Mới gần đây thôi, ngoại trừ Bắc vực và Ám tinh vực có dị linh thoát ra ngoài tàn sát bừa bãi, trong phiến không gian này, chưa từng có dị linh vương xuất hiện.
Nhưng hiện tại không hiện ra cũng không có nghĩa là không có, dị linh vương bị trấn áp tại không gian phong ấn, ngoại trừ phiến không gian bị hủy diệt Vân Thiên Hà thấy được hai cái ra, một cái khác là trong không gian hủy diệt, bởi bị trấn áp trong không gian phong ấn Tinh Long Thiên Tàng, nơi nào có phong ấn của dị linh vương, mới là nơi cường đại nhất, cũng là nơi kẻ khác kiêng kỵ nhất.
Trữ Vọng đã từng biết qua phong ấn trấn áp này, hơn nữa nàng cũng đã từng trải qua, nên đối với đặc tính của dị linh vương, nàng đặc biệt tinh tường.
Nàng trong năm tháng dài dằng dặc, hầu như chính là dị linh vương làm bạn với nàng.
Cho nên trong thời khắc này, Trữ Vọng chỉ thản nhiên nhìn phía phụ cần của Cốt Tàng Nguyên truyền đến một cố chấn động vặn vẹo, nàng biết dị linh vương này không giống bình thường.
Nhưng từ lực lượng chấn động truyền đến mà phán đoán, dị linh vương này không chỉ không giống bình thường, mà trong hiểu biết của Trữ Vọng, trí tuệ của dị linh vương này, đã đạt đến được một loại cường hãn mà ngay cả bọn họ cùng với người thường cũng không thể với tới.
Lúc này, chấn động tại nơi không gian vặn vẹo càng ngày càng mạnh, bắt đầu tới gần chỗ bổn nguyên chi tháp của Vân Thiên Hà.
Tay Trữ Vọng vừa nhấc lên, trước mắt một tia sáng, trong ánh mắt hiện lên một tia cường quang, lập tức đôi mắt của nàng biến thành màu ngọc bích phát ra ánh sáng nhiều màu. Lúc này nàng dùng long mâu đảo qua, liền thấy phía trước cách đó không xa, một thân ảnh dần dần tiến nhập tầm nhìn của nàng.
Đây là thân thể một người gần như trong suốt, bất quá thông qua long mâu Trữ Vọng có thể phát hiện ra thân thể mơ hồ mang một màu lục nhạt, cũng hiển lộ ra hình dáng của nàng.
Đây là một nữ nhân, dáng dấp đẹp đẽ đến quỷ mị, tóc nàng là một màu lục nhạt, ngay cả con mắt của nàng cũng không giống thường nhân, đó dường như là một đôi thủy mâu được ngưng luyện từ tinh hoa của thực vật, hoặc như là hai viên minh châu màu ngọc bích, trên trán phát ra u quang nhàn nhạt, khi nàng nhìn quét qua Trữ Vọng, lập tức trong thủy mâu có một tia sáng màu đỏ hiện lên.
Nếu như không phải trong đôi mắt kia lóe ra loại khí tức tử vong đặc biệt của dị linh, Trữ Vọng mới có thể nhận ra đây là dị linh vương. Sợ rằng dị linh vương này không giống những dị linh vương khác, có thể trên thế giới này chỉ có bọn họ mới có thể nhận ra người này là dị linh vương.
Dị linh vương này, đích xác không giống người thường, sau khi nàng chạy trốn, ở trong không gian này đã hơn một nghìn năm, trong năm tháng dài dằng dặc này, nàng có thể cải tạo dáng dấp của chính mình thành bộ dáng hiện tại, điều này nói rõ thực lực của nàng, những dị linh vương chỉ có ý thức cắn nuốt không thể bằng được.
Dị linh vương này rất mạnh.
Đây là ấn tượng đầu tiên của Trữ Vọng, bất quá Trữ Vọng cũng không hề thả lỏng cảnh giác, khi nàng phát hiện chú ý của dị linh vương chỉ tập trung vào bổn nguyên chi tháp của Vân Thiên Hà, dị linh vương này phảng phất không giống người, sẽ đánh vào phía sau bổn nguyên chi tháp, hiển nhiên nàng cũng biết, nếu như bổn nguyên chi thủy bị hút khô, như vậy U Tuyền Huyết Hà sẽ mất đi chỗ dựa, cũng sẽ không thể làm không gian phong ấn buông lỏng, một lần là có thể phá phong ấn thoát ra.
Cho nên khi nàng cảm thấy ở đây có dị động, liền cấp tốc chạy đến, nàng phải ngăn cản, bổn nguyên lục khác bị lấy đi nàng cũng đành chịu, nhưng bổn nguyên chi thủy là tuyệt đối không thể bị lấy đi, nàng đã mất bao nhiêu năm, thật vất vả mới làm cho lực lượng của bổn nguyên Thủy bị ô nhiễm giúp cho U Tuyền Huyết Hà lớn mạnh, hiện tại nàng làm sao có thể để cho thành quả bao lâu khổ cực của nàng bị hủy chỉ trong chốc lát.
