Ngày hôm sau, ánh nắng sáng rỡ.
Hoàng Tiểu Long đi ra khỏi tửu lầu, qua cửa bắc thành Cổ Bắc mà tới chỗ Thiên Phật đài. Theo như tiểu nhị thì Thiên Phật đài này ở ngay trên không trung quảng trường trước cửa hang Phật.
Mỗi một lần Thiên Phật đài xuất hiện đều chờ người có duyên, sau khi lựa chọn được người có duyên rồi mới biến mất.
Lần này Thiên Phật đài đã xuất hiện được một tháng.
Bởi vì hang Phật cách thành Cổ Bắc không xa nên không lâu sau Hoàng Tiểu Long đã tới quảng trường trước cửa hang Phật.
Quảng trường trước cửa hang Phật này được gọi là quảng trường Vạn Phật, rất rộng lớn. Xung quanh quảng trường là một vạn bức tượng đại Phật với những hình dáng và tư thế khác nhau, tất cả các bức tượng đều cao mười trượng.
Chỉ thấy trên không trung phía trước hang Phật hiện giờ có một toà kim ấn có hình lập phương đang lơ lửng.
Kim ấn to chừng mười mét vuông, trên mỗi bề mặt ấn đều có khắc tranh Phật, xung quanh tranh Phật ấy lại có những hoa văn Phật kỳ quái.
Kim ấn toả ra những tia sáng màu vàng, phật tính tràn ngập không gian chừng trăm trượng.
Lúc này đám đông đang nhốn nháo.
“Nhìn kìa, là Lạc Vô Nhất của Lạc gia!”
Hoàng Tiểu Long nhìn theo tầm mắt của mọi người thì thấy một thanh niên mặc áo lam đang đi đến bên dưới kim ấn.
“Lạc Vô Nhất, thiên tài nghìn năm của Lạc gia, cũng là một trong những thiên tài mới nổi lên của đế quốc Thiên Phật chúng ta, có siêu cấp Vũ hồn hạng nhất cấp mười một, Phong Hoả Thú. Với tư chất đó, có khi Lạc Vô Nhất sẽ được Thiên Phật đài lựa chọn ấy chứ!”
Mọi người bàn tán.
Như vậy Vũ hồn có cấp bậc càng cao và tư chất càng tốt thì càng có thể được Thiên Phật đài lựa chọn. Trước đây mỗi khi Thiên Phật đài xuất hiện thì tuyệt đại đa số người được lựa chọn đều là thiên tài nghìn năm có Vũ hồn cấp bậc cao, đương nhiên cũng có ngoại lệ, có một lần Thiên Phật đài lựa chọn một thanh niên có Vũ hồn cấp mười.
Đang lúc mọi người bàn tán, Lạc Vô Nhất đã tới bên dưới Thiên Phật đài.
Sau khi đi tới bên dưới Thiên Phật đài, toàn thân Lạc Vô Nhất phát sáng, hắn phóng thích Đấu khí ra. Khi Lạc Vô Nhất phóng thích Đấu khí rồi, ánh sáng tức thì lấp lánh toả ra Thiên Phật đài trên không trung kia.
“Nhìn kìa, Thiên Phật đài phản ứng rồi!”
“Nói không chừng Lạc Vô Nhất sẽ được Thiên Phật đài lựa chọn!”
Mọi người xôn xao, hô lên.
Thiên Phật đài xuất thế, đứng bên dưới Thiên Phật đài mà phóng Đấu khí ra, nếu có thể khiến Thiên Phật đài toả sáng vạn trượng, chiếu rọi Phật đồ khắp bốn phía Thiên Phật đài, như vậy là được Thiên Phật đài lựa chọn.
Hoàng Tiểu Long cũng nheo mắt nhìn chằm chằm, nếu hôm nay Lạc Vô Nhất mà được Thiên Phật đài lựa chọn, kế hoạch để bản thân yêu cầu Thích Phạm Thiên mà vào hang Phật coi như xôi hỏng bỏng không, phải nghĩ cách khác.
Nếu là như vậy sẽ rất phiền toái.
Trong cái nhìn chăm chú của Hoàng Tiểu Long và mọi người, chỉ thấy ánh sáng từ Thiên Phật đài lại càng sáng hơn, hơn nữa còn vang lên tiếng ù ù.
Thấy Thiên Phật đài phản ứng như vậy, Lạc Vô Nhất ở bên dưới Thiên Phật đài mừng rỡ.
Nói như vậy, có thể khiến Thiên Phật đài phản ứng, sinh ra tiếng ù ù tức là có một nửa cơ hội được Thiên Phật đài lựa chọn rồi! Nếu mà được Thiên Phật đài chọn, nhận Phật lựa của Thiên Phật đài trui rèn thì hắn, một kẻ đã ngừng lại ở Tiên Thiên cấp ba hậu kỳ đỉnh phong những bảy năm trời, chắc chắn có thể đột phá tới Tiên Thiên cấp bốn.
Tiên Thiên cấp bốn, Tiên Thiên trung cấp!
Đến lúc đó, địa vị và thân phận của hắn ở gia tộc sẽ hoàn toàn khác hẳn.
Ngay khi Lạc Vô Nhất đang mừng rỡ, đột nhiên Thiên Phật đài vốn đang toả hào quang mãnh liệt, vang lên tiếng ù ù bỗng ngừng lại, hào quang rút đi, rồi biến mất, cả tiếng ù ù cũng không còn.
