Võ Động Thiên Hà

Chương 578: Chương 578: Đoạt giới.




Mọi chuyện quá đột ngột khiến mọi người đều không ngờ bọ ngựa bắt ve lại có hoàng tước tại hậu, hơn nữa thực lực lại cường hãn.

Báng Giáo bị dính đòn tấn công của nữ nhân kia thì miệng phun máu, hắn dùng mấy ngón tay chỉ vào nữ nhân kia nhưng không nói được lời nào, sau đó tuyệt khí mà chết. Thân thể giống như sao băng rơi xuống long hồ làm bọt nước bắn lên tung toé.

Cường thế nữ nhân kia tới đây rõ ràng là có mục đích vì mai giới chỉ, cho nên nàng phát động hoả long phân thân đánh lén tỷ muội Mộng Ly, bản tôn thì hướng mai giới chỉ vọt tới.

Nàng giết Báng Giáo rồi phát động hoả long phân thân đánh lén bất quá chỉ trong một cái nháy mắt.

Tỷ muội Mộng Ly lúc này cũng hết sức ngoài ý muốn, các nàng hoàn toàn không ngờ lại có người ở phụ cận nhìn trộm mà các nàng không cảm giác được. Hơn nữa người này còn là người trong long tộc khiến các nàng không khỏi sửng sốt.

- Không tốt, tỷ tỷ mau bắt lấy mai giới chỉ, đừng để cô ta đoạt được, hoả long này để ta đối phó!

Tầm Nguyệt trong lòng cũng khiếp sợ, nhưng nàng thấy nữ nhân kia sau khi tập kích Báng Giáo lại dùng phân thân đánh lén hai nàng, hiển nhiên là cũng muốn đoạt giới chỉ kia cho nên nàng lập tức nhắc nhở Mộng Ly.

Mộng Ly sau khi hoàn hồn thì thấy mai giới chỉ kia lúc nãy Báng Giáo ném về hướng các nàng nhưng nữ nhân kia lại giành trước một bước hơn nữa lại dùng hoả long phân thân đánh lén, cản trở hành động của hai nàng đã sắp lọt vào tay của nữ nhân kia.

Mộng Ly khẩn trương, lúc trước hai người là phân thân hợp thể dùng lưu ly thiên long phân thân đối phó Báng Giáo cũng đã tiêu hao không ít, hơn nữa các nàng chỉ mới vừa đột phá Thiên Cảnh không lâu cho nên thời gian duy trì phân thân cũng không lâu được. Lúc này lưu ly thiên long phân thân đã có dấu hiệu không thể duy trì nữa. Mà ngay lúc này lại có người tới phỗng tay trên.

Hai người nhanh chóng để lưu ly thiên long phân thân chia ra làm hai thành hai phân thân cửu thải vân long bình thường. Mộng Ly sau khi thu hồi phân thân liền dùng tất cả lực lượng phóng tới mai giới chỉ.

Nữ nhân kia thấy Mộng Ly thu hồi phân thân hướng bên này bay tới thì khoé miệng nở một nụ cười làm điên đảo chúng sinh, tiện tay xuất ra một chưởng hướng Mộng Ly đánh tới.

Một chưởng này huyễn hoá thành một con hoả long mang theo xu thế cuồng mãnh xông tới. Mộng Ly cũng không yếu thế, huyễn long chưởng của nàng cũng đánh tới hình thành một con ảnh long đối kháng với hoả long. Một cổ lực lượng cuồng bạo do hai chưởng va chạm làm khuấy động cả không gian xung quanh.

Thực lực của đối phương rất mạnh, ít nhất cũng là Thiên cảnh nhị giai. Mà Mộng Ly mới tiến vào Thiên cảnh nên thực lực vẫn có chút chênh lệch. Cùng nữ nhân kia đấu nàng liền rơi xuống hạ phong.

Vội vàng lui lại nửa bước tránh thoát một cước mang theo lực lượng mạnh mẽ của đối phương khiến Mộng Ly có chút mất khống chế, suýt chút nữa đã rơi xuống hồ.

Mà nữ nhân kia tựa hồ cũng không muốn dây dưa với Mộng Ly cho nên sau khi đẩy lui Mộng Ly một chút, thân thể nàng ở giữa không trung tung mình một cái, tiếp tục hướng về mai giới chỉ chộp tới.

Lúc này bởi vì tâm trí nữ nhân thần bí này đều đặt trên mai giới chỉ nên hoả long phân thân của nàng có chút yếu thế bị Tầm Nguyệt một kích đánh lui. Phân thân hoả long gầm lên một tiếng liền bị nữ nhân kia thu lại.

