Về từ Quách phủ, Hoàng Tiểu Long lập tức mở Tù Thần quyển để vào chiến trường Viễn cổ mà tu luyện.
Hiện tại Hoàng Tiểu Long chủ yếu tu luyện Tu La quyết, còn kiếm pháp như những Đấu kỹ Tu La Quỷ Trảo, Linh Lung Kim Thân và Tù Thần chưởng thì tu luyện rất ít.
Với Hoàng Tiểu Long mà nói, bây giờ chuyện quan trọng nhất là Đấu khí đột phá Tiên thiên.
Những Đấu kỹ kia chỉ là thứ phụ!
Hơn nữa các Đấu kỹ như Tu La kiếm pháp dù có tu luyện thêm một năm nữa thì tiến bộ sẽ không lớn. Chỉ cần Đấu khí của Hoàng Tiểu Long đột phá Tiên thiên, như vậy thực lực hắn đã thay đổi hoàn toàn rồi.
Ngoài tu luyện Tu La quyết, Hoàng Tiểu Long còn rút ra mỗi ngày hai giờ đối chiến luyện tập với Phí Hầu và nguyên soái Hạo Thiên.
Trải qua việc luyện tập đối chiến với hai vị Tiên thiên là Phí Hầu và nguyên soái Hạo Thiên, Hoàng Tiểu Long sử dụng Đấu kỹ càng thêm thuần thục.
Chín ngày trôi đi.
Một ngày này, Phí Hầu và nguyên soái Hạo Thiên vui mừng đi vào sân, rồi bẩm báo với Hoàng Tiểu Long: “Môn chủ, sư tôn nói rằng còn một giờ nữa người và Triệu Thư tả sứ sẽ tới đây!”
“À, còn một giờ nữa!” Nghe vậy, Hoàng Tiểu Long vui vẻ, thở ra một hơi thật dài: “Đi nào, chúng ta tới cửa vương thành!”
Hoàng Tiểu Long dù là Môn chủ Tu La môn, nhưng Triệu Thư lại là cường giả Thánh Vực, nên việc Triệu Thư đến mà Hoàng Tiểu Long tới cửa vương thành nghênh đón là chuyện rất bình thường.
“Vâng, Môn chủ!” Phí Hầu và Hạo Thiên cung kính xác nhận. Nghe Hoàng Tiểu Long nói là sẽ ra cửa thành chào đón Triệu Thư, hai người không hề thấy kỳ quái.
Cho dù người như Đoạn Nhận đại đế thì cũng phải tỏ ra khách khí với cường giả Thánh Vực, hơn nữa Triệu Thư còn không phải là Thánh Vực sơ cấp bình thường.
Vì vậy Hoàng Tiểu Long mang theo Phí Hầu và nguyên soái Hạo Thiên ra Thiên Huyền phủ, tới chỗ cách cửa thành vương thành Lạc Thông ba dặm mà chờ Vu Minh và Triệu Thư tới.
Nghĩ tới lát nữa sẽ được bái kiến cường giả Thánh Vực, Phí Hầu và Hạo Thiên đều kích động không thôi, vẻ mặt còn vô cùng khẩn trương. Hai người tuy đều là cường giả Tiên thiên, có địa vị và thân phận rất cao ở một vương quốc, đặc biệt là nguyên soái Hạo Thiên, nhưng ở trước mặt cường giả Thánh Vực thì hai người chẳng là gì. Nếu là lúc trước, hai người thậm chí còn không có tư cách gặp gỡ cường giả Thánh Vực.
Ba người Hoàng Tiểu Long vừa đi ra không lâu, hai bóng người đột ngột xuất hiện ở sơn đạo xa xa.
Nhìn hai bóng người ấy, ba người Hoàng Tiểu Long đều mắt ngời sáng.
Một người trong đó chính là Vu Minh!
