Hơn mươi người đệ tử Tử Y Kiếm Tông đuổi theo, trong nháy mắt, đã bao vây mấy người Hoàng Tiểu Long.
“Trương sư huynh, làm sao bây giờ?”
Một gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông nói với một người trung niên trước mặt, đây là một gã trung niên trên má trái có một vết kiếm sẹo không lớn không nhỏ.
Người trung niên kiếm sẹo Trương Hoa liếc mắt nhìn qua mấy người Hoàng Tiểu Long, cuối cùng ánh mắt nhìn trên người Phí Hầu, nhướng mày, bởi vì hắn không thấy được thực lực của Phí Hầu.
“Tiền bối, chúng ta là đệ tử Tử Y Kiếm Tông, mong muốn ngươi đừng nhúng tay vào việc của chúng ta.”
Trương Hoa ngẫm lại, nhìn Phí Hầu nói rằng:
“Chỉ cần ngươi không nhúng tay vào việc của chúng ta, chúng ta có thể cho các ngươi an toàn rời khỏi đây.”
Dù sao nơi này là địa giới của Lạc Thông vương quốc, không phải Vân Hải vương quốc, Trương Hoa cũng không muốn nhiều phiền phức.
Phí Hầu nhìn về phía Hoàng Tiểu Long.
Hoàng Tiểu Long sắc mặt đạm mạc, nhìn đối phương:
“Vậy ý ngươi nói, nếu chúng ta nhúng tay vào việc của các ngươi, chúng ta không thể ra khỏi đây?”
Đối phương tuy rằng có chút khách khí, thế nhưng trong lời nói lộ ra uy hiếp, Hoàng Tiểu Long có thể nhận ra được.
Đương nhiên, Hoàng Tiểu Long sống tại Lạc Thông vương quốc, thấy đệ tử Tinh Không học viện ở Lạc Thông vương quốc bị đệ tử tông môn ngoại quốc truy sát, trong lòng nhiều ít muốn bảo vệ Tinh Không học viện đệ tử.
Giống như ở địa cầu, nếu gặp người Trung Quốc bị người Nhật Bản người khi dễ, Hoàng Tiểu Long tự nhiên bảo vệ bổn quốc.
Trương Hoa nghe Hoàng Tiểu Long nói xong, sắc mặt trầm xuống.
“Tiểu tử, ngươi nói cái gì!”
Một gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông thấy đối phương là một tiểu hài tử xấu xí mà cũng dám đối xử với bọn họ như vậy. Trương sư huynh đang muốn mở miệng quát, thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên một đạo thân ảnh thoáng qua một cái, hắn kêu thảm một tiếng, bụm mặt:
“Mặt ta, mắt ta!”
Chỉ thấy má trái cùng má phải, hơn mười vết máu.
Là Phệ Linh Tử Hầu xuất thủ, ra tay xong, liền nhảy lên vai Hoàng Tiểu Long, nhìn tên Đệ tử Tử Y Kiếm Tông kia nhếch miệng chi nhiên vừa gọi.
“Súc sinh, ngươi muốn chết!”
Tên đệ tử Tử Y Kiếm Tông kêu thảm thiết, trong lòng tức giận, trường kiếm trong tay vung lên, Đấu khí quán chú liền lao về phía Phệ Linh Tử Hầu một kiếm chém tới.
Bốn phía đệ tử Đệ tử Tử Y Kiếm Tông thấy đồng bạn thụ thương, trong đó ba người cũng không nhịn được đều xuất thủ.
Kiếm ảnh trùng trùng, bao phủ Hoàng Tiểu Long.
Trương Hoa muốn mở miệng ngăn cản nhưng không kịp, mắt thấy bốn người vung kiếm khí liền muốn lao tới trên người Hoàng Tiểu Long và Phệ Linh Tử Hầu, thế nhưng đột nhiên kiếm ảnh biến mất, bốn gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông toàn bộ bay ngược, trong miệng huyết tinh phun ra, lúc rơi xuống đất, thân thể co giật hai lần, sau đó không có động tĩnh, chết!