Ngang.
Bất quá, Trữ Vọng hiển nhiên là không để nàng có cơ hội đi thực hiện việc phá hư, ngay lúc nàng đánh về phía bổn nguyên chi tháp, Trữ Vọng phát ra một tiếng long ngâm rung trời, cùng với một cỗ sóng khí giống như tật phong, hướng phía dị linh vương mà lao tới.
Ân?
Dị linh vương lúc này mới chú ý tới Trữ Vọng, đồng thời lúc thủy mâu phát sinh ra một tia u quang, rốt cục lúc phát hiện ra Trữ Vọng bản hình là Long Tộc, trong mắt liền hiện lên một tia căm hận, một cỗ khí tức giống như kiếm khí, như một đạo tật quang bắn về phía Trữ Vọng.
Hưu.
Trữ Vọng phát hiện cỗ khí tức này có chứa hơi độc trí mạng, cũng không dám đón đỡ, thân thể vừa chuyển, liền biến mất ngay tại chỗ, khí tức kia thẳng tắp mà bắn qua khoảng không, khi bắn tới một bãi đất trống gần đó, trong chớp mắt, chỗ đất trống bị ăn mòn, bị lõm xuống sâu đến một thước.
Trữ Vọng xuất hiện từ đằng sau, lúc này ngón tay nàng vừa điểm, mang theo mấy đạo ký hiệu của lực lượng quy tắc, giống như một viên cầu, nàng ngưng tụ lực lượng vào một chỗ, tập trung vào một điểm, rồi lặng yên không một tiếng động bắn về phía dị linh vương nhanh như chớp.
Dị linh vương lúc thấy cỗ ký hiệu lực lượng này, trong mắt hiện lên một tia hồng quang, dường như có chút sợ hãi, nhưng cũng không tránh, nàng hú lên một tiếng quái dị, thân thể bắt đầu vặn vẹo, giống như muốn vặn thành bánh quai chèo, nhưng nửa người trên của nàng lại lớn lên vô hạn, chỉ thấy nàng một quyền đánh thẳng xuống mặt đất, trên mặt đất run rẩy một trận kịch liệt.
Ầm
Trong nơi run rẩy, dưới nền đất lúc này giống như có sinh mệnh bị kích hoạt, một tiếng nổ vang, liền thấy một con rối bằng bùn đất nhanh chóng chui lên.
Cùng chui ra với con rối kia, còn có những bộ xương khô được chôn dưới nền đất, bọn chúng giống như được ban cho sinh mệnh, chỗ trống trên đầu bộ xương phát ra u quang.
Bất quá mấy thứ chui ra sau, bọn chúng chỉ có một loại bản năng công kích, hai con rối bằng bùn đất kia to lớn không gì sánh được, đứng ở trước mặt dị linh vương, mà mấy bộ xương khô mang theo khung xương sắp vỡ, bắt đầu xông lên, còn không đi được nửa đường, vừa đón nhận vòng tròn của ký hiệu kia, lực lượng của vòng ký hiệu đột nhiên bắt đầu mở rộng, vây bộ xương khô vào bên trong, phát sinh một cỗ lực lượng chấn động, đem những con rối này nghiền nát vụn.
Lúc bộ xương khô đã nát vụn, tốc độ của những vòng ký hiệu kia chậm lại, chịu một cỗ lực lượng trùng kích, lúc này vòng ký hiệu nhanh chóng chui ra mấy huyễn ảnh mang hình rồng. Những huyễn ảnh này mang theo tiếng rống rung trời, khi bọn họ lướt qua, mấy con rối bùn đất kia bắt đầu giống như một bức tường, nhanh chóng vỡ vụn.
Ngao.
Lúc bù nhìn bằng bùn đất bị nát vụn, chỉ thấy hủ thi bên trong đột nhiên lay động theo tay của dị linh vương, bị một cỗ hơi thở bao quanh, phát ra một tiếng rống quái dị, tại nơi huyễn ảnh long tập trung, hai người trong lúc đó dùng chấn động công kích, một tiếng nổ rung trời qua đi, thì có hai huyễn ảnh long và hủ thi hóa thành nát vụn, khắp bầu trời là bùn đất rơi lả tả.
Bất quá Trữ Vọng nhìn thấy rõ ràng, khi nàng đánh ra một đạo ký hiệu, lúc bị dị linh vương phá giải, nàng liền cấp tốc lần thứ hai đánh ra một ký hiệu khác, mà tốc độ của dị linh vương kia không chậm hơn Trữ Vọng bao nhiêu, lúc kế hoạch con rối của nàng thất bại, mắt thấy một đạo ký hiệu kia đang lao đến, lúc này lại há miệng, phun ra một đạo huyễn hủ chi tức.