Vu Minh đi theo sau một người trung niên anh tuấn, tuổi chừng năm mươi. Hai người đều ngồi trên thú cưỡi trông giống bò tót, nhưng khác với bò tót ở chỗ chúng không có đuôi, mà toàn thân lại có ánh sáng như ngọn lửa đang lượn lờ.
Tuy cách rất xa nhưng ba người Hoàng Tiểu Long vẫn có thể cảm nhận được khí tức khủng bố trên người của người trung niên kia.
Hoàng Tiểu Long biết người trung niên này chính là tả sứ Triệu Thư của Tu La môn!
Triệu Thư và Vu Minh ngồi trên tọa thú mà đi, trông như chậm rãi nhưng lại rất nhanh, chỉ vài hơi thở sau là đã tới nơi cách đám người Hoàng Tiểu Long chừng trăm mét.
Khi tới gần, Hoàng Tiểu Long phát hiện đôi mắt Triệu Thư khá to, vừa lạnh lùng vừa có thần như thiết ưng.
Khi Hoàng Tiểu Long quan sát Triệu Thư, Triệu Thư cũng quan sát Hoàng Tiểu Long. Theo những gì Vu Minh bẩm báo và miêu tả, hắn biết tên thiếu niên trông tầm mười bảy tuổi trước mắt này hẳn là đệ tử thân truyền của lão Môn chủ, Hoàng Tiểu Long, kẻ nắm giữ Tu La giới.
Ba người Hoàng Tiểu Long đi lên trước.
Vu Minh và Triệu Thư xuống khỏi toạ thú.
“Trưởng lão Tu La môn Vu Minh khấu kiến Môn chủ!” Vu Minh đi tới trước người Hoàng Tiểu Long, hành lễ bái rồi cung kính nói.
Triệu Thư cũng tiến lên, khẽ khom người và cung kính nói với Hoàng Tiểu Long: “Tả sứ Tu La môn Triệu Thư bái kiến Môn chủ!”
Tất cả cường giả Thánh Vực ở Tu La môn khi hành lễ bái Môn chủ thì chỉ cần khom người xuống một chút là được.
“Triệu Thư tả sứ và Vu Minh trưởng lão mau miễn lễ!” Hoàng Tiểu Long vội vàng bước tới để hai người miễn lễ.
Lúc này Phí Hầu và Hạo Thiên cũng tiến lên khom người với Triệu Thư, vô cùng cung kính mà nói: “Đệ tử Tu La môn Phí Hầu, Hạo Thiên bái kiến Triệu Thư tả sứ!”
Triệu Thư gật đầu, cho hai người miễn lễ.
Phí Hầu và Hạo Thiên thế mới cung kính gọi Vu Minh: “Sư tôn!”
Vu Minh gật đầu.
Mọi người không nói gì thêm, quay người trở về Thiên Huyền phủ.
Dọc đường đi, Triệu Thư nói với Vu Minh: “Hai tên đệ tử mà ngươi nhận này không tệ.” Hắn nhìn ra được rằng các phương diện về bản thể của Phí Hầu và Hạo Thiên đều mạnh hơn các cường giả cùng cấp rất nhiều.
Vu Minh nhanh chóng cung kính nói: “Triệu Thư tả sứ quá khen rồi!”
Kỳ thật Vu Minh cũng khá giật mình trước sự thay đổi của hai đệ tử Phí Hầu và Hạo Thiên này.
Còn Phí Hầu, Hạo Thiên khi nghe được lời khen của Triệu Thư thì đều kinh sợ.
Lúc này Hạo Thiên cung kính nói: “Tả sứ đại nhân, chúng ta có thể có được thành tựu ngày hôm nay đều là do Môn chủ bồi dưỡng cả.”
“Ồ?” Triệu Thư và Vu Minh đều bất ngờ.
Hoàng Tiểu Long cười nói: “Ta chỉ truyền thụ một bộ công pháp cho hai người thôi. Bọn họ có được thành tựu như hôm nay đều là kết quả của việc nỗ lực tu luyện cả.”