Nàng chỉ còn một chút nũa là bắt được mai giới chỉ, nếu bị phân tâm bởi hoả long phân thân thì …

Nhưng khi nàng vừa vươn bàn tay trắng nõn ra chuẩn bị bắt lấy mai giới chỉ thì lúc này đột nhiên một cỗ lực lượng ba động quỷ dị bất chợt hướng nàng phóng tới. Cỗ lực lượng này rất mạnh mẽ, có tốc độ vô cùng nhanh và ẩn chứa lực sát thương rất lớn khiến nàng biến sắc, không thể không cố kỵ đề phòng địch nhân thần bí này.

Cỗ ba động này thế tới rất xảo diệu nên nàng chỉ có thể dựa vào cảm giác phán đoán phương hướng để tránh né. Nàng không dám chính diện tiếp xúc, bởi vì cỗ lực lượng ba động cường đại này căn bản mắt thường không thể thấy được.

Nàng bất đắc dĩ lăng không tránh sang một bên, rồi lui lại phía sau. Cỗ ba động kia liền từ phía sau phóng qua.

Khi cỗ ba động xuyên qua nàng cảm giác được da ở mông bị một loại băng hàn sắc bén đao pháp sướt qua, một cảm giác đau đớn cùng lạnh như băng truyền đến khiến nàng vừa sợ vừa giận. Thầm hận nếu cái mông của mình ít đầy đặn đi một chút thì đã không bị thương rồi…

Mặc dù tránh thoát một kích kia, chỉ bị sướt một chút da ở mông nhưng nàng nhất thời cảm thấy một luồng khí băng hàn khác thường như muốn chui vào trong thân thể nàng cắn nuốt nội lực. Lúc này nàng cực độ kinh hãi, đây rốt cuộc là loại hình thái lực lượng gì mà lại bá đạo như vậy!

Lúc này nàng cũng không có thời gian để quan tâm xem kẻ nào làm thợ săn sau lưng hoàng tước là nàng nữa mà lập tức vận công đem một luồng lực lượng sí viêm ngưng tụ về phía dưới để ép khi hàn băng kia ra ngoài.

Sau khi bức được hàn khí ra ngoài, nàng mới cảm giác được sự đau rát ở mông. Nhưng nhìn thấy mai giới chỉ cách mình không xa, nàng cắn răng, lần nữa chộp tới, bỏ ra nhiều khí lực như vậy, mai giới chỉ kia nhất định phải tới tay.

Nhưng khi nàng đang định vươn tay chộp tới thì cỗ ba động quỷ dị kia lại lần nữa đánh tới. Lần này nàng không dám khinh thường cho nên tập trung tinh thần cảnh giác.

Đinh!

Một tiếng ‘đinh’ giòn vang khiến vị long nữ này bất ngờ. Lần này cỗ ba động kia không có tập kích nàng mà chính xác đánh tới mai giới chỉ.

Mai giới chỉ bị đánh trúng liền nhanh như đạn bắn, mạnh mẽ hướng một phương hướng khác bay đi.

Lần này, vị long nữ còn muốn bắt lấy mai giới chỉ là không có khả năng, bởi vì nó đã bị cỗ ba động kia đánh bay đi mất rồi.

Mắt thấy sắp đoạt được tới tay mà mai giới chỉ lại bay mất, trong lòng vị long nữ này tức giận không thôi. Hơn nữa, cái mông truyền tới cảm giác đau rát khiến nàng cảm thấy xấu hổ mà không thể băng bó liền được cho nên sự tức giận của nàng lại càng tăng.

Nàng đảo mắt nhìn quanh, chỉ thấy ngoại trừ tỷ muội Mộng Ly ra thì không có ai khác nữa, ngay cả hơi thở ba động cũng không cảm giác được.

- Ngươi là ai? Sao lại muốn đoạt đồ của chúng ta?

Lúc này, Mộng Ly sau khi bình ổn thân hình liền cùng Tầm Nguyệt tiến tới, dùng ánh mắt căm thù nhìn nữ tử Viêm tộc này. Nàng này không có che giấu cặp long giác trên đầu, thêm nữa trên thân nàng toả ra một luồng Viêm Long tộc hoang hoả khí tức cho nên hai người Mộng Ly không khó để nhận ra.

Nữ tử Viêm tộc lúc này thấy mai giới chỉ đã vô vọng, lại kiêng kị cao thủ trong bóng tối kia, cho nên nàng quét mắt nhìn hai người Mộng Ly một cái, đôi mày liễu khẽ chau lại, không nói gì. Nàng phát hiện có người đang hướng bên này bay tới nên hừ lạnh một tiếng, thoáng nhìn về hướng người đang tới một cái rồi tung người nhanh chóng rời đi.