Phí Hầu thu hồi hai tay, lạnh lùng nhìn bốn gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông, sau đó quay đầu nhìn Hoàng Tiểu Long cung kính nói:
“Thiếu chủ, người không sao chứ?”
Hoàng Tiểu Long lắc đầu:
“Ta không sao.”
Kỳ thực, nếu Phí Hầu không xuất thủ, bốn gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông kia cũng không đả thương được Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long nhìn ra được bốn gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông cũng chỉ là thực lực Ngũ giai mà thôi.
Trương Hoa cùng bốn phía đệ tử Tử Y Kiếm Tông nhìn thi thể bốn gã đệ tử Tử Y Kiếm Tông, thần tình ngẩn ngơ, tiện đà kinh sợ, Trương Hoa bỗng nhiên quay đầu, hai mắt hàn mang, nhìn chằm chằm Phí Hầu:
“Ngươi, dám giết đệ tử Tử Y Kiếm Tông chúng ta?”
Phí Hầu không trả lời, lạnh lùng nhìn Trương Hoa:
“Dám đả thương thiếu chủ, phải chết!”
Đây là môn quy của Tu La Môn, ai dám đả thương Môn chủ, đệ tử Tu La Môn phải toàn lực tận diệt!
Lửa giận trong lòng Trương Hoa dâng lên bừng bừng, sắc mặt lạnh lẽo:
“Tốt.”
Tiện đà vung tay lên, nhìn các Đệ tử Tử Y Kiếm Tông khác nói:
“Chúng ta đi!”
Nói xong, liền xoay người rút đi.
Mọi người ngẩn ra.
“Đi? Ai cho các ngươi đi?”
Đúng lúc này, giọng nói của Hoàng Tiểu Long lạnh lùng vang lên.
Hoàng Tiểu Long nhìn ra người trung niên kiếm sẹo trước khi rời đi, cặp mắt kia đầy lừa giận, đối phương hiện tại rời đi, sau này nhất định trả thù, ở đây cách Hoàng gia trang cũng không xa, nếu để cho người trung niên kiếm sẹo tra ra mình là đệ tử Hoàng gia trang, sau này Hoàng gia trang chỉ sợ sẽ bị liên lụy, cho nên, Hoàng Tiểu Long sẽ không để cho đệ tử Tử Y Kiếm Tông rời đi.
Sát ý của Hoàng Tiểu Long chợt lóe lên.
Kiếp trước, người chết trong tay Hoàng Tiểu Long có khoảng mười người, cho nên Hoàng Tiểu Long không cần phải nương tay.
Người trung niên kiếm sẹo cùng đệ tử Tử Y Kiếm Tông vừa nghe, biến sắc, đúng lúc này, Phí Hầu thân hình lần thứ hai lao tới, Phí Hầu phi thân lên, phía sau đột nhiên xuất hiện một con sông!
Con sông này, hiện lên ngân quang, ngân quang lóe ra, phảng phất từng đạo kiếm quang.
Đây cũng là Vũ hồn của Phí Hầu, Ngân Hà!
Ngân Hà là một loại biến dị tự nhiên của Vũ hồn.
Phí Hầu gọi ra Vũ hồn, trong nháy mắt Hồn Hóa! Cả thân thể trở nên mềm mại không gì sánh được, cùng Ngân Hà dung hợp làm một thể, phảng phất hóa thân thành một cái Ngân Hà, không ngừng quấn lấy đệ tử Tử Y Kiếm Tông, đệ tử Tử Y Kiếm Tông không ngừng bị dựng lên kêu la thảm thiết, toàn thân cột máu phun ra, trong nháy mắt ngã xuống đất, trong nháy mắt toàn bộ đều đã chết.
Chỉ trong nháy mắt, các đệ tử Tử Y Kiếm Tông xunh quanh người trung niên kiếm sẹo Trương Hoa toàn bộ tử vong.