Tuy Hoàng Tiểu Long nói vậy, nhưng đã gián tiếp thừa nhận lời Hạo Thiên nói.
Triệu Thư và Vu Minh không khỏi thấy tò mò với công pháp mà Hoàng Tiểu Long truyền cho Phí Hầu và Hạo Thiên.
Không lâu sau, cả đám người về tới Thiên Huyền phủ.
Khi trở lại đại sảnh của Thiên Huyền phủ, bọn họ gặp phụ thân và mẫu thân của Hoàng Tiểu Long, Hoàng Bằng và Tô Yến. Hoàng Tiểu Long cẩn thận giới thiệu thân phận của Triệu Thư và Vu Minh với Hoàng Bằng và Tô Yến.
Đặc biệt là giới thiệu Triệu Thư.
Vu Minh tuy đã từng tới Thiên Huyền phủ, nhưng đám người Hoàng Bằng và Tô Yến chưa từng gặp Vu Minh. Nghe Hoàng Tiểu Long giới thiệu rằng Vu Minh là sư tôn của Phí Hầu và Hạo Thiên, Hoàng Bằng và Tô Yến đều tỏ ra thất kinh.
Tuy rằng khi Hoàng Tiểu Long giới thiệu Triệu Thư thì không nói rõ thân phận thật của Triệu Thư, nhưng nhìn nhi tử giới thiệu Triệu Thư còn thận trọng hơn cả khi giới thiệu Vu Minh, hai người càng giật mình.
Hai người vội chào hỏi: “Triệu Thư tiền bối, Vu Minh tiền bối!”
Mà Hoàng Bằng và Tô Yến là song thân của Hoàng Tiểu Long nên Triệu Thư và Vu Minh không dám chậm trễ, vội đáp lại.
Hoàng Bằng và Tô Yến biết nhi tử còn chuyện muốn nói, nên rời khỏi đại sảnh.
Chờ khi Hoàng Bằng và Tô Yến rời khỏi đại sảnh, Hoàng Tiểu Long hỏi Vu Minh về những chuyện xảy ra mấy năm nay. Năm đó nếu mà không có chuyện gì ngoài ý muốn, Vu Minh hẳn đã trở về từ sáu năm trước rồi.
Vu Minh nhanh chóng bẩm báo chuyện mấy năm nay cho Hoàng Tiểu Long.
Thì ra khi hắn rời khỏi Phong Tuyết đại lục mà chạy tới Tinh Vân đại lục, hắn có đi ngang qua một nơi gọi là eo biển Tử Vong. Lúc ấy hắn gặp phải một cơn lốc xoáy rất khủng bố ở eo biển Tử Vong, rồi bị cuốn vào trong một không gian không rõ ở eo biển Tử Vong, bị nhốt tới sáu năm!
Sáu năm sau, nhân lúc không gian này xuất hiện vết nứt không gian, Vu Minh mới thoát ra được.
Hoàng Tiểu Long nghe mà ngạc nhiên. Vu Minh về muộn sáu năm, hoá ra là gặp chuyện như vậy?
Tức thì Hoàng Tiểu Long gượng cười, không biết nên nói là Vu Minh may mắn hay là bất hạnh đây. Lúc trước hắn tưởng Trần Thiên Tề đã biết rõ về chuyện của mình, nên có lẽ Vu Minh bị Trần Thiên Tề nhốt.
Hai người Phí Hầu và Hạo Thiên cũng ngạc nhiên, không ngờ sư tôn lại gặp phải chuyện này.
Lúc này Hoàng Tiểu Long hỏi Triệu Thư và Vu Minh: “Triệu Thư tả sứ, Vu Minh trưởng lão, không biết các ngươi có từng nghe nói tới một dị bảo trên bảng dị bảo có tên là Tù Thần Quyển không?”
“Tù Thần Quyển!” Triệu Thư và Vu Minh đều chấn động.