Mộng Ly thấy đối phương chạy trốn, cũng không đuổi theo mà quay mặt lại, thấy cách đó không xa có một thân ảnh quen thuộc đang nhanh chóng hướng nơi này mà tới, trông giống như một đám mây mơ hồ vậy.

Thấy thân ảnh này, trên mặt Mộng Ly liền nở nụ cười ôn nhu bước tới đón rồi trực tiếp nhào vào lòng ngực người mới tới, làm nũng nói:

- Đại đầu gỗ, làm sao giờ này huynh mới đến? Huynh mà đến sớm một chút nữa là có thể đem cái ả ghê tởm kia bắt lại thẩm vấn rồi, muội hoài nghi nàng ta là gian tế!

Người tới chính là Vân Thiên Hà.

Tầm Nguyệt có chút căng thẳng nhưng khi nhìn thấy Vân Thiên Hà thì sóng mắt cũng mang theo một tia nhu tình đi tới đón. Nhưng nàng lại phát hiện trên tay Vân Thiên Hà đang cầm một cái nhẫn, lúc này mới chợt hiểu:

- Vừa rồi ra tay đánh lén nàng kia là huynh?

Vân Thiên Hà sau khi trở lại tàng long đại điện thì biết được Mộng Ly và Tầm Nguyệt đã xuất quan đi đối phó Báng Giáo nên hắn liền lập tức chạy tới đây.

Không nghĩ tới vừa mới đến phụ cận, dùng quang nhãn điều tra thì không thấy tung tích Báng Giáo nhưng lại thấy có một long nữ đang tranh đấu với Mộng Ly để đoạt một mai giới chỉ. Bởi vì ở xa, mắt thấy long nữ kia sẽ bắt được chiếc nhẫn cho nên hắn lập tức xuất thủ, dùng thương hồn chỉ đả thương long nữ kia để trì hoãn hành động của nàng ta rồi lại đánh chiếc nhẫn bay đi. Vì vậy mà hắn có thời gian chạy tới cũng thuận lợi thu luôn mai tạo hoá giới này.

Chẳng qua khi hắn tới gần thì long nữ kia lại chạy đi.

- Thiên Hà, sao huynh không nói chuyện? Mà thân thể của huynh sao lạnh như băng vậy?

Mộng Ly ôm cánh tay Vân Thiên hà, cảm giác có chút khác thường, cho nên ngẩng mặt lên, cẩn thận nhìn rồi nói:

- Thì ra đây là phân thân của huynh.

- Ngốc lão bà, ta ở đây!

Lúc này, một âm thanh trêu chọc vang lên. Mộng Ly quay mặt lại thấy Vân Thiên Hà đang nhanh chóng ngự không bay tới ôm Tầm Nguyệt vào lòng rồi cười nói:

- Thế nào? Bây giờ đã cảm nhận được thân nhiệt của ta chưa?

Tầm Nguyệt mặc dù không còn nhỏ nữa nhưng vẫn thẹn thùng đỏ mặt gật gật đầu khẽ ừ một tiếng.

Mộng Ly nhìn chằm chằm bản tôn Vân Thiên Hà, định đi tới nhưng lại phát hiện phân thân của hắn đang ôm nàng rất chặt, căn bản không thể nhúc nhích được nên nàng kêu lên:

- Tên đại đầu gỗ này, mau buông ra, nếu không muội không để ý tới huynh nữa!

Tầm Nguyệt nhìn Vân Thiên Hà trêu Mộng Ly cũng hiếu kỳ hỏi:

- Thiên Hà, tại sao phân thân của huynh có thể duy trì lâu như vậy được, hơn nữa cũng không giống với người khác, muội thấy huynh cũng không bị ảnh hưởng, đây là tại sao?

Vân Thiên Hà nói:

- Lúc đầu ta cũng không rõ lắm, sau này cẩn thận nghiên cứu một chút mới phát hiện. Thật ra, phân thân này của ta bởi bị được tế luyện ở trong Tử Vi Tinh hạch có vô cùng vô tận tinh lực duy trì cho nên ta chỉ bị tiêu hao một chút tâm thần thôi. Bất quá bản tôn và phân thân của ta có một số chuyện cũng không thể nào hoàn toàn giống nhau, nhưng cũng có một chỗ rất tốt là khi tu luyện làm ít mà được nhiều!ống trên cõi đời này nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.