Ầm.
Huyễn hủ chi tức và lực lượng của vòng khí hiệu chạm vào nhau, liền tạo ra một chấn động kinh thiên động địa, lúc huyễn thủ chi tức cường đại cắn nuốt một phần lực lượng của vòng ký hiệu, thì vòng ký hiệu kia cũng đột nhiên bạo liệt phát nổ như là một đầu đạn pháo, chấn động của vụ nổ, giống như cuồng phong, dị linh vương chuyển động thân thể, tạo ra một trận vặn vẹo hư huyễn, liên tục lui về phía sau, phảng phất như lập tức sẽ tiêu tán.
Gào khóc.
Một kích này của Trữ Vọng thực lực mạnh hơn dị linh vương, dị linh vương hiển nhiên đã bị thương, màu lục trên thân thể nàng nhạt đi vài phần, nhưng lại dẫn phát ra cuồng tính của nàng, nàng kêu lên một tiếng, lúc này thân thể lần thứ hai vặn vẹo biến hình.
Trong chớp mắt, một mãnh thú viễn cổ dữ tợn kinh khủng không gì so sánh được liền xuất hiện trước mắt, thân hắn cao mấy trượng, giống như một ngọn núi lớn, cùng với tiếng rống của nàng, lúc này dưới đất rơi lả tả toàn xương khô và đá vụn đều bị hắn hút lấy dính lên trên cơ thể hắn, hình thành áo giáp cường đại của nàng.
Trữ Vọng khi nhìn thấy mãnh thú viễn cổ như thực này, trong chớp mắt sắc mặt khẽ biến, không khỏi nói:
- Thì ra là thôn long thú thượng cổ sau khi bị hút tinh phách hồn thì tiến hóa thành dị linh vương, trách không được không hề bị long phù giết chết mà chỉ là bị thương.
Dị linh vương biến hóa trở thành thôn long thú thượng cổ được võ trang đến tận răng đi tới, trong lúc cuồng bạo này lại dị thường cường đại, thân thể hắn giống như một ngọn núi, mỗi một bước đi, đại địa đều bị xé rách mà kêu rên.
Trữ Vọng, đánh ra một đạo long phù, dị linh vương kia cũng không hề sợ hãi, chỉ dùng thân thể được vũ trang của mình mà chống đỡ, một miếng xương khô trên người bị rơi ra, tựa hồ không hề tạo được bất cứ thương tổn gì với nàng. Mà nàng lúc này bạo rống thật to, cự trảo giống như thông thiên đại chùy, hung hăng hướng về phía Trữ Vọng chụp xuống.
Trữ Vọng sắc mặt khẽ biến, vội vàng né tránh.
Ầm.
Sau khi cự trảo kia chụp xuống, tiếng nổ ầm ầm, miếng đất lớn bên người nàng bị xé rách, hình thành một khe sâu như vực, toàn bộ mặt đất của Cốt Tàng Nguyên lại rung động.
Mà sau khi Trữ Vọng né tránh, trong cự mâu của dị linh vương đột nhiên hiện lên một tia ánh sáng quỷ dị, lập tức thêm một cự trảo nữa chém ra, đây là một loại lực lượng cường đại hủy thiên diệt địa, cùng với một tiếng hô lớn, cát đá lập tức hóa thành một cơn lốc cuồng bạo, vây quanh Trữ Vọng
Trong dòng xoáy cuồng bạo, lúc này xung quanh một trận vặn vẹo, giống như không gian bị xé rách hở ra một lỗ hổng, Trữ Vọng hoàn toàn không thể né tránh, chịu dư chấn của một đòn tấn công kia, thần thể nàng giống như đạn pháo, nặng nề rơi xuống đại địa, hình thành một khe vực sâu đến trên trăm mét.
Hưu.
Mà sau một khắc, Trữ Vọng từ trong khe vực kia bay lên trời, bất quá nàng lúc này có chút chật vật, trên thân thể cũng có chút vết thương, bất quá lấy thân thể cường hãn của Long Tộc, thương thế này đối với nàng không hề nguy hiểm đến tính mạng.
- Đây là lực lượng của bổn nguyên, tên quái vật chết tiệt này, cư nhiên dám cắn nuốt một phần lực lượng của bổn nguyên chi trần.
Trữ Vọng lúc này đã nổi giận, khi nàng phát hiện ra dị linh vương dĩ nhiên cắn nuốt một phần lực lượng của bổn nguyên chi trần, liền giống như mất đi vật gì trọng yếu, nàng phát ra tiếng rống rung trời, mỗi một tiếng đều là tiếng long ngâm rất lớn, mà lúc này, nàng cũng thôi không ở trong hình người nữa, mà trong tiếng long ngâm dữ dội, thân thể nàng bắt đầu nhanh chóng biến hình.