Vô Địch Thiên Hạ

Chương 213: Chương 213: Ngay tại tuyệt tình điện




Hoàng Tiểu Long cố kiềm chế nội tâm đang mừng muốn phát điên, bắt đầu nghiên cứu Đoạn hồn chỉ và Hồn pháp.

Mấy tiếng sau, vẫn ngồi xếp bằng dưới đất, hắn giơ một ngón tay, một đạo chỉ kình mạnh mẽ phá không bắn ra, quanh nó là làn sương mù dày đặc màu xám tro cuồn cuộn chuyển động như sóng biển phủ kín cả không gian, đồng thời, trong làn sương, quái vật màu đen xuất hiện.

Chính là lũ quái vật trước đó xuất hiện ở sơn cốc mà Hoàng Tiểu Long đã gặp.

Đây cũng là Đoạn hồn chỉ!

Trong làn sương mù dày đặc màu xám tro, chỉ kình xuyên qua, vô thanh vô tức, có cả uy lực xuyên thủng thiên địa!

Quả thực còn khủng bố và khó phòng bị hơn chiêu thứ năm của Tu La kiếm pháp Bỉ ngạn hoa nhiều.

Theo như trong hướng dẫn của Đoạn Hồn châu, Hoàng Tiểu Long thi triển Đoạn hồn chỉ, làn sương mù màu xám tro càng dày đặc hơn, quái vật màu đen càng mạnh hơn, lực tấn công của Đoạn hồn chỉ càng đáng sợ hơn.

Mỗi lần Hoàng Tiểu Long thi triển Đoạn hồn chỉ, luồng khí màu tím quanh Đoạn Hồn châu sẽ càng phun ra mạnh hơn. Hắn thu nạp lấy, luyện hóa. Đây cũng là hồn khí. Hoàng Tiểu Long không ngừng cảm ngộ ý cảnh tấn công của Đoạn hồn chỉ và thu nạp hồn khí, khi thi triển Đoạn hồn chỉ, làn sương màu xám tro sẽ càng dày đặc hơn, quái vật đen thui kia cũng càng mạnh hơn, uy lực của Đoạn hồn chỉ càng mãnh liệt hơn!

Ba ngày ba đêm trôi qua.

Hoàng Tiểu Long duỗi ngón tay, một làn sương mù màu xám tro dày đặc cuồn cuộn, quái vật màu đen trong sương kêu gọi thê lương, xông thẳng ra khỏi làn sương.

So với ba ngày trước, uy lực Đoạn hồn chỉ của Hoàng Tiểu Long tăng lên rất nhiều.

Ba ngày sau, hắn mới dừng tu luyện Đoạn hồn chỉ, bắt đầu tu luyện Hồn pháp.

Minh tưởng một chút, vận chuyển Đấu khí hồn pháp trong kinh mạch, đột nhiên hắn mở bừng hai mắt, trong hai đồng tử có một chữ “hồn” màu tím sẫm!

Sau đó, hai mắt hắn bắn ra hào quang. Hai chữ hồn màu tím sẫm kia phá không bay ra, hợp thành một thể, ấn lên một tòa đổ nát trên chiến trường, nó lập tức sụp đổ.

Hồn pháp này không chỉ khống chế linh hồn có sinh mạng, còn có sức tấn công đáng sợ, thậm chí không hề yếu hơn Đoạn chỉ hồn, chỉ là không quỷ dị khó lường như Đoạn chỉ hồn mà thôi.

Cứ như vậy, Hoàng Tiểu Long không ngừng tu luyện Đoạn hồn chỉ và Hồn pháp trong chiến trường viễn cổ, trong khi tu luyện hắn phát hiện hồn khí bên trong Đoạn hồn chỉ không ngừng dung nhập vào kinh mạch và khí hải của mình. Đấu khí của hắn tăng cao với tốc độ chóng mặt, quả thực còn nhanh hơn cả ăn viên quả linh đan ngũ phẩm mỗi ngày.

Đương nhiên, ăn linh đan ngũ phẩm quá nhiều sẽ bất lợi cho việc tu luyện của Hoàng Tiểu Long, nhưng hồn khí này thì khác, không có ảnh hưởng gì.

Phát hiện ra điều này, hắn mừng lắm.

Theo như tốc độ tu luyện hiện tại, chỉ sợ không lâu nữa có thể đột phá lên Tiên thiên nhị giai trung kỳ, tiếp theo là nhị giai hậu kỳ, nhị giai hậu kỳ đỉnh phong, rồi lên Tiên thiên tam giai!

Mà Đoạn Hồn châu chỉ xếp hàng thứ tư thôi đó. Tu Di thần sơn xếp hạng nhất còn “quái vật” tới mức nào?

Một tháng trôi qua.

Hoàng Tiểu Long vốn chỉ có tu vi Tiên thiên nhị giai sơ kỳ đỉnh phong rốt cuộc đã đột phá lên tới Tiên thiên nhị giai trung kỳ. Một tháng sau, uy lực Đoạn hồn chỉ hắn thi triển ra đã mạnh gấp năm sáu lần một tháng trước, uy lực của hồn pháp cũng tăng lên rất nhiều.

Vốn hắn định sau khi thu phục Đoạn Hồn châu, rời Thánh vực các sẽ tới thẳng Đế quốc Thiên Phật, nhưng cân nhắc một hồi vẫn quyết định chờ mọi người Hoàng gia tới rồi mới đi.