Hai gã nam nữ trẻ tuổi Tinh Không học viện kia kinh trệ, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Phí Hầu, thực lực đệ tử Tử Y Kiếm Tông, bọn họ rất rõ ràng, trong đó người trung niên kiếm sẹo chính là một cường giả Thất giai Hậu kỳ đỉnh phong, ngoài ra còn có hai gã Thất giai!
Lúc này, Phí Hầu thu hồi Vũ hồn trong cơ thể, lui trở về phía sau Hoàng Tiểu Long.
Hai người lúc này mới hồi tỉnh lại.
“Vị huynh đệ này, tiền bối, đa tạ cứu giúp chi ân, chúng ta sau này lại tạ ơn!”
Nam tử Tinh Không học viện nói, ôm một quyền, tiện đà lôi kéo nữ tử xoay người hoảng sợ rời đi, còn quay đầu lại nhìn Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu, thần tình kinh sợ.
Phí Hầu cứu hai người bọn hắn, bọn hắn lại hoảng sợ bỏ chạy, sắc mặt lạnh lẽo, nhìn Hoàng Tiểu Long hỏi:
“Thiếu chủ, chúng ta có đuổi theo bọn chúng hay không?”
Nói đến đây, Phí Hầu đã chuẩn bị tư thế.
Ánh mắt Hoàng Tiểu Long lóe ra, cuối cùng lắc đầu:
“Không cần.”
Tuy rằng hai người bọn hắn bỏ chạy là không phải, thế nhưng hắn cũng sợ là sẽ bị giết như giết đệ tử Tử Y Kiếm Tông để diệt khẩu, cho nên mới kinh hoảng mà chạy.
Hoàng Tiểu Long cũng không lo lắng hai người này sẽ đem việc này tiết lộ ra ngoài, dù sao việc này nói ra, đối với hai người họ cũng không tốt.
“Chúng ta cũng đi thôi!”
Đợi hai người họ rời đi hoàn toàn, Hoàng Tiểu Long mới nhìn Phí Hầu nói, phát sinh việc này, Hoàng Tiểu Long cũng không muốn ở lại đây.
“Vâng, Môn chủ!”
Tuy nhiên trước khi rời đi, Phí Hầu đem hơn mười thi thể đệ tử Tử Y Kiếm Tông kia đi thiêu sống.
Sau đó, hai người một khỉ không ngừng đi về Ngân Nguyệt Sâm Lâm.
Bởi vì có cường giả Phí Hầu Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong ở đây, cho nên Hoàng Tiểu Long cũng không lo lắng khi gặp phải một ít cao giai Yêu thú.
Một tháng sau, ở một nơi nào đó tại Ngân Nguyệt Sâm Lâm, lưỡng đạo đao mang chợt lóe lên, một con gấu đen Lục giai kêu thảm một tiếng, ầm ầm ngã xuống đất, thân hình Hoàng Tiểu Long từ giữa không trung hiển hiện ra.
Một tháng này, thông qua việc giết Yêu thú, Hồn kỹ của Hoàng Tiểu Long là Không Gian Ẩn Nặc cùng Tật Ảnh Tùy Hình đồng thời thi triển, phối hợp bên dưới, đã có thể đơn giản đánh chết Lục giai Yêu thú.
Gấu đen vừa bị Hoàng Tiểu Long đánh chết đó là Lục giai Trung kỳ.
Lúc này, Phệ Linh Tử Hầu từ trên vai Hoàng Tiểu Long nhảy xuống, chi nhiên vừa gọi, hai móng rạch một cái, từ trong cơ thể gấu đen lấy ra một viên Yêu đan Yêu thú, liền há mồm nuốt, tiếp theo lại từ trong cơ thể gấu đen lấy ra một quả hùng mật cho Hoàng Tiểu Long.
Hùng mật của một con gấu đen Lục giai Trung kỳ, so với lúc trước Hoàng Tiểu Long dùng xà đảm của Tứ giai Đại Hoa Mãng tốt hơn gấp mười lần.