Thiên Phật đài im lặng như trước.
Lạc Vô Nhất kinh ngạc.
Mọi người ngạc nhiên. Chừng hai, ba giây sau, có người xuỳ một tiếng.
Không ít người lắc đầu tiếc hận, mà phần đông lại là vui sướng khi người gặp hoạ.
Lạc Vô Nhất đứng bên dưới Thiên Phật đài, sắc mặt khá khó coi, vẻ mừng rỡ ban nãy đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ không cam lòng và buồn phiền tức giận.
“Lạc Vô Nhất, ngươi đã không được Thiên Phật đài lựa chọn thì hãy cút đi, đừng có chiếm vị trí như thế!” Lúc này, một giọng nói đầy kiêu ngạo và chói tai vang lên.
Mọi người lập tức quay sang nhìn.
“Là thiên tài Trần Định Nguyên của Trần gia!”
“Trần gia và Lạc gia vốn đối đầu với nhau, mà Trần Định Nguyên và Lạc Vô Nhất lại có thù oán, lần này Lạc Vô Nhất không được chọn, hẳn là Trần Định Nguyên đang sung sướng lắm!”
Mọi người bàn tán, sau đó lùi ra tạo thành một lối nhỏ. Trần Định Nguyên chầm chậm bước tới, toả ra một thứ khí thế cao ngạo khắp toàn thân, rồi đứng cách Lạc Vô Nhất chừng mười mét.
Lạc Vô Nhất sầm mặt xuống, lạnh lùng nhìn đối phương: “Ta không được Thiên Phật đài lựa chọn, chẳng lẽ ngươi cho rằng với cái Vũ hồn tầm thường cấp mười của ngươi thì sẽ được chọn?”
Trần Định Nguyên cười khẩy, mắt loé hàn quang: “Ngươi không thể không có nghĩa là ta không thể.”
Lạc Vô Nhất hừ một tiếng, không nói gì nữa mà đi ra khỏi bên dưới Thiên Phật đài, nhường lại vị trí. Sau đó hắn đứng một bên lạnh lùng nhìn Trần Định Nguyên.
Hoàng Tiểu Long và mọi người xung quanh đều nhìn Trần Định Nguyên.
Lúc này Trần Định Nguyên bước tới phía dưới Thiên Phật đài, phóng thích Đấu khí ra. Tức thì Thiên Phật đài lấp lánh ánh sáng. Nhìn hào quang toả ra từ Thiên Phật đài, Trần Định Nguyên vui vẻ ra mặt.
Sau đó hào quang của Thiên Phật đài vẫn tiếp tục toả ra, mà càng lúc càng thịnh. Không lâu sau, Thiên Phật đài vang lên một tiếng ù ù.
Mọi người thấy lòng mình căng thẳng.
Đúng lúc này, đột nhiên hào quang quay về Thiên Phật đài, giống như Lạc Vô Nhất ban nãy, sau tiếng ù đó Thiên Phật đài đột nhiên im bặt.
Sau khi nó dừng lại, bốn phía nhốn nháo.
“Trần Định Nguyên, ngươi không được Thiên Phật đài lựa chọn thì cút xuống đi, đừng có chiếm vị trí!” Lúc này tiếng Lạc Vô Nhất vang lên, lời hắn nói giống hệt những gì Trần Định Nguyên vừa nói ban nãy.
Sắc mặt Trần Định Nguyên rất khó coi, nhưng cuối cũng vẫn phải đi ra mà nhường vị trí cho kẻ khác.
Sau đó lại có năm người nữa đi tới bên dưới Thiên Phật đài, nhưng năm người này phóng thích Đấu khí ra thì Thiên Phật đài lại chẳng có phản ứng gì.
Sau năm người này, bốn phía yên lặng hẳn.
Nói như vậy chỉ có người có Vũ hồn cấp mười trở lên mới được Thiên Phật đài lựa chọn. Cho nên người có Vũ hồn từ cấp mười trở xuống đều không có hy vọng, chính vì như vậy mà số người tiến lên thử không nhiều.
Thấy không ai tiến lên nữa, Hoàng Tiểu Long mới nhấc chân đi tới bên dưới Thiên Phật đài.
Người xung quanh thấy Hoàng Tiểu Long tiến lên, đều ồn ào bàn tán.
“Tiểu tử này trông lạ quá, không biết là đệ tử thiên tài của gia tộc nào ở đế quốc?”
“Đệ tử thiên tài á? Có khi là kẻ có Vũ hồn cấp mười thuộc dạng bình thường nhất, định lên thử vận may mà thôi. Nếu là đệ tử thiên tài thì sao có thể vô danh như vậy được!”
Sau khi lên thử một lần, Trần Định Nguyên và Lạc Vô Nhất không hề rời đi mà cũng đứng trong đám người, thấy Hoàng Tiểu Long tiến lên thì đều nhìn theo. Nhưng hai người này có chung ý nghĩ với mọi người, cảm thấy Hoàng Tiểu Long cũng tới thử vận may mà thôi.
Hoàng Tiểu Long đi tới bên dưới Thiên Phật đài. Trong cái nhìn chòng chọc của mọi người, toàn thân Hoàng Tiểu Long toả ra thứ ánh sáng sáng ngời, Đấu khí được phóng ra khỏi cơ thể. Sau đó Thiên Phật đài toả ra hào quang rực rỡ.