Một tháng sau, ngoại trừ tu luyện Đoạn hồn chỉ, và Hồn pháp, hắn còn tu luyện cả Dịch Cân kinh, Tu La quyết, và chiêu thứ sáu của Tu La kiếm pháp Luân hồi chi nhãn.

Rất nhanh, hai tháng nữa qua đi.

Khi Hoàng Tiểu Long đang luyện Luân hồi chi nhãn, đột nhiên lệnh phù trong lòng rung lên một cái.

Hắn dừng lại, lấy lệnh phù ra.

Lệnh phù này là Triệu Thư cho hắn, có cường giả Thánh vực ấn pháp tắc không gian bên trong, thông qua lệnh phù, song phương có thể liên hệ tin tức giữa các không gian khác nhau.

Tin tức của Triệu Thư truyền tới.

“Môn chủ, Vu Minh đã quay lại, đoàn người Hoàng gia chủ gặp tai kiếp!”

Đọc được tin, hắn biến sắc.

Đoàn phụ thân gặp tai kiếp!

Ngay lập tức, hắn bất chấp, vội vàng rời chiến trường Viễn cổ, cấp tốc lướt ra ngoài đại sảnh. Ba người Triệu Thư, Vu Minh, Phí Hầu đều ở đó.

Ngoài ra còn có vài người hộ vệ Hoàng gia.

Mấy hộ vệ kia, Hoàng Tiểu Long nhận ra.

Hắn tới, mọi người đều đứng dậy.

Vu Minh muốn lên tiếng trước, Hoàng Tiểu Long đã giơ tay lên, nói:

“Tất cả mọi người ngồi xuống trước đi.”

Sau đó, hắn ngồi xuống ghế chủ tọa của đại sảnh.

Mọi người lại ngồi xuống.

An tọa, hắn mới hỏi:

“Vu Minh, ngươi nói xem có chuyện gì xảy ra?”

Vu Minh vội đứng dậy bẩm báo:

“Thiếu chủ, khi chúng ta đi qua Vương quốc Thác Lý, đã bị hơn mười cường giả Tiên thiên tấn công.”

“Hơn mười cường giả Tiên thiên tấn công?”

Hai con ngươi Hoàng Tiểu Long đanh lại.

“Đúng vậy, trong đó, có bốn người là Tiên thiên cửu giai, sáu gã Tiên thiên bát giai, sáu gã Tiên thiên thất giai!”

Vu Minh bẩm báo.

Hoàng Tiểu Long lạnh lùng hỏi:

“Là Diêu Phi?”

Có thể phái ra nhiều cường giả Tiên thiên cao giai một lúc như vậy để cướp mấy người phụ thân, thù hận như thế cũng chỉ có Diêu Phi.

Đương nhiên, ngoài Diêu Phi, Quách gia cũng có thể.

Vu Minh gật đầu:

“Đúng vậy. Thiếu thủ, ngoài bốn gã Tiên thiên cửu giai cướp mấy người Hoàng gia chủ, thuộc hạ đã đánh giết sáu gã Tiên thiên thất giai và bốn gã Tiên thiên bát giai, bắt sống hai vị Tiên thiên bát giai, sau khi thẩm vấn, đã xác định được đúng là do Diêu Phi phái tới!”

“Dẫn hai người kia tới!”

Hoàng Tiểu Long lóe sát ý.

“Vâng, thiếu chủ!”

Vu Minh cung kính đáp rồi lui xuống, không bao lâu sau liền áp giải hai gã đàn ông trung niên mặc áo bào màu đen tới.

Hai người đàn ông trung niên vừa tới, một kẻ cười lạnh với Hoàng Tiểu Long:

“Hoàng Tiểu Long, nếu ngươi muốn phụ mẫu, muội muội, đệ đệ ngươi không có việc gì thì tốt nhất bây giờ nên để chúng ta đi!”

Tên còn lại hung ác cười lạnh:

“Nếu chậm, chúng ta cũng không dám cam đoan phụ mẫu ngươi có xảy ra chuyện gì không. Mẫu thân ngươi, còn cả muội muội ngươi nữa, đúng là thủy linh, ta nhìn cũng phải động tâm, chớ nói đến các hộ vệ khác của Diêu phủ!”

Hai kẻ vừa nói xong, đột nhiên một cái bóng lóe lên, Hoàng Tiểu Long đã xuất hiện ngay trước mắt chúng, duỗi hai tay, nắm cổ cả hai.

Cả hai trợn ngược mắt.

Hắn lạnh lùng nhìn hai gã:

“Bây giờ ta sẽ đưa hai ngươi xuống địa ngục!”

Dứt lời, hắn dùng sức siết tay, cai cái cổ nghiêng đi một chút, bị vặn gãy.

Vặn gãy cổ hai gã, hắn lập tức thu vào Vạn thú đỉnh trong Linh lung bảo tháp, quay sang hỏi Vu Minh:

“Diêu Phi ở đâu?”

“Thưa thiếu chủ, bây giờ Diêu Phi đang ở Tuyệt Tình điện ở học viện Đoạn Nhận.”

Tuyệt Tình điện!

“Các ngươi cùng ta tới Tuyệt Tình điện!”

Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói.

“Vâng, thiếu chủ!”

Triệu Thư, Vu Minh, Phí Hầu cùng cung kính đáp.

Sau đó, bọn người Hoàng Tiểu Long rời phủ Nam Sơn, cấp tốc phi tới Tuyệt Tình điện trong học viện Đoạn Nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.