau đó ngồi xếp bằng.

Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu kịch chiến cùng đám người Cửu Phượng cốc, toàn bộ cuộc chém giết đã rơi vào trong mắt của đám người Đại Kiếm tông.

Lúc này đám người Đại Kiếm tông đang ở trên một đỉnh núi bên ngoài mấy trăm thước.

Vu Thần quay đầu lại. hỏi một vị trưởng lão phía sau lưng:

“Tiểu tử kia chính là Hoàng Tiểu Long đó sao?”

Trưởng lão kia cung kính đáp:

“Đúng thế, thưa lão tông chủ. Hắn chính là Hoàng Tiểu Long, còn vị kia là Phí Hầu. Lưu Uy tông chủ chính là chết ở trong tay Hạo Thiên - sư huynh của Phí Hầu.”

Vu Thần gật đầu, nhìn thân ảnh của hai người Hoàng Tiểu Long bằng sắc mặt âm lãnh:

“Không ngờ tiểu tử này trưởng thành nhanh như vậy. Ngay cả trưởng lão của Cửu Phượng cốc cũng chết trên tay hắn, nếu cứ tiếp tục trưởng thành như thế, e rằng sau mười năm nữa là đến ngày Đại Kiếm tông chúng ta diệt tông.”

“Sư tôn, hay là thừa dịp này, chúng ta…?”

Lâm Trí Nhân tiến lên, làm dấu tay trảm sát.

Vu Thần ngẫm nghĩ, lắc đầu nói:

“Không vội, chờ trọng bảo xuất thế là chúng ta có cơ hội đánh lại. Bất kể như thế nào cũng không thể để cho tiểu tử này rời khỏi Thánh Minh hồ.”

Có Phí Hầu ở đây, muốn đánh chết Hoàng Tiểu Long trắng trợn hiển nhiên là rất khó, vì thế Vu Thần tính toán mấy ngày nữa khi trọng bảo xuất hiện trên đời, Phí Hầu sẽ phân tâm, đến lúc đó lại tìm cơ hội.

Hai ngày lại qua.

Hai ngày này, tiếng rít trong Thánh Minh hồ càng lên tiếng thường xuyên hơn, gần như cách mỗi nửa tiếng thì Thánh Minh hồ liền truyền ra một lần rít lên, hơn nữa theo tiếng rít, mặt nước Thánh Minh hồ càng lúc càng dao động.

Thậm chí một số ngọn núi thấp nhỏ bị mặt nước Thánh Minh hồ dao động dâng lên bắt đầu ngập hết trong nước hồ.

Ngày thứ ba, không ngờ mực nước Thánh Minh hồ lại tăng cao đến hai ba trăm mét, hơn nữa tăng chầm chậm kéo dài đến tới bốn, năm trăm mét mới dừng lại. Thế nhưng sau khi dừng lại thì mặt nước Thánh Minh hồ cũng không hề hạ xuống như trước.

Cùng lúc đó, mặt Thánh Minh hồ có từng đạo quang mang sáng chói không ngừng phóng lên cao, đây chính là quang mang tán phát khi dị bảo sắp xuất thế.

Nhìn cảnh tượng này, các thế lực bốn phía đều vui mừng.

“Trọng bảo sắp xuất thế rồi.”

Một số người không kìm nổi đua nhau phi thân nhảy xuống Thánh Minh hồ.

Ngay lúc những người này vừa mới rơi vào Thánh Minh hồ thì đột nhiên có tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy một đầu trâu to lớn từ trong Thánh Minh hồ đột nhiên phóng lên cao. Hai cái sừng sắc nhọn trên đầu của đầu trâu đang đâm xuyên qua thi thể của hai người, xuyên từ trước ngực xuyên thấu qua phía sau lưng, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt hồ.

Đầu trâu to lớn, song đỏ tươi, to lớn như có bốn năm quả cầu vậy.

“Quái vật, chạy mau.”

Những người khác muốn nhảy vào Thánh Minh hồ để tìm kiếm dị bảo dưới đáy hồ khi nhìn đầu trâu to lớn ấy thì hoảng sợ hét lên, đua nhau vạch nước phi thân lên, cố thoát đi.

Đúng lúc này, đầu trâu to lớn đột nhiên phát ra một tiếng rít, tiếng rít chấn động, lực công kích kinh khủng xuyên thấu theo tiếng rít đua nhau đánh trúng vào cường giả các phái đang muốn thoát đi.

Những người này như bị một cơn lốc đánh trúng, toàn bộ đều rơi xuống mặt hồ.

Đầu trâu to lớn mở miệng hút một cái như cự kình hút nước, nuốt hết thảy những người này vào trong cái miệng khổng lồ của nó.

Cường giả các phe vốn muốn tiếp tục nhảy vào trong Thánh Minh hồ thấy thế, thần sắc đều đại biến, sợ tới mức nhanh chóng ngừng lại, toàn thân túa mồ hôi lạnh dầm dề.

Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu cũng có chút sợ hãi, không ngờ Thánh Minh hồ vẫn còn loại quái vật này.

“Là Linh Thú thủ hộ trọng bảo.”

Phí Hầu đưa mắt nhìn, mở miệng nói.

Yêu thú đột phá thập giai hậu kỳ đỉnh phong, sau khi tiến nhập Tiên Thiên là có thể nói được tiếng người, được gọi là Linh Thú.

Linh Thú.

Hoàng Tiểu Long nhìn chằm chằm vào đầu trâu to lớn:

“Ngươi nhận ra được đây là Linh Thú gì không?”

“Hẳn là Cuồng Mãng Thanh Ngưu.”

Phí Hầu trầm ngâm nói:

“Cuồng Mãng Thanh Ngưu là một loại Linh Thú rất hiếm thấy, là hai loại Linh Thú Cuồng Mãng và Thanh Ngưu giao phối với nhau sinh ra Linh Thú biến bị. Loại Cuồng Mãng Thanh Ngưu có tính tình cực kỳ hung tàn, cuồng bạo, công kích cực mạnh, đặc biệt là ở trong nước. Lời đồn chỉ cần Cuồng Mãng Thanh Ngưu ở trong nước thì gần như là Bất Tử Chi Thân.”

“Ở trong nước là Bất Tử Chi Thân?”

Hoàng Tiểu Long nhìn Phí Hầu.

Phí Hầu gật đầu:

“Đúng vậy, Cuồng Mãng Thanh Ngưu có một kỹ năng đặc thù, có thể khôi phục thương thế cực nhanh ở trong nước. Cuồng Mãng Thanh Ngưu này hẳn là Tiên Thiên tứ giai, ngũ giai. Nếu nó ở trong nước, cho dù là nhân loại cường giả Tiên Thiên lục giai cũng rất khó có thể đối phó được nó.”

Hoàng Tiểu Long nhìn Cuồng Mãng Thanh Ngưu ở trong hồ nước, có thể khôi phục thương thế cực nhanh sao? Điểm này giống bản mệnh hồn kỹ thứ ba của mình, có thể khôi phục trong nháy mắt.

Chỉ có điều bản mệnh hồn kỹ thứ ba có thể khôi phục trong nháy mắt của Hoàng Tiểu Long, hiện tại chỉ có thể khôi phục Đấu khí.

Sau khi Cuồng Mãng Thanh Ngưu nuốt mười mấy người nhảy vào trong hồ, cái đầu to trầm xuống, lại quay về dưới đáy hồ.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.

Các phe cường giả nhìn nhau, nhưng không ai dám tiến vào hồ nữa.

Đột nhiên từ trên A Nhĩ sơn, một đạo nhân ảnh bắn nhanh, trong nháy mắt lao tới trên không Thánh Minh hồ, đột nhiên đánh một quyền vào phía dưới Thánh Minh hồ.

“Grào…ooo!!!”

Một tiếng gầm rú thê lương, Cuồng Mãng Thanh Ngưu bị thương gào thét, đầu trâu to lớn lại xông phá mặt hồ, cắn nuốt người công kích tới mặt hồ. Nhưng thân hình người đó nhoáng lên một cái, tránh thoát khỏi công kích của Cuồng Mãng Thanh Ngưu, lại đánh một quyền trúng vào bụng dưới của Cuồng Mãng Thanh Ngưu. Cuồng Mãng Thanh Ngưu bị đập bay ra ngoài, toàn bộ Thánh Minh hồ vùng vẫy không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.